VD4: Băng Sơn Tiên Tôn, Song Tu Không? •1•
Rừng núi sâu thăm thẳm.
Sâu trong hang động lạnh lẽo tối tăm là từng tầng sóng nhiệt cuồn cuộn, kiều diễm lan tràn.
Y phục đỏ thắm diễm lệ cùng áo bào thuần trắng cấm dục rải rác lộn xộn khắp nơi, thẳng một đường đến bên suối nước.
Trong không khí ướt át phảng phất mùi hương ngọt ngào nồng nàn như mật, làm cho người ta thấy hăng hái.
Dưới làn hơi nước ấy là một đôi uyên ương đang ngâm mình.
Tướng mạo của nam tử kia trông bình thường, nhưng ngũ quan rất chính khí, thế mà ngay lúc này đây lại toát ra vẻ si mê hèn mọn, trầm luân bên trong ôn hương nhuyễn ngọc.
Hắn vui vẻ híp đôi mắt, tay lại vươn về phía người đối diện vuốt ve.
"A~ Tiên quan này, thật biết khi dễ người ta mà~"
Nữ tử nũng nịu lên tiếng, trong hờn dỗi bao bọc cả trêu chọc, càng làm cho nam tử không giữ được mà nhào tới ôm mỹ nhân vào lòng, chơi đùa vỗ về một phen.
Rất nhanh, nữ tử liền rên rỉ ngâm nga, xen lẫn với tiếng thở dốc nặng nề của nam nhân, tạo thành một bản nhạc kinh động đến chim chóc trên cây.
Bọt nước tung bay, hơi nước lượn lờ, hình ảnh hai người mông lung, lập loè trong nước.
Nam tử bình thường vốn chẳng có gì nổi bật, nhưng mỹ nhân trong ngực hắn lại xinh đẹp đến cực điểm!
Mái tóc dài đổ xuống như thác nước, ẩm ướt quấn bên trên thân thể mềm mại, không chỉ tản ra sức quyến rũ nửa che nửa hở, phong tình vạn chủng mà còn làm nổi bật tấm lưng trắng muốt đến phát sáng phía sau.
Chỉ vỏn vẹn một bóng lưng thướt tha mờ ảo như thế cũng đã khiến cho người ta ngứa ngáy khó chịu!
Thân thể trắng nõn của nữ tử đều dán lên thân nam tử, vô cùng chói mắt, vòng eo con kiến uốn éo, đôi tay mềm mại vẽ vòng tròn tại bộ ngực của hắn, sau đó chậm rãi lướt xuống dưới, khiến nam tử càng sảng khoái đến hai mắt trắng dã.
Cho nên nam tử kia không trông thấy, trên mặt thiếu nữ yêu nghiệt kia đột nhiên hiện lên một nụ cười âm hiểm tàn độc.
Nữ tử vươn đôi tay của mình ra, nhẹ nhàng luồn ra sau gáy của hắn, cúi đầu xuống, đưa đôi môi đỏ hồng mê người lại gần nam tử.
Mỹ nhân tuyệt sắc chủ động như thế, như thế nào lại không hưởng thụ đây?
Hắn thả lỏng người, dựa vào thành ao gập ghềnh, đắc ý nhắm mắt lại chờ đợi.
Nhưng tại thời điểm sắp hôn đến, mỹ nhân lại cong cong hàng mi, đôi môi anh đào khẽ mở, không có hôn xuống mà chu môi khẽ hút!
Toàn thân nam tử chấn động mạnh một cái, sau đó liền cứng đờ giống một khối đá.
Nếu như nhìn thật kỹ, giữa đôi môi hai người có một sợi chỉ màu bạc óng ánh, lơ lửng giữa không trung, truyền một thứ gì đó từ trong người nam tử qua nử tữ.
Vốn dĩ nam tử đang chìm đắm trong dục vọng, đột nhiên đau nhói một trận, cảm giác tu vi đang cạn kiệt dần!
Hắn liền mở hai mắt ra, nhìn thấy tư thế của thiếu nữ xinh đẹp, xém chút nữa bị dọa đến bay lên.
Nàng ta lại đang hút tinh hồn của hắn!
Không còn kịp suy nghĩ nữa, nam tử mặt đầy hoảng sợ, dùng cả tay chân bắt đầu phản kháng, nhưng tứ chi lại mềm nhũn, không có nổi một chút khí lực.
Mắt gặp thân thể của mình càng ngày càng cứng ngắc, không nghe theo sự điều khiển của mình, da trên người cũng dần dần hôi bại, bắt đầu khô cạn lõm xuống, lộ ra cả xương cốt trắng bệch bên trong.
"Yêu nữ! Chịu chết đi!"
Hắn tức đến rách cả mí mắt, biết mình đã không thể chống cự, cắn răng cương liệt tự bạo Nguyên Thần!
"Ầm!"
Trong nháy mắt, hang động sụp đổ, mỹ nhân xinh đẹp không có phòng bị lại bị đập bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu, người đổ vào trong nước.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro