Chương 454: Đan Dược ra lò

XQCKTHH - Chương 454

(dreamhouse2255)

Chương 454: Đan Dược ra lò


Đan Viện.


"Sư phụ, ra lò rồi." Diệp Phàm hai mắt sang lấp lánh nhìn mấy viên đan dược màu xanh dưới đáy lò nói với Mộc Ly Lạc.


Dù là Mộc Ly Lạc trước nay vẫn luôn một bộ vân đạm phong khinh thì bây giờ nghe thấy thế cũng không thể không lộ ra biểu tình kích động.


"Không ngờ lại thật sự luyện chế ra được." Mộc Ly Lạc cảm thán.


Chức Hồn Đan có thể xem như là đan dược không tệ, nhưng tài liệu làm ra nó quá quý giá, không thể phổ rộng được, hơn nữa, nó còn là đan dược độc môn của Thánh Đạo Đan Đình, Mộc Ly Lạc lo lắng sau khi tin tức truyền ra bên phía Thánh Đạo Đan Đình sẽ có ý kiến, cho nên dù đã luyện chế ra thành phẩm, Mộc Ly Lạc cũng không dự định sẽ lộ ra ngoài.


Nhưng Bổ Linh Căn Đan này lại khác, nguyên liệu luyện chế ra Bổ Linh Căn Đan khá dễ tìm, chỉ cần chứng thực được tác dụng, đan dược này sẽ có thể mở rộng buôn bán.


Chỉ cần đan dược này được đưa lên thị trường, đó chính là phúc âm của các tu sĩ.


Diệp Phàm cau mày nói: "Đáng tiếc là không có cách nào chứng thực được dược hiệu."


Lý luận cùng thực tiễn luôn có sự chênh lệch, tuy rằng quá trình rất suôn sẻ, nhưng Diệp Phàm luôn cảm thấy có chút bất an.


Mộc Ly Lạc khoát tay áo nói: "Điều đó không cần ngươi quan tâm, ta đã sắp xếp xong xuôi rồiCái này cũng không cần ngươi quan tâm, ta đã sớm sắp xếp xong xuôi."


Bên trong Học Viện Lang Duyên có rất nhiều học viên bị hao tổn linh căn, muốn tìm mấy người tình nguyện để thử thuốc chỉ là chuyện nhỏ.

(dreamhouse2255)

Kể từ lúc Mộc Ly Lạc dự cảm đan dược sắp thành đã sai người đi chuẩn bị.


Mộc Ly Lạc tìm một quản sự của Đan Viện bảo hắn đi tìm mấy học viên có linh căn bị hao tổn lại nguyện ý thử thuốc tới một thiên viện của Đan Viện.


"Luyện thêm mấy lò nữa đi." Mộc Ly Lạc nói thầm: Linh căn bị hao tổn cũng chia ra nhiều trường hợp, linh căn khác nhau, trình độ bị hao tổn khác nhau, Mộc Ly Lạc không thể xác định được có phải đan dược sẽ có tác dụng với tất cả các tu sĩ hay không, hay chỉ có tác dụng với một số người đặc biệt hay thôi.


Diệp Phàm gật đầu: "Được."


......


Trận Pháp Viện.


Hai tu sĩ trông cửa nhìn thấy Diệp Phàm tới, kinh ngạc không thôi.


"Diệp sư huynh, ngươi về rồi?" Một tu sĩ kinh ngạc nói.


Diệp Phàm khó hiểu nhìn hai tu sĩ trông cửa: "Ta vốn là người của Trận Pháp Viện, đương nhiên sẽ quay về rồi!"

(dreamhouse2255)

Hai tu sĩ vội nói: "Đúng thế, đúng thế, ai cũng biết Diệp sư huynh là người của Trận Pháp Viện, ngươi không phải là tu sĩ của Tạp Viện, cũng không phải là tu sĩ của Đan Viện, là người của Trận Pháp Viện."


Diệp Phàm: "......"


"Đúng thế, Diệp sư huynh chính là ánh sáng của Trận Pháp Viện chúng ta, ai cũng không thể cướp đi được."


Diệp Phàm: "......"


Diệp Phàm vừa trở về Trận Pháp Viện đã đi bái phỏng Văn Dịch Chi.


Văn Dịch Chi nhìn thấy Diệp Phàm, trong long rất vui, nhưng bên ngoài lại lộ vẻ mặt âm trầm.


"Cuối cùng cũng chịu về! Có phải là ngươi đã cam long bỏ cuộc rồi không?" Văn Dịch Chi hai tay chống lưng, từ trên cao nhìn xuống hỏi.


Diệp Phàm gặm linh quả, khó hiểu nhìn Văn Dịch Chi: "Sư phụ, ngài nói gì thế?"


"Có phải ngươi đã bỏ qua đan dược bổ linh căn gì đó kia rồi không?" Văn Dịch Chi hỏi.


Diệp Phàm lắc đầu: "Không có! Đã xong rồi, nhưng có tác dụng hay không vẫn phải chờ thêm một thời gian nữa."


Văn Dịch Chi không rõ nhìn Diệp Phàm: "Ngươi nói xong rồi là có ý gì?"

(dreamhouse2255)

"Chính là đã luyện ra thành phẩm rồi, nhưng mà có tác dụng hay không thì không biết." Diệp Phàm đáp.


Văn Dịch Chi hoài nghi nhìn Diệp Phàm: "Không thể nào, thật sự luyện ra được sao?"


"Đương nhiên là được rồi, đồ đệ của ngài là người như thế nào ngài còn không biết hay sao? Ta trước nay trung thực thành tín, không nói dối bao giờ, nhân phẩm ngay thẳng." Diệp Phàm vỗ ngực nói.


Văn Dịch Chi: "......" Cái tên nhát như chuột trước mặt này còn dám không ngại mà tự đề cao nhân phẩm!


Diệp Phàm thấy sắc mặt Văn Dịch Chi vặn vẹo liên tục, rầu rĩ nói: "Nếu như sư phụ hiếu kỳ, có thể đi Đan Viện xem thử, Mộc sư phụ đã tìm người dùng thử đan dược rồi đấy."


Văn Dịch Chi nghe vậy, trong lòng dâng lên chút hiếu kỳ, lập tức đứng lên.


Sau khi đứng lên, Văn Dịch Chi lại cảm thấy hắn đường đường là viện trưởng Trận Pháp Viện, tò mò chuyện của Đan Viện vậy làm gì, nhưng nghĩ rồi lại nghĩ, các viện trưởng khác không có ý tốt rảnh rỗi lại sang chỗ hắn xem trò vui, không có gì ghê gớm cả, nghĩ tới đây, Văn Dịch Chi lại vui vẻ bước đi.


Diệp Phàm nhìn bóng dáng hứng thú bừng bừng của Văn Dịch Chi, thầm nói: Xem ra các viện trưởng trong học viện đã sống quá lâu rồi, quá nhàm chán, vừa có chút chuyện mới mẻ gì liền muốn đi xem trò vui.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm ngáp một cái, đi vào động phủ thiết lập Chuyển Linh Trận, bắt đầu ngủ.


Mấy năm qua, Diệp Phàm vẫn luôn tốn tâm nghiên cứu các loại đan dược về linh căn, thần kinh rất căng thẳng, hiện tại được thu giãn, Diệp Phàm rất muốn ngủ một giấc dài.


......


Trong Đan Viện có rất nhiều tu sĩ tụ tập lại xem trò vui.


Có hai vị trưởng lão của Võ Viện cũng tới, các vị trưởng lão ở Võ Viện có rất nhiều đệ tử, trong đó cũng có mấy người linh căn bị hao tổn, đoạn thời gian trước, Mộc Ly Lạc truyền tin tìm kiếm các tu sĩ bị hao tổn linh căn làm người thử đan dược, các trưởng lão vừa nghe thấy tiếng gió liền tụ tập tới.


Khi Văn Dịch Chi đến Đan Viện, phát hiện ra Minh Tú Tâm đã có mặt sẵn.


Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Minh Tú Tâm thật sự nhám chán quá rồi, không biết chuyên chú nghiên cứu phù lục, cả ngày chỉ biết chạy đông chạy tây tham gia trò vui, đi đâu cũng thấy nàng.


Minh Tú Tâm nhìn Văn Dịch Chi, chào hỏi: "Văn đạo hữu cũng tới xem trò vui sao?"


Văn Dịch Chi khẽ hừ một tiếng: "Ta không tới xem trò vui, ta tới xem xem, đồ đệ của ta nỗ lực lâu như vậy có làm ra thứ gì ra hồn không."


Minh Tú Tâm gật đầu: "Thì ra là vậy."

(dreamhouse2255)

"Thế nào rồi?" Văn Dịch Chi hỏi.


"Đã có hai người dung đan dược, hiện tại mọi người đều đang đợi kết quả." Minh Tú Tâm nói.


Văn Dịch Chi gật đầu: "Vậy sao."


Minh Tú Tâm ngờ vực hỏi: "Đồ đệ của ngươi đâu rồi, hắn không tới xem sao?"


Minh Tú Tâm cau mày, thầm nghĩ: Bổ Linh Căn Đan là đan dược mà Diệp Phàm luyện chế ra, hiện tại thí nghiệm đan dược hắn lại không xuất hiện, chẳng lẽ là không có lòng tin sao?


Văn Dịch Chi lúng túng cười: "Hắn đi ngủ rồi."


Minh Tú Tâm: "......" Vào lúc này, Diệp Phàm lại vẫn có tâm trạng để đi ngủ, hắn có thể ngủ được à?


Trong phòng truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, trái tim của Văn Dịch Chi nhất thời trầm xuống, thầm nghĩ: Chẳng lẽ là thất bại?


Chỉ thấy sau tiếng kêu thảm thiết ấy chính là một ánh lửa vút trời, toàn bộ phòng ốc bị bay ngược đi.


Một nam tử cả người được bao bọc trong ảnh lửa hưng phấn đi ra, y phục trên người nam tử rách rách rưới rưới, có mấy chỗ đã lộ ra da thịt.

(dreamhouse2255)

Tu sĩ ấy đột nhiên khôi phục lại, quá mức hung phấn, không khống chế được nguyên khí, cho nên đã lật ngược cả phòng, tu sĩ ấy vừa đi ra khỏi phòng đã bị các vị trưởng lão nhìn chằm chằm, tức khắc liền nhát.


"Mặc quần áo vào, giống bộ dáng gì đấy!" Một trưởng lão quát khẽ.


Nam tử nọ giống như bị giội một chậu nước lạnh, luống cuống tay chân lục tìm ra một bộ pháp bào mặc vào.


Mộc Ly Lạc tìm tổng cộng tám người thử nghiệm Bổ Linh Căn Đan, bảy người được chữa khỏi, một người vì bị thương quá nghiêm trọng mà không thể khỏi hoàn toàn.


Tác dụng của Bổ Linh Căn Đan được chứng thực, các tu sĩ của Đan Viện cấp tốc đi lan truyền tin tức.


Tức khắc, Diệp Phàm lại trở nên nổi tiếng, các học viên trong học viện điên cuồng truyền tụng mỹ danh của Diệp Phàm, mà giờ khắc này, Diệp Phàm lại đang ngủ như chết trong động phủ.


......


Khách viện.


"Thanh Y, ngươi có nghe thấy không, Đan Viện nghiên cứu ra Bổ Linh Căn Đan." Lam Miểu nói.


Mộng Thanh Y gật đầu: "Có nghe nói tới."

(dreamhouse2255)

Mộng Thanh Y thầm nghĩ: Đan dược ấy được Diệp Phàm luyện chế ra, đương nhiên, có càng nhiều người nói Mộc Ly Lạc mới là người luyện chế chân chính, Diệp Phàm chỉ làm trợ thủ cho Mộc Ly Lạc, Mộc Ly Lạc yêu thương đồ đệ, cho nên ghi danh công lao cho Diệp Phàm, nhưng Mộng Thanh Y cảm thấy đan dược ấy xuất hiện Diệp Phàm có công lao không nhỏ.


Lam Miểu suy nghĩ, nói: "Thanh Y, ngươi nói xem chúng ta có thể mua được mấy viên về học viện để nghiên cứu không?"


Mộng Thanh Y cau mày nói: "Chắc hẳn Học Viện Lang Duyên đã sớm nghĩ đến điểm này rồi, bọn họ sẽ có biện pháp phòng hộ."


Lam Miểu híp mắt: "Nếu như đan dược ấy phổ cập, vậy Học Viện Lang Duyên liền kiếm bộn rồi!"


Mộng Thanh Y gật đầu: "Phải!"


Lam Miểu híp mắt, nói: "Cái tên Diệp Phàm đó thật thú vị!"


Mộng Thanh Y lắc đầu: "Người ta đã có đạo lữ rồi."


"Thanh Y, ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy, sao ta có thể coi trọng hắn được, một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa." Lam Miểu thẹn quá hóa giận nói.

(dreamhouse2255)

Mộng Thanh Y cười cười, thầm nghĩ: Không coi trọng thì tốt, nếu như coi trọng, nhất định Lam Miểu sẽ phải thất vọng.


......


Võ Viện.


"Hâm Viện, ngươi có nghe nói không? Diệp Phàm nghiên cứu ra Bổ Linh Căn Đan." Tần Tuyết nói với Lý Hâm Viện.


Lý Hâm Viện miễn cưỡng cười đáp: "Có nghe nói."


"Diệp sư huynh đúng là người tài ba, ngay cả đan dược ấy cũng có thể luyện ra được, Hâm Viện, có phải lần trước ngươi đi thăm sư huynh đã gặp được Diệp sư huynh không? Hắn là người thế nào, là người không có tình giống lời mấy người ở Phù Viện nói sao, hay là nhiệt tình thích giúp đỡ mọi người như lời của mấy tu sĩ ở Băng Vân Phong nói?" Tần Tuyết tò mò hỏi.


Tần Tuyết thầm nghĩ: Đoạn thời gian trước Lý Hâm Viện còn liên tục chạy qua chỗ Hổ Khiếu Thanh, phỏng chừng là ý của Túy ông không ở rượu, nàng công khai thăm bệnh Hổ Khiếu Thanh cũng chỉ là vì muốn bấu víu quan hệ với Diệp Phàm mà thôi, nhưng nhìn bộ dáng của Lý Hâm Viện bây giờ, quá nửa là không chiếm được chút tiện nghi nào của Diệp Phàm rồi.


Lý Hâm Viện nhìn sắc mặt của Tần Tuyết, không xác định có phải Tần Tuyết đang muốn xem trò cười của nàng hay không, hay chỉ đơn thuần là muốn hỏi thăm tin tức về Diệp Phàm.


Lần trước nàng muốn ở lại nghe Diệp Phàm cùng Hổ Khiếu Thanh nói chuyện, kết quả, Diệp Phàm trực tiếp đuổi nàng đi, không lưu tình chút nào.


Lý Hâm Viện rất hoài nghi là vì đoạn thời gian trước nàng biểu hiện ra quá lãnh đạm với Hổ Khiếu Thanh, cho nên Hổ Khiếu Thanh mới nói xấu nàng trước mặt Diệp Phàm.

(dreamhouse2255)

Lý Hâm Viện thản nhiên nói: "Lần trước ta vừa đi Diệp sư huynh mới tới, cho nên ta không có cơ hội nói chuyện với hắn."


Tần Tuyết cười nói: "Phải vậy không, thế thì quá đáng tiếc, hình như Bổ Linh Căn Đan là Diệp sư huynh cố ý luyện chế cho Thanh sư huynh, xem ra quan hệ của hai vị sư huynh rất tốt."


Lý Hâm Viện rầu rĩ nói: "Chắc là thế đi."


"Có lẽ Bổ Linh Căn Đan mà Diệp sư huynh nghiên cứu ra có thể trị khỏi cho Thanh sư huynh, không lâu nữa Thanh sư huynh sẽ khôi phục lại rồi, đó đúng là chuyện tốt." Tần Tuyết nói.


Lý Hâm Viện lắc đầu: "Thanh sư huynh không phải chỉ linh căn có vấn đề, thần hồn của hắn cũng bị hao tổn nữa, đan dược ấy chỉ chữa trị được linh căn mà thôi, nhưng đó là điều khó tránh khỏi, dù sao thì đan dược liên quan đến thần hồn cũng quá phức tạp, Diệp su huynh có thể nghiên cứu ra Bổ Linh Căn Đan đã là rất tốt rồi."


Tần Tuyết gật đầu: "Cũng phải."


Lý Hâm Viện thầm nghĩ: Người trong học viện truyền Diệp Phàm trọng tình trọng nghĩa, dưới cái nhìn của nàng cũng chỉ đến thế mà thôi, cứu người cứu một nửa, thật sự quá không thành tâm, kể từ khi bị Diệp Phàm đuổi đi, chút hảo cảm mà Lý Hâm Viện dành cho Diệp Phàm đã bay sạch, sau đó chuyển hóa thành phẫn hận.


"Hâm Viện sư muội, ngươi có biết không, Diệp Phàm dùng đan phương của Bổ Linh Căn Đan đổi tám mươi vạn tích phân với Đan Viện." Tần Tuyết hỏi.


Lý Hâm Viện nghe vậy ngẩn ra: "Tám mươi vạn tích phân?"

(dreamhouse2255)

Tần Tuyết gậ đầu: "Đúng thế! Diệp sư đệ thật lợi hại, năng lực kiếm tích phân này ngay cả các trưởng lão cũng phải hít khói."


"Tuy rằng tám mươi vạn tích phân không nhỏ, nhưng đó chính là phương pháp luyện chế ra đan dược chữa trị linh căn, chính là gà mái để trứng vàng, sao Diệp Phàm luôn làm ra mấy chuyện mổ gà lấy trứng như vậy chứ." Lý Hâm Viện lắc đầu nói.


Tần Tuyết lắc đầu: "Có lẽ là vì Diệp Phàm có rất nhiều con đường kiếm tích phân đi, hắn không để ý một cái đan phương như này."


Lý Hâm Viện cau mày: "Diệp Phàm thích nhất Bạch Vân Hi, cũng không biết Bạch Vân Hi sẽ được chia bao nhiêu."


"Nghe nói năm đó Diệp Phàm nhận một cái nhiệm vụ Thánh cấp kiếm một triệu tích phân, trực tiếp cho Bạch Vân Hi năm mươi vạn, lần này chắc sẽ là bốn mươi vạn đi." Tần Tuyết nói.


Tuy rằng Diệp Phàm không coi nữ tu trong học viện ra gì, nhưng hắn lại được rất nhiều nữ tu mong ngóng, nguyên nhân là vì Diệp Phàm rất hào phóng với đạo lữ, có thể nói chính là tấm gương sáng để học tập và noi theo.


"Bốn mươi vạn tích phân sao!" Một nửa tích phân mà Diệp Phàm tùy tiện chia cho Bạch Vân Hi đó đủ để một học viên bình thường nỗ lực mấy trăm năm!

(dreamhouse2255)

....................


Méoo: Xin lỗi mọi người lần nữa, nguyên do tui có viết trên trang fb rồi, hứa tuần này sẽ đền bù TTvTT

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro