Chương 2604: Phân Giải

Quý Dữu lên tiếng hỏi: [Tiểu Dữu, ngoài tấm da này, em còn có thể chủ động lấy được thứ gì khác không?]

Tiểu Dữu suy nghĩ một chút, rồi lắc đầu:【Chỉ có tấm da này thôi.】

Nghe vậy, Quý Dữu hơi nhíu mày: [Còn dòng máu kia thì sao?]

Theo lý mà nói, dòng máu ấy còn kỳ quái hơn cả tấm da, cũng nguy hiểm hơn nhiều. Dù thế nào, Quý Dữu vẫn tin thứ đó chắc chắn là một vật thể cực kỳ quý giá.

Tiểu Dữu ngẩn người:【Dòng máu?】

Quý Dữu giật mình, giọng trầm xuống: [Em không nhìn thấy sao?]

Tiểu Dữu lắc đầu:【Em chưa từng thấy bất kỳ dòng máu nào. Là chị bị chảy máu sao?】

Quý Dữu lắc đầu: [Không phải chị. Dòng máu đó vốn được lưu trữ trong tấm da mà em đang cầm.]

Sau đó, Quý Dữu kể sơ qua cho Tiểu Dữu về mối liên hệ giữa tấm da và dòng máu…

Tiểu Dữu lập tức trở nên căng thẳng:【Chị, chị nhất định phải cẩn thận. Em nghi ngờ dòng máu đó là một sinh vật sống, nhưng không phải kiểu sinh vật thuần túy. Mục tiêu của nó… chắc là ý thức tinh thần của chị.】

Nếu ý thức tinh thần của chị bị dòng máu ấy nuốt chửng… thì chị…

Tiểu Dữu siết chặt nắm tay! 

Em không chấp nhận. 

Em tuyệt đối không chấp nhận.

Ánh mắt Tiểu Dữu trở nên lạnh lẽo, nhưng giọng nói vẫn giữ vẻ ngọt ngào, mềm mại như thường lệ:【Chị, nếu tấm da này từng là vật chứa dòng máu đó, vậy thì em sẽ nghiên cứu kỹ nó.】

Sau khi buông nắm tay, Tiểu Dữu lập tức tháo rời một góc của tấm da, rồi nhanh chóng tiến hành phân giải.

Đây là lần đầu tiên cô bé thực hiện phân giải vật thể thật, trước đây chỉ có thể luyện tập bằng dữ liệu mô phỏng.

Nhưng những bài luyện mô phỏng của Tiểu Dữu được lặp đi lặp lại hàng ngàn lần mỗi ngày, đã ăn sâu vào tiềm thức. Chỉ cần động tay nhẹ, cô đã nhanh chóng phân giải một góc tấm da thành hàng vạn phần.

Sau đó. 

Từ hàng vạn phần, tiếp tục phân giải thành hàng trăm ngàn phần…

Trong lúc Tiểu Dữu đang phân giải vật liệu, Quý Dữu cũng không hề dừng lại. 

Tấm da đã được Tiểu Dữu lấy đi, nhưng kẻ địch vẫn chưa xuất hiện, điều này khiến Quý Dữu càng thêm căng thẳng.

Điều đó chứng tỏ đối phương đang ẩn mình sâu hơn nữa.

Quý Dữu tỏa ra vô số năng lượng hồn lực, nhanh chóng hòa vào môi trường xung quanh. 

Mỗi đơn vị năng lượng hồn lực đều tiếp xúc với các hướng trước, sau, trái, phải, trên, dưới, dò xét cẩn thận…

Thế nhưng, vẫn không tìm thấy dấu vết của dòng máu.

Nó…

Thật sự giống như vừa xuất hiện, rồi lại biến mất không dấu vết.

Nhưng cảm giác rợn người của Quý Dữu lại ngày càng rõ rệt, toàn thân cô, từng tế bào đều run rẩy.

Có một khoảnh khắc, Quý Dữu bất chợt nảy ra một suy đoán kinh hoàng: Lẽ nào… dòng máu ấy đã lặng lẽ xâm nhập vào ý thức tinh thần của cô?

Ngay lúc đó.

Tiểu Dữu bất ngờ lên tiếng:【Có rồi!】

Giọng nói của cô bé đầy vui sướng, là niềm hân hoan khi cuối cùng giải được một bài toán khó, cũng là niềm vui khi có thể giúp chị gái mình…

【Theo kết quả phân tích của em, loại vật liệu này chứa một loại hạt rất đặc biệt, nó có thuộc tính không gian nhất định.】

[Gì cơ?] Quý Dữu vẫn chưa hiểu rõ.

Tiểu Dữu giải thích:【Ví dụ nhé, tấm da này sau khi được thêm vào loại hạt đặc biệt kia, thì thực chất nó giống như một loại nút không gian do Liên minh chúng ta chế tạo.】

Quý Dữu lập tức hiểu ra: [Ý em là… tấm da này chính là một thiết bị không gian? Những dòng máu kia, lý do chị không cảm nhận được sự tồn tại của chúng là vì chúng không nằm trong tấm da ở bề mặt, mà là trong một không gian độc lập?]

Tiểu Dữu gật đầu mạnh mẽ:【Chị thông minh quá! Hiểu ngay lập tức luôn.】

Quý Dữu cũng bừng tỉnh: [Thảo nào trước đó chị thử đủ cách, dò xét đủ kiểu, dùng bao nhiêu năng lượng hồn lực cũng không tìm ra dấu vết của dòng máu!]

Tiểu Dữu siết chặt nắm tay, vui mừng vì cuối cùng cũng có thể sát cánh cùng chị gái chiến đấu. 

Cô bé không còn là gánh nặng nữa, mà đã có thể giúp đỡ chị. Trong lòng Tiểu Dữu tràn đầy hạnh phúc, nhưng vẫn nhanh chóng nhắc nhở Quý Dữu:【Vì vậy, chị nhất định phải cẩn thận. Em phát hiện số lượng hạt có thuộc tính không gian trong tấm da rất ít. Em nghi ngờ tấm da chỉ dính một chút hạt đó là do từng chứa dòng máu. Còn bản thân dòng máu mới là nơi chứa nhiều hạt không gian hơn!】

【Cho nên, việc chị không nhìn thấy dòng máu không có nghĩa là chúng không tồn tại. Chúng có thể đang ở ngay dưới mí mắt chị, có thể ở khắp nơi, có thể phân bố trong từng ngóc ngách của trung tâm điều khiển.】

Chị từng nói, dòng máu như một vũng nước bất ngờ văng tung tóe ra khắp nơi, hóa thành vô số giọt…

Vậy thì, dòng máu ấy rất có thể đã lan tràn khắp trung tâm điều khiển, thậm chí đã bám vào cả cơ thể của chị!

Nghĩ đến đây, Tiểu Dữu lập tức căng thẳng:【Chị, nhất định phải cẩn thận, đừng hoảng. Có em ở đây.】

Nghe đến đây, Quý Dữu bất ngờ bật cười. 

Giọng nói ngọt ngào, mềm mại của Tiểu Dữu khi nói ra những lời như vậy không khiến cô cảm thấy an toàn hơn mà lại khiến bản năng bảo vệ của cô càng mạnh mẽ hơn!

【Chị, đừng cười.】Tiểu Dữu nghiêm mặt, rất nghiêm túc:【Em quyết định sẽ tìm cách phát hiện dòng máu dựa trên loại hạt có thuộc tính không gian này. Nếu thành công, chúng ta có thể lần ra nơi ẩn náu của dòng máu.】

Quý Dữu gật đầu: [Tiểu Du, cứ yên tâm làm đi. Chị tin em.]

Tiểu Dữu:【Ừm.】

Sau đó, cô bé lại cắt thêm một góc của tấm da. 

Trước khi ra tay, cô chợt khựng lại, ngón tay hơi run:【Chị… nhất định phải kiên trì đến khi em giải mã xong nhé.】

Nếu dòng máu thật sự đã bám vào từng bộ phận, từng tế bào trong cơ thể chị… thì…

Tiểu Dữu không dám nghĩ tiếp. 

Cô chỉ có thể hành động. 

Dùng tốc độ nhanh hơn, năng lực tính toán mạnh hơn, kỹ thuật ổn định hơn để nâng cao tỷ lệ thành công.

Cuộc trò chuyện giữa Quý Dữu và Tiểu Dữu chỉ diễn ra trong chớp mắt, thực tế chưa đến vài giây. Lúc này, toàn bộ trung tâm điều khiển vẫn vô cùng yên tĩnh. 

Vì không còn lốc xoáy, nguồn năng lượng từ bên ngoài cũng đang giảm dần, khiến không còn những đợt sóng năng lượng như trước…

Yên tĩnh đến cực độ. 

Cũng kỳ quái đến cực độ.

Lục Quang Thạch và Thanh Đại Thạch, từ lúc thấy tấm da biến mất khỏi tay Quý Dữu, đã không dám lên tiếng nữa.

Không hiểu sao, cả hai đều cảm thấy có thứ gì đó… như đang gặm nhấm bộ não của chúng. Nhưng chúng vốn chỉ là những đường tinh thần lại là những đường tinh thần không hoàn chỉnh, có vấn đề… 

Nếu không được cung cấp năng lượng, chúng sẽ chết ngay lập tức.

Thứ gì đó, không gặm nhấm năng lượng của chúng, mà lại gặm nhấm bộ não…

Không thể hiểu nổi. 

Cũng không thể nghĩ tiếp được nữa. 

Hai công cụ tinh thần bắt đầu cảm thấy đầu óc mơ hồ, choáng váng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro