CHAP 29
Rõ ràng giọng của anh chứa đầy sự trêu chọc nhưng không biết tại sao, Yeri lại bỗng dưng cảm nhận được mình đã nhìn thấy chút mất mát trong mắt anh.
Cái kiểu tự mình đa tình này khiến cho Yeri hận không thể tát mình một cái ngay lập tức cho tỉnh ngộ ra . Cô buộc mình phải nghĩ đến những chuyện khác . Đúng lúc này, cô liếc qua bàn ăn thì nhìn thấy ngoại trừ chén đũa của Mingyu và Taeyang thì còn một bộ chén đũa đã dùng qua, chắc là của Irene.
Xem ra Irene không muốn ăn, cơm trong chén chỉ mất vài miếng, gần như là còn nguyên.
Yeri như tìm được phao cứu sinh, hỏi Taeyang :
" Irene ở trong phòng của mẹ à ?"
Taeyang gật đầu, vừa nhai miếng sườn thơm phức vừa ú ớ trả lời :
" Hôm nay dì Irene thật là lạ, mới sáng sớm mà dì ấy đã tắm mấy lần, lúc nãy ăn cơm được một nửa thì lại chạy đi tắm tiếp. "
Yeri không khỏi sầm mặt lại .
Căn nhà ở của Yeri chỉ có hai phòng, , Taeyang ở một phòng, còn cô và Irene ở chung một phòng. Giữa hai người, trước nay chưa từng có bí mật gì nhưng hôm nay Yeri vừa bước tới trước cửa phòng ngủ thì lại cảm thấy do dự : Có cần gõ cửa rồi mới vào không?
Ngay lúc Yeri đang đặt tay lên cửa, do dự chưa quyết định được thì cửa phòng đã bị người bên trong kéo ra.
Khi Irene mở cửa ra thì vẫn cứ thất thần, ngay cả Yeri đứng ngoài cửa mà cô cũng không thấy . Mãi đến khi bước ra một bước, suýt nữa đụng trúng Yeri cô mới giật mình, hoàn hồn lại, hoảng hốt liếc nhìn Yeri như chim sợ cành cong.
Mặt Irene bị hơi nước nóng làm cho đỏ hồng, bàn tay và cần cổ lộ ra ngoài lớp áo đều có những vết đỏ ửng do kỳ cọ quá nhiều tạo thành, trên tóc cô còn đọng nước....
Khi Yeri vẫn còn là bác sĩ thực tập, bác sĩ hướng dẫn của cô đã tiếp nhận tư vấn tâm lý cho Irene . Khi đó, Irene chỉ là một diễn viên chưa có tên tuổi, đóng những vai phụ rất ít đất diễn . Bởi vì một cảnh quay cưỡng bức, Irene hoàn toàn mất kiểm soát, nổi điên ở phim trường . Sau đó, Irene được giới thiệu đến phòng khám mà Yeri đang thực tập . Lần đầu tiên khi Yeri nhìn thấy Irene, cô ấy cũng có bộ dạng nơm nớp lo sợ như bây giờ.
Nhưng so với năm đó , hiện nay Irene đã đỡ hơn rất nhiều . Năm đó, chỉ cần tiếp xúc tay chân với người khác phái là cô đã hận không thể ngâm mình trong thuốc sát trùng cả ngày, khắp người đều là vết thương do chà xát .
Bây giờ......chỉ là tắm rửa vài lần, trên người có thêm vài vết đỏ ửng mà thôi.
Nhưng năm đó, đứng trên góc độ chuyên môn, Yeri luôn nghĩ mọi cách để phân tích nội tâm của Irene . Nhưng Yeri của hôm nay thì lại không nhẫn tâm hỏi một câu, chỉ ấp úng nói :
" Cậu và Kim Taehyung .... "
Irene bật cười vài tiếng, như là đang châm chọc chính mình, nhưng dường như cũng nhìn thấu mọi chuyện trên đời nên có vẻ rất dửng dưng .
" Lúc đầu đôi bên cùng tình nguyện, nhưng mình đột nhiên phát hiện gương mặt ấy quá giống với Kim V nên không nhịn được mà đập cho anh ta một phát, chắc bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện khâu mấy mũi. "
Yeri nhìn ra nụ cười giả tạo của Irene, nhưng càng thân thiết thì người ta càng không biết phải an ủi thế nào . Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cô chỉ có thể thốt ra một câu chẳng có tác dụng gì :
" Cậu đừng nghĩ ngợi gì nữa cả, mau đi ăn cơm đi, đồ ăn nguội hết rồi kìa. "
Irene gật đầu rồi cùng vào phòng ăn với Yeri , nhưng vừa đi được vài bước thì Irene bỗng đứng lại.
Cô quay sang nhìn Yeri . Sự lo lắng cô dành cho Yeri không hề ít hơn sự lo lắng Yeri dành cho cô .
" Suýt nữa quên hỏi, rốt cuộc thì tối qua cậu và Mingyu sao thế? "
Yeri thấy bối rối .
" Sao cậu lại hỏi vậy? "
" Sáng nay, mình về nhà lúc sáu giờ hơn thì thấy Mingyu đang ở đây , xem ra anh ấy đã đợi cậu suốt đêm, mặc dù anh ấy không thừa nhận ."
"...."
"...."
Yeri im lặng gần một phút, cô nhớ lại câu nói của Mingyu :
" Đừng kết hôn với anh ta .... "
Nhưng dù có nhớ lại thì sao chứ ? Yeri uể oải mỉm cười với Irene :
" Đừng nhắc đến những chuyện này nữa, mình không muốn mơ một giấc mơ không có thực nữa."
Tuy ngoài miệng thì nói thế nhưng lúc Yeri quay lại phòng ăn, khi ánh mắt cô chạm phải ánh mắt Mingyu thì vẫn không kìm được mà cảm thấy lòng se lại.
Nhưng khi Mingyu ngước mắt nhìn cô, làm gì có vẻ đau khổ? Làm gì có không cam tâm ? Làm gì có kìm nén? Làm gì có yêu ?
Chỉ có sự ôn hòa ấm áp, chỉ có sự thân thiết như người thân giống hệt mọi ngày :
" Các em đến thật đúng lúc, Taeyang vừa gặm xong miếng sườn cuối cùng . "
Yeri cố nở một nụ cười, buộc mình thôi không nhìn Mingyu nữa. Cô rút khăn giấy từ trong chiếc hộp trên bàn ăn, bước tới lau miệng cho Taeyang .
" Nhìn con mà xem, mặt sắp biến thành một con mèo hoa rồi. "
Chỉ có Irene là đưa mắt liếc qua liếc lại giữa hai người họ vài lần, cuối cùng không nói gì, chỉ lắc đầu vẻ bất đắt dĩ rồi ngồi xuống ghế....
Hai người này luôn nghĩ rằng " không nhắc tới " mới là sự lựa chọn tốt nhất cho chính mình và cả người kia.
Kỳ nghỉ xuân cứ bất giác trôi qua như thế .
Buổi trưa, tới giờ cơm , Yeri và J-Hope cùng đến căng tin của bệnh viện để xếp hàng như thường lệ . Nhưng đang xếp hàng giữa chừng, cô liền bị ai đó " tóm" đi ngay.
Bị người nào đó ôm chầm lấy hai vai, kéo đi được vài bước, Yeri mới hoàn hồn lại từ cơn kinh ngạc, ngước mắt nhìn . Nhìn gương mặt quá đỗi quen thuộc kia, Yeri càng thêm ngạc nhiên .
" Sao anh lại đến đây? "
Anh chàng JungKook ăn mặc thẳng thớm phẳng phia kia chỉ cúi đầu nhìn cô một cái, nở nụ cười nhẹ rồi không nói gì cả . Bàn tay đang ôm vai cô cũng thuận thế trượt xuống, đặt lên hông cô, cứ thế mà ôm éo cô đi thẳng về phía chiếc ghế trống duy nhất ở trong góc.
Sau khi ngồi xuống, anh mới vừa cười vừa giải thích :
" Hẹn em dùng cơm trưa mà không được nên đành phải đích thân tới đây một chuyến thôi . "
Yeri cảm thấy hơi tức giận . Tối qua bọn họ đúng là đã hẹn nhau trưa nay cùng ăn cơm . Nhưng lúc mời một giờ hơn, cô gọi điên thoại để xác nhận lại địa điểm với anh thì anh chàng trợ lý Min kia lại nghe máy thay, nói là giám đóc Jeon đang đi thị sát tại công trường ở ngoại thành . Mà từ ngoại thành về lại thành phố ít nhất cũng phải mất một tiếng đồng hồ . Để anh khỏi phải chạy đi chạy về, cô bèn nhờ trợ lý Min nhắn lại với anh là để hôm khác cùng ăn cơm. Nhưng không ngờ....
Anh thực sự vội vội vàng vàng đội nắng đội gió về đây, ăn bữa cơm đạm bạc với cô trong căn tin này .
Nhưng câu anh vừa nói thật bất công cho cô . Không phải là cô khó hẹn mà bởi vì vị giám đốc này quá bận rộn . Cô hẹn hôm khác cũng chỉ vì muốn tốt cho anh thôi . Nhưng không đợi Yeri tự biện bạch cho mình thì cô liền nhìn thấy trợ lý Min bưng hai phần thức ăn từ trong hàng dài đi ra, bước nhanh về phía họ.
Đáng thương cho trợ lý Min, vừa đặt thức ăn vất vả lắm mới xếp hàng lấy được lên bàn thì đã bị ông chủ vô nhân đạo kia xua tay một cái, không thèm nói một tiếng, ra hiệu cho anh đi chỗ khác.
Yeri nhìn bóng dáng ỉu xìu của trợ lý Min :
" Anh bảo anh ta đi ngay thế à ? Sao không cùng ăn cơm ? "
JungKook chỉ mỉm cười, một tay đưa đũa cho bạn gái, tay kia lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng nhắn một tin nhắn .
" Năm mới nên tăng tiền lương cho cậu , lấy lại tinh thần ngay cho tôi. "
Chỉ trong giây lát, bóng lưng ỉu xìu như hết hơi kia lập tức lấy lại tinh thần, hưng phấn đứng thẳng người lên. Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Yeri , trợ lý Min hân hoan bước ra khỏi căn tin.
Ăn xong bữa trưa, Yeri đã đoán trước là mình sẽ bị J-Hope tìm đến để thám thính, quả nhiên sau khi tiễn JungKook xuống lầu, về tới phòng khám còn chưa kịp bước vào phòng làm việc thì cô đã bị J-Hope tóm lại ngay trên hành lang.
" Ai vậy ? "
Yeri giả ngốc với anh ta .
" Anh chàng bảnh bao lịch lãm trưa nay cùng ăn cơm với em ấy ."
J-Hope khoác vai Yeri .
" Cây khô đã ra hoa rồi à ? "
Cây khô đã ra hoa....
Bởi vì mấy từ này mà Yeri không thèm quan tâm đến anh ta nữa, cứ lướt thẳng qua người anh ta, định về phòng mình.
J-Hope vẫn đứng tại chỗ, chậc lưỡi.
" Cây khô ngàn năm như em mà cũng ra hoa thì chắc Irene cũng không còn lâu nữa đâu nhỉ ? "
Bước chân Yeri không khỏi khựng lại một chút nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn, không thèm để ý tới anh ta, tiếp tục đi về phía trước.
" Thảo nào mà hai hôm trước anh nhìn thấy luật sư Kim Mingyu rầu rĩ uống rượu một mình, anh cứ tưởng là anh ta đang buồn phiền vì chuyện giấy phép hành nghề, thì ra là vì chuyện em yêu đương...."
Yeri lập tức dừng bước, cô ngẩn ra trong vài giây rồi quay đầu lại .
" Anh nói gì ? "
J-Hope bị hành động của cô làm cho sửng sốt một chút . Sau đó, anh ta mới trở lại như bình thường, tưởng là cô đang hỏi chuyện uống rượu giải sầu nên nghiêm túc nhớ lại tình cảnh khi mình gặp Mingyu .
" Anh lấy làm lạ là mọi năm hai người cùng về quê ăn tết, sau đó thì cùng về đây đi làm nhưng sao lần này anh ta lại về sớm hơn em, còn vừa trở lại là đã chạy đi uống rượu.... "
Yeri không kìm được phải bước lên vài bước, đứng trước mặt anh ta, nhanh chóng ngắt lời .
" Chuyện giấy phép hành nghề là sao? "
Yeri về lại phòng làm việc của mình, vừa đóng cửa lại, liền dựa lưng vào cửa, ngây người một lúc thật lâu cuối cùng không kìm được phải gọi điện thoại tới văn phòng luật sư để hỏi rõ tình hình.
Trợ lý của Mingyu chỉ cho cô một lời giải thích rất đường hoàng nhưng rất có lệ, nói cho cùng thì vẫn là do Mingyu chọc vào người không nên chọc.
Luật sư Kang là đàn anh của Mingyu khi du học ở nước ngoài , quan hệ cũng thân thiết với Yeri . Bây giờ, càng nói anh ta càng thấy tiếc cho Mingyu.
" Không biết vì lý do gì mà Mingyu lại từ chối vụ án của anh Jackson, còn đánh anh ta một trận, kết quả là bị nhà họ rêu rao một phen, văn phòng bọn anh đã tích cực hòa giải, cũng sắp xếp cho Mingyu tạm thời nghỉ phép nhưng..... anh Jackson vẫn cứ khăng khăng không chịu thôi, còn tố cáo lên liên đoàn luật sư . Nếu anh ta mà thắng kiện thì rất có thể Mingyu sẽ bị thu hồi giấy phép hành nghề. "
Yeri cảm giác được bàn tay đang cầm điện thoại của mình đã cứng đờ tới mức không thể điều khiển được.
" Nhưng sao Mingyu không hề nhắc chuyện này với em...."
" Em cũng biết tính tình của Mingyu rồi mà, chuyện gì cũng để trong lòng không chịu nói ra, chỉ vì không muốn khiến người khác phải lo lắng cho cậu ấy . "
************************
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro