Chap 120: Bích Bích làm mai mối
Tiểu Nghiên cảm thấy ánh mắt Hàm Ân Tĩnh nhìn mình có chút kỳ quái... tựa như u oán, nhưng mà hắn lợi hại như vậy thì làm sao mà u oán được cơ chứ? Nhất định là mình nhìn lầm rồi!
Hàm Ân Tĩnh thật ra là vô cùng cay đắng, cô đã hạ thấp mình cắt đất bồi thường, vậy mà tiểu hồ ly hỗn đản này lại vẫn đem cô dán giữa không trung, không chịu cho cô thống khoái. Hơn nữa tửu lượng lại rất kém, uống rượu say phát tiết xong thì ngày hôm sau chẳng nhớ gì nữa, quả thật là làm cô tức chết!
Cô muốn nàng nói cho minh bạch mọi chuyện, nhưng rồi lại không tìm thấy cơ hội thích hợp, vì vậy Hàm Ân Tĩnh tìm đến Bích Bích nhờ nàng lên kế hoạch " đi tìm đường cứu nước"
Vì vậy hàng ngày Bích Bích cùng với Tiểu Nghiên đổi từ sách du lịch khám phá sang thành loại tiểu thuyết diễm tình. Những quyển tiểu thuyết tình cảm này đều là do A Sâm cùng với một vài đồng tử tỉ mỉ tìm về cho Bích Bích. Bích Bích đọc cũng không ít loại sách này nên chuyện tình cảm so với Tiểu Nghiên thì hiểu biết hơn nhiều.
Kết quả là Tiểu Nghiên còn chưa hiểu rõ chuyện tình cảm thì Bích Bích đã tức giận......
" Tên nam nhân này thật vô sỉ! Gặp ai cũng yêu, nào thì Nga Hoàng, nào thì Phi Phi, nào thì Hoa Tâm!" Bích Bích nổi giận mắng.
Tiểu Nghiên gật đầu phụ họa nói: " Đúng đấy, giống như Hàm Ân Tĩnh, đã có xà yêu rồi còn lừa gạt ta, rồi có ta lại còn đi tìm Hoa Lan tỷ tỷ, lại còn có nữ nhân xấu xa dưới Địa phủ nữa chứ!"
Bích Bích sững sờ, gãi gãi đầu miễn cưỡng giải thích: " Chủ nhân không giống tên ngu nhân này, ai cũng lấy về làm vợ đâu..."
" Không cưới về nhà thì không còn quan hệ gì cả sao?"
" Ách, hẳn là không còn quan hệ a... Chúng ta đổi quyển khác xem!" Bích Bích chột dạ thay cho chủ nhân.
Lại qua một lúc...
" Quá ghê tởm, tại sao lại có thể vô liểm sỉ như vậy?! Thê tử đối với hắn tốt như vây, hắn tận mắt thấy mẫu thân tìm đủ mọi cách bắt nạt thê tử, hiếu tử là cái quái gì? Chó má! Ngay cả người mình yêu mà cũng không bảo vệ được thì còn gọi gì là nam nhân nữa?! Vợ con hắn lại còn tha thứ cho hắn nữa chứ, có lầm không vậy. Thật sự muốn bị hại đến chết mới cam tâm sao?" Bích Bích lại một lần nữa tức giận.
" Đúng vậy, Hàm Ân Tĩnh bảo cô yêu thích ta, nhưng cô rõ ràng còn thích bắt nạt ta hơn, trước đây còn hủy tất cả căn cơ pháp lực của ta nữa..." Tiểu Nghiên nhớ lại lúc mình bị lừa, bị hại, bị khinh rẻ thì vô cùng sợ hãi.
" Ách, không phải cô ấy đã đi tìm cho ngươi rất nhiều tiên thảo tiên dược hay sao... Hiện tại càng ngày pháp lực của ngươi càng tăng tiến, chuyện kia, biết sai có thể sửa mà, thiện mạc đại yên......" Bích Bích thầm tự oán trách mình ngày hôm nay sao lại chọ sách kém quá, làm thế nào mà lại làm cho cơn tức giận bùng lên vậy?
Lập tức đổi quyển khác
" Bích Bích, ngươi đừng tức giận nữa, sách đều bị ngươi đập nát hết ..." Tiểu Nghiên rụt rè nói.
" Tốt nhất là đạp nát đi. Loại sách điên khùng chọc người ta tức chết này, cái gì mà tam tòng tứ đức, cái gì mà phải giữ gìn trinh tiết? Đều là một đám xấu xa xúm lại bắt nạt nữ nhân!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bích Bích tức giận đến đỏ bừng lên, dùng cả bàn chân chà đạp lên quyển " Tiết phụ liệt truyện" đạp cho mấy cước.
" Phụ thân nói đúng, quả nhiên không phải là thứ tôt!" Tiểu Nghiên hoàn toàn đồng ý.
Bích Bích lập tỉnh lại, vô lực phản bác: " Cũng không hoàn toàn là như vậy..."
" Giống như Hàm Ân Tĩnh vậy, bản thân cô thì cùng rất nhiều nữ nhân hợp hoan, chơi hôn nhẹ, nhưng nếu ta cùng chơi với Tiểu Hồng thì cô lại mắng ta, đuổi ta đi! Cô gặp ai là yêu mến người đó, nhưng lại không cho phép ta yêu mến người khác, không được cùng người khác cái kia giao phối. Bích Bích, ngươi nói có phải cô ta rất xấu không?"
"......" Bích Bích trừng lớn mắt, hết chỗ nói rồi.
Chủ nhân à, không phải ta không giúp ngài mà quả thật là ngài đã làm nhiều chuyện xấu quá rồi... Ô ô ô.
Tiểu Nghiên đột nhiên nghĩ đến điều trong sách nói: " Nữ nhân không thể tùy tiện cai kia cùng người khác ngoài phu quân của mình...? Nếu không tuân thủ thì là nữ nhân xấu?"
Bích Bích gật đầu nói: " Đúng vậy, nhân gian người ta bảo như vậy."
" Đối với nữ yêu tinh cũng như vậy phải không?" Tiểu Nghiên thất kinh hỏi.
" Chắc chắn là vậy rồi!"
Bích Bích đẩy chồng sách ra, không dám nhìn, sợ lại làm cho người ta tức giận, làm cho người ta liên tưởng đến những chuyện xấu trước đây của Hàm Ân Tĩnh. Đêm nay phải bắt bọn A Sâm tìm cả đêm mấy bộ sách về lãng tử quay đầu, vợ chồng tốt đẹp, gia đình hạnh phúc, ngày mai lại tiếp tục cố gắng!
" Bích Bích, ta phải làm như thế nào bây giờ?" Tiểu Nghiên đột nhiên hiểu rõ tại sao phụ thân mẫu thân nghe nàng nói nàng cùng với Hàm Ân Tĩnh cai kia lại cái kia thì hai người lại có vẻ thương tâm như vậy, hóa ra là nàng đã trở thàn một hồ ly xấu xa!
Bích Bích kỳ quái hỏi: " Cái gì làm sao cơ?"
" Hàm Ân Tĩnh cùng ta hợp hoan, nhưng cô lại không phải phu quân của ta, ta...ta thành nữ nhân xấu mất rồi?"
" Làm sao có thể? Tiểu Nghiên ngươi là nữ nhân tốt nhất!" Bích Bích lớn tiếng nói. Nghĩ lại, lập tức chuyển buồn thành vui: " Ngươi gả cho chủ nhân chẳng phải là tốt sao?"
" Có thể như vậy không?"
" Đương nhiên có thể!"
Gả cho người xấu thì chẳng phải mình cũng xấu ư? Tiểu Nghiên có chút hoảng loạn, quyết định trở về thiên đình hỏi ý kiến sư phó.
Bích Bích đã hết tức giận, một lần nữa nhớ tới nhiệm vụ của mình thì bắt đầu hối hận, tự tìm phương pháp ứng cứu.
" Tiểu Nghiên, cha và mẹ ngươi đều là hồ ly à? Tình cảm bọn họ có tốt không?" Bích Bích tâm cơ linh động, nhớ tới cha mẹ của Tiểu Nghiên, bọn họ không phải là ví dụ tốt nhất sao?
Tiểu Nghiên gật gật đầu: " Phụ thân và mẫu thân bất kể đi đâu đều có nhau, chưa bao giờ tách rời"
" Nếu cha mẹ ngươi đều đồng ý cho ngươi lấy Hàm Ân Tĩnh thì ngươi có gả cho cô không?" Bích Bích tiếp tục thử
" Lấy Hàm Ân Tĩnh?"
" Ừ, chính là kết làm vợ chồng, hai người vĩnh viễn không bao giờ tách rời, bảo vệ lẫn nhâu, yêu thương lẫn nhau, trung thành với nhau" Đây là Tử Tô mụ mụ ở phòng bếp nói. Tử Tô mụ mụ là một trong số ít những người đã kết hôn trong Mặc Đàm. Bích Bích cảm thấy lời của mụ mụ nhất định là đúng.
" Ta không biết..." Tiểu Nghiên cố gắng tưởng tượng phu quân của mình trong tương lai, nhưng bất kể nghĩ như thế nào thì hình bóng hiện ra luôn là Hàm Ân Tĩnh, thật là kỳ quái. Hàm Ân Tĩnh làm sao có thể trở thành phu quân của nàng, cô cũng không phải là hồ ly, hơn nữa căn bản là cô không cần nàng bảo vệ, càng không chung thủy với nàng.
Từ lúc nàng ở chung với Hàm Ân Tĩnh đến nay đều là cô ấy chủ động quan tâm đến nàng, chăm sóc nàng hay bắt nạt nàng hắn đều chủ động. Nàng thì rất ít khi chủ động làm gì với Hàm Ân Tĩnh, nàng chỉ giỏi làm nũng đòi ăn đòi chơi, hoặc là giận dỗi với cô mà thôi... Quan hệ của bọn họ đều là do Hàm Ân Tĩnh nắm quyền chủ động, ý muốn của nàng như thế mà hình như không quan trọng
Nghĩ đến đây nàng thấy nhụt chí, nàng thật sự rất vô dụng. Nhưng lại nghĩ đến việc từ khi biết Hàm Ân Tĩnh đến nay nàng đã phát sinh tình cảm với cô, cán cân trong lòng không khỏi nghiêng về phía cô. Tuy rằng cô đã làm rất nhiều chuyện xấu đối với nàng, nhưng sau này đối xử tốt với nàng cũng không ít. Càng nghĩ lại càng rắm rối, càng nghĩ lại càng không biết phải làm thế nào cho phải.
------------- Cái kết rõ ràng là 1 hồi ép buộc suy nghĩ, mình không quá thích cái kết của bản chính, nên cảm thấy nên dừng ở đây thì sẽ vẹn đôi đường, Tiểu Nghiên vốn đã có tình cảm với Ân Tĩnh r, nên sớm hay muộn vẫn sẽ luôn là 1 HE ^^ Chỉ là mất 1 vòng luẩn quẩn ân oán mà thôi~
Cám ơn các bạn đã đọc, đợt đó đọc dở dang thấy hợp liền chuyển ver, sau r càng ngày càng cảm thấy không nên thế, cũng k còn quá hứng thú, thế ha, bye bye a~
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro