CHƯƠNG 171: YÊU SỦNG, BẠCH SƯ
{Nauh Yi}
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nghe thấy hai từ "Cẩu Vương" thì không nhịn được cười, này thật quá buồn cười mà!
"Chủ nhân, nói không chừng yêu sủng này chỉ là còn nhỏ, dáng vẻ tương đối không thuyết phục lắm, biết đâu sau này nó lại là một con hổ nha!" Tiểu Hắc nói thêm.
Bách Lý Hồng Trang quan sát thú sủng, trong mắt có chút nghi hoặc, "Hy vọng là vậy đi."
Yêu thú lúc mới sinh không bao lâu chỉ có thể thấy được vẻ đáng yêu, không thể nhìn ra được điểm gì khác nữa.
Biết đâu tiểu tử này trong tương lai cũng là một gia hỏa đáng gờm, dù sao thì Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng cảm giác được cấp bậc của nó không thấp.
"Các ngươi có biết tiểu tử này là yêu thú gì không?" Bách Lý Hồng Trang dò hỏi.
Nàng gặp qua không ít yêu thú, nhưng hầu như đều là yêu thú đã trưởng thành, loại mới sinh ra không lâu này thực sự không biết được là yêu thú gì.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nhìn nhau một cái, sau đó lắc lắc đầu, "Bọn ta cũng không biết."
Bách Lý Hồng Trang lúc này mới nhìn qua yêu sủng hỏi: "Ngươi là yêu thú gì vậy?"
Yêu thú bình thường không thể mở miệng nói chuyện, trừ khi thực lực mạnh đến một cảnh giới nhất định có thể biến thành hình người mới có thể mở miệng nói chuyện.
Nhưng mà thú sủng và chủ nhân có mối liên kết chặt chẽ, có thể thông qua tinh thần lực để nói chuyện với nhau.
Chính vì vậy nên thú sủng và chủ nhân mới có thể phối hợp ăn ý.
Thú sủng lắc lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Không biết ạ."
Nghe thấy đáp án này, Bách Lý Hồng Trang cũng không bất ngờ, tiểu tử này cũng rất đáng thương, mới vừa sinh ra không lâu đã bị phong ấn, bản thân mình thuộc loài yêu thú gì cũng không sao biết được.
Đây cũng không phải vấn đề, chỉ cần đợi nó lớn lên, mọi người tự nhiên cũng sẽ biết được nó là yêu thú gì.
"Về sau chúng ta chính là người một nhà!" Bách Lý Hồng Trang vuốt đầu thú sủng, mỉm cười nói.
"Chủ nhân, đặt cho tiểu tử này một cái tên đi!" Tiểu Hắc cười nói.
Bách Lý Hồng Trang nghe xong suy nghĩ một lát rồi nói: "Gọi nó là Bạch Sư* đi!"
*Bạch sư: sư tử trắng
Nàng tin rằng nó có thể xuất hiện chữ "Vương" trên trán thì thực lực sẽ không kém, đặt tên Bạch Sư cũng sẽ không làm giảm đi thân phận của nó!
Đương lúc Bách Lý Hồng Trang đặt tên cho Bạch Sư thì phát hiện Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nhìn mình với vẻ mặt oán trách.
Nàng thoáng ngạc nhiên hỏi, "Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
"Chủ nhân, lúc người đặt tên cho bọn ta sao không thấy tốt như vậy chứ?"
Tiểu Hắc không ngừng oán hận, một cái tên đại trà như vậy tuyệt đối là vết nhơ trong cuộc đời nó a!
"Vừa nhìn liền biết người đối với chúng ta không thương yêu gì, không biết bao nhiêu con chó có cái tên này." Tiểu Bạch căm giận nói.
Nhớ trước đây, nó ở Hỗn Độn Chi Giới đã hy vọng một ngày kia sau khi ra khỏi đó thì đại danh của mình có thể vang vọng khắp Đại Giang Nam Bắc.
Bây giờ ngẫm lại tên của chính mình, nó thật sự thấy chua xót một phen.
Tiểu Bạch, cái tên này nhìn thế nào cũng thấy yếu đuối, yêu thú danh chấn giang hồ mà lại tên là Tiểu Bạch, nó thật không còn mặt mũi nào!
"Hả......"
Nghe Tiểu Hắc và Tiểu Bạch oán giận, khóe miệng Bách Lý Hồng Trang giật giật, hai tên gia hỏa này cũng thật là, cái tên cũng chỉ là một danh hiệu thôi mà!
Bất quá, nàng cũng biết nếu nói như vậy, hai tên gia hỏa này sẽ giận nàng.
"Cũng không phải thế nha, ta đã nghĩ cho các ngươi một cái tên kết hợp rất khí phách nè." Bách Lý Hồng Trang cười nói.
"Tên gì ạ?" Tiểu Bạch và Tiểu Hắc mở to mắt hỏi.
"Hắc Bạch Song Sát!" Bách Lý Hồng Trang nhướng mày, "Thế nào? Có phải khí phách uy vũ lắm không!"
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch dừng một chút, giả vờ đảo mắt: "Thật qua loa quá đi."
Nhưng khóe miệng ngăn không được cong lên biểu lộ cảm xúc, tên này thật uy vũ quá đi!
{Nauh Yi}
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro