Chương 964: Đi Ngang Quy
Phi thuyền neo đậu tại một bến cảng của trạm không gian nhỏ, được xây dựng theo kiểu pháo đài với hệ thống phòng thủ cực kỳ nghiêm ngặt. Quý Dữu, Thẩm Trường Thanh, Sở Kiều Kiều, Thịnh Thanh Nham … tất cả bảy người cùng với phi thuyền đều phải trải qua kiểm tra an ninh tại trạm không gian này.
Trạm không gian này là một tiền đồn quân sự phòng thủ của Liên minh, nằm gần khu vực xung quanh hành tinh Đầu Ong. Tiền đồn này được sử dụng để thu thập và dò tìm thông tin về các tinh thú, ngăn chặn sự xâm nhập của chúng, chống lại cướp biển liên hành tinh, đồng thời bảo vệ các tàu thương mại và tài sản, tính mạng của công dân Liên minh dọc tuyến đường. Trạm không gian có sự hiện diện của 100 chiến binh cơ giáp đóng quân.
Bên trong trạm không gian, an ninh được thắt chặt nghiêm ngặt. Để đảm bảo an toàn, bất kỳ ai qua lại — dù là công dân Liên minh hay công dân của nước khác — đều phải trải qua một loạt các quy trình kiểm tra phức tạp.
Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Thịnh Thanh Nham … cả nhóm bảy người đều hợp tác rất tốt với quá trình kiểm tra của lực lượng đóng quân.
Sau khi hoàn tất kiểm tra, nhóm của Quý Dữu đã nhận được giấy phép thông hành vào hành tinh Đầu Ong.
Người trao giấy phép thông hành là một chiến sĩ trung niên, làn da màu nâu khỏe mạnh và đôi mắt sáng ngời. Khi thấy nhóm trẻ tuổi của Quý Dữu, vẻ mặt nghiêm túc của ông ta thoáng chốc trở nên nhẹ nhàng hơn một chút. Ông không kìm được mà hỏi: "Các cậu là học sinh của học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh?"
Quý Dữu lớn tiếng trả lời: "Đúng vậy!"
Chiến sĩ trung niên mỉm cười: "Rất tốt, tinh thần rất đáng khen."
Ông đưa giấy phép thông hành cho Quý Dữu, đã xem qua hồ sơ sơ lược của cô, biết cô theo hệ chiến đấu và học thêm về xử lý tài liệu, nên nói: "Giáo sư Diệp Hoằng vẫn khỏe chứ?"
Quý Dữu thoáng ngạc nhiên, sau đó phản ứng lại, vội đáp: "Ông ấy vẫn khỏe."
Ông giáo già vẫn rất khỏe, đặc biệt là khi mắng người, khí lực vô cùng sung mãn, chẳng hề giống một ông cụ mấy trăm tuổi chút nào.
Vừa nhắc đến giáo sư Diệp Hoằng, gương mặt tươi cười của Quý lập tức nhăn lại như cái bánh bao. Chiến sĩ trung niên thấy vậy liền cười: "Ông ấy là một người rất nghiêm túc, làm việc vô cùng cẩn thận, nhưng cũng rất cố chấp. Tuy nhiên, phương pháp giảng dạy của ông ấy thực sự xuất sắc. Nhưng tuổi của ông ấy đã cao, không còn đủ sức để theo kịp yêu cầu giảng dạy nữa. Có lẽ, chỉ khoảng 10 năm nữa là ông ấy phải nghỉ hưu. Vì vậy, nếu bạn học Quý Dữu thật sự yêu thích hệ xử lý tài liệu, thì nhất định phải trân trọng thời gian lên lớp của ông ấy."
"Khụ khụ…" Quý Dữu có chút ngượng ngùng…
Giáo sư Diệp Hoằng là một người thầy giỏi… Nhưng chính bản thân cô từng tuyên bố công khai rằng cô sẽ không bao giờ lên lớp của ông ấy.
Khụ khụ…
Hơn nữa, ông giáo này không chỉ nghiêm túc và cố chấp một cách bình thường. Bài tập của cô lần nào cũng bị trả về làm lại. Ngay cả kỳ thi cuối kỳ vừa rồi, cô phải chế tạo cả chục tài liệu thì mới may mắn đạt điểm đủ để qua môn. Quả thật… khó có từ nào miêu tả hết sự "khó nhằn" của ông ấy.
Tuy nhiên, chính vì sự nghiêm khắc của ông ấy, dù Quý Dữu chỉ học trực tuyến mà không bao giờ lên lớp, kỹ năng xử lý tài liệu của cô không những không suy giảm mà còn tiến bộ vượt bậc. Hiện tại, chỉ cần cho Quý Dữu một số tài liệu cơ bản, cô đều có thể chế tạo thành những tài liệu có thể sử dụng.
Quý Dữu xua tan sự ngượng ngùng lúc trước, nghiêm túc nói: "Phương pháp giảng dạy và chuyên môn của giáo sư Diệp Hoằng rất đáng được công nhận. Tôi vô cùng kính trọng ông ấy."
Chiến sĩ trung niên mỉm cười: "Cảm ơn cậu đã yêu thích ông ấy. Ông ấy là chú ruột của tôi. Tôi mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chính chú đã nuôi dạy tôi nên người. Ông ấy luôn hy vọng tôi sẽ học chuyên hệ xử lý tài liệu cùng ông ấy. Nhưng sở thích của tôi lại không phải là hêp đó mà là Cciến đấu cơ giáp. Vì điều này, chú rất tiếc nuối. Do đó, mỗi lần gặp tôi, chú đều mắng tôi một trận."
Quý Dữu: "!!!"
Thì ra là cháu ruột của giáo sư Diệp Hoằng!
Quả nhiên —
Ông cụ nghiêm khắc này cũng đối xử với cháu ruột của mình nghiêm túc và cứng nhắc y hệt như vậy. Quý Dữu tò mò liếc nhìn bảng tên của chiến sĩ trung niên: Diệp Lập Cường, 55 tuổi, tổng Chỉ huy tiểu đoàn trinh sát số 189 của quân đoàn thứ 6. Chiến sĩ 2 sao.
2 sao!!!
Đôi mắt của Quý Dữu sáng lên, nghe lời nói của tiền bối Diệp Lập Cường, cô lập tức cảm thấy đồng cảm, ngay sau đó trở nên thân thiện hơn với vị tiền bối có vẻ nghiêm nghị này, còn nhanh miệng nói: "Trùng hợp thật! Giáo sư Diệp Hoằng mỗi lần gặp tôi cũng thích mắng tôi một trận."
"Khụ khụ…" Chiến sĩ trung niên khẽ ho một tiếng, nói: "Bạn học Quý Dữu chắc chắn rất xuất sắc."
— Không chỉ xuất sắc, mà còn rất nghịch ngợm nữa chứ.
Xong rồi, nhanh miệng quá rồi. Quý Dữu đưa tay lên gãi đầu, cười khan: "Haha… Thực ra, giáo sư Diệp Hoằng rất tốt. Ông ấy nghiêm khắc cũng chỉ vì muốn tốt cho học trò. Điểm này tôi rất hiểu và rất ủng hộ."
Chiến binh trung niên mỉm cười: "Giấy phép thông hành đã được trao cho các bạn."
Ông nhìn nhóm bảy người của Quý Dữu — đều là những học sinh xuất sắc, chắc chắn sẽ trở thành trụ cột của Liên minh trong tương lai — khiến vẻ mặt nghiêm túc của ông càng thêm ôn hòa. Ông nói thêm: "Gần đây các tinh thú hoạt động bất thường ở nhiều nơi. Theo thông tin giám sát không gian, hành tinh Đầu Ong hiện tại tương đối an toàn, nhưng kinh nghiệm chiến đấu thực tế của các bạn còn ít. Khi chiến đấu với tinh thú, nhất định phải ổn định và thận trọng, tránh hành động liều lĩnh.
Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh… lập tức nghiêm túc gật đầu: "Vâng, chúng tôi nhất định sẽ chú ý, luôn đặt an toàn lên hàng đầu."
Chiến binh trung niên nói tiếp: "Trạm không gian này cách hành tinh Đầu Ong khoảng 3 năm ánh sáng. Nếu chúng tôi cần phải điều động cứu viện, nhanh nhất cũng phải mất 30 phút ánh sáng. Vì vậy, các bạn nhất định phải tự đánh giá tình hình."
Quý Dữu lớn tiếng: "Vâng! Tiền bối cứ yên tâm!"
"Các chiến binh tuần tra của chúng tôi thường sẽ đến gần hành tinh Đầu Ong vào khoảng 12:03 giờ tiêu chuẩn của Liên minh mỗi ngày. Nếu cần bổ sung gì khác, có thể tìm kiếm sự hỗ trợ từ các chiến binh tuần tra." Sau khi nói xong, chiến binh trung niên khoát tay: "Ừ, các bạn có thể đi rồi. Bây giờ đi qua đó, vừa kịp nhìn thấy ánh hoàng hôn của hành tinh Đầu Ong. Đó thực sự là một cảnh đẹp hiếm có đấy."
Quý Dữu cùng mọi người lớn tiếng: "Vâng."
Sau đó.
Nhóm của Quý Dữu lên phi thuyền, khởi động, nhanh chóng lao ra khỏi khí quyển nhân tạo.
Không gian đen kịt, bao la vô tận.
Mọi người ngồi trong phi thuyền, ai nấy đều căng thẳng. Rời khỏi trạm không gian nơi chiến binh Diệp Lập Cường đóng quân, đoạn đường tiếp theo không có quân lính bảo vệ. Nếu gặp tinh thú tấn công hoặc xảy ra sự cố khác, nhóm của Quý Dữu chỉ có thể tự cứu mình. Vì thế, họ không dám lơ là, mà phải hết sức cảnh giác.
Phi thuyền di chuyển ổn định, suốt dọc đường không có biến động gì, cuối cùng cũng đến được tầng khí quyển phía trên hành tinh Đầu Ong một cách an toàn.
Đầu Ong là một hành tinh với hơn 70% diện tích là đất liền, tài nguyên nước cực kỳ hiếm, tất cả tập trung ở bán cầu nam. Những tinh thú rất nguy hiểm như ong gai đen đều sinh sống ở bán cầu nam. Mục tiêu nhiệm vụ của nhóm Quý Dữu là chuột vàng đen, loài chuột thích sống dưới lòng đất của bán cầu bắc — nơi đất liền rộng lớn và đặc biệt là những vùng có hàm lượng khoáng vàng đen phong phú.
Ban đầu, họ không cần phải có bất kỳ mối liên hệ nào với ong gai đen.
Nhưng đáng tiếc —
Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Thịnh Thanh Nham … đều không kìm được mà liếc nhìn Lưu Phù Phong…
Nhưng đáng tiếc —
Lòng tham vì tiền mà nổi lên.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro