Chương 414: Có Qua Có Lại
Đấu trường.
Tia lửa bay khắp nơi, hai thân ảnh cơ giáp không ngừng va chạm, tốc độ nhanh đến mức biến thành tàn ảnh, khiến khán giả không thể phân biệt được ai là ai.
Bùm --
Bùm --
Bùm --
Một luồng ánh sáng rực rỡ bao trùm toàn bộ không gian.
.......
Quý Dữu đã từ bỏ các chức năng phức tạp của cơ giáp Đao Tiêm, chỉ giữ lại một số hướng dẫn vận hành chính. Vì vậy, trận chiến với Nhạc Tê Quang tưởng chừng như ngang tài ngang sức, nhưng cô biết hoàn cảnh của mình, một trận chiến kéo dài là hoàn toàn không thể.
Vì vậy, phải tốc chiến tốc thắng.
Phong cách chiến đấu điên cuồng của Nhạc Tê Quang, một bên Quý Dữu động tâm tư, một bên Quý Dữu điên cuồng né tránh, cô nhân cơ hội không ngừng đến gần Nhạc Tê Quang, tìm kiếm thời cơ tốt nhất để ra đòn.
Vào lúc này ——
Bốp --
Đao Tiêm nhất thời không phòng bị, liền bị một quả pháo hạt bắn trúng, toàn bộ thân cơ giáp loạng choạng, loại chiến đấu tranh đoạt từng giây này, mỗi một thao tác không đúng đều có thể gây ra một nguy hiểm trí mạng, Quý Dữu có dự cảm không tốt, trong nháy mắt ổn định thân thể. Ngay lúc đó, cô lập tức quay người bỏ chạy ——
Khán giả A: "Sai lầm?"
Khán giả B: "Hoàn toàn sai lầm."
Khán giả C: “Không thể coi là sai lầm được. Vừa rồi đối đầu ác liệt như vậy, lại có nhiều hỏa lực như vậy, cô ấy không thể lần nào cũng may mắn né tránh chuẩn xác như vậy được.”
Khán giả D: “Ba Ba Đệ Nhất Vũ Trụ sẽ nắm lấy cơ hội để phản khích.”
........
Quý Dữu, người bị trúng đạn, ngay lập tức mở lá chắn bảo vệ của mình, chặn được một đòn này. Tuy nhiên, vì điều này, Ba Ba Đệ Nhất Vũ Trụ, đã chớp lấy cơ hội và lao tới.
Ba Ba Đệ Nhất Vũ Trụ, nhìn cơ giáp màu trắng bạc trước mặt, khóe môi nhếch lên nụ cười khinh thường, nói: "Nữ Hoàng Đồng Nát - Tạm biệt!"
Nói xong, một khẩu pháo hạt tăng cường lao thẳng về phía Quý Dữu.
Bùm --
Mọi người đều cảm thấy trước mắt mình có một luồng ánh sáng chói lóa, sau khi ánh sáng đi qua, vô số mảnh vụn từ giữa không trung văng ra ——
Khán giả: "Đây là?"
Xác của Đao Tiêm?
Tuy nhiên, ngay khi ý nghĩ này của khán giả vừa xuất hiện, họ đã ngay lập tức bị vả mặt. Hóa ra Đao Tiêm đang nằm ngay trên cái đầu khổng lồ của Phá Quân.
Khán giả: "……"
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Cũng vào lúc này, có người rất nhanh nhìn ra manh mối, nói: "Đao Tiêm gãy một cái tay! Đây là? Cắt đuôi để cầu sinh?"
Sự thật cũng giống như những gì khán giả đoán. Dù Đao Tiêm có rất nhiều công năng nhưng Quý Dữu bị hạn chế bởi số lượng sợi tơ tinh thần, chỉ có thể bỏ đi hầu hết các công năng, chỉ giữ lại một số điểm mấu chốt. So với Nhạc Tê Quang đang điều khiển Phá Quân, đương nhiên là rơi vào thế yếu, thế công của Nhạc Tê Quang rất khốc liệt, vừa mở màn, đã dồn hết sức tấn công, không giữ lại một chút nào, Quý Dữu cũng không thể không tập trung tất cả tinh thần đối phó.
Mới vừa một khắc đó, việc từ bỏ một cánh tay là điều tất yếu, cũng là cần thiết, hoàn toàn nằm trong dự đoán của Quý Dữu. Cô ôm chặt đầu Phá Quân, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng: “Có qua có lại - Ba Ba Yếu Nhất Vũ Trụ, đã tới lượt tôi!
Đang nói ——
Quý Dữu vung đại đao, bỗng nhiên đập xuống.
Bốp --
Khoang điều khiển của Phá Quân vỡ tan thành từng mảnh trong giây lát.
Nhạc Tê Quang không tin vào tà, dùng sức lắc mạnh, cố gắng hất văng Đao Tiêm trên đầu xuống, nhưng!!!
Không thể hất xuống được!
Chết tiệt, thực sự không thể hất xuống được!
Mồ hôi lạnh trong nháy mắt toát ra trên trán Nhạc Tê Quang.
Khán phòng: "..."
Khán giả A: "Xuất hiện! Xuất hiện!"
Khán giả B: "Tới rồi! Tới rồi!"
Khán giả C: "Cái gì? Cái gì? Cái gì? Cái gì?"
Khán giả D: "Là không thể hất keo dán chó xuống được! Hahahahaha..."
Một góc nào đó.
Nhạc Tê Nguyên cau mày đến có thể kẹp chết một con ruồi: “Đồ ngốc!”
Sở Kiều Kiều dùng sức vỗ đùi, không hề tỏ ra đồng tình mà còn cười lớn: "Hahaha... hay quá! Tớ muốn học cái này! Thật sự rất ngầu!"
Thẩm Trường Thanh khóe miệng giật giật, cuối cùng lại không nói gì.
Sau đó --
Từ đầu đến cuối không thể thoát được đối thủ, Nhạc Tê Quang có vẻ hơi bực bội, cậu ta trực tiếp giơ cánh tay robot của mình lên, nhắm lên trên đầu bắn tới ——
Nhạc Tê Nguyên đột nhiên nắm chặt hai tay, không khỏi mắng: "Đồ ngu! Đã đến lúc nên bật lá chắn bảo vệ lên!"
Nhưng lời mắng mỏ của Nhạc Tê Nguyên không có tác dụng gì. Mọi người nhìn thấy một luồng sáng trắng lạnh lẽo vụt qua, cánh tay robot cơ giáp của Nhạc Tê Quang ngay khi nó xuất hiện đã bị Quý Dữu chặt đứt.
Rắc rắc ~
Thậm chí, khán giả còn cảm thấy đau tay khi nhìn.
Quý Dữu cười hắc hắc, lớn tiếng nói: “Mỗi người một cánh tay, huề.”
Nhạc Tê Quang rất tức giận, mắng: "Đồ ngu! Chết đi cho ba ba!"
Không quân tâm, Quý Dữu gật đầu: "Được!"
Nhạc Tê Quang: "..."
Bang! Bang! Bang!
Ba tiếng va chạm nhỏ vang lên, mọi người còn chưa kịp hiểu có chuyện gì xảy ra, thì bất ngờ nhìn thấy Đao Tiêm chủ động buông Phá Quân ra. Ngay lúc buông ra khỏi Phá Quân, Phá Quân đã nổ tung.
Ầm ầm...
Âm thanh chấn động...
Hồi lâu.
Cuối cùng cũng có người trên khán đài lên tiếng: “Vậy là, Ba Ba Đệ Nhất Vũ Trụ, hoàn toàn vô duyên với trận chung kết à?”
Lập tức có người gật đầu nói: "Đốt nến đi."
Ngay sau đó, có người cười nói: "Ba Ba Đệ Nhất Vũ Trụ, khi còn sống cũng là một người đấu giỏi, nhưng lại gặp phải Nữ Hoàng Đồng Nát... Đốt nến..."
"Mặc niệm..."
"Lên đường bình an..."
Quý Dữu nhìn hệ thống cho điểm, mặc dù điểm không đủ cao, nhưng vẫn là trên 9.0, cô vẫn là rất hài lòng, nhưng tiêu hao quá lớn, thật sự khiến người ta hói đầu.
Ba Ba Đệ Nhất Vũ Trụ đâu?
Bị loại trước tiên, cậu lập tức offline. Về phần cậu làm cái gì, không ai biết.
Ký túc xá tại Học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh.
Nhạc Tê Quang tức giận đi tới đi lui, vừa đi trong miệng vừa chửi bới: "Mẹ kiếp! Cái tên tiểu nhân âm hiểm này, cô ta cố ý bị bắn trúng một pháo, giả bộ loạng choạng, dẫn dụ ba ba tôi mắc bẫy, lần sau ba ba gặp lại, ba ba nhất định sẽ đánh chết cô ta!”
"Tôi nhất định phải đánh chết cô ta!"
"Để cho tôi biết cô ta là ai, đừng mong sống đến bình minh!"
"Ahhh!!! Thật tức! Ba ba cả đời anh minh đều mất sạch rồi."
"Ahhh!!!"
Bên cạnh cậu, Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh, Sở Kiều Kiều tụ tập lại, cẩn thận phân tích trận chiến vừa rồi, cho đến khi Nhạc Tê Quang bắt đầu dùng sức đập tường, đập sàn nhà... Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh, Sở Kiều Kiều vẫn không có người để ý tới cậu.
Nhạc Tê Nguyên nói: “Nơi này, nơi này, nơi này, có phát hiện được gì không?”
Thẩm Trường Thanh nói: “Cô ấy -- hình như đã từ bỏ các hoạt động chức năng khác, tại sao vậy?
Sở Kiều Kiều nói: "Đạo lý căn bản chính là đơn giản! Các chức năng dư thừa không cần thiết thôi."
Nhạc Tê Nguyên sờ sờ cằm mình nói: "Không đúng! Tớ luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy."
Thẩm Trường Thanh cũng suy nghĩ mãi, nhưng vẫn không nghĩ ra biện pháp, nói: “Theo lý thì chỉ có một nguyên nhân dẫn đến việc cơ giáp không thể vận hành chính xác, đó chính là tinh thần lực của người điều khiển không đáp ứng được yêu cầu, nhưng - sức mạnh tinh thần của Nữ Hoàng Đồng Nát, tớ đã tự mình trải nghiệm, mênh mông thâm hậu... Tuyệt đối không có khả năng thấp hơn cấp S! Vậy tại sao cô ấy lại làm như vậy?"
Sở Kiều Kiều xua tay, vẻ mặt chán nản nói: "Các cậu nghĩ đến mấy thứ làm gì? Đối phó với một tên ngốc như Nhạc Tê Quang thì không cần dùng thủ đoạn phức tạp như vậy, chỉ cần trực tiếp đánh chết cậu ta là được."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro