Chương 469: Câu lạc bộ trong di tích
XQCKTHH - Chương 469
(dreamhouse2255)
Chương 469: Câu lạc bộ trong di tích
Diệp Phàm tò mò cùng Bạch Vân Hi đi vào trong câu lạc bộ hội họa.
Bạch Vân Hi vừa vào liền bị những bức họa ở trên tường dọa sợ, trên tường treo mười hai bức họa, phân biệt là lão hổ ăn gà, lão hổ ăn xà, lão hổ ăn heo, lão hổ ăn rùa đen...... nhưng cả mười hai bức đều không ra thể thống gì, nét vẽ cong cong vẹo vẹo.
Một tu sĩ đầu bạc mặt mày như họa lười biếng nằm bên trên trường kỷ.
"Hội trưởng, có hai vị người mới tới." Lam Kiếm Minh nói.
Tu sĩ đầu bạc mở bừng mắt, dò xét nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi một vòng, sau đó lại mất hết hứng thú ngồi trở về trường kỷ.
Trên tay tu sĩ là một cây quạt xếp, trông rất có cảm giác của quý công tử thời cổ đại, nhưng tu sĩ đầu bạc vừa mở miệng, hình tượng cao sang nọ liền bị đánh nát.
"Chỉ có hai con gà luộc này thôi sao, sao đều là nam thế, không thể mời mấy vị mỹ nữ tới à, nam thì có gì thú vị chứ?" Mộ Bạch đánh giá Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi một phen, ghét bỏ nói.
Lam Kiếm Minh bất đắc dĩ thở dài: "Hội trưởng cũng không phải là không biết, mỹ nữ đều bị nữ nhân của câu lạc bộ hội họa Lăng La kia chiêu đi hết rồi."
Mộ Bạch không vui nói: "Nàng cũng không phải là đoạn tụ, chiêu nhiều mỹ nữ như vậy làm gì? Lãng phí tài nguyên! Bản hội trưởng đẹp trai nhường này, vì sao lại không hấp dẫn nổi mỹ nữ nào cơ chứ?"
(dreamhouse2255)
Lam Kiếm Minh thở dài, bất đắc dĩ buông tay: "Không phải là do bọn họ mắt mù hay sao!"
Mộ Bạch gật đầu: "Đúng vậy!"
Bạch Vân Hi nghe hai người nói chuyện, bỗng có cảm giác như vô tình vào nhầm ổ thổ phỉ vậy!
Lam Kiếm Minh quay đầu nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, cười nhạt nói: "Các ngươi tới bái kiến hội trưởng đi."
Tuy rằng Bạch Vân Hi rất câm nín, nhưng vẫn đi tới chào hỏi Mộ Bạch.
Diệp Phàm tò mò hỏi: "Sư huynh, câu lạc bộ hội họa của chúng ta có những ai?"
Lam Kiếm Minh ho nhẹ một tiếng, nói: "Hội trưởng, Mộ Bạch đại nhân; phó hội trưởng, ta......"
"Thành viên thì sao?" Bạch Vân Hi hỏi.
Lam Kiếm Minh thần bí khó lường cười đáp: "Hai người các ngươi đó!"
"Còn ai nữa?" Trong lòng Bạch Vân Hi đột nhiên dâng lên dự cảm không tốt.
"Hết rồi." Lam Kiếm Minh cười nói.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: "......"
Lam Kiếm Minh hơi chột dạ một chút, nhưng rất nhanh đã khôi phục sắc mặt lại như thường, vẫn một bộ dáng quý công tử nhẹ nhàng đạo mạo.
Lam Kiếm Minh thổn thức nói: "Tu sĩ trong bí cảnh càng ngày càng ít, các loại câu lạc bộ, quán trà lại càng ngày càng nhiều, nhân viên càng ngày càng khó mời. Nhưng lần này hình như có rất nhiều người mới tới, còn xuất hiện hai vị mỹ nữ nữa, có một người tên Yêu Nguyệt bị câu lạc bộ cầm chiêu đi, một người khác tên Lam Miểu thì vào câu lạc bộ văn thơ rồi, cạnh tranh quá kịch liệt, càng ngày càng khó sống."
Bạch Vân Hi nhìn mấy bức vẽ trên tường, thầm nghĩ: Cho dù cạnh tranh có không kịch liệt đi chăng nữa thì lấy tiêu chuẩn hội họa của hội trưởng cũng rất khó chiêu người được.
Nam tử đầu bạc hai tay chống lưng, ôn hòa cười nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Hai vị sư đệ thấy tranh của ta thế nào?"
"Khá tốt." Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nói.
Nam tử đầu bạc rất vui mừng hỏi tiếp: "Tốt chỗ nào?"
"Chỉ nói bức họa này đi, con gà này vừa nhìn liền biết là rất béo." Diệp Phàm hơi dừng lại một chút, nói: "Vừa nhìn liền biết rất ngon miệng."
Bạch Vân Hi: "......" Lấ trình độ của hội trưởng, muốn dạy người khác có lẽ sẽ không đủ, nhưng muốn dạy Diệp Phàm thì dư dả rồi.
(dreamhouse2255)
Mộ Bạch tán thưởng nhìn Diệp Phàm: "Tiểu huynh đệ vừa nhìn liền biết là người tinh mắt, ngươi cứ đi theo ta, nghiêm túc mài giũa kỹ năng, chỉ cần có thời gian nhất định sẽ trở thành nòng cốt của câu lạc bộ này."
Bạch Vân Hi hơi xấu hổ quay đầu đi, thầm nghĩ: Câu lạc bộ này chỉ có bốn người bọn họ, cái ghế hội trưởng cùng phó hội trưởng đã định ra rồi, cho dù Diệp Phàm có không nỗ lực thì cũng đã là nòng cốt.
Diệp Phàm cau mày lại: "Nhưng mà ta còn phải tu luyện, có lẽ sẽ không có nhiều thời gian lắm!"
Mộ Bạch nhìn Diệp Phàm giống như đang nhìn một kẻ ngốc: "Tu luyện? Tu luyện cái gì? Tu luyện càng nhanh, chết càng sớm."
Diệp Phàm: "......"
Bạch Vân Hi cau mày lại, Mộ Bạch nói có vẻ nhẹ nhàng, nhưng ẩn ẩn lại lộ ra cảm giác rất thê lương.
......
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi vừa ra khỏi phòng không lâu lại nhìn thấy một câu lạc bộ hội họa khác đang chiêu người mới.
So với sự trống vắng của câu lạc bộ Thiên Hổ, ngay cả mời người mới cũng phải để phó hội trưởng đích thân ra mặt thì câu lạc bộ hội họa Lăng La náo nhiệt hơn nhiều.
Mấy nữ tu mang phong cách khác nhau đứng ở trước cửa mời chào tu sĩ.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đã gia nhập câu lạc bộ, đương nhiên không tiện gia nhập thêm câu lạc bộ khác nữa.
Nhưng các tu sĩ chiêu tân quá nhiệt tình, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi vẫn bị kéo vào trong tham quan một vòng.
Câu lạc bộ Thiên Hổ treo mười hai tác phẩm lớn lão hổ thưởng thức bữa ăn, câu lạc bộ Lăng La lại chỉ treo một bức, tuy rằng chỉ có một bức nhưng hơn xa mười hai bức của câu lạc bộ Thiên Hổ, bức này vẽ con thỏ đá lão hổ.
Một con thỏ uy phong lẫm lẫm dùng một chân đá bay lão hổ ra ngoài.
Thỏ nữ tu phụ trách chiêu tân liên tục lải nhải giải thích cho Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi về kỹ năng hội họa của hội trưởng câu lạc bộ Lăng La, Nguyệt Thỏ tiên tử, nhắc đi nhắc lại là kỹ năng của hội trưởng bọn họ hơn hội trưởng câu lạc bộ Thiên Hổ mấy con phố.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi vất vả lắm mới thoát thân được.
Sau khi rời khỏi câu lạc bộ hội họa, Diệp Phàm lại nhìn thấy một câu lạc bộ cờ.
Bên trong câu lạc bộ cờ có hai tu sĩ đang giao đấu, xung quanh là một đám người xem náo nhiệt, còn có người liên tục dùng linh thạch đánh cược, làm cho Diệp Phàm có cảm giác như đang ở trong một quán mạt chược vậy.
......(dreamhouse2255)
Sau khi rời khỏi câu lạc bộ cờ, Diệp Phàm với Bạch Vân Hi không có tiếp tục đi dạo nữa mà là tìm một cái động phủ nghỉ lại.
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Vân Hi, ngươi có thấy người bên trong cái bí cảnh này hơi thiếu tâm tiến thủ không?"
Bạch Vân Hi gật đầu: "Hình như là vậy."
Lâu Trì từng nói người biến mất đều là tu sĩ thiên tài đỉnh cấp, cho nên dù người ở bên trong bí cảnh này trông hơi không bình thường một chút nhưng nói không chừng năm đó đều là nhân vật hùng chấn một phương.
Diệp Phàm thả đám Tiểu No ra, hỏi: "Tiểu No, Hành Tây, các ngươi nói xem ở đây có đường ra không?"
Tiểu No chớp chớp mắt, nói: "Hình như là bị phong tỏa thật."
Bạch Vân Hi cau mày lại, thầm nghĩ: Chẳng lẽ khu di tích này là một nhà giam khổng lồ hay sao?
Tuy rằng mọi người đều đã bị cảnh cáo là không được tu luyện quá nhanh, nhưng Diệp Phàm vẫn không nhịn được mà muốn đích thân thử tác dụng của Tháp Thời Gian.
Tốc độ chảy của thời gian bên trong Tháp Thời Gian gấp hai mươi lần bên ngoài, cho nên tu luyện bên trong Tháp Thời Gian một ngày tương đương với hai mươi ngày tu luyện ở bên ngoài, càng hiếm thấy hơn là, linh khí bên trong Tháp Thời Gian rất sung túc, cho dù không sử dụng tiên tinh thì hiệu quả tu luyện cũng không chê vào đâu được.
......(dreamhouse2255)
Câu lạc bộ hội họa Thiên Hổ.
Mộ Bạch nhìn Lam Kiếm Minh, hỏi: "Kiếm Minh, ta nghe nói hai tên người mới của chúng ta đi tới chỗ Tháp Thời Gian đúng không?"
Lam Kiếm Minh gật đầu: "Phải, chắc là bọn họ đi tu luyện."
"Quả nhiên người mới nào cũng rất là tiến tới mà!" Mộ Bạch nhàn nhạt nói.
Lam Kiếm Minh thở dài: "Không có biện pháp, người mới đều không rõ tình cảnh của nơi này mà, chờ bọn họ rõ ràng chỉ sợ là không còn kịp nữa, nhưng may là hai tên đó mới Hóa Thần hậu kỳ, không cần phải cố tình áp chế tu vi."
Mộ Bạch cau mày lại: "Nói thế nào thì đó cũng là người mới của chúng ta, lại tới từ cùng một học viện với ngươi, ngươi đề điểm một chút đi."
Lam Kiếm Minh cười khổ: "Loại chuyện đó ta đề điểm thì có ích lợi gì chứ? Người mới đều ngạo khí, không thích nghe lời của người từng trải mà, không phải năm đó chúng ta cũng như thế hay sao?"
Mộ Bạch chống cằm, nhàn nhạt nói: "Đúng vậy, tai nghe khó tin, mắt thấy mới là thật, chờ bọn họ nhìn thấy là được rồi."
(dreamhouse2255)
"Chờ bọn họ nhìn thấy?" Lam Kiếm Minh nói thầm.
Mộ Bạch gật đầu: "Con bọn ngựa ở trên ngọn núi phía đông sắp không chịu nổi nữa rồi, đến lúc đó dẫn bọn họ đi xem một lần là biết."
Lam Kiếm Minh cau mày lại, thở dài: "Vậy sao, con bọ ngựa đó vẫn phải đi đến bước đường này......"
"Bọ ngựa cánh xanh là dị chủng hồng hoang, cho dù không tu luyện thì thân thể cũng sẽ tự động hấp thu linh lực ở xung quanh, ở bên ngoài, đó là thể chất cầu còn không được, nhưng ở đây nó lại là cái bùa đòi mạng."
"Đáng tiếc." Mộ Bạch lắc đầu.
"Đến lúc đó ta gửi tin nhắn cho bọn hắn." Lam Kiếm Minh nói.
......
Diệp Phàm ở trong Tháp Thời Gian mấy ngày liền đi ra.
Bí cảnh này có quá nhiều thứ đang đợi Diệp Phàm khai quật, hứng thú của Diệp Phàm đối với Tháp Thời Gian cũng chỉ kéo dài được một lúc.
Bạch Vân Hi nhìn ngọc giản trong tay, nói với Diệp Phàm: "Lam sư huynh gọi chúng ta ngày kia tới câu lạc bộ."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: "Lại đi xem hội trưởng vẽ lão hổ sao?"
Bạch Vân Hi: "......"
Vì tìm hiểu tin tức trong bí cảnh, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đã tới câu lạc bộ mấy lần, lần nào cũng là nhìn hội trưởng Mộ Bạch vẽ lão hổ.
Ban đầu Bạch Vân Hi không hiểu vì sao Mộ Bạch lại chấp nhất với chuyện vẽ lão hổ như vậy, mà gần đây Bạch Vân Hi đã rõ rồi, nguyên hình của hội trưởng là một lão hổ mang huyết mạch Bạch Hổ.
"Lần này chắc là không phải đâu." Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm gật đầu: "Không phải thì tốt, ta đã sớm chán nhìn hội trưởng vẽ lão hổ rồi, ta vẽ đẹp hơn hắn nhiều."
Bạch Vân Hi: "......"
......
Tới thời gian, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi dựa theo ước định đi tới câu lạc bộ.
Lam Kiếm Minh cười nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi: "Tới rồi, vậy thì đi thôi."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm tò mò hỏi: "Lam sư huynh, ngươi định mang chúng ta đi đâu thế?"
Lam Kiếm Minh nhìn Diệp Phàm một cái, cười thảm nói: "Đợi lát nữa ngươi sẽ biết."
Bốn người liên tục đi mấy canh giờ, cuối cùng tới trước một ngọn núi màu xanh lá, dọc theo đường đi Diệp Phàm phát hiện ra có rất nhiều người đi cùng hướng với bọn họ.
Diệp Phàm dùng linh hồn lực đảo qua, phát hiện ra đã có hơn trăm tu sĩ Hóa Thần tụ tập ở đây, biểu tình đều nghiêm trang túc mục.
Diệp Phàm ngẫu nhiên phát hiện ra một tầm mắt tràn đầy địch ý, ngẩng đầu lên nhìn qua mới nhận ra là Hiên Viên Khởi.
Mấy ngày sau, một tu sĩ mặc thanh bào xuất hiện bên trên ngọn núi, quanh thân tu sĩ thanh bào linh khí mênh mông, ẩn ẩn có xu thế thăng cấp Luyện Hư, vốn dĩ thăng cấp Luyện Hư là chuyện đáng mừng, nhưng sắc mặt tu sĩ mặc thanh bào lại tràn ngập tử khí.
Tu sĩ mặc thanh bào đảo mắt qua một vòng, cười thảm nói: "Làm khó các vị đạo hữu tới tiễn đưa ta, mọi người vẫn nên tránh xa một chút thì hơn, đừng để bị lôi kiếp lan đến."
Tu sĩ thanh bào vừa nói vậy, mấy tu sĩ đứng hơi gần thật sự bắt đầu lánh ra xa.
Diệp Phàm ngẩng đầu lên, lôi vân trên không trung đã bắt đầu tụ tập lại.
Một màn kế tiếp tạo thành đả kích không nhỏ cho Diệp Phàm.
(dreamhouse2255)
Lôi kiếp đầy trời ầm ầm rơi xuống, tu sĩ mặc thanh bào rất nhanh đã hao hết tất cả pháp khí, chỉ có thể dùng nguyên hình để ngăn cản, lôi kiếp đánh lên người bọ ngựa không lâu, giáp xác của bọ ngựa cũng bị đánh nát, tu sĩ nọ lập tức hóa thành tro bụi.
Cho dù tu sĩ mặc thanh bào đã chết, lôi kiếp vẫn chưa dừng lại.
Lôi kiếp cuồn cuộn trước mặt không thể không khiến Diệp Phàm nhớ tới dị tượng tận thế đã từng thấy.
Tu sĩ mặc thanh bào chết quá nhanh, Diệp Phàm còn chưa kịp lấy lại tinh thần, người nọ đã bị lôi kiếp đánh chết, không phải do tu sĩ mặc thanh bào đó quá yếu, mà là do lôi kiếp quá mạnh, Diệp Phàm suy đoán, lôi kiếp Hợp Thể cũng chỉ đến thế mà thôi, một tu sĩ chuẩn bị thăng cấp Luyện Hư sao có thể chống chịu nổi lôi kiếp Hợp Thể?
Bạch Vân Hi nghe thấy rất nhiều tiếng thở dài sâu xa, người đi được tới nơi này hơn phân nửa đều là thiên chi kiêu tử, nếu không phải đã bị bức tới bước đường cùng, có ai lạ nguyện ý bỏ phế thời gian đâu? Có nhiều người tới đây xem tu sĩ mặc thanh bào phá cảnh như vậy đại khái cũng là vì muốn thử tìm biện pháp đột phá Luyện Hư đi.
Bạch Vân Hi nhìn thấy có rất nhiều tu sĩ cười khổ, cũng có rất nhiều người sắc mặt ảm đạm thỏ tử hồ bi.
(dreamhouse2255)
..........
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro