Chương 17 Chế tạo vũ khí


Tác giả: Mục Nhục

Edit: Mun1911

Chiến gia quân chỉ còn lại hai vạn người, không có chiến mã, không có vũ khí tốt.

Một khi tin tức trong thành có nước bị lộ ra ngoài, Man Vương Mạc Bắc chắc chắn sẽ công thành, dù phải trả giá đắt cũng không tiếc.

Bởi vì đây là nguồn nước cứu mạng!

Chiến Thừa Dận đứng dậy, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng nhíu chặt mày kiếm.

Y đi tới đi lui trong doanh trại.

Người lính gác thấy vậy, biết rằng tướng quân đang phiền lòng.

Cho lui tất cả mọi người, chính mình thì lui ra ngoài trướng mấy mét.

Đột nhiên, phía trên doanh trướng Chiến Thừa Dận rơi xuống như mưa vô số bao than đá và than củi.

Rào rào rào......

Than chất đầy cả lều vải.

Cho đến khi lều trại của y rốt cuộc chứa không nổi, roẹt một tiếng lớn xé rách.

Than đá than củi lăn ra khỏi doanh trướng như một trận tuyết lở, lăn đầy trên đất!

"Tướng quân......"

Binh lính nghe thấy tiếng vang, vội vàng chạy tới.

Chỉ thấy trong đường kính hai mét xung quanh Chiến Thừa Dận không có gì rơi xuống, y bình yên vô sự đứng sừng sững tại chỗ.

Các binh sĩ cẩn thận dời than đá và than củi đi.

Mặc dù trong lòng đầy nghi hoặc, doanh trướng tướng quân vừa rồi rỗng tuếch, tại sao bây giờ lại nhiều than củi cùng những cục màu đen vụn vặt như vậy.

Vẻ mặt Chiến Thừa Dận thản nhiên, tay cầm bình hoa từ trong lều rách đi ra.

Y nhìn thấy than đá đầy đất, ngồi xổm xuống nắm than đá trên tay.

Theo như video nói, than đá có thể đốt rất lâu, chế tác thành hòn than có thể đốt hai canh giờ.

Nhiệt độ cao hơn gỗ, cũng kéo dài thời gian hơn gỗ!

Than đá này chính là nhiên liệu tốt để rèn vũ khí, so với dùng than củi càng bền hơn.

Đáng tiếc, nơi này không có sắt đá, cũng không có khoáng thạch đồng thau, không cách nào đúc thành binh khí.

Nếu không binh khí của tướng sĩ trong quân có thể đúc lại một lần nữa!

Ngay khoảnh khắc tiếp theo khi y đang suy nghĩ ~

Rào rào rào......

Vô số ống thép từ trên trời giáng xuống!

Ống thép tráng kiện to bằng cổ tay đứa bé, được cắt thành từng đoạn, rơi xuống chỉnh tề trước mặt y.

Xếp thành một bức tường cao!

Số lượng ống thép khoa trương, so với rau dưa rơi đầy sân hôm qua còn đồ sộ hơn!

Đây, là sắt tinh?

Hay là thép tinh?

Ở toàn bộ Đại Khải quốc, đồ đồng thau hoành hành, ngay cả tiền cũng được đúc bằng đồng thau.

Sắt là vật hiếm, thép còn quý giá ngang với vàng.

Các tướng sĩ nghe thấy động tĩnh nhao nhao chạy tới, thấy ống thép xếp thành đống chỉnh tề.

Toàn bộ bọn họ sửng sốt, ánh mắt khiếp sợ!

Lâm Đại Quân trừng to mắt đi lên phía trước, đưa tay chạm vào ống thép lạnh như băng......

Lại lấy tay gõ gõ.

Là thép!

Sau đó rút trường kiếm chế tạo bằng sắt tinh trong tay ra, hung hăng chém về phía ống thép.

Bang......

Kiếm chém vào ống thép, bắn ra một chuỗi tia lửa.

Răng rắc......

Kiếm của hắn nứt ra.

Thanh kiếm Lâm Đại Quân sử dụng chính là kiếm sắt triều đình ban tặng, cứ như vậy vỡ vụn.

Mà trên ống thép chỉ để lại một vết chém nhàn nhạt!

Trần Vũ, Trần Khôi, Lâm Đại Quân, Mao Dương Bá, Tống Đạc, Ngô Tam Lang, Biện Tử Bình, Lý Nguyên Trung...... trợn mắt há hốc mồm nhìn sắt thép tráng kiện.

Nháy mắt tiếp theo tất cả đều mừng rỡ như điên hô to: "Thép tinh...... Thép so với sắt còn cứng rắn hơn!"

Có thép tinh, có thể chế tạo vũ khí cho các binh sĩ một lần nữa.

Trong khố phòng có quá nhiều cung tên bỏ đi, bởi vì không có mũi tên, tất cả đều nằm trong thương khố hít bụi.

Không ít binh lính còn đang dùng đồng chế tạo trường mâu, trường kích.

Hiện tại có thể chế tạo bằng thép tinh.

Nhóm thép tinh này, đặt ở toàn bộ Đại Khải quốc đều là bảo vật vô giá!

Ông trời chiếu cố, bọn họ rốt cục có thể chế tạo vũ khí mới!

Tống Đạc đi lên trước chắp tay.

"Tướng quân, nhóm thép tinh này giao cho mạt tướng, ta đã đăng ký danh mục thợ rèn ở trong thành, có than và thép, lập tức liền có thể chế tạo vũ khí!"

Chiến Thừa Dận gật đầu.

Trong lòng y biết Diệp Mục Mục đưa tới nhóm vật liệu thép này để y sử dụng xây dựng tường thành.

Nhưng hiện tại đổi mới vũ khí càng quan trọng hơn.

Y nói: "Đi đi, sắp xếp nhiều người một chút, không đủ người thì chiêu mộ dân chúng."

"Điền Tần, tuyên bố lệnh chiêu mộ, phàm là người được tuyển, mỗi tháng phát hai cân gạo, một cân bột mì, hai cây cải trắng! Trong lúc chế tạo vũ khí bao hai bữa ăn."

Tống Đạc mừng rỡ, "Đa tạ tướng quân!"

Thù lao cao như thế, chắc chắn rất nhiều dân chúng báo danh!

Chế tạo vũ khí cũng nhanh hơn!

Tống Đạc tìm binh sĩ đến vận chuyển tất cả than đá đi.

Những người khác thèm thuồng nhìn Tống Đạc vận chuyển toàn bộ thép tinh đi.

*

Diệp Mục Mục đặt mua xi măng, gạch, đưa toàn bộ đến kho hàng.

Ngày hôm qua đặt trước ở chỗ ông chủ buôn gạo, còn lại một ngàn tám trăm bao gạo, toàn bộ đã được vận chuyển đến kho hàng.

Chỉ là xi măng và gạo đặt cùng một chỗ cũng không tốt lắm.

Diệp Mục Mục để bác Dương trông coi kho hàng mở cửa kho hàng thứ hai ra.

Kho đầu tiên được sử dụng để lưu trữ vật tư xếp chồng lên nhau.

Kho thứ hai được sử dụng để lưu trữ ngũ cốc, trái cây rau quả.

Bác Dương cũng buồn bực, Diệp Mục Mục mua nhiều xi măng và gạch như thế để làm gì.

Ông không hỏi nhiều, mở kho hàng thứ hai để ông chủ buôn gạo lái xe vào.

Sau khi Diệp Mục Mục đến kho hàng, bác Dương nhìn thời gian, đã đến giờ ăn cơm trưa.

Ông chào hỏi một tiếng rồi đi ăn cơm.

Ông chủ buôn gạo sắp xếp nhân viên xuống hàng.

Khi nhìn thấy Diệp Mục Mục trẻ tuổi như vậy là người mua, cũng có chút hiếu kỳ.

"Diệp tiểu thư, cô mua nhiều lương thực như vậy......"

"Phương Nam lũ lụt, tôi quyên tặng vật tư làm từ thiện."

Ông chủ buôn gạo hiểu rõ, khen ngợi cô có lòng thương người, đưa danh thiếp cho cô.

"Nếu cô có nhu cầu gì khác cứ gọi điện thoại cho tôi, tôi còn có thể điều tới mấy xe tải gạo và bột mì.

Con mắt Diệp Mục Mục sáng ngời, hỏi hắn: "Điều hàng cần bao nhiêu thời gian?"

"Hai vạn bao gạo, thời gian ba ngày."

Hai vạn bao, có hai trăm vạn cân!

Cô sảng khoái trả lời: "Có thể!"

"Diệp tiểu thư quyên góp cho khu vực lũ lụt, xuồng cao su và nước khoáng, mì tôm, thịt xông khói, lẩu tự sôi...... Thật ra thích hợp hơn, những vật tư này tôi cũng có thể cung cấp."

Diệp Mục Mục suy nghĩ một chút, cô dùng cớ quyên góp gom góp vật tư, nhưng chưa từng quyên góp ra ngoài.

Sẽ thu hút sự chú ý của người khác.

Ngay cả bác Dương hỗ trợ trông kho hàng cũng sẽ hoài nghi.

Cô nói: "Ông chủ, tôi đều muốn, anh giúp tôi điều hàng tới đây, vận chuyển đến nhà kho này!"

Ông chủ buôn gạo thấy Diệp Mục Mục sảng khoái như vậy, sắp thành giao một đơn hàng lớn, vô cùng cao hứng.

"Vậy tôi đi liên hệ người, điều hai vạn tấn gạo, một vạn tấn bột mì, ba chiếc xe vận tải lớn chở vật tư chống lũ, ba ngày sau đưa đến nơi này..."

"Được!"

Sau khi hạ hàng xong, Diệp Mục Mục trả phần tiền còn lại, đặt cọc lô hàng tiếp theo!

Ông chủ buôn gạo không ngừng khen Diệp Mục Mục là người sảng khoái, lập tức đi điều vật tư.

Diệp Mục Mục nhìn một ngàn tám trăm bao gạo, bốn trăm bao bột mì, đem kho hàng thứ hai chất đầy hơn phân nửa.

Số vật tư này đưa qua, Chiến Thừa Dận tạm thời không cần lo lắng vấn đề lương thực.

Cô vui vẻ lấy giấy bút ra, viết xuống: "Một ngàn tám trăm bao gạo, bốn trăm bao bột mì đến rồi, gạch, xi măng cũng đến rồi."

"Tôi truyền tống lương thực trước, anh tìm một kho hàng lớn cất giữ."

Sau khi Diệp Mục Mục thả tờ giấy xuống, đợi chừng mười phút, đóng cửa cuốn lại, bình hoa đứng ở trung tâm.

Rào......

Trong chốc lát, nhà kho thứ hai trống rỗng.

Hôm nay vật tư số lượng khổng lồ hơn so với hôm qua, cô có chút mệt mỏi, truyền tống vật tư rất hao tổn tinh thần.

Dựa vào vách tường nghỉ ngơi một lát, lại viết cho Chiến Thừa Dận một tờ giấy.

"Tìm một nhà kho lớn hơn, chuẩn bị đưa qua gạch, xi măng!"

Đại khái đợi hơn mười phút, đối phương viết tới một chữ tốt.

Gạch, xi măng trong nhà kho thứ nhất ào ào ào truyền vào miệng bình hoa.

Sau khi dọn sạch nhà kho, cô mệt mỏi rã rời.

Ngồi trên ghế làm việc, uống hết một chai nước khoáng.

Diệp Mục Mục gửi tin cho bác Dương bảo vệ kho hàng, nói buổi chiều cô canh giữ ở kho hàng, bác Dương không cần lại đây.

Sau đó, gọi điện thoại cho công ty quảng cáo, đặt làm một biểu ngữ.

<Quyên tặng vật tư chống lũ>

Công ty quảng cáo chế tác biểu ngữ rất nhanh, chế tác xong lập tức đưa tới, còn hỗ trợ treo ở dưới bảng hiệu nhà kho.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro