Chương 4

Editor: hungtuquy

Beta: Lê Hoa

__________________

Hứa Thanh Hoan cảm thấy một người khi xui xẻo, uống nước lạnh đều có thể tắc kẽ răng.

Cô chẳng qua là cái một người viết văn bình thường, trong giới chỉ là một nhà văn nhỏ, thích viết chuyện xưa.

Nào biết có ngày chính mình sẽ bị xuyên qua.

Lấy hệ thống mà nói, chính là cô thích viết ngược văn, ngược đến người đọc oán than.

Cho nên cô bị chế tài.

"Không phải đâu, a sir, viết ngược văn cũng phạm pháp?" Hứa Thanh Hoan khó có thể tin.

"Có gì không phải, không hảo hảo hoàn thành nhiệm vụ, cô không có trái cây để ăn." Hệ thống là cái trứng gà tròn vo, cho dù như vậy, Hứa Thanh Hoan tựa hồ đều có thể từ phía trên nhìn ra viên trứng gà đang trợn trắng mắt: "Ai kêu cô luôn thích viết ngược văn, vẫn là trừ bỏ nam chủ cơ bản toàn diệt, không chế tài cô thì chế tài ai."

Hứa Thanh Hoan giãy giụa một giây thực mau liền từ bỏ, cô nhìn chằm chằm đống lửa, ánh lửa nóng đến mặt mình, hỏi tiếp: "Cũng được, nhưng mà tôi còn có một vấn đề."

"Nói."

"Tôi... Kiếp trước là chết như thế nào." Từ khi ý thức bắt đầu, Hứa Thanh Hoan cũng đã ở trong thế giới này, nghe hệ thống nói, cô bởi vì một lần ngoài ý muốn mất đi sinh mệnh, cô đặc biệt muốn biết là cái ngoài ý muốn gì.

"Thật sự muốn biết?"

"Ừ."

"Cùng người đánh đố, đứng chổng ngược ăn hamburger kết quả..." =))))

"Được rồi, không cần phải nói nữa." Còn không bằng không hỏi thì hơn.

Hứa Thanh Hoan vẻ mặt buồn bực, như thế nào cũng không nghĩ ra chính mình làm sao lại làm chuyện ngu xuẩn như vậy, cô cũng không phải có đầu óc hố người a, cô thở dài một tiếng, tay cầm nhánh cây thon dài khảy đống lửa, làm lửa đốt đến tràn đầy một ít.

Sau khi nửa xoắn nửa người trên, nhìn người nằm ở sau người, thiếu niên chiến sĩ vẫn cứ ở ngủ say, trên mặt tuấn mỹ dính đầy vết máu tung toé, sắc mặt suy yếu tái nhợt, cho dù trong lúc ngủ mơ, ấn đường trước sau nhíu chặt, tựa hồ đang gặp ác mộng.

Trên người hắn có trải thảm lông hơi mỏng, hơi chút che dấu hơi thở huyết tinh phát ra.

Ryan a...

Là nam chủ của tiểu thuyết tây huyễn dưới ngòi bút của cô.

Dũng giả đấu Ma Vương đặc biệt là khuôn sáo cũ.

Chuyện xưa, Ma Vương lo lắng dũng giả vạn nhất bị quật khởi, sẽ diệt toàn tộc mình. Cho nên cô đơn giản ngụy trang thành bạn tốt bên người hắn, dùng kế hoạch để dũng giả gặp đủ loại đả kích mà hỏng mất.

Vì cái gì không bắt đầu liền trực tiếp tiêu diệt dũng giả? ......Đây là Hứa Thanh Hoan thích ngược nam chủ bằng nhiều phương pháp thú vị.

Cuối cùng dũng giả vẫn là tiêu diệt Ma Vương, cứu vớt toàn thế giới, hắn hẳn là được đến mọi người sùng bái cùng kính sợ, được đến chí cao vô thượng vinh quang.

Nhưng dũng giả cố tình không có tiếp thu chuyện này, hắn nhặt lên áo choàng Ma Vương rơi xuống, khoác ở trên người, cười đối mọi người nói: "Ngay trong ngày hôm nay, ta chính là Ma Vương." Ở dưới kích thích bị hỏng mất, rõ ràng đã hắc hóa.

Ma tộc có tân Ma Vương dẫn dắt, tàn sát toàn bộ đại lục Lance, trăm họ lầm than.

Cho nên nhiệm vụ của cô chính là, cứu rỗi nam chủ hắc hoá, toàn viên toàn bộ kết cục.

Xem đi xem đi xem đi.

Viết cái gì nam chủ hắc hoá, viết kết cục nam chủ toàn viên toàn diệt là được rồi.

Gặp báo ứng rồi đấy!

Hứa Thanh Hoan thở ngắn than dài, lòng bàn tay chống cằm, nghĩ, hiện tại nam chủ đã trải qua một lần đến từ bạn thân phản bội trầm trọng đả kích, hẳn là không quan trọng.

Dù sao cái tên A Lan Đức trời sinh phản cốt, liền tính lúc ấy cô tham gia khuyên A Lan Đức không được chịu dụ hoặc, về sau vẫn bởi vì đủ loại sự tình mà phản bội nam chủ.

Còn không bằng nhân lúc còn sớm để nam chủ nhận rõ gương mặt thật của hắn. Đáng tiếc nhất là Bess, cô ấy là cái một nữ hài tốt, chân thiện mỹ tới cực điểm.

Liền tính cô ấy bị nam chủ nhất kiếm đâm thủng, vẫn cứ đau khổ khuyên nam chủ không cần mắc thêm lỗi lầm nữa, cho rằng hắn trải qua hết thảy, đều là việc làm của Ma Vương. Nam chủ không nên biến thành như vậy.

Từ phương diện nào đó, Bess xem như này là nữ chủ của bộ tiểu thuyết này.

Nhớ tới tình tiết Ryan cùng Bess, Hứa Thanh Hoan mạc danh có chút chột dạ mà sờ sờ cái mũi, trong lòng yên lặng nghĩ, chờ cô tạm thời chữa khỏi tâm lý vặn vẹo của nam chủ, cô sẽ đem hắn đưa về đến bên người Bess.

Đừng nhìn Ryan mặt ngoài sang sảng, tùy tiện, thực tế nội tâm hắn rất yếu ớt bất an, một khi gặp phản bội liền rất khó lại tín nhiệm người khác một lần nữa.

Đại khái từ nhỏ bị người báo cho thân phận của hắn, là không cần thiết tồn tại.

Tự ti tới cực điểm.

Loại tính cách này sẽ hắc hóa, giống như cũng rất hợp lý.

Hứa Thanh Hoan đang nghĩ ngợi cái gì đó, ngay sau đó nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng rên thống khổ.

Đau...

Cả người đều đau.

Đau nhất, chính là ngực hắn.

Trái tim mỗi một lần nhảy lên, đều mang đến đau đớn.

Ryan mê mang mở mắt ra, tròng mắt tan rã thực mau ngưng tụ lên, sáng lên một chút ánh sáng.

Hắn ý thức được, hắn không phải đã chết sao...

Bị thú nhân moi tim...

Trong đầu, nhớ tới gương mặt ác ý tươi cười của A Lan Đức, trái tim hắc càng đau mãnh liệt, đau đến hắn cơ hồ không thở nổi, giương miệng, gian nan hô hấp.

"Mới vừa sống lại lại nhanh như vậy luẩn quẩn trong lòng?" Tiếng nói lãnh đạm chui vào trong tai.

Ngay sau đó hắn bị một bàn tay kéo nửa người trên, tay khác cầm cái ấm nước hướng bên môi hắn dán lên: "Uống nước, nghỉ một chút."

Nước mát lạnh theo đầu lưỡi một đường rơi xuống thực quản, yết hầu đã ươn ướt khô ráo.

Nước này giống như mang theo kỳ diệu, sau khi uống xong, trái tim đau đớn chậm lại rất nhiều.

Ryan hoãn lại khí, ngay sau đó ngước mắt, thấy thiếu niên mặc áo đen trước mắt, đồng tử hơi co lại: "Khắc Lỗ Lỗ?"

"Ừ, là ta." Khắc Lỗ Lỗ buông ấm nước, mũ choàng rơi xuống, lộ ra một đầu ngân bạch tóc dài, vài sợi sợi tóc lười biếng rũ trên vai, da thịt tuyết trắng dường như ấn hồng diễm diễm ánh lửa, tựa như hiện lên một mạt đào hồng xinh đẹp, đẹp cực kỳ.

Nếu hắn không ra tiếng, Ryan thật cho rằng hắn là nữ hài tử.

Trong lúc nhất thời hoảng thần, hắn thực mau lấy lại tinh thần, ý thức được Khắc Lỗ Lỗ nói được câu kia: "Ta mới vừa sống lại...?"

Ryan kéo ra cổ áo, thấy ngực mình tuy rằng dính đầy vết máu, nhưng làn da hoàn hảo như lúc ban đầu, không có nửa điểm bị xé rách.

Hắn ý thức được cái gì: "Khắc Lỗ Lỗ, ngươi biết thuật sống lại?"

Kia không phải là ma pháp chỉ có nhân tài có cấp bậc tối cao mới dùng được sao?

...Trong lời đồn, Ma Vương cũng sẽ biết loại ma pháp này.

----
PS: Kỳ thật có chuyện tự hỏi thật lâu.
Các ngươi cũng biết ta thường xuyên đăng không thượng POPO võng, ta cái kia trả phí VPN cũng là khi tốt khi xấu, ngày hôm qua khai VPN, cũng rất khó đăng được với. ( bên trong cũng có nhà ta võng tốc nồi )
Phía trước ta thấy vị tiểu đồng bọn hỏi ta muốn hay không đi phát ái phát điện, ta cũng ở suy xét trung.
POPO, ái phát điện hai đầu càng.
Vạn nhất POPO đăng không thượng càng không được, kia tiểu đồng bọn đi ái phát điện xem cũng có thể thấy ta bình thường đổi mới!
Sau đó chính là, bởi vì ta cái này người già, download ái phát điện, nửa ngày đều xem không hiểu như thế nào tuyên bố văn chương, download thật lâu mới miễn cưỡng làm rõ ràng.
Sau đó ta khả năng yêu cầu đem ta trước mắt viết văn đều dọn đến ái phát điện ( không thể nghi ngờ là cái tương đương thật lớn công trình. )
Trước mắt ta còn ở nghiên cứu trung... Đại khái không nhanh như vậy dọn đi lên.
ID cùng ta tác giả danh giống nhau.
Chờ dọn lên rồi ta lại thông tri cho đại gia.
Cách lâu như vậy mới đổi mới, đại gia còn nhớ rõ tiến vào trò chơi liền sẽ mất trí nhớ giả thiết sao ( */∇\* )
Đúng rồi, ta không xa cầu châu châu, chỉ cầu đại gia ở lâu ngôn nha, đại gia cổ vũ duy trì là ta tinh thần lương thực ~~
Ăn đến no càng đến cũng nhiều.
( phủng chén hai mắt sáng lấp lánh )
╔════════════════
⧱Truyện được convert bởi 💐 Vespertine 💐.
⧱Vui lòng nghi rõ "Nguồn: Vespertine" khi re-upload, edit, giới thiệu truyện.
⧱Cân nhắc tham gia Facebook group: http://bit.ly/FBGroupVes022019
╚════════════════

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro