Chương 2613: Mới Chỉ Một Chút Thôi Sao?

“Chúng bắt đầu có dấu hiệu tỉnh táo rồi sao?” Thanh Đại Thạch gần như không tin vào mắt mình.

Thế nhưng, cảnh tượng trước mắt khiến nó buộc phải tin. 

Phải biết rằng, chỉ cần lộ ra vẻ mặt hoang mang như vậy, đã là sự thay đổi lớn nhất mà những sinh thể tinh thần mờ mịt, không có chút ý thức cá nhân nào có thể đạt được.

Thanh Đại Thạch là người ở lâu nhất trong chiếc hộp đen, trong số 100 luồng tinh thần ấy. Nó hiểu rõ từng kẻ ngốc trong đó hơn cả Lục Quang Thạch. Giờ đây, nó thật sự tin mình không nhìn nhầm.

Lục Quang Thạch hít sâu một hơi, nói: “Cậu không nhìn nhầm đâu, tôi cũng thấy rồi. Cậu có thấy Lão Bạch, Lão Hắc không? Trông chúng như đang tỉnh táo thật sự.”

Thanh Đại Thạch và Lục Quang Thạch lập tức quay sang Quý Dữu, định mở miệng: “Đại nhân Long Ngạo Thiên…”

Nhưng vừa mới cất lời, đã thấy Quý Dữu đang tập trung cao độ, hoàn toàn không để ý đến xung quanh. Cả hai không dám làm phiền, đành nén lại sự tò mò và phấn khích, tiếp tục dõi theo từng động tác của cô.

Tiếp đó.

Họ thấy Quý Dữu lần lượt khắc trận pháp lên từng luồng tinh thần còn lại, trừ hai người họ, là 98 luồng. Hình dạng, kích thước, cấu trúc của mỗi trận pháp đều khác nhau, không cái nào giống cái nào.

Có thể làm được đến mức này trong thời gian ngắn như vậy, đúng là phi thường. 

Nhưng Lục Quang Thạch và Thanh Đại Thạch không hề bận tâm đến những chi tiết nhỏ ấy. Bởi vì người đang làm việc đó là đại nhân Long Ngạo Thiên.

Mà Long Ngạo Thiên chính là một kỳ tích.

Chỉ cần là thứ cô tạo ra, chắc chắn không phải tầm thường.

Sau khi khắc xong trận pháp lên 98 luồng tinh thần, Quý Dữu vẫn chưa dừng lại, cô tiếp tục khắc bên trong chiếc hộp đen.

Khi tất cả đã hoàn tất, chỉ còn lại nét cuối cùng, Quý Dữu nhẹ nhàng vẽ một đường.

Ngay sau đó, trước mắt Thanh Đại Thạch và Lục Quang Thạch bừng sáng một luồng ánh sáng nhạt phát ra từ chiếc hộp đen, bao phủ toàn bộ các luồng tinh thần. 

Trận pháp trên người họ lập tức biến thành từng chiếc hồn khí.

Những chiếc hồn khí ấy…

Thấy vậy, hai người cúi đầu nhìn lại chính mình cũng là hồn khí có tác dụng tương tự!

Thì ra, đại nhân Long Ngạo Thiên đã bỏ ra từng ấy công sức là để tạo hồn khí cho từng sinh thể đáng thương như họ?

Điều này…

Cả hai đã xúc động đến mức không biết phải nói gì.

Bởi vì như vậy, 98 người còn lại cũng có thể thoát khỏi sự ràng buộc của chiếc hộp đen. 

Chỉ cần hồn khí không bị phá hủy, chỉ cần năng lượng hồn lực vẫn có thể tự cung cấp thì họ cũng giống như những người mang mệnh tuyến, không dễ gì chết đi.

Hai người vô cùng xúc động, chăm chú theo dõi từng động tác của Quý Dữu, không dám lên tiếng, không dám cử động, họ không muốn làm gián đoạn cô, dù chỉ một chút.

Quả nhiên.

Đúng như họ thấy, 98 luồng tinh thần kia, hồn khí trên người họ nhanh chóng hòa nhập hoàn toàn vào từng tế bào, từng phần tử trong cơ thể. Dù có dùng toàn bộ sức mạnh tinh thần để quan sát, cũng không thể phát hiện ra họ đang mang hồn khí.

Hai người vốn nghĩ như vậy là đã quá đủ. 

Dù Quý Dữu chế tạo hồn khí rất dễ dàng, dù nơi này có thừa mứa năng lượng hồn lực thì việc cô làm cho những sinh thể nửa sống nửa chết như họ đến mức này, đã là quá nhân từ.

Nhưng!

Ngay giây tiếp theo, Lục Quang Thạch và Thanh Đại Thạch thấy Quý Dữu bất ngờ cất chiếc hộp đen đi để tất cả các luồng tinh thần kia tiến vào trung tâm điều khiển, tức là hoàn toàn đặt họ vào vùng năng lượng hồn lực.

Xung quanh lặng ngắt. 

Chỉ có hai người há hốc miệng, đủ để nhét vừa một quả trứng gà.

Ngay sau đó…

Ào ào ——

Vô số năng lượng hồn lực, không cần gió thổi, bắt đầu cuồn cuộn đổ về phía 98 luồng tinh thần, lượng lớn, dồn dập…

Chỉ trong chớp mắt, chúng đã bị nhấn chìm hoàn toàn.

Lục Quang Thạch và Thanh Đại Thạch lại sững người: “…”

Thanh Đại Thạch há hốc miệng, hoang mang: “Lượng năng lượng hồn lực lớn thế này… với thực lực của họ, chắc chắn không thể hấp thụ nổi đâu, đúng không?”

“Chắc chắn là không hấp thụ nổi.” Lục Quang Thạch khẳng định, rồi nói tiếp: “Nhưng tôi nghĩ mọi chuyện không đơn giản như vậy. Đại nhân Long Ngạo Thiên chắc chắn đã tính đến điều này rồi.”

Quả nhiên, ngay giây tiếp theo, cả hai thấy rõ phần lớn năng lượng hồn lực tụ về không phải để cấp cho 98 luồng tinh thần, mà là… hướng thẳng đến chiếc hộp đen!

Ào ào ào ——

Rất nhanh, hơn 80% năng lượng hồn lực đã bị chiếc hộp đen hấp thụ sạch sẽ. 

Không sót lại chút nào.

Hai người lại sững sờ: “…”

Thanh Đại Thạch vung đuôi, đập vào đầu mình: “Đúng là ngu thật! Tôi quên mất chiếc hộp đen vốn là thiết bị lưu trữ năng lượng!”

Lục Quang Thạch mắt sáng rỡ, bổ sung: “Hơn nữa, sau khi được đại nhân Long Ngạo Thiên cải tiến, chắc chắn nó có thể lưu trữ nhiều năng lượng hơn, mà phần lớn lại là năng lượng hồn lực!”

Năng lượng hồn lực đấy!

Biết bao người khao khát có được, phải tốn công sức vô cùng mới thu được một chút. Vậy mà giờ đây, đại nhân Long Ngạo Thiên lại có thể gom một lượng lớn vào chiếc hộp đen và mang đi.

Lúc này, Quý Dữu hơi nhíu mày, lẩm bẩm: “Chỉ chứa được từng này thôi sao… Xem ra chất liệu vẫn chưa đủ tốt, nên bị giới hạn nhiều quá.”

Đừng nhìn chiếc hộp đen có vẻ chứa được nhiều năng lượng hồn lực, so với lượng dự trữ khổng lồ của trung tâm điều khiển, thì cũng chỉ như hạt mưa nhỏ.

Ý tưởng dùng hộp đen để chứa năng lượng hồn là do Quý Dữu được gợi ý từ… Thiết Phiến. 

Thiết Phiến hiện vẫn xám xịt, chính là vì đang chứa một nửa năng lượng của trung tâm điều khiển.

Thiết Phiến làm được, vậy những thứ khác thì sao?

Quý Dữu không rõ nguồn gốc của Thiết Phiến, nhưng trên đó có vô số trận pháp, từng cái liên kết với nhau, tạo thành một mạng lưới khổng lồ… 

Điều này khiến cô nảy ra ý tưởng: Liệu những trận pháp cô khắc trên hồn khí có thể có chức năng lưu trữ năng lượng hồn lực không?

Vậy thì.

Thử xem sao.

Thành công rồi. 

Khóe môi Quý Dữu khẽ nhếch lên, nhưng lại nhíu mày ngay sau đó. 

Dù chiếc hộp đen đã đạt đến mức tinh xảo, nhưng vẫn không thể sánh bằng Thiết Phiến. 

Một vài chất liệu bên trong hộp đen, Quý Dữu đã bắt đầu hiểu sơ sơ. Còn Thiết Phiến đến giờ cô vẫn chưa thể xác định được bất kỳ thành phần nào.

Bên cạnh, Lục Quang Thạch và Thanh Đại Thạch nghe thấy lời Quý Dữu, vừa kinh ngạc vừa… hơi méo miệng.

Chỉ từng này thôi sao?

Đại nhân Long Ngạo Thiên… có phải đang hiểu sai khái niệm nhiều rồi không?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro