Chap 6: Yêu thật tốt vợ bạn - Em cùng cậu ta làm cái gì, tôi cùng em làm cái đó.

Edit: MeiMei1311

Như Nhân hai ngày nay không dám đi đến lớp huấn luyện, cũng không có hẹn với Phàn Tinh Thần.

Cô chưa từng nghĩ tới mình lại xui xẻo như vậy, mới ăn vụng lần thứ hai đã bị anh em tốt của Diêu Lỗi bắt gặp, cô cảm thấy mình đã rất cẩn thận rồi, nhưng mà. . .

Bên ngoài... tuy vì trả thù Diêu Lỗi, nhưng cô vẫn chưa nghĩ đến chuyện ly hôn, tối thiểu bây giờ cũng không có, sớm nhất cũng muốn đợi đến lúc cô thi đậu nghiên cứu sinh, hoặc là tìm được công việc ổn định.

Hơn nữa cô không nghĩ làm lớn chuyện cho mọi người đều biết, biết cô bị đội nón xanh, cũng sợ mọi người biết cô trong xương thật ra là một dâm phụ.

Như Nhân chú ý tin tức của Diêu Lỗi hai ngày nay,  giống như cặp vợ chồng bảy năm ân ái mà ân cần thăm hỏi, cũng không có gì bất thường.

Cô thở phào một hơi đồng thời không khỏi tự phiền muộn, có lẽ chính mình suy nghĩ nhiều.Hôm đó, cô cũng không hề cùng Phàn Tinh Thần thân mật xuất hiện, hoàn toàn có thể biện minh rằng hắn chỉ là bằng hữu bình thường.

Cúp học đến ngày thứ ba, vừa vặn vào thứ sáu, Như Nhân trở về lớp huấn luyện.

Như Nhân đến sớm, không ghi chép bài vở hai ngày, cô lo lắng muốn tìm ai đó mượn vở ghi chép một chút, nhưng cô chỉ vừa tới vài ngày, ai cũng không quen.

Lúc Kỷ Tuyên Vũ vào cửa, Như Nhân bất giác cúi đầu đọc sách.

Nhưng thanh âm của hắn vẫn đều đều vang bên tai cô, trên thực tế giọng nói cùng vẻ bề ngoài của hắn thật giống nhau, đều phong độ nhẹ nhàng, ôn hòa như nước, khiến người nghe không thể chịu nổi phải lén nhìn chủ nhân của thanh âm kia vài lần, mà sau khi xem qua, càng mê muội không thôi.

Kỷ Tuyên Vũ thật sự khiến người khác yêu thích.

Không tập trung nghe xong một tiết, vậy mà đã đến giờ tan lớp, có người đi tới vây quanh hắn thắc mắc một số vấn đề.

Điện thoại di động của Như Nhân bỗng nhiên chấn động.

Tin nhắn đến từ Kỷ Tuyên Vũ.

Cô nơm nớp lo sợ ấn mở, chỉ có một câu: Tan học chờ anh một lát, anh cho em mượn vở ghi chép hai ngày nay.

Như Nhân lặng lẽ nhìn hắn một cái, nhưng Kỷ Tuyên Vũ vẫn đang thao thao bất tuyệt giảng bài, không có chú ý đến cô bên này.

Sau khi tan học, Như Nhân ma xui quỷ khiến chầm chậm đi về sau cùng, Kỷ Tuyên Vũ đang thu thập giáo trình, cầm lấy một cuốn vở vẫy vẫy, ý bảo cô chú ý bên này, "Tới đây.''

Xem ra hắn thực sự muốn cho cô mượn vở ghi chép.

Như Nhân đi qua, tiếp nhận: "Cám ơn anh, sư huynh."

Kỷ Tuyên Vũ khe khẽ hừ một tiếng, "Em cám ơn tôi sau cũng không muộn đâu.''

Như Nhân trong lòng cả kinh, quả nhiên nghe Kỷ Tuyên Vũ dán sát vào mình thấp giọng nói: "Diêu Lỗi có biết không?"

Như Nhân giả bộ hồ đồ, "Sư huynh, anh đang nói cái gì vậy, em nghe không hiểu lắm."

"Nam sinh ở đối diện nhà anh. . ."

Như Nhân theo phản xạ cúi đầu xuống, trái tim trong lòng ngực nhảy thình thịch, nhưng vẫn cố giả bộ trấn định.

"Ah, hắn là em trai của một người bạn ạ."

"Phải không? Em trai của bằng hữu, vậy cậu ta cũng là bằng hữu." Kỷ Tuyên Vũ cười đến nguy hiểm, "Cái kia, em cùng cậu ta làm cái gì, tôi cũng phải cùng em làm cái đó."

Như Nhân ngơ ngẩn, vô thức muốn đẩy hắn ra, Kỷ Tuyên Vũ bỗng nhiên nắm lấy tay cô, nhấc đến bên môi nhẹ nhàng mổ một cái.

Như Nhân đột ngột lùi về, Kỷ Tuyên Vũ cũng không có lôi kéo cô, nhưng hai mắt phía sau gọng kính nheo lại, so với động tác của hắn càng thêm cưỡng bách.

Kỷ Tuyên Vũ một tay vịn ở trên giảng đài, nghiêng người đè lên cô, "Nếu đã có gan ra ngoài chơi, một cái cũng là chơi, hai cái cũng là chơi, em đang rất vui sướng vì Diêu Lỗi hiện đang ''đi công tác'' có phải hay không?''

Tên của Diêu Lỗi bỗng dưng xuất hiện, nhưng Như Nhân lại không như dự đoán mà hốt hoảng, trái lại khoái cảm trả thù lấn át tâm lý nhát gan. Nếu như bên ngoài... đối tượng là anh em tốt của Diêu Lỗi, khi hắn biết có phải lửa giận sẽ càng thêm lớn, thậm chí có cảm giác bị làm nhục hay không?

Kỷ Tuyên Vũ còn đang dụ dỗ, hơi thở khuếch trương trên lỗ tai cô, ngứa ngáy tê dại, cảm giác giống như bị đầu lưỡi vuốt ve.

"Nhân Nhân, em không biết đâu, anh ở hôn lễ của hai người vẫn nghĩ muốn làm em.''

Như Nhân trong lòng bịch bịch, nhưng cùng bối rối vừa rồi không giống nhau, đây là tâm hoa nộ phóng. Biết sư huynh thời còn học sinh mình từng thầm mến đối với mình ôm ấp tình cảm, cho dù đã kết hôn, nhưng tâm hồn thiếu nữ vẫn không khống chế được kích động.

Lúc cô trả lời, âm điệu bất tri bất giác biến thành mềm mại, "Vậy anh nghĩ, như thế nào đây?"

Kỷ Tuyên Vũ lại đến gần hơn một chút, cúi đầu nhìn cô, "Chỉ cần em có thể thỏa mãn anh, anh sẽ không nói với Diêu Lỗi hết thảy những gì anh nhìn thấy. Hơn nữa, chúng ta lại cùng hội cùng thuyền, anh còn có khả năng nói cho hắn biết hay sao?"

Kỷ Tuyên Vũ thấy cô trầm mặc liền xem như cô ngầm đồng ý, đi nhanh qua đóng cửa phòng học lại, sau đó tắt đèn.

Như Nhân kinh hãi: "Ở chỗ này sao? !"

Kỷ Tuyên Vũ vòng quanh cô một lượt, "Em không thấy làm ở chỗ này thật kích thích hay sao?"

"Nhưng mà, lỡ như bị người khác thấy được. . ."

Kỷ Tuyên Vũ đánh gãy lời nói của cô, "Đây là cuối phòng học, tắt đèn sẽ không có người tới, em yên tâm đi."

Chợt nghe 'soạt soạt' một tiếng, Kỷ Tuyên Vũ kéo xuống khoá kéo kim loại, đẩy ra đồ lót, lờ mờ hiện ra phía dưới một căn thô tráng nhục bổng, nó bắn ra ngoài, nếu nhìn kỹ, còn thấy đyợc đường cong cong, ngang nhiên mà câu người.

Như Nhân kinh ngạc mà a lên một tiếng.

Kỷ Tuyên Vũ từ túi quần móc ra một mảnh khăn ướt, vừa lau lau vừa nói: "Em biết không, có một lần Diêu Lỗi uống say, lỡ miệng nói kỹ năng khẩu giao của em rất tốt, lúc đó anh nghĩ muốn thử một lần. Hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội. . ."

Kỷ Tuyên Vũ thật nhanh đè ép đầu vai của cô, hai chân Như Nhân mềm nhuyễn, quỳ gối dưới người hắn, nhục bổng nóng hổi như trừng phạt mà đánh lên mặt cô.

"Đến đây đi, bảo bối." Thanh âm hắn mị hoặc.

_______________________________________

Vì lượt tương tác hơi ít, mà ít tương tác thì tui hông có động lực á mọi người, vậy nên mọi người đọc xong nhớ vote sao cho tui nha hmu~~ Chap nào được 20 sao thì tuần đó tăng thêm 1 chap, tính từ chap 3 trở đi (1 tuần tặng tối đa 3 chap), còn không đủ thì sẽ 2 chap/tuần như cũ nha. Tui hay up truyện vào T7, CN nhoaaa. Yêu mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro