Chương 5: Đánh vần với bạn cùng phòng của chồng ở nhà bị em trai phát hiện

Đẹp trai quá, sao trước kia không chiếm anh ấy về tay chứ?

Một tay Trình Nặc ôm chặt lấy người phụ nữ, tay còn lại dùng sức xoa nắn bộ ngực sữa rồi chơi đùa giữa hai chân cô, dâm thủy lập tức thấm ướt cả bàn tay anh ấy.

Trình Nặc khàn giọng nói: "Có phải cô thích như vậy không?"

"Ưm, bạn học Trình, anh giỏi thật đấy! Biết mở miệng buông lời trêu ghẹo cơ!" Tiêu Như Ngọc nũng nịu đùa cợt.

Trình Nặc sửng sốt, tay dồn sức, mặt mũi ửng hồng vì dục vọng, Tiêu Như Ngọc dâm đãng rên rỉ dưới thân anh ấy.

Trình Nặc hôn từ môi xuống cần cổ mảnh khảnh kia, hơi thở thần bí quyến rũ trên người cô khiến anh ấy say mê.

Thật ra, thời học sinh Trình Nặc từng có hảo cảm với Tiêu Như Ngọc, chỉ là vợ bạn không thể động đến, thế nên trước nay anh ấy chưa từng tơ tưởng đến cô, hiện giờ biết Liên Vũ có được cô nhưng không quý trọng...

Trình Nặc nhắm mắt lại, cởi khóa quần móc ra dương vật sẫm màu bóng loáng, Tiêu Như Ngọc phối hợp nâng cặp mông đẫy đà tuyết trắng lên.

Anh ấy sợ làm đau cô, côn thịt chậm rãi cọ xát bên môi âm hộ. Tiêu Như Ngọc vòng hai chân quanh eo Trình Nặc, quyến rũ mời gọi anh ấy.

Thấy anh ấy mải cọ xát bên ngoài, quy đầu mới vào được một nửa, cảm giác trống trải khiến Tiêu Như Ngọc không chịu nổi. Cô vô cùng bất mãn hừ một tiếng, nhưng không mở miệng cầu xin Trình Nặc, chỉ đẩy nhanh tốc độ cọ xát, cố ý cọ vào phần quy đầu.

Làm thế này thì sao Trình Nặc chịu nổi.

Dương vật ngứa ngáy trướng đau, đang định đâm một phát lút cán thì bị một ngón tay ngọc ngà ấn lên ngực, ngăn cản anh ấy tiến về phía trước.

Đôi mắt xinh đẹp của Tiêu Như Ngọc hơi nhếch lên, trong đó viết rõ hai chữ trừng phạt.

Trình Nặc nuốt nước bọt, dùng giọng nói từ tính lấy lòng cô: "Tôi sai rồi."

Lời này vừa nói ra, Tiêu Như Ngọc lập tức buông tay.

Trình Nặc cắm nguyên cây gậy vào, nhưng anh ấy đi vào có chút khó khăn, lỗ của Tiêu Như Ngọc quá chặt, khiến gậy thịt của anh ấy vừa đau vừa sướng, may mà đủ nước nôi để anh ấy hung hăng chen vào khe thịt hồng hào kia.

Đường đi vô cùng ấm áp, lực hút khít khao, cảm giác sảng khoái bao trùm lấy đại não.

Trình Nặc gần như muốn tước vũ khí đầu hàng. Anh ấy tạm dừng một lát, lấy lại bình tĩnh để không làm mình xấu hổ trước người phụ nữ dưới thân.

Những lớp nếp gấp trong lỗ nhỏ của cô đang cắn chặt lấy anh ấy, mỗi cử động đều bị cản trở, nhưng sau khi cắm vào được, chỉ cảm thấy hồn vía như muốn bay lên.

Tiêu Như Ngọc gần như bị dục vọng nhấn chìm, mặt cô ửng hồng, sung sướng kêu rên: "A a ưm! Nhanh hơn nữa, sướng quá! Trình Nặc, anh là người chơi tôi sướng nhất!"

Trình Nặc không thích nghe cô nói vậy, tức giận đánh vào mông cô, đột nhiên niết vào hai cánh thịt mông, ấn xuống điên cuồng đâm thúc.

Tuy Trình Nặc không có nhiều kỹ năng, chỉ biết đâm thọc lung tung nhưng lại khiến Tiêu Như Ngọc sướng phát điên, thân xác cô bị chơi đến rung lắc kịch liệt, móng tay cắm sâu vào cánh tay anh ấy.

"Tôi muốn ra!" Tiêu Như Ngọc đê mê rên rỉ: "A a a a a!"

Trình Nặc đẩy nhanh tốc độ đâm vào rút ra, mông của Tiêu Như Ngọc và tinh hoàn của anh ấy va chạm vào nhau, phát ra tiếng bạch bạch, cộng thêm tiếng nước nhóp nhép và dâm thủy chảy ra.

Cuối cùng, Tiêu Như Ngọc lên đỉnh giữa khoái cảm mãnh liệt.

Sau khi lên đỉnh, cô thỏa mãn muốn xoay người đi xuống, nhưng lại bị bắt trở về.

"Tôi vẫn chưa ra."

Trình Nặc nói xong, không đợi cô phản ứng đã nắm lấy côn thịt tìm đúng phương hướng cắm vào.

Trong phòng lại bắt đầu phát ra tiếng ưm ưm a a, chỉ là lúc này đã nhỏ hơn lần trước.

Sau cuộc gọi với chị gái ngày hôm qua, Tiêu Vệ Minh đã gửi tin nhắn cho Tiêu Như Ngọc nhưng chưa thấy cô hồi âm.

Cậu hơi lo lắng nên đến tìm Tiêu Như Ngọc, thuận tiện mang theo đồ ăn hôm qua mẹ làm.

Cậu có chìa khóa dự phòng nhà chị gái.

Tiêu Vệ Minh nhẹ nhàng mở cửa, thấy hai cơ thể trần truồng đang quấn lấy nhau trên sô pha thì nhất thời có chút xấu hổ, không biết nên tiến hay nên lùi. Hai người mải mê đắm chìm, thậm chí không chú ý tới sự có mặt của cậu.

Tiêu Vệ Minh đột nhiên nhận ra, người đang đè trên người Tiêu Như Ngọc không phải anh rể, mà là một người đàn ông xa lạ. Cậu trợn trừng mắt, ngây ngốc nhìn hồi lâu.

Tiêu Như Ngọc đang mặc chiếc váy liền bó sát, bầu ngực no đủ trắng như tuyết lộ ra ngoài, sự tương phản giữa trắng và đen đánh sâu vào thị giác. Tà váy bị kéo lên trên bụng, hai chân cô bị tách ra, để lộ khu rừng rậm rạp và khe thịt, nó đang ngậm lấy dương vật của một người đàn ông xa lạ.

Tiêu Vệ Minh chưa từng thấy chị gái quyến rũ như vậy. Mấy năm nay, chị gái luôn mang dáng vẻ kiêu ngạo nhưng rất dịu dàng với cậu, đoan trang dễ gần.

Người đàn ông kia đang dùng côn thịt cắm vào lỗ của Tiêu Như Ngọc, đâm vào rút ra lúc nhanh lúc chậm, khiến ghế sô pha mơ hồ đong đưa theo.

Tiêu Vệ Minh cảm thấy nơi nào đó ở bụng dưới hơi trướng đau.

Cậu cắn môi, không dám thở, sợ bị hai người kia phát hiện ra, khuôn mặt trẻ con đẹp trai toát mồ hôi.

Một lát sau, cậu phát hiện hai người muốn đổi tư thế thì lui ra ngoài theo đường cũ, còn tri kỷ đóng cửa giúp bọn họ.

Tiêu Vệ Minh không hiểu vì sao chị gái lại dan díu với người đàn ông này.

Có lẽ vì không thích Liên Vũ mà thích người đàn ông này.

Vì sao chứ?

Trong đầu cậu hiện lên cảnh tượng sắc tình vừa rồi.

Tiêu Vệ Minh đi bộ một đoạn đường, cảm giác đau đớn căng trướng không biết tên kia mới biến mất.

Trong phòng.

Tiêu Như Ngọc chống tay lên tường, mồ hôi đầm đìa theo tóc mai chảy xuống, Trình Nặc kéo tay cô ấn lên tường, gậy thịt thô to bị mật huyệt chặt khít cắn mút, sướng đến tê cả da đầu.

Tốc độ của anh ấy rất nhanh, da thịt va chạm vang lên tiếng bạch bạch bạch cực kỳ rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh.

Bọt nước trắng xóa chảy ra từ nơi hai người giao hợp, từ từ chảy dọc xuống bắp đùi.

Cuối cùng, hai người lên đỉnh cùng lúc, một luồng tinh dịch bắn thẳng vào trong. Tiêu Như Ngọc cảm nhận được côn thịt của người đàn ông đang co giật, Trình Nặc cũng cảm thấy miệng nhỏ của người phụ nữ đang cắn mút thằng em mình.

Qua hồi lâu, Trình Nặc mới rút côn thịt ra.

Bao cao su lập tức rơi xuống.

Đây là bao cao su tìm thấy trong phòng của Tiêu Như Ngọc, cô luôn mong chờ đến ngày được hòa làm một với Liên Vũ, ai ngờ lại chẳng dùng đến dù chỉ một lần.

Điều này khiến Trình Nặc cảm thấy vui vẻ.

Xong việc, anh ấy đột nhiên nhớ ra chuyện chưa nói xong, quên cả nhặt bao cao su dưới đất.

"Lúc cô uống say, Quách Lâm Lâm cũng uống một ly rồi say luôn. Liên Vũ sợ Quách Lâm Lâm về nhà xảy ra chuyện, nên... Giờ vẫn chưa về."

Lúc nói những lời này, anh ấy luôn chú ý đến sắc mặt cô, thấy cô không có biểu cảm gì mới tiếp tục nói.

"Tối hôm qua, lúc cậu ta định đưa Quách Lâm Lâm về nhà trước, tôi cãi nhau với cậu ta một trận. Cuối cùng Liên Vũ nhờ tôi đưa cô về... Tôi không ngờ cậu ta lại trở thành người như vậy. Mặc kệ vợ mình, rảnh háng đến nỗi lo cho vợ người ta."

Tiêu Như Ngọc không để tâm, chỉ ôm lấy cổ anh ấy, cười tươi như hoa.

"May mà anh ta để anh đưa tôi về nhà, nên bây giờ tôi mới có ăn chứ."

Trình Nặc ngẩn người, im lặng trong chốc lát, sau đó ánh mắt sáng lên, nghiêm túc hỏi cô: "Cô có thể ly hôn với cậu ta không? Rồi chúng ta ở bên nhau, cậu ta chưa từng chạm vào cô, cô lại..." Dâm đãng như thế.

"Cậu ta còn đối xử với cô như vậy."

Tiêu Như Ngọc nhìn anh ấy, trên mặt không có vẻ gì là vui mừng, ngược lại vô cùng bình tĩnh nói: "Căn hộ này do nhà tôi mua, nhưng lại viết cả tên anh ta. Nếu ly hôn sẽ phải chia cho anh ta một nửa, tôi không muốn."

"Chút tiền này thì tính là gì? Để tôi cho cô!" Lần đầu tiên Trình Nặc ngắt lời cô.

"Là anh ta không xứng có được. Hơn nữa, tôi không muốn bị tổn thương trong tình cảm lần nữa. Giữa anh và tôi tồn tại tình cảm hay chỉ có dục vọng vẫn chưa sáng tỏ. Anh cũng có mối tình đầu, giả sử từ đâu nhảy ra một ánh trăng sáng hay nốt chu sa gì đó thì tôi thảm lắm!" Tiêu Như Ngọc cười nói.

"Tôi không phải loại người đó!" Trình Nặc vội vàng biện minh.

"Vậy anh làm tình nhân của tôi trước đi." Tiêu Như Ngọc khẽ cười: "Tôi và Liên Vũ không có tình cảm vợ chồng, tình dục lại càng không, một cuộc hôn nhân trên danh nghĩa thôi, anh không cần phải lo lắng. Biết đâu một ngày nào đó phân chia tài sản xong rồi, tôi sẽ suy nghĩ..."

Cô không nói hết câu, nhưng Trình Nặc đã hiểu ý cô.

Trước nay anh ấy chưa từng làm tình nhân cho ai, anh ấy có tôn nghiêm của mình.

Nhưng anh ấy thật sự luyến tiếc cô.

"Để tôi suy nghĩ đã."

Trình Nặc vừa đi, không lâu sau thì Liên Vũ trở về, hai mắt thâm quầng, tóc tai bù xù.

Thấy Tiêu Như Ngọc ngồi trên ghế sô pha không biết đang suy nghĩ gì, lần đầu tiên trong lòng anh ta cảm thấy áy náy mãnh liệt như vậy.

"Tối hôm qua Quách Lâm Lâm uống say, chồng cô ấy đi công tác ở nơi khác, không ai đưa về nên anh đưa cô ấy về, anh chỉ ngủ trên ghế sô pha thôi." Sau đó giải thích thêm mấy câu: "Anh đã nhờ Trình Nặc đưa em về."

"Bộ cô ta không có bạn à?" Tiêu Như Ngọc vẫn đang đắm chìm trong cảm giác sung sướng vừa rồi, nhất thời lanh mồm lanh miệng bắt bẻ anh ta.

"Cô ấy có, nhưng tất cả đều là con gái." Liên Vũ nhíu mi, anh ta cảm thấy giọng điệu của Tiêu Như Ngọc hơi khó nghe.

"Ờ!" Tiêu Như Ngọc mặc xác anh ta, trở về phòng.

Rầm một tiếng, cửa phòng đóng lại.

Liên Vũ thở dài, ngồi trên ghế sô pha.

Lúc này, anh ta đột nhiên phát hiện dưới đất có một cái bao cao su màu trắng cỡ ngón tay lớn. Anh ta nhặt lên xem, bên trong tràn đầy chất lỏng màu trắng.

Liên Vũ thất thần sờ thử, trơn trượt, còn sót lại chút hơi ấm, lúc này anh ta vẫn chưa biết đây là tinh dịch do người bạn học thân thiết bắn ra khi chơi vợ mình.

Một lát sau, anh ta mới phản ứng lại.

Anh ta là đàn ông, không đến mức không biết thường thức cơ bản này.

Một suy nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu Liên Vũ.

Thời điểm Liên Vũ cầm bao cao su, sắc mặt khó coi xuất hiện trước mặt Tiêu Như Ngọc.

Cô chỉ điềm nhiên nói: "Chắc là sáng nay chó của dì Vương tha đến."

Dì Vương là người giúp việc bọn họ thuê theo giờ, thỉnh thoảng lại dẫn chú chó Labrador đến nhà.

Liên Vũ tin.

Đúng vậy, làm sao Tiêu Như Ngọc có thể làm ra loại chuyện này?

Trước đây, Liên Vũ từng rơi vào giai đoạn chán chường, gây dựng sự nghiệp gặp khó khăn. Khoảng thời gian đó anh ta rất khép kín, tất cả mọi người đều né xa anh ta ba thước, là Tiêu Như Ngọc tìm đủ mọi cách dỗ anh ta vui vẻ, sau đó không lâu, anh ta thành công trở lại. Nghe người khác nói, hóa ra là Tiêu Như Ngọc dùng tiền của mình giúp anh ta mở rộng quan hệ.

-------------

Bình chọn và để lại cmt cho mình có động lực lấp hố nha các mom (ฅ⁍̴̀◊⁍̴́)و ̑̑

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro