Chương 717: Phối Hợp Tác Chiến
"Tức quá đi!"
Nghĩ đến việc bản thân bị lừa, Quý Dữu tức đến mức giậm chân. May mắn, cô vốn là người luôn cẩn trọng với những điều chưa biết, bây giờ phát hiện cũng chưa quá muộn.
Ước chừng khoảng 2 phút nữa, đàn thỏ tai dài sẽ lao tới.
Từ Châu và Trương Duệ không về đúng giờ theo kế hoạch, điều này chỉ có thể là vì cả hai đang bị đàn tinh thú chặn đường.
Chặn ở đâu?
Quý Dữu phải nghĩ cách đưa họ về.
Thế là, cô lập tức quay sang Thẩm Trường Thanh và những người khác, nói: "Các đồng đội! Hãy nhớ, đây không phải một bài kiểm tra cũng không phải một bài đánh giá đơn giản! Đừng liều lĩnh, đừng tranh giành thể hiện, hãy luôn cẩn thận! Lát nữa, hãy chia nhóm hai người để phối hợp chiến đấu, ai đi với ai thì tự sắp xếp!"
"Đội hình chính không được tách ra, nhất định phải tập trung và hợp tác."
"Hiện tại hầu hết chúng ta đều không mặc giáp bảo hộ, cũng không có cơ giáp, tuyệt đối không được để bị thương!"
Bởi vì nếu bị thương bởi tinh thú, dù chỉ là một vết xước nhỏ, cũng có thể bị nhiễm độc X của tinh thú, nhẹ thì phải cắt cụt chi, thay thế nội tạng, nặng thì mất mạng...
Không phải chuyện đùa!
"Trong thời gian tớ rời đội, mọi thứ nghe theo lệnh của Thẩm Trường Thanh, không ai được tự ý hành động!"
Nói xong, Quý Dữu quay sang Sở Kiều Kiều, nói: "Kiều Kiều, đi theo tớ! Chúng ta đi đón Tiểu Châu Châu và Trương Duệ!"
Từ Châu và Trương Duệ là do Quý Dữu cử ra ngoài, cô đoán rằng cả hai hẳn là chưa đi quá xa.
Sở Kiều Kiều nhảy lên phấn khích: "Được!"
Quả nhiên đúng như Quý Dữu dự đoán.
Vừa mở cửa và bước ra vài bước, cô liền thấy cách nơi trú ẩn khoảng 500 mét, Từ Châu và Trương Duệ đang chiến đấu kịch liệt với một con thỏ tai dài khổng lồ.
Bên cạnh, vài học sinh khác cũng bị đàn thỏ tai dài vây công.
Quý Dữu cau mày:
Đó là một con thỏ tai dài cấp 3.
Rất nguy hiểm!
Cô rất giỏi bắn tỉa từ xa, nếu có một khẩu súng bắn tỉa hoặc một cây cung, cô có thể...
Đáng tiếc, trong tay chỉ có một thanh đại đao năng lượng.
Nhưng!
Quý Dữu khom lưng, nhặt một viên đá lên, nheo mắt, rồi lớn tiếng hô: "Từ Châu!"
"Phía sau!"
Vút —
Quý Dữu ném mạnh viên đá về phía con thỏ.
Tiếng xé gió nhẹ, cộng với lời nhắc nhở của cô, khiến Từ Châu lập tức bật nhảy sang bên vài mét. Con thỏ tai dài cấp 3 thấy đối thủ lùi lại, lập tức nhe răng, điên cuồng vồ về phía Từ Châu!
Đúng lúc đó, Trương Duệ nhanh chóng lao đến, thanh kiếm năng lượng trong tay xẹt qua — Xoẹt! Một nhát đâm thẳng vào bụng con thỏ tai dài!
Quý Dữu hô to: "Lùi lại!"
Con thỏ tai dài đau đớn kêu chít chít, lập tức hung tính bộc phát dữ dội. Từ Châu và Trương Duệ nhanh chóng rút lui, giữ khoảng cách hơn mười mét.
Vút —
Viên đá thứ hai của Quý Dữu, tiếp tục đánh trúng vết thương đang rỉ máu ở bụng con thỏ tai dài cấp 3.
"Chít chít!"
"Chít chít!"
"Chít chít!"
Thêm một vết thương chồng chất!
Nhưng! Dù nhát kiếm của Trương Duệ, hay những viên đá ném đi của Quý Dữu, đều không thể hạ gục nó ngay lập tức. Lớp da dày, thịt chắc, cộng với khả năng hồi phục kinh người, khiến tốc độ và sức tấn công của nó hoàn toàn không suy giảm.
Cũng may, nhờ sự cản trở tạm thời, Từ Châu và Trương Duệ có thêm thời gian để thoát khỏi vòng chiến.
Họ nhanh chóng lùi về phía Quý Dữu và Sở Kiều Kiều.
Quý Dữu và Sở Kiều Kiều đang yểm hộ cho hai người rút lui, nhưng đột nhiên --
Một cơn gió mạnh ập đến!
Quý Dữu phản ứng nhanh, lập tức giơ đao lên đỡ một móng vuốt lông xù đang lao tới.
"Rắc rắc —"
Sở Kiều Kiều ra tay chém sau lưng, kết liễu con thỏ tai dài tấn công bất ngờ.
Chỉ là một con cấp 1.
Sở Kiều Kiều nhìn xác con thỏ, trầm giọng nói: "Quý Dữu, phía sau cứ để tớ lo."
Quý Dữu gật đầu mạnh: "Ừm!"
Cô tập trung vào con thỏ tai dài cấp 3, liên tục ném đá để cản trở nó, giúp Từ Châu và Trương Duệ có thêm thời gian chạy thoát.
Hai người họ phối hợp ăn ý, trên đường đi đã hạ được ba con thỏ cấp 1 và thành công hội ngộ với Từ Châu, Trương Duệ.
Quý Dữu không nói nhiều, chỉ ra lệnh: "Rút về gần chỗ ở của chúng ta, lấy nơi đó làm trung tâm chiến đấu!"
Từ Châu, Trương Duệ gật đầu mạnh.
Rầm rầm ~
Nhưng con thỏ tai dài cấp 3 rất thù dai. Thấy hai người kia chạy thoát, nó không những không từ bỏ mà còn đuổi theo, ánh mắt đỏ rực tràn đầy căm phẫn nhìn Quý Dữu.
Trương Duệ chỉ đâm nó một nhát kiếm, nhưng chính Quý Dữu mới là kẻ đáng ghét nhất – cô ta liên tục ném đá vào vết thương trên bụng nó, làm nó đau đớn tột cùng.
Tuy nó không có trí tuệ, nhưng bản năng động vật khiến con thỏ gào thét điên cuồng. Những viên đá mắc kẹt trong vết thương khiến nó đau đến phát rồ, càng hận Quý Dữu hơn.
Nó lao đến, không nhắm vào Trương Duệ hay Từ Châu, mà nhắm thẳng vào Quý Dữu với hàm răng sắc nhọn.
Trương Duệ hét lên: "Cẩn thận!"
Nhưng Quý Dữu không hề chớp mắt, cũng không né tránh, rút dao ra chém mạnh:
"Mày chọn nhầm người rồi!"
Bốp!
Bốp!
Bốp!
"Ông đây cũng không phải là quả hồng mềm đâu!" Quý Dữu lạnh mặt, vung đại đao, đập mạnh từng nhát!
Một nhát!
Hai nhát!
Ba nhát!
.....
Ầm! ầm! ầm!
Mấy đao của Quý Dữu giáng xuống như bão tố, đập mạnh vào đầu con thỏ tai dài cấp 3, làm cho nó mắt nổi đom đóm, cái đầu cứng như sắt của con thỏ tai dài cấp 3, xuất hiện vết nứt, rắc rắc ~
Rắc rắc ~
Rắc rắc ~
Từng tiếng vết nứt vang lên không ngừng.....
"Xoẹt --"
Sở Kiều Kiều ở phía sau cũng bổ một nhát mạnh xuống đầu nó!
Phụt --
Máu bắn tung tóe --
Con thỏ run rẩy, gục xuống đất. Quý Dữu nhảy lên, kết liễu nó bằng một nhát cuối cùng.
Phụt --
Con thỏ tai dài cấp 3 tắt thở hoàn toàn.
Quý Dữu cũng không thèm nhìn con tinh thú cấp 3 đáng thương, cô thu xác nó vào không gian trữ đồ, rồi lập tức nói: "Chạy!"
Lúc này Từ Châu, Trương Duệ giải quyết xong một con thỏ tai dài cấp 1 đang cản đường, cùng Quý Dữu, Sở Kiều Kiều hội hợp chạy về nơi trú ẩn.
Trên đường chạy về nơi trú ẩn, họ gặp Chung Thanh và Nhậm An, nhưng tình trạng của nhóm này rất tệ. Đặc biệt là Nhậm An, bụng bị rách một vết lớn, máu chảy ròng ròng…
Đằng sau họ, năm sáu con thỏ tai dài đuổi sát không buông.
Quý Dữu nhíu mày: Trong đó có một con cấp 2.
Hai học sinh đỡ Nhậm An, Chung Thanh xấu hổ nhìn Quý Dữu cầu cứu: "Quý… Quý Dữu… giúp bọn tớ với…"
Quý Dữu thản nhiên nói: "Phí gấp đôi!"
Chung Thanh lập tức gật đầu: "Được!"
Lần nữa gặp lại mấy người Quý Dữu, nhất là đụng phải ánh mắt của Quý Dữu, Nhậm An cắn môi, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hắn dùng sức cắn môi.
Quý Dữu liếc cậu ta một cái, lạnh lùng nói: "Muốn cứu cậu ta, thêm 50 điểm tích phân!"
Nhậm An: "…"
Mặt cậu ta xanh mét.
Chung Thanh vội vã gật đầu: "Được!"
Lúc này, đám thỏ tai dài đã đuổi đến nơi, căn bản không sợ chết, điên cuồng lao vào đám học sinh.
Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Từ Châu, Trương Duệ lập thành một thế trận, tập trung tấn công con tinh thú cấp 2, còn lại để nhóm Chung Thanh xử lý.
Chẳng mấy chốc, con thỏ cấp 2 bị hạ gục! Họ lập tức chuyển sang những con khác…
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro