Chương 4: Ngày đầu tiên (3)
Thẳng thắn với Sở Dật Kha cũng không tính là chuyện mới mẻ gì, nhưng "cửu biệt trùng phùng" thì ít nhiều vẫn có chút không quen.
Triệu Tư Tri cong lưng, một tay căn bản không thể che được xuân sắc trước ngực, thông qua tấm gương, cô nhìn về người đàn ông đang đứng ở cửa.
Đây cũng không phải cái tư thế gì tốt cho cam.
Sở Dật Kha lưu manh nhướn lông mày, mặt mũi ra vẻ yêu râu xanh như kiểu "Em đang muốn quyến rũ anh sao?"
"Anh biết không?" Triệu Tư Tri bình tĩnh mở miệng, người đàn ông khoanh tay nghiêng người dựa vào cửa, ra hiệu cho cô nói tiếp, cô liếc bằng nửa con mắt, "Chức năng của ổ khoá là dùng để khoá cửa."
"Cảm ơn vì đã phổ cập kiến thức nhé, lần đầu tiên anh biết đấy." Hai cánh tay hắn chống bên hông cô, bao bọc cô trong ngực bằng một tư thế tuyệt diệu từ phía sau.
Bộ ai cũng thích cái tư thế này hả?
Hắn cao hơn cô rất nhiều, đừng tưởng hắn là nhạc sĩ, nhưng chưa bao giờ lơ là trong việc quản lý vóc dáng. Đôi khi một người đàn ông trở nên tinh tế không nên bị xem nhẹ.
Người nói muốn tắm rửa giờ phút này lại không hề nóng vội. Hắn ở tư thế này ngửi một đường từ thái dương đến xương quai xanh của cô, như một chú chó con.
"... Khó ngửi quá, tắm cùng nhau đi." Bờ môi gặm cắn vai cô khi rời đi lưu lại chút vết màu hồng nhạt, toả sáng mê người dưới ánh đèn trong phòng tắm.
Cô bị hắn lật người lại một cách dễ dàng, hai người nhìn nhau, không cần phải nói nhiều lời, đều có thể nhìn thấy trên mặt đối phương hai chữ -- Dục vọng.
Sau lưng cô dán vào thành bồn rửa mặt lạnh buốt, ép vào khiến cô đau nhức, đành phải nhích người để chuyển sang tư thế nghiêng. Cô ôm lấy cổ Sở Dật Kha, hắn cũng thuận theo lực kéo mà tiến lại gần mặt cô.
Kỹ thuật hôn của Triệu Tư Tri không tốt cho lắm, sau khi chia tay người đàn ông trước mặt, cô bôn ba trên đường đến các đoàn làm phim lớn, không có thời gian hay sức lực để yêu đương.
Cũng không có tâm trạng để yêu đương.
Một năm cô ném CV vào hơn trăm đoàn làm phim, cơ hội phỏng vấn đã ít càng thêm ít, càng đừng nói đến có thể được tuyển chọn.
Đầu lưỡi hắn thăm dò liếm láp môi trên của cô, tê dại một mảnh, thấm ướt hết tất cả rồi luồn vào trong miệng cô không cho phép phản kháng, quấn lấy rồi khuấy động.
Hai mắt cô nhắm lại.
Sở Dật Kha học saxophone, dung tích phổi lớn hơn cô rất nhiều, mỗi lần hôn hắn, cô đều có cảm giác như toàn bộ không khí trong phổi đều bị bóp nghẹt, cho đến khi cô bị ngạt thở, nhịn không được mà đánh hắn, hắn mới buông cô ra, để cô thở hổn hển.
Hắn hôn rất chân thành, cũng rất dịu dàng. Ít bá đạo hơn, nhưng lại mơ hồ khó nói và khó tả hơn một chút.
Hắn đưa tay với lấy vòi nước trong bồn tắm, tiếng nước rào rào lập tức át đi tiếng thở dốc của hai người bọn họ. Hắn không nỡ buông ra, dùng bàn tay to nâng đùi Triệu Tư Tri, đặt cô ngồi lên trên cẳng tay hắn.
Hắn ngửa đầu tìm kiếm đôi môi người phụ nữ.
Bàn tay rảnh rỗi còn lại điều chỉnh nhiệt độ nước.
Cẳng tay hắn cọ vào âm hộ, tạo ra từng tia từng tia khoái cảm nhẹ nhàng. Tư thế ngồi khiến vật nhỏ bên trong tiến vào sâu hơn, cô có chút sợ hãi cái đồ chơi này sẽ trực tiếp chen vào trong tử cung của mình.
Nhưng nó thực sự rất thoải mái.
Sở Dật Kha vốn không chú ý đến phía bên dưới của cô, giờ phút này đã nhận ra manh mối.
Hai người hôn nhau không rời, lúc tách ra còn kéo theo một sợi tơ bạc thật dài, nhiệt độ không khí dần dần tăng lên. Hắn giật giật cái đuôi của trứng rung, cố ý thả chậm giọng điệu, nói: "... Chưa ăn no thì nói với đầu bếp một tiếng... Muốn xào lăn hay muốn hầm chậm... Anh đều có thể làm em hài lòng..."
"Bộ dạng này của em... Nếu để người khác nhìn thấy thì sẽ hiểu lầm năng lực chuyên môn của đầu bếp mất..."
"Mua lúc nào vậy... Còn... cái nào nữa không?"
"Hửm?" Âm cuối hơi kéo lên cao, không giấu được sự hưng phấn do cố tình hững hờ, và thần sắc kích động đã bộc lộ suy nghĩ thực sự bên trong của hắn.
"Anh không phải... đầu bếp sao..." Triệu Tư Tri cũng bắt chước theo hắn, kéo dài âm tiết, nói từng chữ một: "Nấu... sao cho... ngon... rồi cung cấp cho khách..."
Cô nửa ngồi trên mặt bàn thủy tinh, hai chân bị buộc phải mở ra, ngón tay Sở Dật Kha đẩy mở cánh hoa, trượt tới trượt lui bên trên khe hở, cô nhịn không được mà kẹp chặt hai chân, giúp ngón tay tiến vào bên trong.
Ngón tay Sở Dật Kha thon dài, mười ngón lúc chơi đàn piano có thể vươn xa không tốn chút sức, chơi nhạc cụ một cách linh hoạt.
Bây giờ hai bàn tay chơi nhạc này lại đang gảy đàn trong cơ thể cô, và cô dường như đã trở thành thứ nhạc cụ độc nhất vô nhị do hắn tạo nên.
"Thả lỏng, anh không lấy ra được." Hắn nửa dỗ dành, thuận đường xoa xoa cái bụng nhỏ ê ẩm hơi sưng của cô, "Ngoan nào."
Tuy mối quan hệ yêu đương của hai người không kéo dài lâu, nhưng đôi nam nữ nhỏ tuổi đang ở trong thời kỳ nồng nhiệt luôn duy trì sự hứng thú cao như sói như hổ đối với tình dục, bọn họ đã khắc sâu những nghiên cứu tìm tòi về bí mật cơ thể của đối phương.
Bọn họ quen với tất cả những điểm nhạy cảm của đối phương, biết làm sao để có thể làm cho đối phương được vui vẻ, rồi chứng kiến vẻ mặt thất thần của đối phương khi đang trên bờ vực của sự cao trào, và nghe thấy những tiếng kêu cứu của đối phương khi đắm mình trầm luân trong bể dục.
Bọn họ đã từng quá quen thuộc với nhau.
Triệu Tư Tri run như một cái sàng, các điểm nhạy cảm liên tục bị ép qua ép lại, cơ thể dần dần mất kiểm soát, khiến cho cô có chút sợ hãi. Cô chống cự lại bàn tay còn đang giở trò trêu ghẹo mình, rưng rưng nước mắt mà lắc đầu: "Em bỏ cuộc..."
"Rút ra nhé... Chúng ta không chơi nữa..." Hắn dùng ngữ khí như dỗ dành trẻ con, khiến cô có chút buồn cười, Sở Dật Kha "phiên bản giới hạn dành cho người lớn" này khiến cô có cảm giác như đang đối mặt với hắn - người đã trưởng thành sau khi chia tay.
Món đồ chơi nhỏ nghịch ngợm được bao phủ trong chất lỏng sáng trong như nước đường. Cô nhìn món đồ chơi nhỏ vẫn còn rung lắc không ngừng trên tay người đàn ông, thở phào một hơi.
Còn chưa kịp thở xong, cô liền thấy bàn tay khớp xương rõ ràng kia cầm trứng rung và ấn vào âm vật của mình.
Biết ngay mà!
Quả nhiên là đồ lừa đảo!
"... A... Sở... Dật Kha... Em chết mất..."
Sở Dật Kha cúi đầu ăn bầu vú sữa bị bỏ quên đã lâu, ngậm từng ngụm lớn mút vào. Hắn dùng đầu lưỡi liếm và trêu chọc đầu vú, còn muốn ngẩng đầu nhìn biểu cảm của cô.
"Đừng nhìn..." Hai tay Triệu Tư Tri luồn vào trong tóc người đàn ông, không nhịn được mà đưa ngực vào trong miệng hắn, chóp mũi hắn trực tiếp áp vào trên ngực cô.
Trong mũi hắn tràn ngập mùi sữa thơm ngát.
Sự xoa bóp dưới thân càng thêm kịch liệt, tầm mắt dần dần trở nên mơ hồ, hơi nước ngột ngạt trong phòng tắm khiến cô có cảm giác lâng lâng như đang lạc vào tiên cảnh. Cơ thể run rẩy như có dấu hiệu, tiểu huyệt không ngừng co rút, dịch nhờn không ngừng chảy ra từ cửa huyệt, bao phủ đầy tay Sở Dật Kha.
"Thêm nữa thì... chết mất..." Thật mất mặt, cô cứ như vậy mà bị chơi đến cao trào.
Người đàn ông âu yếm hôn lên trán cô, giúp cô gạt đi những sợi tóc ướt dính trên mặt.
"Có anh ở đây mà."
"Sẽ không để em chết đâu..."
Người người đều nói "Ấm no sinh dâm dục", Triệu Tư Tri sau khi giải quyết nhu cầu sinh lý xong có chút đói bụng, cô chớp mắt nhìn chằm chằm Sở Dật Kha.
"Miệng dưới đã ăn no rồi, bếp trưởng có thể chăm sóc cho cái miệng trên luôn được không?"
"Hả?'
"Ừ nhỉ. Anh quên mất, nào, để đầu bếp đây cho em ăn nhé..." Nói xong liền bắt đầu cởi cúc quần.
Đũng quần căng phồng, rất có cảm giác tồn tại, khiến cho người khác không thể phớt lờ.
Cô ác ý nhấc chân giẫm lên, lòng bàn chân không ngừng vò qua lớp quần, nghe tiếng thở hổn hển của người đàn ông, cô cười đến mức nheo hai mắt lại, như một con hồ ly nhỏ.
"... Đây chỉ là món tráng miệng thôi... Người ta..." Cô ghé sát vào tai hắn, nói giọng khàn khàn, "Muốn ăn bữa chính mà..."
"!!! Triệu Tư Tri... Em em...Em dám trêu anh..." Lỗ tai Sở Dật Kha đổi màu với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, hắn khó chịu quay đầu lại, sau đó nghiêm mặt, "Bé con bẩn rồi đi tắm trước đi, tắm sạch rồi thì mới có cơm ăn..."
Triệu Tư Tri thư thư thả thả đi tắm rửa, vừa sấy tóc vừa ngâm nga hát.
Tội nghiệp cho bé chim của "đầu bếp Sở" vẫn còn đang cứng rắn ngóc đầu, mà "đầu bếp Sở" không những phải dọn dẹp phòng tắm, còn phải đi nấu cơm.
Còn về phần cái trứng rung vẫn còn đang hoạt động kia.
"Tắt không được? Vậy vứt đi..." Triệu Tư Tri nháy mắt với hắn vài cái, mập mờ nhìn vào tay hắn, "Đã dùng và đánh giá xong, không... dễ sử dụng..."
"Anh nói... có phải không ~"
Ngăn cách bởi một bức tường.
Mơ hồ có thể nghe thấy tiếng cười truyền đến từ nhà bên cạnh, trên màn hình điện thoại di động của Phùng Dục đang phát một đoạn video.
Hai người trong video, không ai khác chính là Sở Dật Kha và Triệu Tư Tri!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro