phần 5: chương 9 - 10 - 11

Nghịch thiên thần phi tối thượng

9. Chương 9 cướp đoạt!

Tác giả: Chiến Tây Dã

Chương 9: cướp đoạt!

Ánh mắt Mộ Thanh Lan chăm chú nhìn lên trên bầu trời, lúc này Vân Dực và Hỏa Linh Nguyên Sư đều tập trung mọi sự chú ý vào đối phương, mà khoảng cách giữa nàng và sơn động thì vô cùng gần, đi qua đó chỉ mất một chút thời gian.

Mặc dù hiện tại Nguyên Lực của nàng đã cạn kiệt, nhưng kỹ năng kiếp trước của nàng vẫn còn, cho nên nếu nàng muốn lấy Hỏa Linh Nguyên Tinh mà thần không biết quỷ không hay, thì đối với nàng sẽ không phải là một việc khó khăn gì.

"Đi!"

Mộ Thanh Lan chỉ suy tư trong chốc lát, rồi lập tức hạ lệnh quyết định, thân hình nhanh chóng trốn ở phía sau tảng đá, sau đó liền hướng về phía sơn động đi tới!

Nơi đây là chổ sâu bên trong Cửu Lộc sơn mạch, xung quanh là rừng rậm âm u, núi non trùng điệp, cho nên rất thuận tiện cho hành động của nàng.

Phía trên bầu trời, Vân Dực nhìn chằm chằm vào Hỏa Linh Nguyên Sư, bên trong đôi mắt màu đen ấy chỉ có một mảnh thờ ơ.

"Ngươi hẳn là biết ta muốn chính là cái gì, bây giờ giao nó ra đây, ta còn có thể cho ngươi một con đường sống."

Lục phẩm Nguyên Thú vốn đã có tri thức hiểu được tiếng người, vừa nghe như vậy liền ngửa mặt lên trời rống to!

Sự phẫn nộ trong đó, gần như không che giấu được, uy áp mạnh mẽ tản ra xung quanh, khiến cho tất cả nguyên thú trong phạm vi trăm dặm, tất cả đều phải run sợ, kinh hãi nhìn cảnh này.

"Xem ra ngươi cũng không đồng ý. Nếu đã như vậy..."

Vân Dực cũng không ngạc nhiên trước sự lựa chọn của Hỏa Linh Nguyên sư, vì vậy vừa nói, lại vừa từ từ giơ tay lên.

Nguyên Lực mãnh liệt nhanh chóng tụ lại, liền hóa thành một thanh trường kiếm màu bạc chói mắt trong lòng bàn tay!

Kiếm khí cực kỳ sắc bén, thậm chí có thể nhìn thấy nguyên lực dồi dào đang quanh quẩn trên đó!

Tay phải của hắn cầm thanh kiếm, từ từ giơ lên.

Mặc dù lúc này là giữa trưa, ánh nắng vô cùng chói chang, vẫn không thể làm cho người ta xem nhẹ thanh trường kiếm chỉ lên trời kia được!

Xoẹt!

Trong mắt Vân Dực lóe lên một tia tàn khốc, rồi sau đó một kiếm chém xuống!

Một chiếc cầu vồng, ngang qua trời cao, từ trên trời hạ xuống!

Trường kiếm còn chưa hoàn toàn rơi xuống, nhưng luồng kiếm khí sắc bén đó đã chặt đứt vô số cây cối đang um tùm kia!

Cầu vồng đi qua nơi nào, nơi đó lập tức chỉ còn một mảnh hỗn độn!

Cùng với vô số cây cối gãy đổ, thì cái cầu vồng kia, cũng ngay tức thì, đến trước mặt Hỏa Linh Nguyên sư!

Trong đôi mắt to lớn của Hỏa Linh Nguyên sư, gần như hiện lên sự khiếp sợ, rõ ràng thực lực của Vân Dực, đã vượt xa sự tiên đoán của nó!

Tuy nhiên nó lại không hề sợ hãi, ngọn lửa bùng cháy trên cơ thể nó tức thì bùng phát ra!

Ngọn lửa hừng hực, lập tức ngưng tụ, rồi phóng thẳng về cái cầu vồng màu bạc!

Bùm!

Hai cỗ lực lượng cường hãn va chạm kịch liệt!

Giữa trời và đất, liền sinh ra một chấn động năng lượng mạnh mẽ!

Hỏa Linh Nguyên sư hai mắt sung huyết, sau đó há chiếc mồm màu máu thật lớn, phun ra một quả cầu lửa!

Màu sắc của quả cầu lửa kia, lại rất sáng và mạnh mẽ, đồng thời lực lượng lôi kéo, tự nhiên cũng phải mạnh hơn gấp trăm lần!

Quả cầu lửa nhanh chóng bay ra ngoài, nhiệt độ cao ngất ngưởng, lập tức khiến vô số cây cối bên dưới bị thiêu rụi!

Ở một số nơi, thậm chí chỉ trong một giây ngắn ngủi, liền trở thành một mảnh đất khô cằn, có thể thấy được uy lực mạnh đến cỡ nào!

Quả cầu lửa được phản chiếu trong mắt Vân Dực, ánh lửa dù nhỏ nhoi, nhưng lại rực rỡ lấp lánh.

Nhưng mà hắn lại hoàn toàn không có một chút bối rối, nắm trường kiếm màu bạc trong tay, thậm chí cũng không ra tay nữa, mà chỉ là hơi nâng mắt, nhìn chằm chằm vào cầu vồng đã bị một quả cầu lửa quấn lấy, tâm niệm vừa động, nhỏ giọng hô lên--

"Nổ!"

Bùm!

Giữa không trung đột nhiên vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa!

Ngọn lửa bùng nổ dữ dội, biến thành vô số tia lửa rải rác, phân tán ra mọi hướng!

Ở trong vòng bốn phía, vô số cây cối bị đốt cháy!

Chỉ trong nháy mắt, một người một thú cách xa mười dặm, đã tạo ra một đống hỗn độn kinh khủng!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Hỏa Linh Nguyên Sư rốt cuộc hoàn toàn nhận ra được sự cường hãn của đối phương, tuy rằng nó đã là lục phẩm đỉnh phong, nhưng vẫn không thể ngăn được công kích của đối phương!

Tuy nhiên, mọi thứ vẫn còn chưa kết thúc!

Sau khi vô số tia lửa rơi xuống, nó đột nhiên nhìn thấy chiếc cầu vồng màu bạc đó, đang bay thẳng qua!

Mà khí thế của nó, lại không giảm đi chút nào!

Xoẹt!

Quả cầu lửa đó, ngay lập tức bị cắt làm đôi từ chính giữa!

Hỏa Linh Nguyên sư giận giữ gầm thét, nhưng khí thế của nó đột nhiên yếu đi rất nhiều!

Hiển nhiên một kích này, đã gây ra những vết thương không nhỏ cho nó.

Vân Dực bình tĩnh nói:

"Bằng vào ngươi, còn không đủ tư cách ngăn cản ta. Cho nên, ngươi vẫn là nên giao vật đó - "

Lời còn chưa nói xong, Vân Dực đột nhiên nhìn về phía sau Hỏa Linh Nguyên Sư, liền thấy một bóng người mảnh khảnh, chợt vụt qua.

Hỏa Linh Nguyên Sư cũng chợt nhận ra điều gì đó, lập tức quay đầu lại nhìn, tuy rằng không nhìn thấy gì, nhưng hang động là hang ổ của nó, có hơi thở do nó lưu lại, một khi có người xông vào, nó tự nhiên rất rõ ràng. .

Gầm!

Hỏa Linh Nguyên Sư ngửa mặt lên trời rống giận, ngọn lửa toàn thân bùng cháy dữ dội hơn, hai mắt đỏ như máu, phẫn nộ dị thường!

Cư nhiên lại có người dám can đảm nhaan lúc nó không có ở đó mà lẻn vào!

Tìm chết!

Một lực lượng mạnh mẽ từ phía sau truyền đến, nó đột ngột quay lại, dơ một móng vuốt mạnh mẽ xé ra!

Xoạt!

Ánh sáng cầu vồng màu bạc lập tức bị xé ra một lỗ, mà trên móng vuốt của Hỏa Linh Nguyên Sư, cũng đã máu tươi đầm đìa! Máu thịt lẫn lộn!

Nhưng lúc này nó lại không rảnh lo nhiều chuyện khác, lập tức xoay người, đi thẳng vào cửa hang!

Hôm nay nó nhất định đem kẻ dám lẻn vào kia xé xác!

Vân Dực lạnh lùng nhìn, nhưng lại theo bản năng nhìn về phía trên sườn núi.

Không một ai.

Quả nhiên là hắn!

Hắn thật đúng là ăn gan hùm mật gấu, cư nhiên dám thừa dịp hắn cùng Hỏa Linh Nguyên Sư đánh nhau mà lẻn vào!

Đúng thật là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!

Cho dù thực sự chết ở bên trong, hắn cũng chỉ có thể tự trách mình!

Vân Dực lạnh lùng nghĩ, nhưng trong đầu lại đột nhiên xuất hiện khuôn mặt tươi cười của một thiếu nữ.

Nàng có nụ cười mang vài phần lười biếng tản mạn, dường như không có chuyện gì để vào mắt, một đôi mắt linh động khẽ mỉm cười đến hơi cong lên, như vầng trăng sáng vằng vặc trên bầu trời.

Tuy nhiên hắn lại biết, bên dưới nụ cười đó, là sự giảo hoạt được che dấu.

"Thứ tốt, trước nay đều không phải người có duyên là có thể có được, mà là những người có tâm mới có thể có. Nói vậy bây giờ, ngươi đã hao hết nguyên lực, hẳn là cũng không phải đối thủ của bổn tiểu thư, hả?"

Xưa nay tâm tính hắn luôn rất tốt, nhưng hết lần này đến lần khác bị cô gái đó chọc cho tức chết.

Nhưng thực lực đã bị áp chế đến Nguyên Cảnh sơ kỳ, hơn nữa đối phương lại là hai huynh muội, cho nên hắn đương nhiên ăn mệt không ít.

Cuối cùng, cô gái kia còn vỗ vai hắn, mỉm cười:

"Vân huynh thật là hào phóng, ta mà từ chối thì thật quá bất kính rồi."

Hai anh em, quả là giống nhau thật đấy.... Tuy nhiên, đôi mắt cười như vầng trăng khuyết ấy, lại là sẽ không bao giờ được nhìn thấy nữa....

Nguyên lực trong tay Vân Dực tan đi, nhìn Hỏa Linh Nguyên Sư nhanh chóng tiếp cận cửa động.

Nguyên lực cấp một, e rằng chỉ cần một chiêu của Hỏa Linh Nguyên Sư, cũng có thể trực tiếp giết chết hắn.

Tụ bản thân hắn muốn tìm chết, như vậy cũng đáng đời

Trong mắt Vân Dực chứa đầy sự thờ ơ.

Hỏa Linh Nguyên Sư rống lên một tiếng chói tai, đồng thời thân hình cũng đã bay vào trong hang động!

Mi mắt Vân Dực hơi rũ xuống.

Mà phía bên kia, Mộ Thanh Lan đã sớm tiến vào sơn động.

Nghe động tĩnh kinh khủng bên ngoài, thì cũng biết cuộc giao tranh ác liệt đến thế nào, ngay cả sơn động cũng khẽ rung chuyển, như thể nó sẽ sụp đổ ngay trong nháy mắt tiếp theo.

Mộ Thanh Lan biết rằng thời gian đang cấp bách, nàng nhanh chóng đi vào bên trong.

Chẳng bao lâu, nàng nhìn thấy chổ sâu nhất của sơn động, một nhóm ánh sáng đỏ đặc biệt dễ thấy.

Thần sắc nàng rung lên, lao đến ngay lập tức.

Một đống hỏa tinh thạch trong suốt màu đỏ rực, được chất chồng lên nhau một cách lặng lẽ ở đó, tới hơi gần đó một chút là có thể cảm nhận được cảm giác nóng từ nó phát ra.

Hỏa linh nguyên tinh!

Cư nhiên lại có nhiều đến thế!

Mộ Thanh Lan có hơi giật mình một chút, tất cả những Hỏa Linh nguyên tinh này đều to bằng nắm tay, nhìn thoáng qua một chút, ước chừng một đống này đã có trên hàng trăm viên.

Nàng nhanh chóng bước tới, đưa tay ra lấy--

Bùm!

Sơn động phía sau đột nhiên rung động kịch liệt!

Nàng đột nhiên quay đầu lại, một thân hình toàn lửa đỏ rực nhanh chóng tiến đến! Uy áp khủng khiếp gần như khiến nàng không thể cử động!

Mộ Thanh Lan kinh ngạc, đột nhiên vội vàng lao về phía trước, nhưng lại là mượn lực trực tiếp bổ nhào vào đống Hỏa Linh nguyên tinh kia!

Nàng nắm chặt Hỏa Linh nguyên tinh trong tay, định lập tức chuẩn bị rời đi, nhưng lại có một ngọn lửa, giống như một cây roi dài, liền đánh tới!

Trong nháy mắt tiếp theo, có thể nó sẽ đốt tới cổ của nàng!

------Đề ra ------

Thần thiếp trong hai ngày này sẽ đổi thành khế ước, đến lúc đó mới có thể gửi hoa và kim cương, hiện tại chỉ có thể gửi phiếu đánh giá. Nếu có phiếu thừa, hãy bình chọn cho thần thiếp.  (Đừng chi tiền để mua phiếu đánh giá. Nếu bạn không có phiếu, thì hãy đọc, cuối cùng cũng sẽ luôn có hắc hắc).

(Xong chương)

Nghịch thiên thần phi tối thượng

10. Chương 10 phản sát!

Tác giả: Chiến Tây Dã

Chương 10 phản sát!

Bùm!

Thân hình Mộ Thanh Lan giống như một bóng ma, ngay lập tức né tránh kịp thời, ngọn roi lửa chết người chỉ gần trong gang tấc!

Ngọn roi lửa ấy theo đà mạnh mẽ đánh vào trên đống Hỏa Linh Nguyên Tinh, lập tức rơi đầy xuống đất.

Ánh sáng màu đỏ rực phát ra, gần như chiếu hết một nửa hang động, cũng đồng thời chiếu rọi ra một tia tàn khóc trong mắt của Mộ Thanh Lan!

Con Hỏa Linh Nguyên sư lục phẩm này, nàng tuyệt đối không phải là đối thủ của nó, nhưng mà nếu nàng đã quyết định muốn đoạt lấy thứ gì đó, thì tự nhiên luôn có chuẩn bị tốt!

Nghĩ nàng chỉ mới có như vậy mà đã bối rối chật vật dễ dàng bị bắt sao, nằm mơ!

Lúc trước nguy hiểm gặp phải trong Trung Nguyên Bí Cảnh còn hơn thế này nhiều, nàng cũng đều giải quyết toàn bộ, bây giờ trong trường hợp này, tính ra còn không đến mức làm cho nàng phải luống cuống tâm thần.

Nàng ở ngay tại chỗ lăn sang một bên, tránh đòn tấn công của Hỏa Linh Nguyên Sư, suy nghĩ xoay chuyển thật nhanh.

Gầm!

Mà lúc này, Hỏa Linh Nguyên Sư cũng đã tiến vào trong sơn động!

Toàn bộ bên trong sơn động, tức khắc bị nhiệt độ cực nóng tràn ngập! Mộ Thanh Lan thậm chí có thể cảm giác được hơi thở nóng rực đang nhanh chóng bao trùm lấy nàng!

Đột nhiên nàng nghĩ tới điều gì đó, lại quay đầu lại, nhìn đống Hỏa Linh Nguyên Tinh đã rơi tứ tung đầy đất kia, trong mắt xét qua một tia suy nghĩ sâu xa.

Hỏa Linh Nguyên Tinh chính là thứ được sinh ra sau khi Hỏa Linh Nguyên Sư sinh sản, mà trước mắt, ở nơi này lại có rất nhiều Hỏa Linh Tinh Nguyên, nhưng chỉ có một điều không ổn đó là——

Hỏa Linh Nguyên Sư con, không có ở đây!

Đúng rồi, chính xác là như vậy!

Mới vừa rồi khi Mộ Thanh Lan lần đầu tiên nhìn thấy có rất nhiều Hỏa Linh Nguyên tinh như vậy, chính là cảm thấy có chút ngạc nhiên, trực giác mách bảo có gì đó không ổn, lúc đó tình thế cấp bách, không có thời gian nghĩ tới, nhưng vào lúc này đây mới chợt nhận ra điều đó!

Lúc này nàng đã ở nơi sâu nhất của sơn động, Hỏa Linh Nguyên Tinh đều ở chỗ này, mà nếu Hỏa Linh Nguyên Sư con không có ở đây, thì sẽ ở đâu chứ!?

Ý nghĩ này nhanh chóng lóe lên, Mộ Thanh Lan bỗng nhiên cảm giác được điều gì đó, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại--

Một đôi mắt to màu đỏ tươi thật lớn, ở trong sơn động khép kín màu đỏ sẫm, dần dần đến gần!

Nó giống như hai chiếc đèn lồng trong bóng tối, chỉ có điều lại là thứ hồng quang(ánh sáng đỏ) khủng khiếp dẫn đến đường chết!

Thân ảnh khổng lồ của Hỏa Linh Nguyên Sư chậm rãi xuất hiện ngay trong tầm mắt.

Đôi mắt của nó gắt gao nhìn chằm chằm vào Mộ Thanh Lan, đầy phẫn nộ cùng sát ý.

Nguyên thú đối với nhân loại xưa nay chưa từng có ấn tượng tốt, đặc biệt ở đây lại là hang ổ của nó!

Nhân loại đê tiện vô sỉ này, lại dám ngạo mạn đến đây, ăn trộm đồ dưới mũi nó!

Nó nổi giận trong cổ họng gầm một tiếng trầm thấp, toàn bộ sơn động bắt đầu đất rung núi chuyển!

Mộ Thanh Lan thậm chí chỉ liếc nhìn một cái, cũng có thể nhìn thấy những vết nứt đang âm thầm lan rộng trên vách núi!

Cả người nàng căng chặt, lưng dựa vào vách núi, sau lưng lúc trước vốn đã bị kiếm khí sắc bén của Ma Ảnh Thiên làm bị thương, giờ lại dán vào trên vách đá thô ráp, khiến càng thêm đau đớn.

Hơn nữa một kích trước đó của Hỏa Linh Nguyên Sư, tuy không hoàn toàn đánh trúng, nhưng dao động năng lượng của nó, cũng khiến lục phủ ngủ tạng của nàng cuồn cuộn lên!

Dù không cần phải nhìn, Mộ Thanh Lan cũng biết toàn bộ phía sau lưng của nàng bây giờ đều đã huyết nhục mơ hồ(máu thịt lẫn lộn), máu chảy ướt đẫm.

Một bàn tay nàng đặt ở phía sau, chống lên trên vách đá, lập tức liền có máu sền sệt chảy xuống.

Mộ Thanh Lan cố gắng chịu đựng cơn đau, vừa nghĩ cách thoát ra, vừa thầm rủa thầm trong lòng.

Tên tiểu tử Vân Dực này, ngay cả con Hỏa Linh Nguyên Sư này cũng không cản được!

Nếu như hắn ra tay mạnh một chút nữa, thì bây giờ nàng cũng sẽ không phải khổ sở như vậy!

Hỏa Linh Nguyên Sư đã đến gần!

Hình thể to lớn của nó, đã chặn hoàn toàn đường thoát của Mộ Thanh Lan!

Một người một thú, một lớn một nhỏ, một mạnh một yếu, kết quả
không phải nghĩ cũng đã biết!

Xoẹt!

Hỏa Linh Nguyên Sư đột nhiên giơ móng vuốt lên, rồi cào về phía Mộ Thanh Lan!

Nó nhất định phải xé nát nhân loại đáng chết này thành từng mảnh!

Năng lượng cuồng bạo tràn ngập!

Đôi mắt của Mộ Thanh Lan cũng đang tập trung nhìn chằm chằm vào nó, phần lưng thẳng tấp, cơ bắp cả người đều hoàn toàn căng chặt lên——

Soạt!

Ngay khi móng vuốt mang theo ngọn lửa hừng hực định xé nát đầu nàng, nàng lại đột nhiên di chuyển!

Khoảng cách giữa hai bên là cực kỳ gần, nàng bước một bước xa về phía trước, ngay lập tức nàng đã ở trước mắt Hỏa Linh Nguyên Sư!

Đúng là ở ngay trước mắt!

Mộ Thanh Lan nhanh chóng ra tay!

Gầm!

Hỏa Linh Nguyên Sư chỉ cảm giác được trước mắt bỗng nhiên chợt lóe, rồi sau đó đôi mắt đó truyền dến một trận đau đớn!  Luồng năng lượng cuồng bạo đó cũng đồng thời đánh vào vách đá phía sau Mộ Thanh Lan!  Lập tức xuất hiện vài vết nứt!

Mà ở đây, Mộ Thanh Lan lại dùng một chủy thủ (con dao gâm), mạnh mẽ đâm vào trong mắt của Hỏa Linh Nguyên Sư!

Thân thể lực lượng của Nguyên thú lục phẩm chổ nào cũng mạnh mẽ, cho nên nơi duy nhất nàng có thể tấn công chỉ có thể là ở đây!

Mà nàng, cũng chỉ có một cơ hội duy nhất!

Vì vậy, mới vừa rồi nàng đã tập trung lực lượng, gom hết tất cả chút nguyên lực còn sót lại, chỉ để ra một đòn này!

Nàng không chút do dự, dốc toàn lực vào đòn tấn công này, chủy thủ gần như hoàn toàn đâm thẳng vào trong mắt của Hỏa Linh Nguyên Sư!

Hỏa Linh Nguyên Sư đau đến mức gần như phát điên!

Cơ thể nó vung lên, muốn làm cho Mộ Thanh Lan ngã xuống!

Tuy nhiên, Mộ Thanh Lan lại bỗng nhiên mượn lực, xoay cổ tay của mình, đồng nghĩa với chủy thủ đang gâm trong mắt của Hỏa Linh Nguyên Sư cũng mạnh mẽ xoay theo!

Máu tươi cùng thịt nát, gần như ngay lập tức văng khắp người nàng!

Lúc Vân Dực bước vào, liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Vị thiếu niên có thân hình gầy ốm kia, tưởng chừng như chỉ cần dùng sức một chút cũng có thể bị nghiền nát bất cứ lúc nào, nhưng lúc này lại dùng một đao đâm vào trong mắt của Hỏa Linh Nguyên Sư, mặc cho Hỏa Linh Nguyên Sư đang giẫy dụa kịch liệt, muốn ném hắn xuống dưới, thân thể của hắn cũng theo đó mà xóc nảy, giống như con thuyền đang lướt sóng, tuy rằng phiêu diêu nhưng lại cứng rắn đến kinh khủng.

Trên mặt của hắn xưa nay lúc nào cũng tươi cười, nhưng lúc này lại không có cảm xúc, ngay cả ánh mắt phóng túng kia, lúc này cũng tràn đầy sát ý quyết tuyệt.

Rõ ràng là bên không có cơ hội chiến thắng, vậy mà lại vẫn có khí thế để phá hủy tất cả mọi thứ!

Trên khuôn mặt như ngọc của thiếu niên kia, bị vài giọt máu bắn lên, cùng với vài phần hơi thở giết chóc, giống như sát thần bước ra từ địa ngục, khiến người ta không khỏi run sợ.

Trong mắt Vân Dực xẹt qua một tia tối tăm, tay áo khẽ nhúc nhích, một đoàn nguyên lực màu bạc đã tích tụ từ lâu chậm rãi tản ra.

Phịch!

Hỏa Linh Nguyên Sư giẫy dụa điên cuồng, cuối cùng cũng mạnh mẽ vứt được Mộ Thanh Lan ra!

Mộ Thanh Lan lăn xuống đất vài vòng, thân thể dính đầy vết máu cùng tro bụi hỗn độn, còn có mấy vết bỏng, thoạt nhìn chật vật vô cùng.

Tuy nhiên trong tay nàng, vẫn còn cầm chặt chủy thủ không rời.

Phía trên chủy thủ, lại có một tròng mắt thật lớn đầy máu bị vỡ!

Chính là mắt của Hỏa Linh Nguyên Sư!

Nàng thở hồng hộc, nội tạng gần như đều bị ép chặt vào nhau, có cảm giác ngay sau đó không chừng sẽ nổ tung!

Cho dù là lúc trước ở thời kỳ đỉnh cao, nàng cũng không phải là đối thủ của Hỏa Linh Nguyên Sư này, huống chi bây giờ?

Nhưng…

"Muốn tính mạng bổn thiếu gia, ngươi còn kém lắm!"

Mộ Thanh Lan cười lạnh một tiếng, nhưng lại không che dấu sự nghênh ngang làm càn một chút nào.

Hỏa Linh Nguyên Sư vốn đã phát điên vì cơn đau dữ dội, nghe vậy lại càng điên cuồng hơn, nó mặc kệ tất cả trực tiếp tấn công về phía Mộ Thanh Lan!

Nếu nó đụng trúng, Mộ Thanh Lan chắc chắn sẽ bị nghiền thành một đống thịt nát!

Răng rắc!

Âm thanh của một cái gì đó vỡ ra, bỗng nhiên truyền đến!

Mộ Thanh Lan dường như cảm nhận được điều gì đó, lập tức quay đầu lại nhìn, thì thấy được vách đá phía sau, đang nhanh chóng vỡ tan!

Ầm ầm ầm!

Có lẽ bởi vì bị tác động của năng lượng của Hỏa Linh Nguyên Sư đánh vào, vách đá sụp đổ với tốc độ càng nhanh!

Một cái hố sâu bất ngờ xuất hiện!

Mộ Thanh Lan nhìn chằm chằm vào nó, tức khắc hô hấp cứng lại-

Một cái hố cực sâu vô cùng, đột nhiên hiện ra trước mắt!

------Đề ra ------

Nhắc đến Năm Mới, mọi người đều đã mua hàng tết nhỉ.

(Xong chương)

Nghịch thiên thần phi tối thượng

11. Chương 11 cửu phẩm nguyên thú!

Tác giả: Chiến Tây Dã

Chương 11 cửu phẩm nguyên thú!

Mộ Thanh Lan gần như không một chút do dự, trực tiếp nhảy xuống!

Phía trước và phía sau đều là đường chết, chi bằng thử liều một phen coi sao!

Mà nhìn thấy nàng trong nháy mắt biến mất, Hỏa Linh Nguyên Sư càng thêm điên cuồng, trên người bùng cháy dữ dội, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức lao thẳng xuống dưới!

Ánh mắt Vân Dực quét qua những Hỏa Linh Nguyên Tinh rải rác xung quanh, rồi sau đó lại nhìn vào hố đen, mày kiếm hơi nhướng lên.

Xem ra tên Mộ Lăng Hàn này vốn là nhắm vào Hỏa Linh Nguyên Tinh mà đến, có điều nhìn dáng vẻ của hắn vừa rồi, dường như nhận ra điều gì đó không ổn, cho nên đã mượn dùng sức mạnh của Hỏa Linh Nguyên Sư để đả thông vách đá phía sau.

Cũng chính vì điều này, mà hắn đã gần như không hề dừng lại mà đi thẳng đến cửa động kia.

Thực lực đã đi xuống, vậy mà tính cách này vẫn cứ y như lúc trước không hề thay đổi.

Vân Dực cũng không do dự nữa, thân hình chợt lóe, liền theo sát đi xuống!

Sơn động mới vừa rồi còn đất rung núi chuyển lúc, trong nháy mắt rơi vào một mảnh tĩnh mịch.

….

Thân hình Mộ Thanh Lan rơi xuống nhanh chóng, lúc này nàng đang bị thương rất nặng, nguyên lực hao hết, đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ là vào một ý chí ngoan cường mà chống đỡ.

Phần đáy dường như là bị đào rỗng, càng đi xuống, không gian càng trở nên lớn rộng.

Mộ Thanh Lan chỉ có thể quan sát tình hình xung quanh bằng ánh sáng yếu ớt, nhưng không thể nhìn thấy gì.

Cũng may không bao lâu, nàng lờ mờ nhìn thấy dường như mình sắp đến bên dưới, chủy thủ trên tay ngay lập tức cấm mạnh vào vách đá bên cạnh, nương vào lực lớn mạnh để giảm tốc độ của nàng, cuối cùng mới gần như an toàn rơi xuống đất.

Mộ Thanh Lan đã bị thương nặng, nên ngay lập tức đột nhiên phun ra một ngụm máu.

Chậm rãi lau sạch vết máu nơi khóe miệng, Mộ Thanh Lan chống một tay lên trên mặt đất, nổ lực đứng lên, khẽ cười một tiếng.

"Một chuyến này, nếu không có thứ gì tốt, thì thương thế của bổn thiếu gia, thật sự là bị một cách oan uổng rồi."

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Vừa nhìn thấy, liền hơi sững sờ tại chỗ.

Đây là một không gian ngầm rất lớn, tuy lối vào rất nhỏ, nhưng bên dưới này lại vô cùng rộng lớn.

Tuy nhiên, điều thu hút sự chú ý của Mộ Thanh Lan, lại là chiếc giường đá thật lớn ở trước mặt.

Toàn thân chiếc giường đá đều trong suốt, phát ra ánh sáng màu đỏ, ngay cả khi ở đây, cũng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng.

Thế nhưng... tất cả đều là dùng Hỏa Linh Nguyên Tinh đúc thành!

So với cái giường đá này, đống Hỏa Linh Nguyên Tinh trong sơn động vừa rồi kia, căn bản như là một hạt muối trong đại dương!

Ngay cả Mộ Thanh Lan, cũng không khỏi nín thở——

Cần bao lâu mới có thể tích góp nhiều Hỏa Linh Nguyên Tinh như vậy chứ!?

Ngay cả Tuyết U cũng dường như cảm giác được điều gì đó, có chút hơi ngạc nhiên nói:

"Cả đời tích tụ của Hỏa Linh Nguyên Sư chỉ sợ là đều nằm ở chổ này thì phải?"

Mộ Thanh Lan bình tĩnh quan sát, rồi sau đó nhấc chân bước qua.

Toàn bộ sơn động đều rất yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của Mộ Thanh Lan là phá lệ rõ ràng.

Càng đến gần, sức nóng cháy càng rõ ràng, có thể thấy được độ tinh khiết của những Hỏa Linh Nguyeen Tinh này cao cỡ nào!

Mộ Thanh Lan đột nhiên dừng lại bước chân, nhìn chằm chằm giường đá, chậm rãi nhướng mày mỉm cười.

Ở nơi đó, một con thú nho nhỏ màu đỏ đang bò trên đó.

Nhìn dáng vẻ, đúng là Hỏa Linh Nguyên Sư con không thể nghi ngờ!

Không thể nào ngờ được, con vật đó lại có tâm trí đến thế, đem giấu con của mình một cách bí mật như vậy!

Nếu có vật nhỏ này trong tay, xem ra có thể không cần sợ Hỏa Linh Nguyên Sư kia nữa...

Mộ Thanh Lan nghĩ như vậy, đồng thời cũng nhấc chân tiến thêm một bước nữa——

Răng rắc!

Trong sơn động vốn yên tĩnh, bỗng nhiên có tiếng gì đó vang lên như thứ gì đó vỡ vụn!

Mộ Thanh Lan khẽ nhíu mày, động tác dừng lại ngay lập tức.

Giác quan thứ sáu được rèn ra từ việc tìm đường sống trong chổ chết trong một thời gian dài ngay lập tức làm cho nàng sinh ra cảm giác nguy cơ vô hạn!

Gần như không hề có chút do dự, nàng lập tức lùi vè phía sau!

Đưa mắt nhìn kỹ, thì thấy khối Hỏa Linh Nguyên Tinh kia có một mảnh đột nhiên nứt ra!

Nhưng mà, mới vừa rồi phân chia nguyên lực cũng không có bất kỳ động tĩnh nào, làm sao lại có thể khiến thứ này mạc danh vỡ ra được!?

"Trong đó nhất định có điều cổ quái!"

Mộ Thanh Lan nắm chặt chủy thủ trong tay, gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi đó.

Ngay sau đó, lại có một mảnh Hỏa Linh Nguyên Tinh khác vỡ nát!

Mà Hỏa Linh Nguyên Sư con trên giường đá dường như cũng cảm giác được cái gì, thân hình nhỏ bé động đậy, đột nhiên ngẩng đầu, sau đó quay đầu nhìn sang.

Tiểu gia hỏa này tuy rằng vừa mới sinh ra không lâu, nhưng thực lực của bản thân nó cũng đã vượt xa Mộ Thanh Lan hiện tại!

Chỉ là tiểu gia hỏa dường như cũng không nhận ra chuyện gì đang xảy ra, ánh mắt chớp chớp, nhìn Mộ Thanh Lan, sau đó cúi đầu liếm cái chân nhỏ của mình.

Nhưng mà chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, trên giường đá, lại có thêm mấy khối Hỏa Linh Nguyên Tinh vỡ vụn!

"Phia dưới giường đá, chỉ sợ là có thứ gì đó..."

Mộ Thanh Lan nhìn chằm chằm chiếc giường đá, một khối màu đỏ, rõ ràng có điều gì đó không ổn, nhưng lại không thể nhìn thấy cái gì.

Gầm!

Vào thời điểm căng thẳng như vậy, chợt có tiếng gầm giận dữ của Hỏa Linh Nguyên Sư từ trên đỉnh đầu truyền đến!

Tuy nhiên, Hỏa Linh Nguyên Sư vốn đang bị lửa giận che mờ lý trí, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng phía dưới, lại bỗng nhiên trợn to đôi mắt, ngay sau đó đột nhiên tăng nhanh tốc độ!

Công kích mãnh liệt vốn dĩ xông thẳng đến Mộ Thanh Lan, đột nhiên thu hồi, thay vào đó là thẳng đến phía giường đá!

Mộ Thanh Lan trong lòng càng ngày càng nghi hoặc.

Có điều Hỏa Linh Nguyên Sư lại không quan tâm, bóng dáng của nó gần như biến thành một tia chớp đỏ như máu!

Tiểu Hỏa Linh Nguyên Sư cái gì cũng không cảm thấy, ngẩng đầu nhìn thấy mẫu thân, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, liền đứng dậy, đi về phía Hỏa Linh Nguyên Sư.

Trong mắt Hỏa Linh Nguyên Sư, lại hiện lên một tia sợ hãi vô cùng sâu sắc!

Mộ Thanh Lan nhìn chăm chú, trong lòng chợt nghĩ ra điều gì đó, liền quay đầu nhìn về phía giường đá.

Vừa rồi nàng chỉ cảm thấy rằng năng lượng ẩn chứa trong giường đá này có vẻ rất hùng vĩ, còn tưởng rằng là do lượng Hỏa Linh Nguyên Tinh quá nhiều, nhưng hiện tại xem ra, không phải là như vậy.

Đây rõ ràng là địa bàn của Hỏa Linh Nguyên Sư, thậm chí ngay cả chiếc giường đá cũng được làm bằng Nguyên Tinh của chính nó, nhưng vì sao nó lại sợ hãi như thế...

Trong lúc suy nghĩ, thì động tĩnh của giường đá càng lúc càng lớn.

Một âm thanh vỡ vụn, đột nhiên từ bên trong truyền ra!

Mà một vết nứt thật lớn, đột nhiên cũng từ bên trong lan tràn ra, trong phút chốc khuếch tán ra, giống như mạng nhện bò khắp nơi!

Hỏa Linh Nguyên Sư vào lúc này rốt cuộc cũng đến, ngậm lấy  Hỏa Linh Nguyên Sư con, liền nhanh chóng thoái lui!

Hành động như vậy, như thể một điều gì đó khủng khiếp sắp xảy ra!

Trực giác của Mộ Thanh Lan cho biết có điều không ổn, liền cũng muốn thoái lui ngay lập tức!

Nhưng vừa quay đầu lại, chợt nhìn thấy một bóng trắng nhanh chóng lướt qua!

Vân Dực?

Mộ Thanh Lan ngưng mắt nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy Vân Dực từ bên ngoài đi vào, nhưng hắn không hề dừng lại, mà đi thẳng đến giường đá!

Hẳn là vội đến vì vật ở trong đó!

Mộ Thanh Lan chợt hiểu ra, thảo nào, với thân phận của Vân Dực có thể dễ dàng mời được Tinh Trận Sư cấp năm, thì làm sao có thể nhìn trúng Nguyên thú lục phẩm thấp kém được chứ?

Nghe Ma Ảnh Thiên nói, dường như hắn ta đã từ xa xôi vạn dặm mà đến, như vậy nơi đó.... chỉ sợ...

Bùm!

Chiếc giường đá, cuối cùng cũng vỡ tan tành!

Dao động năng lượng mạnh mẽ, đột nhiên quét qua!

Một ánh sáng màu đỏ chói lọi, đột nhiên từ bên trong bùng phát ra!

Cũng giống như mặt trời buổi ban trưa nắng gắt, huy hoàng rực rỡ! Không thể nhìn trực tiếp!

Mà Vân Dực, thì đang đứng trên không trung, nhìn chằm chằm vào nó, trên khuôn mặt như ngọc, chỉ có một sự lạnh lẽo và uy nghiêm!

Giữa lúc Mộ Thanh Lan nghi hoặc, thì đột nhiên cảm giác được ở khí hải trong cơ thể, miếng ngọc giản màu đen vốn vẫn luôn yên lặng nằm đó, đột nhiên run động lên một cách yếu ớt!

Giọng của Tuyết U dường như có thêm vài phần hứng thú:

"Nha đầu, ngươi thật là có vận khí tốt, đây là cửu phẩm Nguyên thú xuất thế!"

Mộ Thanh Lan trợn mắt há hốc mồm--

Cửu phẩm Nguyên thú!?

(Xong chương)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro