CHƯƠNG 139: NGHE NÓI NGƯƠI MUỐN GIẾT TA?
{Nauh Yi}
Nhưng mà ngay sau đó, nụ cười của Điền Uy Minh không thể duy trì thêm được nữa, đôi mắt cũng ngập tràn sợ hãi.
Vào lúc Diệp Nghệ Đồng vung trường kiếm ra chém, hắn thậm chí còn không nghe được tiếng binh khí giao nhau, chỉ thấy Bách Lý Hồng Trang giống như ma quỷ trong nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Diệp Nghệ Đồng.
Bịch!
Diệp Nghệ Đồng hai mắt trừng to, ngã xuống đất.
Khuôn mặt vốn dĩ đầy ý cười giờ đây chỉ còn lại hoảng sợ, một dòng chất lỏng ấm nóng không ngừng chảy ra từ trên cổ.
"Ngươi......"
Một chiêu!
Chỉ một chiêu, nàng ta đã không còn sức phản kháng.
Trong lòng Diệp Nghệ Đồng vạn lần không muốn tin mình lại chết trong tay Bách Lý Hồng Trang!
Chuyện này là do nàng ta đơn phương tàn sát, sao lại có thể khiến nàng ta mất mạng như vậy chứ?
Không ai cho nàng ta biết đáp án, ngay cả Bách Lý Hồng Trang sau khi xuất chiêu cũng không thèm liếc nàng ta một cái, nàng ta chắc chắn mất mạng chỉ với một chiêu!
Nhìn Diệp Nghệ Đồng nằm im bất động trên mặt đất, Điền Uy Minh hoàn toàn ngơ ngẩn, "Này.....Sao có thể chứ?"
Nụ cười trên đôi môi đỏ mọng của Bách Lý Hồng Trang càng thêm quyến rũ, giọng nói mang đầy mị hoặc.
"Nghe nói......ngươi muốn giết ta?"
Một câu như vậy được Bách Lý Hồng Trang nói ra bằng giọng điệu nhẹ nhàng, Điền Uy Minh chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, nỗi sợ hãi không nói nên lời bao trùm lấy hắn.
Hắn và Diệp Nghệ Đồng đều có tu vi ở cấp bậc hậu kỳ Huyền Địa cảnh, nếu Bách Lý Hồng Trang có thể một chiêu giết chết Diệp Nghệ Đồng, vậy thì chuyện giết hắn tuyệt đối sẽ dễ như trở bàn tay.
"Thần.....Thần Vương Phi, ta có mắt không thấy Thái Sơn, xin người hãy tha cho ta!" Sắc mặt Điền Uy Minh tái nhợt, vội vàng xin tha.
"Vừa rồi lúc ngươi tuyên bố giết ta sao không nghĩ tới sẽ buông tha cho ta?" Bách Lý Hồng Trang cười lạnh, "Bất kỳ ai đắc tội với Bách Lý Hồng Trang ta, đều không có kết cục tốt đẹp!"
Vừa dứt lời, Bách Lý Hồng Trang lại vung kiếm lên, Điền Uy Minh ngay cả cơ hội chạy trốn gần như cũng không có, liền ngã xuống dưới tay nàng.
Trong nháy mắt đã giải quyết xong hai người, Bách Lý Hồng Trang không chút hoang mang cất đi túi Càn Khôn của hai người họ rồi tiếp tục đi về phía trước.
Người không phạm ta, ta không phạm người.
Nàng chưa bao giờ thích chủ động gây chuyện với ai, nhưng nếu người khác tìm nàng gây phiền toái thì nàng sẽ không nhân từ mà nương tay!
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch mỗi đứa cầm lấy một túi Càn Khôn, số tinh thể yêu thú bên trong thật không nhỏ.
"Xem ra trước đó hai tên này đã không ít lần làm ra loại chuyện như thế, thu hoạch này so với việc tự mình giết yêu thú còn nhiều hơn." Tiểu Hắc phấn khích cười nói.
Bách Lý Hồng Trang đặt các tinh thể yêu thú chung với nhau, dựa vào tính cách của Diệp Nghệ Đồng, e là những tu luyện giả chết trong tay nàng ta cũng không ít.
{Nauh Yi}
"Bách Lý Hồng Trang này ý chí kiên định, ra tay tàn nhẫn, tương lai nhất định sẽ không đơn giản."
Ánh mắt của Lục Hoài Ngạn càng thêm thưởng thức, ở cái nơi mà cá lớn nuốt cá bé như này, nếu chỉ biết nhường nhịn thì tương lai không thể nào tiến xa được.
Chỉ có tu luyện giả tâm chí kiên định lại quyết đoán mới có thể có tiềm năng trở thành kẻ mạnh.
Phó Hoằng Bác mỉm cười gật đầu, "Thật ra ta muốn bố trí một bài khảo nghiệm cho Bách Lý Hồng Trang, để kiểm tra thực lực của nha đầu này."
Nghe xong, Lục Hoài Ngạn nhướng mày, "Chuyện này cũng không phải không thể."
......{Nauh Yi}......
Màn đêm lại bao trùm núi Lạc Hà, Bách Lý Hồng Trang vẫn nghỉ ngơi dưới gốc cây.
Cả ngày nay nàng cũng gặp được nhiều tu luyện giả khác, mọi người thấy nàng mạnh khỏe sống đến bây giờ đều lộ ra vẻ mặt không thể tin được, nhưng cũng không ai không có mắt đi gây phiền toái.
{Nauh Yi}
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro