chương 20:hay là anh không được
vương nguyên nhớ rõ cậu nhìn thấy tên anh trên hợp đồng là ba chữ vương tuấn khải . Nghe vương nguyên gọi tên mình , vương tuấn khải dừng cước bộ: " Thế nào?Sẽ không phải hối hận chứ?" Tuy rằng miệng thì nói chuyện nhưng anh không hề nhìn cậu .
cậu nắm chặt tay , quật cường nói: "Anh yên tâm đi , nếu tôi đã ký rồi thì tôi sẽ không hối hận"
"A, vậy cậu gọi tôi lại làm gì?"
"Tôi chỉ là có chút vấn đề nho nhỏ không hiểu thôi , người đàn ông như anh thiếu gì người xung quanh , chỉ cần búng tay là người vây đến không ít , vậy cớ gì muốn tôi làm vợ anh? Dù sao thân phận người vợ này cũng không phải đùa giỡn "
vương nguyên không nhúc nhích nhìn chằm chằm anh , cậu đợi đáp án của anh , nhưng anh chỉ thản nhiên nói:"Cái này cậu không cần quan tâm." nói xong định sẽ rời đi ..
Gặp anh không trả lời câu hỏi của mình , cậu học theo ngữ khí trào phúng của anh: "Chẳng lẽ vì anh không "được"? Mà lại không muốn người ta xem thường nên tìm một người vợ để dấu bí mật sao?"
vương nguyên khiêu khích làm cho anh lần nữa dừng cước bộ , bất quá cho dù cậu ngẩng đầu khiêu khích thì người thắng cuộc cuối cùng vẫn là anh: "trải qua chuyện tối hôm qua tôi nghĩ cậu là người hiểu rõ nhất , không phải sao nhỉ?!"
Tuy rằng ngữ khí của anh thản nhiên nhưng vương tuấn khải lại coi đó như cái núi lớn đè lên đầu cậu , làm cho chính mình chột dạ , thậm chí hận không thể cắn đứt lưỡi của mình.
Đáng chết , cậu rãnh rỗi hay sao mà đi khiêu khích tên quyền uy như anh? Này căn bản không phải cậu tự chuốc khổ vào thân sao?
vương nguyên vốn tưởng mọi việc đã xong , bởi vì cậu không hiểu rõ vương tuấn khải là người thế nào , anh luôn luôn có nguyên tắc "Bạn một , anh ba" , nếu như làm cho anh tổn hại thì người đó sẽ không còn nơi nào trở về .
Chỉ thấy vương tuấn khải quay đầu , nở nụ cười trêu tức: "A , đúng rồi nếu cậu không nhớ chuyện hôm qua cũng không sao , tối nay tôi sẽ dạy cậu một chút kiến thức để cậu biết rốt cuộc năng lực của tôi là thế nào ha~"
Nói xong , anh không quay đầu liền ly khai biệt thự , mà cậu không chịu thua nên mặt ửng đỏ ..
"rầm" cửa biệt thự đóng lại , hợp đồng trên tay của vương nguyên rớt xuống như bông tuyết , mà cậu cũng thẩn thờ ngồi bệt trên đất .
Nhớ tới chuyện vừa rồi , hai chân của cậu như nhũn ra , Ông trời ạ , cậu tột cùng đã làm sai chuyện gì rồi? Sao ông trời cứ trêu đùa số phận của cậu? Rõ ràng hôm qua cậu vừa tỏ tình với Cố Ca Ca , hôm nay lại trở thành vợ người khác?!
Bởi vì những chuyện này đối với vương nguyên là đả kích quá lớn , nên dần dần nước mắt lại chảy xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro