Chương 23: Tai nạn lao động

Hang động quay lại sự yên tĩnh ban đầu.

Trần Từ dùng sức đẩy Triệu Cánh Dao đang nằm trên người mình ra, gậy thịt trượt khỏi hoa huyệt, cái động hồng hào co rút lại, chảy ra tinh dịch trắng đục và dâm thủy, nghỉ ngơi được một lúc, cô run rẩy lấy quần áo mặc vào.

Sau khi mặc xong, Trần Từ nhìn Alpha đang ngất xỉu, dương vật thô to vẫn đang vươn ra khỏi quần lót và quần rằn ri, dính đầy nước và dịch trắng. 

Hình ảnh vô cùng cay mắt. Trần Từ thở dài, không còn cách nào khác nên cô đành phải bò dậy chỉnh lại quần áo cho Alpha, sau khi chỉnh xong thì ngồi ngẩn ngơ ôm đầu gối.

Hướng đi của chuyện này rất phức tạp và khó hiểu, căn bệnh quái ác tra tấn cô nặng hơn khiến cô mất khống chế, phát sinh quan hệ với Alpha.

Alpha này lại không phải một Alpha bình thường, là Alpha cấp S tiếng tăm lừng lẫy của Liên Bang. Trong xã hội ABO phân chia giai cấp rõ ràng, cô ép Triệu Cánh Dao quan hệ với mình, nói là chết mấy trăm lần cũng không quá.

Trần Từ cắn ngón tay tự hỏi cách giả chết thành công, làm Triệu Cánh Dao không truy cứu trách nhiệm của mình, còn chưa nghĩ ra cách, ngoài cửa động truyền đến tiếng bước chân ồn ào.

Cô lập tức cảnh giác, nhanh chóng cầm khẩu súng tiểu liên bên cạnh chĩa ra cửa động.

"Đội trưởng Triệu! Trần Từ! Hai người có ở trong đó không?" Giọng nói quen thuộc truyền vào.

Trần Từ sửng sốt phản ứng lại, là tiếng của Hoa Vũ, cô lập tức chạy ra ngoài động, nói to: "Có!"

Quả nhiên các chiến sĩ Alpha đều ở bên ngoài, thấy Trần Từ đi ra thì hơi bất ngờ, một chiến sĩ mày rậm mắt to hỏi Trần Từ: "Đội trưởng Triệu cũng ở bên trong à?"

"Đúng vậy, nhưng pheromone bị cạn kiệt nên ngất rồi." Trần Từ chỉ vào hang động, không dám thở mạnh, trả lời.

Vừa nghe cô nói như vậy, các chiến sĩ lập tức đồng loạt chạy vào trong hang động, Hoa Vũ cười xấu hổ, cũng chạy vào trong để một mình Trần Từ đứng ở ngoài.

Tâm trạng càng thấp thỏm hơn, nếu các chiến sĩ phát hiện đội trưởng Triệu đáng kính của mình bị cô cưỡng hiếp, vậy thì đợi cô sẽ là cái kết đáng sợ cỡ nào cơ chứ!

Trần Từ nhấc chân, căng thẳng đi vào trong hang động, các chiến sĩ vốn đang vây quanh Triệu Cánh Dao, thấy cô đi vào thì lại đồng loạt nhìn cô.

Vẻ mặt của các Alpha rất kỳ lạ, cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, cuối cùng đẩy Hoa Vũ ra. Hoa Vũ bị đẩy ra ngoài thì gãi đầu, quay đầu lại nhìn đồng bạn, cuối cùng ngượng ngùng nói:

"Giai đoạn phát tình của đội trưởng Triệu cần phải dùng thuốc ức chế riêng biệt, trước khi làm nhiệm vụ, anh ấy đã tiêm nó rồi, lẽ ra có thể duy trì được một tháng, nhưng vì dùng cạn pheromone, xuất hiện giai đoạn phát tình giả, cho nên..."

Trần Từ nín thở, các Alpha có thể cảm nhận được pheromone của nhau. Bây giờ, chắc chắn pheromone của Triệu Cánh Dao đã tỏa khắp hang động này, bảo sao bọn họ lại biết, nói ngắn gọn, tiểu đội cũng biết cô và Triệu Cánh Dao đã làm tình với nhau.

"Cho nên cái gì?" Trần Từ hơi tuyệt vọng.

Hoa Vũ cúi đầu nhìn Triệu Cánh Dao, hít sâu một hơi, nói năng chính đáng:

"Cho nên trước tiên, chúng tôi thay mặt đội trưởng xin lỗi cô! Chuyện này, coi như tai nạn lao động, quân khu sẽ bồi thường cho cô!"

Nghe xong, Trần Từ đang thấy mệt mỏi cũng phải ngạc nhiên: "Hả?" Cô khó tin há to miệng.

Một Alpha khác không nhịn được đẩy Hoa Vũ ra, đi lên nói với Trần Từ:

"Cô Trần, tôi đề nghị chuyện này tốt nhất vẫn nên lén giải quyết, bồi thường là chuyện chắc chắn, mong cô không nói linh tinh ra ngoài..."

Trần Từ yên lặng ngậm miệng, vậy nên ở trong mắt tiểu đội, Triệu Cánh Dao mất khống chế trong giai đoạn phát tình nên đã cưỡng hiếp cô, nhiệm vụ cấp bách hiện nay của bọn họ là giữ được danh dự cho Triệu Cánh Dao, dù sao chuyện Alpha cấp S của Liên Bang cưỡng hiếp một Beta vì đến kỳ phát tình, nói ra cũng là một vết nhơ.

Nói cách khác, căn bản không ai sẽ nghĩ cô cưỡng hiếp Triệu Cánh Dao trước, mà thật ra có nói cũng chẳng mấy ai tin...

Cuối cùng Trần Từ cũng yên tâm, ngẩng đầu cười với các chiến sĩ: "Tất nhiên rồi, tôi sẽ giữ bí mật."

Ai cũng thích người thức thời, các chiến sĩ thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra trong lòng bọn họ rất phức tạp. Đó giờ toàn là Triệu Cánh Dao gánh vác trách nhiệm cho tiểu đội, bây giờ đổi thành bọn họ gánh hộ anh, sao lại có cảm giác sung sướng một cách vi diệu là thế nào nhỉ.

Theo lời Trần Từ nói, một ngày trước, Triệu Cánh Dao dùng cạn pheromone, đến bây giờ vẫn còn ngất. Các chiến sĩ vừa nghe vậy thì thấy hơi lạ, sao Alpha cấp S lại hôn mê lâu thế được.

Bọn họ lập tức kéo Triệu Cánh Dao ra khỏi hang động, xe bay của quân khu nhận được tín hiệu khẩn cấp đã bay đến.

"Tôi là người dọn dẹp, có thể đưa tôi về bãi tái chế của khu Lạp Tư Gia trước không?" Trần Từ đứng trước xe bay, hỏi.

Các chiến sĩ nào có đạo lý không đồng ý, sảng khoái để ra hẳn một chiếc xe bay cho Hoa Vũ đưa Trần Từ đi.

Hai chiếc xe bay bay về hai hướng khác nhau, một chiếc bay đến bãi tái chế của khu Lạp Tư Gia, một chiếc bay về viện điều trị cho Alpha của Liên Bang.

Đi được nửa đường, Triệu Cánh Dao tỉnh, còn chưa mở mắt ra ---

"Đội trưởng Triệu tỉnh rồi." 

"Lão đại, anh không sao chứ?" 

"Đội trưởng Triệu, anh..."

Mấy người đàn ông vạm vỡ nhao nhao vây quanh Triệu Cánh Dao hỏi han ân cần.

Tiếng nói chuyện ầm ĩ lọt vào tai, Triệu Cánh Dao thấy gáy mình càng đau hơn.

"Tất cả câm miệng!"

Triệu Cánh Dao gầm nhẹ, thoáng chốc, đám đàn ông cao to im như chim cút, hắn nhìn xung quanh, cảm thấy là lạ:

"Liên Bang nghèo đến nỗi không lấy ra được hai chiếc xe bay à?"

Xe bay loại nhỏ có 14 chỗ ngồi, đủ cho một tiểu đội, chỉ là 13 tên đàn ông to cao ngồi sát vào nhau, không khí có hơi ngột ngạt, nên bình thường lúc làm nhiệm vụ đều là hai chiếc xe bay.

"À là thế này, Trần Từ nói muốn..." Một Alpha nói lại nguyên si câu mà Trần Từ nói.

Dù sao Beta kia mới bị Triệu Cánh Dao... ờm... làm cái đó đó, không muốn ngồi chung xe bay với anh, về tình cảm thì có thể tha thứ, Alpha nghĩ thầm.

"Nói cái *beep* gì đấy!" Triệu Cánh Dao hét lên, tức chết hắn, Beta đổi trắng thay đen, hắn muốn "làm" chết cô!

"Đưa cô ta lại... ư..." Nói được một nửa, đầu hắn đột nhiên đau như muốn vỡ ra, di chứng do dùng cạn pheromone vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.

"Ối! Đội trưởng Triệu, anh nghỉ ngơi trước đi, đừng nói nữa!"

"Đúng đấy, tụi em chắc chắn sẽ bồi thường tử tế cho Beta kia!"

"Anh cứ yên tâm!"

Tiểu đội tri kỷ đè Triệu Cánh Dao nằm xuống.

"Không phải... bắt cô ta lại cho tôi..." Chưa nói xong, lồng ngực đau đớn, Triệu Cánh Dao phun ra một ngụm máu.

"Đậu má!"

"Lão Mã! Mau lái nhanh lên! Lão đại sắp hẹo rồi!"

Trong xe bay nhốn nháo hết cả lên.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro