Chương 24 : Trở về
Khi Tạ Xuyên Khung liên lạc với Ryan, Ryan nhanh chóng đáp lại, yêu cầu mọi người đợi anh ở điểm tập kết phi thuyền anh lập tức sẽ ra ngoài.
Mấy người ngựa không ngừng vó lập tức lên đường rời đi.
Khi mọi người đến điểm tập kết phi thuyền, ở đây đã có rất nhiều người tụ tập, nhìn thoáng qua đều đầu người với người, ước chừng có khoảng vài nghìn người, có không ít phi thuyền ở đây, rất nhiều người đã có mặt lên phi thuyền chuẩn bị khởi hành.
Mấy người Quý Dữu tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi trong khi chờ Ryan.
"Anh thu thập được bao nhiêu?"
"Được 7, 8 cân a."
"Oh, nhiều như vậy?"
"Ừ, hôm nay tôi may mắn."
"Còn anh?"
" ôi hơi xui xẻo, tìm kiếm vài nơi nhưng đều bị thu thập trước, hôm nay chỉ thu thập được hơn 3 kg, không dám ở trong rừng một mình quá lâu, nên đành phải vội vàng quay lại."
"Các người đều rất may mắn, hôm nay tôi gặp xui xẻo, đang chuẩn bị trở về thì bắt gặp hai Thực Hủ chuột cấp 2, tôi bị dọa sợ, đến cả Thiết Lê Mộc đã thu thập nữa ngày, cũng không rãnh đi nhặt, phải chạy trốn lấy mạng."
" Hôm nay cậu không kiếm được gì sao?"
"Ài, không chỉ vậy, còn bao gồm tiền vé, tiền phí di chuyển nữa! Thật là xui xẻo!"
Bên cạnh có ba người đang nói chuyện, Quý Dữu nghe ba người nói, trong lòng không khỏi vui mừng, may mắn cô có một đội ngũ tốt, bọn họ chăm sóc lẫn nhau nếu chỉ có một mình cô, chưa kể có thể thành công thu thập được vật liệu hay không, thậm chí tính mạng của cô cũng có thể gặp nguy hiểm.
Tại sao ư?
Có một câu nói Tạ Linh Chi nói rất đúng, sức chiến đấu của cô thật sự phế vật, thực lực cũng không phát huy tốt, hiện tại chỉ có thể ôm đùi, đi theo hàng xóm thân thiện uống chút canh.
Vì vậy, Quý Dữu rất thức thời, cũng không hề kiêu ngạo, cô tin rằng mình có bao nhiêu năng lực thì làm bấy nhiêu, tất nhiên nếu có cơ hội đề cao bản thân thì cô sẽ không bao giờ từ bỏ cơ hội.
Chờ khoảng 20 phút thì Ryan xuất hiện.
Ryan thân hình mảnh khảnh, bước đi vững vàng, từng bước từng bước hướng về phía mấy người, giống như những lần trước, lần này trong tay anh cũng là trống không, vũ khí, công cụ, tài liệu thu thập được các loại đều để ở trong nút không gian của anh. Mọi người cũng không biết cụ thể thu hoạch của anh ấy là bao nhiêu.
Vừa nhìn thấy Ryan xuất hiện, Tạ Linh Chi cả người đều sống lại, cô nhanh chóng đứng dậy chạy về phía Ryan, vươn tay muốn nắm lấy tay anh, trên mặt lộ vẻ quan tâm hỏi: "Anh Ryan như thế nào, có bị thương không?"
Ryan có chút không quen với Tạ Linh Chi nhiệt tình, anh vô tình lui về phía sau, cẩn thận tránh né Tạ Linh Chi tiếp xúc, đơn giản nói: "Không thành vấn đề."
Hành vi của em gái anh thật sự rất đường đột, Tạ Xuyên Khung nhìn thấy lông mày hơi nhíu lại, đương nhiên vì lo lắng cho lòng tự trọng của em gái mình, nên anh không có tại chỗ khiển trách mà quyết định nói chuyện với cô em gái anh về vấn đề này một mình sau khi trở về nhà.
Tạ Linh Chi lại hỏi: "Vậy đồ vật anh muốn thu thập đã thu thập được chưa?"
Đối với vấn đề này, Quý Dữu, bà Jenny và những người khác kỳ thực cũng rất tò mò, nhưng đây là chuyện riêng tư của anh, vì anh chưa bao giờ chủ động nói ra nên mọi người đều tự giác, cũng không hỏi thăm thu hoạch của anh.
Tạ Linh Chi này, hôm nay là lần đầu tiên đi với mọi người nên cô chủ động nêu ra vấn đề nhạy cảm này --
Ryan còn chưa kịp mở miệng, Tạ Xuyên Khung đã nói: "Linh Chi em bớt nhiều lời, mọi người đang chuẩn bị về rồi, em đến đây, nhanh chóng lên phi thuyền."
Tạ Linh Chi trừng mắt nhìn anh trai mình.
Thật là.
Chính mình biểu hiện rõ ràng như vậy, Ryan phản ứng trì độn, không nhìn ra tình cảm của cô còn chưa nói, tại sao anh trai cô lại luôn phá đám cô a?
Anh trai không thể tạo ra một chút cơ hội cho mình sao?
Tạ Linh Chi đối với việc này rất không hài lòng, cô có chút không cam lòng bất đắc dĩ xoay người đi.
Đối với việc Tạ Linh Chi nhiệt tình với Ryan, Quý Dữu và Leah nhìn thấy cũng không nói gì, cũng không có ai lên tiếng. Về chuyện này, không phải chỉ cần một mình Tạ Linh Chi nhiệt tình là được, nếu như Ryan không nguyện ý, vậy tâm tư của Tạ Linh Chi cũng không thành.
Nhưng --
Nếu như Ryan cuối cùng nguyện ý thì sao?
Không ai dám đảm bảo.
Vì vậy, sẽ không ai làm người xấu để đi hủy nhân duyên của người khác được.
Hãy để hai bạn trẻ này phát triển a.
Có Tạ Xuyên Khung nhìn chằm chằm, Tạ Linh Chi cũng không dám làm gì quá khiêu khích, Ryan cảm thấy thoải mái, lên phi thuyền sau khi chọn chỗ ngồi, Ryan cố ý chọn một chỗ ngồi cách xa Tạ Linh Chi.
Vị trí này tình cờ lại nằm ngay cạnh bà Jenny và Quý Dữu. Ryan sau khi ngồi xuống, nhìn Tạ Linh Chi không tiếp tục dây dưa, trong lòng của anh nhịn không được buông lỏng một hơi.
Quý Dữu đem hết thảy thu vào mắt, trong nội tâm cô còn có chút buồn cười, cô cảm thấy Ryan là người luôn rất ổn trọng, trưởng thành, đáng tin cậy nhưng lại có một mặt dễ thương như vậy, cũng là mười phần mới mẻ.
Phi thuyền ngồi đầy người nhanh chóng rời đi.
Chưa đầy 10 phút tất cả đã dừng lại bên trong vòng bảo vệ, lúc này ở ranh giới giữa vòng tròn bảo vệ khu phía tây và vòng ngoài có rất nhiều người thu mua Thiết Lê Mộc, những người thu mua này ngồi sẵn ở đây để mua sợi tơ của Thiết Lê Mộc tươi mới.
Sau khi mua vật liệu tơ họ sẽ vận chuyển đến các thương nhân và nhà sản xuất vật liệu lớn ở cấp trên. Về cơ bản họ kiếm được một phần chênh lệch về giá ở giữa .
Quý Dữu và những người khác dự định sẽ trực tiếp bán hết Thiết Lê Mộc đã thu thập hôm nay cho người thu mua. Thực tế việc bán trực tiếp cho người mua sẽ không chênh lệch nhiều so với giá họ bán trên Tinh Võng, cũng tiết kiệm thời gian và công sức, vậy sao lại không làm chứ?
Khi mọi người xuống phi thuyền, chuẩn bị thương lượng với những người mua. Quý Dữu đã hạ quyết tâm, cô dự định mua khảm đao năng lượng cấp 2. Vì vậy cô nói với mọi người tính toán của mình.
Leah hỏi: "A Dữu, em thật sự đã quyết định rồi à?"
Quý Dữu gật đầu: "Ân"
Vừa nói cô vừa quay sang Tạ Xuyên Khung hỏi: "Anh Khung có thể không?"
Tạ Xuyên Khung trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa nói: "Được, chúng ta tính giá của khảm đao này là 200 điểm tín dụng, đợi sau khi bán hết răng và móng vuốt của Trường Nhĩ Thỏ, chúng ta có thể tính ra tổng số tiền."
Khảm đao năng lượng này cùng với răng và móng vuốt của con Trường Nhĩ Thỏ đều là nhờ sự hợp tác của mọi người nên số tiền sau khi bán đi sẽ được chia cho mỗi người.
Quý Dữu nhất quyết giữ lại khảm đao, mọi người khuyên hai câu nhưng cô không nghe nên cũng không khuyên nữa.
Ngay sau đó có một số người thu mua đã đến gặp, hỏi thăm mấy người Quý Dữu có muốn bán Thiết Lê Mộc trong tay không. Thiết Lê Mộc trong tay của mấy người Quý Dữu, có các sợi tơ hoàn chỉnh, màu sắc rất tốt nhìn qua có vẻ là loại cao cấp, vừa mới xuất hiện đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người mua hàng nhỏ, có vài người đến hỏi giá nhưng giá họ đưa ra quá thấp. Mấy người Tạ Xuyên Khung, Leah cảm thấy không có lợi nên họ không bán.
Sau đó.
Dường như thấy mấy người không chịu hạ giá, người mua trước mặt nghiến răng nghiến lợi nói: "13 điểm tín dụng một cân, đây là mức giá cao nhất, mấy người tìm khắp thị trường cũng không có ai cho giá cao như thế này?"
"Như thế nào?"
"Bán hay không?"
Kỳ thực, cái giá tiền này đã rất không tệ, mấy người sau khi thương lượng liền đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro