Chương 145: Làm người thất bại
Edit #Salim
Beta #Kumoe
Xấp xỉ hai mươi phút sau, Cảnh Vân Chiêu liền chạy tới bệnh viện, Lê Thiếu Vân ở phòng bệnh đơn, vừa bước vào cửa, chỉ thấy Lê Thiếu Vân đang híp mắt lại chớp chớp, sắc mặt trắng bệch, trán quấn băng vải kín mít.
Tại thời điểm tới cô đã hỏi hộ lý một lần, Lê Thiếu Vân đến bệnh viện nguyên nhân là do tai nạn xe, theo lý thuyết chẳng liên quan gì tới mình mới đúng.
Trong tay Cảnh Vân Chiêu mang theo một rổ trái cây, bên trong toàn bộ trái cây đều là ở trong không gian sản xuất, hương vị vừa thơm vừa ngọt.
“ Em tới rồi sao?” Đỗ Lâm vội vàng đứng dậy, thái độ nhìn thấy Cảnh Vân Chiêu có chút ngượng ngùng: “ Lê thiếu bị tại nạn xe, trên trán và chân đều bị thương.”
Thần sắc Cảnh Vân Chiêu rất cổ quái, bởi vì Đỗ Lâm ở đây, cô cũng không nên trực tiếp mở miệng biểu đạt ý đồ mình đến đây.
Dù sao đối mặt chính là hai người đàn ông trưởng thành, cô cũng không thể hỏi đối phương bị tai nạn xe có liên quan gì tới màn động cước đánh người trước kia của cô không.
Lê Thiếu Vân chậm rãi trợn mắt, gương mặt tái nhợt nhìn qua càng đáng thương, thiếu bớt vài phần cuồng dã tùy ý, nhưng quý khí trên người lại chỉ tăng không giảm, chỉ là ánh mắt dường như có chút mất mát, nhìn Cảnh Vân Chiêu cũng hơi chột dạ.
“ Đang yên ổn tại sao lại bị tai nạn? Bác sĩ nói thế nào?” Dù sao cũng tới rồi, nên quan tâm một chút, Cảnh Vân Chiêu vội vàng hỏi.
“ Ai biết được? Ven đường có một chiếc xe vận tải lớn đột nhiên vọt lại, cũng may phản ứng của tài xế cũng rất nhanh, bằng không mạng nhỏ đã mất.” Đỗ Lâm giải thích nói.
Anh ta đối với sự tình của Lê Thiếu Vân cũng không quá hiểu, nhưng sau khi xảy ra tai nạn, trong mắt Lê Thiếu Vân sát khí nồng đậm, thật sự làm anh ta cảm thấy khiếp sợ, anh ta cũng chủ động đi tra xét một chút, tài xế xe vận tải kia nói là phanh đột nhiên không hoạt động, căn bản không nhìn ra có vấn đề gì.
Mấy năm nay Đỗ Lâm cùng Lê Thiếu Vân thời điểm ở chung với nhau, từ trước đến nay đều biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, cho nên Đỗ Lâm cũng không biết là anh đắc tội người nào hay là ngoài ý muốn.
Đỗ Lâm vừa nói như vậy, Cảnh Vân Chiêu càng cảm thấy mình quá vô tội.
Nếu nói như vậy, vụ đâm xe kia cùng cô một chút quan hệ cũng chẳng có, lại gọi cô, một người không quá quen biết tới đây, có ý tứ gì?
Đỗ Lâm cũng là người có mắt nhìn, liếc mắt một cái đã biết Cảnh Vân Chiêu không vui, lập tức nhỏ giọng nói: “ Vân Chiêu, em nhẫn nại một chút, kỳ thật Lê thiếu rất đáng thương, không có bạn bè, toàn bộ huyện Hoa Ninh trừ bỏ anh cũng chỉ có em cùng anh ta quen thuộc một chút, hơn nữa em còn là bác sĩ, tới giúp anh ta khám một chút, về sau đầu óc nếu có chút vấn đề biết làm sao?”
Cảnh Vân Chiêu thầm thở dài một hơi, thanh âm rất nhỏ: “ Làm người thất bại tới vậy sao?”
Nhưng ngấm lại thấy có chút khó hiểu, một công tử gương mặt hoa hoa như vậy, vô luận đi tới đâu cũng phải có một đống ong bướm, phụ nữ ghen ghét lẫn nhau, đàn ông cũng không ngoại lệ, đàn ông nào mà không nguyện ý cùng Lê Thiếu Vân tuổi trẻ lại đẹp trai còn có tiền làm bạn bè? Không chừng còn bị đội cho cái nón xanh.
Thời điểm chưa chia lớp, những người bạn cùng lớp từng gặp qua Lê Thiếu Vân còn có không ít người đối với anh nhớ mãi không quên, nghe nói còn trộm tới Thiên Hương Lâu để gặp ngẫu nhiên cũng không ít.
Thanh âm Cảnh Vân Chiêu tuy rằng nhỏ, nhưng Lê Thiếu Vân vẫn nghe được.
Sắc mặt vừa u tối vừa trầm thấp.
“ Em biết anh ta thất bại là được, đừng nhìn ngoài mặt anh ta phong cảnh vô hạn, trên thực tế mỗi ngày đều nhàm chán quạnh quẽ cực kỳ, bằng không cũng sẽ không để tài xế chở đi lung tung trên đường, hiện tại lại đần độn nằm ở bệnh viện, Ngự Thiên Tiên kia của anh còn quá nhiều việc, không thể thời thời khắc khắc ở đây chăm sóc, nhỡ đâu bị điên thì làm thế nào bây giờ?” Vẻ mặt của Đỗ Lâm cầu cứu.
Nói xong, tự anh ta cũng cảm thấy bội phục chính mình, bản lĩnh mở đường cho hươu càng ngày càng lớn.
Nhưng có một câu nói không sai, Ngự Thiên Tiên thật sự rất bận, hiện tại công việc làm ăn ngày càng tốt, anh ta còn là ông chủ nắm chặt bí phương, tuy dưới trướng có rất nhiều đầu bếp, nhưng có đôi khi gặp phải những khách hàng đặc thù, vẫn yêu cầu anh ta tự mình ra trận.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro