Chương 900: Không Được Làm Tổn Thương Đại Sư
Khi Quý Dữu vừa dứt lời, Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh và Thịnh Thanh Nham năm người, không ai giữ được vẻ kiêu ngạo, mỗi người đều vội vàng chuyển tiền cho đại sư Thanh Dứu.
Quý Dữu nói: “3 triệu một cái, thiếu một tín dụng cũng không được!”
Nghe vậy, Sở Kiều Kiều cùng những người khác đều hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm vào Quý Dữu với ánh mắt không thể tin nổi.
Quý Dữu: “Hả?”
Sở Kiều Kiều nhìn Quý Dữu, muốn nói gì đó lại thôi.
Thẩm Trường Thanh nhìn cô, trên mặt hiện lên biểu cảm khó diễn tả.
Nhạc Tê Quang và Nhạc Tê Nguyên chỉ đứng đó nhìn Quý Dữu mà không nói lời nào.
Quý Dữu: “???”
Chẳng lẽ —
Họ thấy đắt sao?
Trong trường hợp bình thường, hồn khí cấp thấp có giá thị trường từ 1 đến 1,5 triệu tín dụng. Ví dụ như hồn khí của Lâm Phong, chỉ là loại dùng một lần, nhưng giá trị đã đạt 1 triệu tín dụng. Dẫu vậy, mỗi lần Lâm Phong đưa hồn khí ra bán, đều được mua hết sạch.
Còn với Quý Dữu, các hồn khí cô chế tạo dù là cấp thấp nhưng có cấu trúc hình trận pháp đồ rất ổn định, không phải loại dùng một lần. Thời hạn sử dụng ít nhất từ nửa năm đến một năm, thậm chí có cái ổn định hơn dùng được trên 3 năm.
Hơn nữa —
Những hồn khí mang chủ đề “Trúc Xanh” này đã đạt đến đỉnh cao của cấp thấp. Cấu trúc hình trận pháp đồ vô cùng bền vững, Quý Dữu tự tin thời hạn sử dụng của chúng có thể kéo dài đến 5 năm.
3 triệu?
Có đắt không?
Rõ ràng là mình đang chịu lỗ, không phải sao?
Khụ khụ…
Đối mặt với những ánh mắt kỳ lạ, Quý Dữu giữ khuôn mặt nghiêm túc, định mở miệng giải thích, thì đột nhiên —
Thịnh Thanh Nham dậm chân mạnh, miệng há ra, tức giận nhìn chằm chằm vào Quý Dữu, mắng: “Quỷ nghèo chết tiệt a, nói đi! Cậu đã làm gì đại sư hả?”
Quý Dữu: “???”
Cô ngơ ngác, tiếp đó, Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh đồng loạt trừng mắt nhìn Quý Dữu, lớn tiếng chỉ trích: “Chúng tớ không cho phép cậu làm tổn thương đại sư!”
Quý Dữu: “Hả???”
Năm người họ tiếp tục nhìn chằm chằm Quý Dữu với vẻ đầy buộc tội, khiến cô bất lực xoa trán, nói: “Ai đó, làm ơn nói gì cho dễ hiểu chút được không?”
Năm người nhìn nhau, ai cũng định lên tiếng, thì Thẩm Trường Thanh bước lên, nhẹ nhàng nhảy đến trước. Với dáng người cao ráo, tư thế đứng thẳng tắp, khuôn mặt tuấn tú, khi đối diện với Quý Dữu, giọng cậu trở nên ôn hòa: “Lúc này, để tớ nói đi.”
Thẩm Trường Thanh vừa bước ra, lập tức khiến những người khác không khỏi đảo mắt: Cái gì?
Cái người thật thà này, thật thà chỗ nào chứ?
Cậu ta tranh nhau ra nói "tiếng người," nghĩa là bảo những người khác không phải người à?
Đúng là gian xảo mà!
Mặt Thẩm Trường Thanh hơi đỏ, nhưng cậu quyết định phớt lờ những lời oán trách từ nhóm bạn, nhìn vào Quý Dữu, giọng nói vô cùng nghiêm túc: “Bạn học Quý Dữu, 3 triệu tín dụng để mua một hồn khí chất lượng như vậy, là quá lỗ với đại sư. Chúng tớ nghĩ việc làm này gây tổn hại đến lợi ích của đại sư, vì vậy, tôi trả 5 triệu.”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu vẫn chưa kịp hết ngạc nhiên thì Thịnh Thanh Nham đã lên tiếng: “Nhân gia ra giá 5,5 triệu nha…”
Nói xong, Thịnh Thanh Nham liếc Quý Dữu bằng ánh mắt đầy ghét bỏ, bĩu môi: “5trăm ngàn là thưởng cho quỷ nghèo chết tiệt đấy ~”
Quý Dữu: “!!!”
Sở Kiều Kiều cười hì hì với Quý Dữu, nói: “Tớ trả 5 triệu cộng 6666 tín dụng nữa để bạn học Quý Dữu dưỡng da mặt nhé.”
Quý Dữu phẫn nộ: “Mặt tớ rẻ đến mức chỉ đáng 6666 tín dụng để mua đồ dưỡng da thôi sao?”
Sở Kiều Kiều gãi đầu, cười ngượng: “Không phải vậy đâu. Trong lòng tớ, mặt bạn học Quý Dữu là vô giá. Tớ chọn 6666 vì nghe hay thôi mà.”
Quý Dữu hừ một tiếng: “Nói trắng ra là cậu keo kiệt.”
Ở bên cạnh, sau khi thảo luận với Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên liền nói: “Chúng tớ mỗi người 5 triệu, cộng thêm 500 làm phí bồi dưỡng cho cậu.”
Khụ khụ...
Bị gia đình kiểm soát tiền tiêu vặt nên giờ chúng tớ cũng nghèo lắm, cố lắm mới tích góp được từng này, mong cậu thông cảm.
Những con số khổng lồ này không khiến Quý Dữu quá ngạc nhiên nữa. Cô nhìn cả nhóm, nghiêm túc nói: “Các cậu tự nguyện bị chặt chém đấy nhé. Tôi sẽ không khách sáo đâu.”
Nhạc Tê Quang liếc nhìn cô: “Ai thèm cậu khách sáo? Chúng tớ là tự nguyện để đại sư ‘chặt chém.’”
Thịnh Thanh Nham che miệng, nói: “Đúng vậy a, quỷ nghèo chết tiệt a, chúng tớ chính là muốn bị đại sư chặt chém đây a. Được như thế a, chúng tớ thấy vui lắm a, hạnh phúc lắm a…”
Quý Dữu: “……”
Cô lẩm bẩm: “Các cậu bị đại sư chặt chém thì vui, sao lại không chịu để tớ chặt chém nhỉ?”
Nhạc Tê Nguyên đáp nhẹ nhàng: “Nếu cậu là đại sư, chúng tớ cũng sẽ tự nguyện.”
Quý Dữu lớn tiếng: “Rồi một ngày, tớ sẽ trở thành đại sư!”
Nhạc Tê Quang nhún vai: “Thế đợi đến ngày đó rồi nói.”
Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh, Thịnh Thanh Nham không nói gì, nhưng ánh mắt rõ ràng cũng đồng tình.
Quý Dữu ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh: “Cứ đợi mà xem!”
Sau đó, không để ý đến nhóm bạn nữa, cô tiếp tục nói: “Chuyển tiền đi, tớ sẽ chuyển lời đến đại sư các cậu rất có lòng, và lần sau hãy chặt các cậu đau hơn nữa.”
Mọi người liền nhanh chóng chuyển tiền vào cửa hàng của đại sư Thanh Dứu.
Tiền vừa vào tài khoản, 5 chiếc hồn khí “Trúc Xanh” đã được lưu trữ sẵn trong không gian lượng tử của dịch vụ chuyển phát nhanh quang tốc liền tự động vận chuyển tới địa chỉ mà Sở Kiều Kiều và những người khác đã đặt.
Dịch vụ chuyển phát nhanh quang tốc là mạng lưới vận chuyển hàng hóa nhỏ giữa các tinh hệ do tám tinh hệ lớn hợp tác phát triển. Mạng lưới này bao phủ tất cả các hành tinh có người cư trú, giúp vận chuyển hàng hóa cực kỳ nhanh và tiện lợi. Hàng gửi từ tinh hệ thứ 8 tới tinh hệ thứ 1, chậm nhất là 7 ngày sẽ đến. Còn hàng trong cùng một tinh hệ chỉ mất vài giờ là nhận được.
Để đảm bảo không lộ danh tính, Quý Dữu cố ý để hồn khí của mình chậm lại vài giờ mới vận chuyển.
Sắp xếp xong hồn khí cho nhóm bạn, Quý Dữu liền kết thúc cuộc trò chuyện với họ.
Sau đó.
Quý Dữu cầm lấy lưới bắt giấc mơ, cẩn thận quan sát một lúc, đồng thời cố gắng hồi tưởng lại cảm giác khi chế tạo nó.
Tuy nhiên, cảm giác đó đã biến mất không dấu vết. Dù cô có cố gắng nhớ lại hay tìm kiếm, vẫn không thể nắm bắt được nữa. Quý Dữu nhíu mày:
Xem ra, cảm hứng khi chế tạo đúng là không thể sao chép.
Cô hạ quyết tâm, bắt đầu nghiên cứu kỹ lưỡng hình trận pháp hình thoi mà mình sử dụng.
Hình đồ này là thứ cô vô tình nhìn thấy từ Thiết Phiến, sau đó ghi nhớ lại.
Trên Thiết Phiến có vô số đường nét, đếm không xuể, mỗi đường nét là một hình trận pháp đồ!
Thiết Phiến này hoàn toàn là một kho báu.
Khụ khụ…
Dù nó thường xuyên chẳng đáng tin, nhưng vẫn là một trợ thủ vàng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro