TG 8 - Chương 31
Cô ta trang điểm đẹp như vậy, dáng người cô ta cũng ngực to eo nhỏ, chân dài mông vểnh. Nói về dáng người Triệu Mân thật là một người phụ nữ xuất sắc trong 4 người kia.
Lê Sân đánh giá trên dưới cô ta, khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Tuy cùng ưu điểm, nhưng xét về dáng người chắc chắn cô sẽ không thất bại. Nói đến khuôn mặt, cô có đủ tự tin nói cô cách xa Triệu Mân cả một dãy phố.
Phương diện bề ngoài đã thắng, kế tiếp phải so sánh điểm khác.
Ngụy Tư cười đến có chút ngượng ngùng, ánh mắt Lê Sân nhìn theo như hình với bóng, bây giờ anh khẩn trương đến không chịu được:
"Đã lâu không gặp, hôm nay cô tìm tôi có chuyện gì không?"
Có việc mau nói, nói xong thì đi nhanh, không cần hạ thấp sự tin tưởng của Lê Sân đối với anh nữa đâu?_?.
"Sao vậy chúng ta đều là bạn bè già mà, sao lại vội vã muốn đuổi tôi đi thế?"
Triệu Mân hờn dỗi nhìn anh một cái,
"Anh không sợ tôi đau lòng à?"
Tư thái của cô rất phong tình, còn có thêm ý khiêu khích ý. Trước đây cô ta làm như vậy, Ngụy Tư vẫn rất hưởng thụ.
Nhưng hôm nay, cô lại phát hiện ra một chút không đúng.
"Ha hả."
Lê Sân ở phía sau cười.
Ngụy Tư cảm thấy toàn thân đều cứng ngắc nổi da gà lên. Anh vội ngắt lời Triệu Mân, nói:
"Hôm nay tôi còn có việc." —— dỗ bạn gái.
"Nếu nói chuyện công việc thì" —— tốt nhất là!
"Nói nhanh đi." —— không thì tôi sẽ chết rất khó coi.
Anh không biết Triệu Mân có đau lòng không, anh chỉ biết nếu Triệu Mân không đi, anh sẽ bị hành hạ ' đau đớn ' cho mà xem.
"Được, nếu anh gấp gáp như vậy."
Cô ta nhẹ nhàng nói, lại ngồi trở lại lên sô pha. Đôi chân đi tất mỏng giao triền, ngoài ý muốn tràn ngập sự dụ hoặc cấm dục.
"Đúng vậy, anh vẫn luôn rất ' gấp gáp ' nha?"
Lê Sân nhấn mạnh hai chữ này, cười lạnh nhìn anh.
Ngụy Tư: Anh sai rồi... (╥ω╥')
Tựa hồ lúc này Triệu Mân mới chú ý đến sự tồn tại của Lê Sân, cô ta thầm quan sát cô, trên mặt bất động thanh sắc treo lên một nụ cười khách sáo:
"Xem đôi mắt này của tôi này, đây là vị nào?"
Cô ta nhìn về hướng Lê Sân hỏi.
Ngụy Tư cảm thấy đã đến cơ hội cho anh thể hiện rồi, anh tiến lên một bước muốn mở miệng giới thiệu Lê Sân.
Ai ngờ Lê Sân lại tránh xa anh, nhẹ nhàng nói:
"Tôi là mẹ của nó."
Triệu Mân: "..."
Ngụy Tư: Tức giận tức giận tức giận...
Xem ra tối nay anh phải quỳ sầu riêng rồi.
Triệu Mân ngẩn ra, lát sau che miệng cười nói:
"Là bạn gái của anh hả, thật là nói đùa gì vậy, không biết là đại tiểu thư nhà ai?"
Chỉ có thể nói lớp trang điểm đậm lúc trước nguyên thân giống như thuật dịch dung, Triệu Mân không nhận ra. Cô chỉ nghĩ Lê Sân là bạn gái mới của Ngụy Tư, nhưng cô ta đã thấy rất nhiều người phụ nữ như vậy, có mấy người có thể ở bên cạnh Ngụy Tư lâu dài đâu.
Lê Sân chống cằm, treo nụ cười nhợt nhạt:
"Không phải là đại tiểu thư, ba ba tôi chỉ là thương nhân nhỏ, mẹ tôi là giáo viên cấp 3."
Điều cô nói chính là gia đình nguyên thân, nhưng từ sau khi nguyên thân gả vào Ngụy gia, cha mẹ nguyên thân đã đoạn tuyệt quan hệ với nguyên thân.
Triệu Mân thấy dung mạo cô kiều mị nghiên lệ, nhất cử nhất động đều ưu nhã không mất đi sự phóng khoáng. Điều này không giống nguyên thân một chút nào, là Lê Sân xuyên qua mỗi một thế giới mới —— tích lũy được?
"Thật là thất lễ, tôi đã quấy rầy thế giới của hai người phải không?"
Trong lòng Triệu Mân biết đối thủ này không thể khinh thường nên cũng nói khiêm tốn.
Ngụy Tư kích động đến nỗi chỉ kém không giơ ngón tay cái lên với cô.
Đúng vậy đúng vậy nếu cô biết thì đi nhanh đi cô quấy rầy chúng tôi thật đấy.
Môi đỏ Lê Sân hơi nhếch lên, mày đẹp như lá liễu, mắt đẹp khi nhìn cô ta tự nhiên mang theo một thái độ khinh miệt:
"Ừ."
Cô nói xong, Triệu Mân lập tức không nói nên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro