Chương 3
"Ngô......"
Tướng quân bị đè quá mức trên ghế đá trên người, đầu choáng váng, vốn dựa vào vai đối phương không chống cự được, hai tay dần mất đi sức lực, theo gấu áo của đối phương trượt xuống.
Sở Vân Thăng nhạy bén nhận ra đối phương dần mê đắm, đổi áp lực thành ôm, hai tay quấn quanh eo tướng quân hướng về phía ngực mình, khiến người kia nhẹ nhàng dựa vào vai mình, môi cũng hôn đến mức càng thêm thân mật không phân biệt được.
Thật lâu sau,Sở Vân Thăng mới buông lão sư ra, tách ra trên đôi môi vẫn còn dính sợi chỉ bạc, trong ngực anh, người mảnh khảnh mềm mại chưa từng có màu máu trên mặt nhuộm một mảng đỏ, cậu thở hổn hển, cụp mắt xuống, không chịu đối mặt với Sở Vân Thăng.
Ánh mắt Sở Vân Thăng tối sầm lại, anh tiến lên dùng cái mũi thẳng tắp ngửi ngửi mái tóc đen của An Du, môi cũng mút hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, luồng khí nóng phun vào vành tai An Du, cũng mang theo một mảng đỏ tươi.
"Lão sư......" Anh thấp giọng gọi, "Lão sư... Nhìn con xem, được không?"
An Du:... Chủ động trở thành như vậy, rốt cuộc ngươi là người làm nhiệm vụ hay là ta là người làm nhiệm vụ?
Thừa tướng lo lắng bất an giãy dụa một lát, chậm rãi ngẩng đầu lên, sau đó đâm vào trong mắt Sở Vân Thăng một thế giới dịu dàng và yêu thương của người đắm đuối, cậu sửng sốt hồi lâu, đột nhiên bắt đầu giãy dụa muốn từ trong vòng tay của mình suy nghĩ ra ngoài, nhưng cậu cảm thấy được con sói con dao động của thừa tướng sẽ để con mồi thoát khỏi cái bẫy mà hắn đặt ra như thế nào.
Sở Vân Thăng ôm chặt thân thể hỗn loạn không yên của An Du, dùng sức xoa bóp người kia vào trong ngực mình, từng chút từng chút một theo sau lưng thừa tướng, trấn an người kia, dựa vào vai anh chậm rãi nói ra sự ngưỡng mộ và khát vọng của mình.
An Du bị ôm vào trong ngực của thiếu niên, mông của nam tử cường tráng mạnh mẽ bao quanh lấy cậu, hơn nữa thiếu niên còn dùng những lời lẽ khó nghe bên tai cậu để diễn tả tình yêu nồng cháy của mình dành cho cậu, càng khiến thừa tướng phức tạp không biết phải làm sao.
Sở Vân Thăng bế cậu lên, bất kể là học tập hay là làm vua, anh chưa từng làm cậu thất vọng quá nhiều, chính là do lão sư cậu đây thất bại, nhưng chưa từng phát hiện tình cảm của học trò đối với mình.
Thừa tướng thở dài, cụp mắt xuống, hai tay khích lệ quấn quanh cổ sói nhỏ, thân thể cũng không căng thẳng, chậm rãi dựa vào trong ngực Sở Vân Thăng . Nhiều năm như vậy, quan hệ của cậu và Sở Vân Thăng cũng là vừa là thầy vừa là bạn, cậu đã sớm quen với cuộc sống có một người như vậy tồn tại, cũng đã sớm quen với việc tiếp nhận đủ loại yêu cầu của anh, có thể nói, chỉ cần đối mặt với Sở Vân Thăng, tất cả nguyên tắc của cậu đều có thể vứt bỏ, nếu như vậy, một lần tùy hứng thì sao?
Sở Vân Thăng cảm thấy thân thể lão sư dần dần mềm nhũn, đôi tay cũng ôm lấy cổ anh, vốn là trong lòng đang âm thầm tính toán nghịch chủ phá hoại gia tộc sói con, sau đó vui vẻ như phát điên hôn lên đầu anh ta.
Sở Vân Thăng từng nâng lão sư lên, hưng phấn đến mức không thể khống chế được bản thân ôm An Du quay hai vòng, sau khi trọng sinh xoay quanh trên người cậu, ánh sáng u ám lóe lên rồi tản ra, anh nhìn lão sư với vẻ mong đợi, giống như sau khi lạc đường cuối cùng cũng tìm được chủ nhân, toàn thân toát ra tinh thần của một thiếu niên đang yêu sau khi yêu, anh hiếm khi lắp bắp, dường như vẫn chưa tự tin và xác nhận như vậy:
"Lão... Sư , có phải đó là ý tứ của con không?"
An Du cười, vừa rồi còn mạnh dạn thổ lộ dũng khí đi đâu bây giờ cũng bắt đầu ngượng ngùng vặn vẹo, hắn bất lực nói: "Ý tứ này còn có thể là ý tứ gì, ngươi mau thả ta xuống, chờ một lát bị người khác nhìn thấy......"
Lời còn chưa dứt, An Du đã kinh hô một tiếng, hưng phấn ôm sói con chạy về phía phòng ngủ, may mà ra trước phân phó người hầu, nếu không ngày mai kinh thành đệ nhất báo cáo có thể sẽ là "Kinh thiên động địa!" Ôm quá mạnh, lý do là... "
An Du bị Sở Vân Thăng ôm trở lại giường, tiếp theo là nụ hôn mãnh liệt cắt đứt dòng suy nghĩ hỗn loạn của cậu.
Nụ hôn nồng nhiệt và mạnh mẽ của chàng trai trẻ mang theo sự phấn khích tinh thần không thể ngăn cản và tình yêu cực kỳ nóng bỏng thổi qua miệng cậu, một chút đưa cậu vào sâu trong cơn choáng váng, chỉ có thể ngốc nghếch mở miệng để chàng trai trẻ muốn làm gì thì làm.
Lưỡi của Sở Vân Thăng liếm khắp khoang miệng của An Du, cố ý trong khoang miệng nhạy cảm ở hàm trên gây ra ma sát vài lần, buộc vị tể tướng ngây thơ phải thở hổn hển vài hơi trước khi buông cậu ra, nhưng thay vào đó lại quấn lấy cái lưỡi tránh né nhút nhát và sợ hãi của tể tướng, hôn cho đến khi cậu run rẩy.
An Du không thể cưỡng lại được mà nhẹ nhàng đẩy Sở Vân Thăng , nhưng lại bị năng lượng dư thừa của sói con tóm lấy, bị kéo xuống để bắt lấy sự sưng tấy và nóng bỏng dữ dội không biết khi nào, được vuốt ve và chơi đùa lên xuống ở phía dưỡi đũng quần.
Bình thường sống trong sạch và kiêng khem, thậm chí tự an ủi, có mấy vị thừa tướng lạnh lùng cứng nhắc, một tay cầm gậy, gần như không thể bắt được con gà trống, không chỉ bị trêu đến mặt đỏ tai đỏ, còn cố gắng nghĩ cách rút tay về.
Đây cũng là... Đây cũng là quá kích thích, gáy bị bàn tay to lớn của nam nhân đè ép hôn sâu, trong tay nắm lấy vật thô to thô ráp của nam nhân, hơi thở của An Du dần trở nên nặng nề, trong cơ thể bùng cháy lên một làn sóng dục vọng, nửa thân dưới cũng dần ngẩng đầu lên, khao khát được ai đó chạm vào.
Sở Vân Thăng buông vị thừa tướng bị hôn đến xụi lơ ra, đặt người lên giường, động tác nhanh chóng cởi bỏ quần áo, sau đó phủ lên người An Du, một bên cúi đầu theo cổ xuống hôn, một bên linh hoạt cởi áo trong của cậu.
An Du cảm thấy giữa cổ truyền đến cảm giác tê dại ngứa ngáy, nụ hôn ẩm ướt ấm áp dừng lại ở cổ, cởi áo, thiếu niên hôn dọc theo ngực xuống đến đôi má hồng hào của cậu.
Sở Vân Thăng theo đường cong xinh đẹp mà cấp bách của thừa tướng liếm, hơi nổi lên cơ ngực mềm mại cảm giác trơn tru mềm mại khiến người ta gần như không nghĩ đến buông tay, một tay xoa xoa núm vú đỏ ửng, vòng quanh ngực xoa xoa, nhưng không chịu chạm vào hai điểm ngứa ở giữa. An Du không nhịn được vặn vẹo thân thể, không tự chủ được đem ngực thẳng đứng hướng về phía Sở Vân Thăng trong tay đưa đi, ánh mắt khát vọng.
Ánh mắt của Sở Vân Thăng tối sầm lại, không còn tra tấn cậu nữa, cúi đầu như trẻ con bú sữa giống như miệng lớn đang mút núm vú cứng ngắc, trái phải luân phiên cưng chiều hai núm vú, đầu lưỡi nhanh nhẹn lên xuống nhanh chóng liếm, mái tóc dài bóng mượt rủ xuống trên người thừa tướng, xoa nắn cơ thể quá nhạy cảm của cậu.
An Du ôm chặt đầu của Sở Vân Thăng, trên giường mềm mại vặn vẹo cọ xát, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ không thể kiểm soát, cùng với nụ hôn của Sở Vân Thăng xuống phát ra âm thanh mút giống nhau.
Tiểu dương vật tinh khiết tinh xảo của thừa tướng đã hoàn toàn đứng thẳng, dựng đứng trong chất lỏng trong suốt đáng thương kia, ý đồ xấu xa của Sở Vân Thăng khẽ bắn ra một chút, chọc vào An Du một cú sốc nữa.
Hắn cúi đầu, chóp mũi cọ xát xương chậu của An Du, trước giờ chưa từng có ai chạm vào nơi này thừa tướng kinh hãi như vậy, hai chân muốn lùi lại, nhưng lại bị thiếu niên nắm lấy mắt cá chân kéo lại, mang theo hai chân trắng thon dài cố định trên vai.
Thân thể thừa tướng bị ép phải theo lực nâng lên, mông tròn đầy đặn cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt Sở Vân Thăng, theo từng đợt hô hấp đẩy ra từng đợt sóng thịt.
Hơi thở của Sở Vân Thăng dần trở nên nặng nề, hai cánh mông giữa khe hở thịt hồng quyến rũ thu hút ánh mắt của hắn, một bàn tay lớn nắm lấy phần mông mềm mại tinh tế về phía bên để xé toạc nó ra, ngón tay cái thô ráp ấn xuống lỗ huyệt đang co thắt một cách căng thẳng.
An Du run rẩy, đột nhiên cảm thấy một luồng ấm áp đi vào hậu huyệt của mình, ngay sau đó một cảm giác ướt át quét qua hậu huyệt của mình.
Khoái cảm trong đầu cậu bùng nổ, nhưng cái lưỡi thịt đó vẫn không buông tha cậu, liếm cái miệng huyệt mềm mại sau đó phải tiến xa hơn về phía lỗ thịt bên trong để bắt đầu.
"Đừng... Vân Thăng đừng... Ô a.... Dơ bẩn.... Dơ bẩn a a a....."
An Du đặt hai chân lên vai hắn bắt chéo và cọ xát, ngón chân không chịu được siết chặt, gợi ra một độ cong hấp dẫn, có lẽ đang tận hưởng chúng vào lúc này đang vùi đầu vào mông An Du và liếm láp và khai thác mạnh mẽ.
"A ha ——!"
Đầu lưỡi chạm nhẹ vào thành ruột trên khi An Du đột nhiên cao giọng và kêu lên, tiểu huyệt ướt át và nóng bỏng bên trong liên tục tràn ra dịch dâm, làm ướt cằm Sở Vân Thăng.
Sở Vân Thăng biết mình đã chạm đến điểm nhạy cảm của An Du, đầu lưỡi rời đi, đưa mình đến mức bị nghẹn đến mức cực kỳ đỏ tím ở lỗ hở khép hờ, cúi đầu an ủi hôn vành tai An Du, thường xuyên đưa đầu lưỡi đi bắt chước động tác ra vào, sau đó dùng sức tạo thành tiếng trống khiến tinh thần hưng phấn hơn hướng về điểm nhạy cảm vừa tìm kiếm tiến vào.
"Ha a......"
An Du ngẩng cổ, phát ra tiếng rên rỉ không ngừng, nơi hậu huyệt kinh ngạc bị con cặc đẩy ra từng tấc một cảm thấy quá mãnh liệt, con cặc gân xanh nóng bỏng cố gắng nắm lấy, cọ xát ruột non mềm mại thẳng đến đỉnh huyệt khiến cậu có chút vui vẻ, khoái cảm theo xương sống đến sau đầu, sảng khoái đến mức da đầu tê dại.
Sở Vân Thăng thấy An Du thích ứng tốt, cũng không xoa, rút toàn bộ dương vật ra rồi lại đưa vào, mở ra khép vào đụ, thân thể trắng nõn của An Du phủ một lớp hồng, vốn là cái huyệt khít chặt đã bị dương vật mở ra hoàn toàn, đụ đến khi ướt át mềm mại.
Tiểu huyệt đầy đặn và ruột thịt giống như hàng trăm ngàn cái miệng nhỏ đang hút vào và ra khỏi quy đầu, hậu huyệt trong mắt liên tục phun ra thứ dịch dâm dục khiến hắn xâm nhập càng dễ dàng hơn.Sở Vân Thăng làm mắt cậu đỏ lên, hai tay nắm lấy đôi chân thon dài của An Du và nhanh chóng đâm thắng vào sâu, dịch dâm liền tràn ra nhanh chóng bị đánh thành bọt, phòng ngủ tràn ngập tiếng nước dâm dục và tiếng kêu rên kìm nén của thừa tướng.
An Du khịt mũi và thở hổn hển, gần như chìm vào suy nghĩ, khoái cảm tích tụ từng đợt từng đợt nhanh chóng đạt đến giá trị ngưỡng, hậu huyệt như một đài phun nước phun ra, tưới mát bên trong cơ thể bằng con cặc hung dữ.
Cảm nhận được hậu huyệt căng cứng, Sở Vân Thăng cũng tăng tốc độ ra vào, mỗi lần đều tàn nhẫn đụ vào điểm nhạy cảm của An Du.
"Ôi... Vân Thăng, không cần... Ha a... Không cần bắn vào bên trong......" An Du nắm chặt ga giường khóc đến đỏ cả má.
Sở Vân Thăng thở hổn hển, cúi xuống an ủi cậu, hôn cậu, giọng khàn khàn: "Chậm đã, lão sư."
Dương vật cắm sâu vào sâu trong tiểu huyệt, đỉnh điểm ở điểm nhạy cảm của An Du nhô ra, mỗi một dòng tinh dịch đều bắn vào, cọ xát thành ruột, đưa thừa tướng đạt đến cực khoái.
"A a a ——!" An Du bị tinh dịch nóng hổi và đặc sệt đồng thời phun ra ngoài, chất lỏng màu trắng làm ướt cả người cậu và Sở Vân Thăng, khiến cậu vừa mê man vừa choáng váng, trợn mắt ngã xuống giường.
Bình thường thừa tướng nằm ngửa trên giường thở hổn hển, mệt mỏi hai chân run rẩy, chỉ muốn không quan tâm đến việc vùi đầu ngủ, nhưng cảm thấy một đôi bàn tay to lớn đỡ lấy eo mình và lật ngược mình lên mông để nâng lên, không đợi từ chối nói ra, con cặc dày và cứng một lần nữa đưa vào.
Sở Vân Thăng trước sau nhanh chóng đẩy mạnh eo chó đực của mình, đồng thời nhẹ nhàng dụ dỗ bên tai thừa tướng, khiến thừa tướng đang choáng váng đi theo mình hết lần này đến lần khác......
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro