Chương 1387: Bảng Điểm Số

Sau khi nhóm người rời đi, Quý Dữu ngồi trên xe lăn nhìn Nhạc Tê Quang và Louis, nở nụ cười tiêu chuẩn lộ tám chiếc răng, vẻ hơi đắc ý: "Thấy chưa, cải trang một chút vẫn rất cần thiết."

Khóe miệng Louis giật nhẹ, nói: "Rõ ràng là trốn mà."

"Khụ khụ…" Quý Dữu nghiêm mặt, không chịu thừa nhận, rồi quay sang nhìn Nhạc Tê Quang. Cô nhận thấy ngoài vẻ mặt khó chịu ra thì cậu ta không có gì bất thường, liền cười nói: "Xem ra 'Cay Mắt' cũng khá nể tình bạn học, không đánh cậu mạnh lắm."

Nghe hai chữ "Cay Mắt", sắc mặt Nhạc Tê Quang lập tức tối sầm: "Đừng nhắc đến cậu ta! Tớ chỉ thua vì không nắm bắt được thời cơ thôi."

Cậu ta tuyệt đối không thừa nhận mình thua kém Thịnh Thanh Nham về thực lực.

Chỉ là thiếu chút may mắn thôi. Nếu ngay từ đầu dốc toàn lực tấn công, không để đối thủ có thời gian chuẩn bị, thì làm sao có thể thua được?

Quý Dữu và Louis cũng tinh tế không tiếp tục công kích cậu ta nữa. Louis nói: "Nhạc Tê Quang, chúng ta quay về nghỉ ngơi đi. Hoặc nếu cậu muốn ở lại chờ trận chiến của tất cả các phe kết thúc, cũng được."

Nhạc Tê Quang nhíu mày: "Về làm gì? Baba chẳng thấy mệt tí nào, baba còn có thể đấu thêm một trận nữa."

Louis suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy được, tớ và Quý Dữu cũng quyết định ở lại chờ họ ra."

Kể từ khi mọi người bước vào chủ nhà — Trường quân sự Số Một Liên Minh, hiệu trưởng Hồng và Bác sĩ La đều biến mất. Bác sĩ La vẫn ổn, sau khi Louis bị loại đầu tiên, bà ấy có đến kiểm tra sức khỏe cho cậu ta, sau đó chỉ dặn dò cậu ta chú ý đến những người khác. Nếu ai đó bị thương mà thiết bị chữa trị không thể xử lý được, hãy liên hệ với bà. Sau đó, bà ấy liền đi mất.

Còn hiệu trưởng Hồng?

Hiệu trưởng Hồng gần như quên mất nhóm 10 người này ngay từ khi họ chưa vào trường quân sự Số Một Liên Minh Hạng, cứ để họ tự lực cánh sinh.

Vì đã quyết định ở lại quảng trường, Louis không chậm trễ, tìm một chiếc ghế dài. Nhạc Tê Quang lập tức ngồi xuống, bắt đầu đấm chân: "Baba sẽ ngồi đây đợi tên ngốc Thịnh Thanh Nham. Baba thề, khi gặp cậu ta, tớ nhất định sẽ kiểm soát lực đấm của mình."

"Thôi bỏ đi." Louis khuyên nhủ: "Trận đấu giữa cậu và Thịnh Thanh Nham, tớ và Quý Dữu đã theo dõi rồi, đặc biệt là phần quyết chiến cuối cùng. Thật sự, cậu thua không oan, tớ nghĩ bây giờ cậu không hẳn đã là đối thủ của cậu ta."

Nhạc Tê Quang nhíu mày: "Baba không đánh thắng được cậu ta?"

"Xếp hạng vừa cập nhật." Ánh mắt Louis chợt trở nên nghiêm túc, nói: "Quý Dữu, bây giờ cậu không còn đứng thứ hai nữa, mà là thứ ba."

"Cái gì?!!!" Quý Dữu tưởng mình nghe nhầm, liền vén nhẹ mũ lên: "Sao tớ lại tụt xuống thứ ba?"

Cô nhìn kỹ, phát hiện đúng là vậy.

Mà người chiếm vị trí thứ hai, không phải ai khác, chính là Thịnh Thanh Nham.

Trận chiến của doanh trại 7 và thứ 8 vừa kết thúc cách đây vài giây, bảng điểm được cập nhật theo thời gian thực, nên màn hình khổng lồ trên quảng trường liên tục chớp sáng, cập nhật…

Điểm của Thịnh Thanh Nham đã đạt 285.

Con số này rất cao, cao hơn 250 điểm của Quý Dữu tận 35 điểm! Tương đương với việc có thêm 35 mạng người.

Louis nói: "Tôi đã đoán trước hắn sẽ có điểm cao hơn cậu, nhưng không ngờ lại cao đến mức này."

Quý Dữu nói: "Còn không phải do tên ngốc Nhạc Tê Quang cứ liên tục, đều đặn, không ngừng dâng mạng cho cậu ta." Sự chênh lệch điểm số lớn như vậy chủ yếu là vì Thịnh Thanh Nham, với vai trò xạ thủ, đã hạ gục thủ lĩnh phe địch Nhạc Tê Quang chỉ với vài mũi tên, sau đó lợi dụng tình trạng hỗn loạn trong phe địch để tiêu diệt liên tục.

Louis nhìn Quý Dữu, nói: "Cậu khác với câu ta Trong trận chiến phe của cậu ta, người quyết định kết quả cuối cùng nhất định phải là cậu ta. Đổi thành bất kỳ ai khác, sẽ không thể dễ dàng hạ gục thủ lĩnh phe địch từ khoảng cách xa như vậy. Một khi cậu ta thất bại, kế hoạch của cậu ta có thể sẽ gặp trục trặc."

"Cậu ta bố trí nhân lực ở chiến trường quyết đấu không đủ để tạo lợi thế áp đảo trước lực lượng của Nhạc Tê Quang. Thứ cậu ta dựa vào là những quả bom được giấu kín. Tuy nhiên —" Louis ngừng lại một chút, rồi tiếp tục: "Bom có hạn, vật liệu này dùng một quả thì mất một quả, hơn nữa, đến khoảnh khắc cuối cùng, bom của cậu ta đã hết."

"Một là không có bom, hai là nhân lực không đủ, cậu ta bắt buộc phải dùng kỹ thuật bắn tỉa để đạt mục tiêu. Rủi ro của cách làm này thực sự rất cao." Louis phân tích rất rõ ràng: "Nhưng cậu thì khác."

Louis nhìn Quý Dữu, đầy cảm thán: "Kế hoạch của cậu, dù cuối cùng không có cậu, đội của cậu vẫn có thể giành chiến thắng."

Chiến lược của Quý Dữu, càng về sau, đặc biệt là trong trận quyết chiến với Charles, lại càng giảm nhẹ vai trò trực tiếp của cô. Dẫn dắt đại quân, cô hầu như không xuất hiện nhiều, chỉ cần sự phối hợp giữa các thành viên trong đội đã đủ để hoàn thành việc hạ gục Charles.

— Đây mới là một chỉ huy tài giỏi, đủ tiêu chuẩn và có trách nhiệm. Một thủ lĩnh thực thụ.

Nghe Louis đánh giá cao mình như vậy, Quý Dữu không nhịn được cười: "Anh trai thật tốt, anh trai có thể thưởng cho em một phần tiramisu, vậy thì anh trai còn tốt hơn nữa."

Louis: "..."

Nhạc Tê Quang lặng lẽ nghe, khi rời khỏi đấu trường, cậu ta đã đại khái nắm được tình hình hiện tại. Việc Thịnh Thanh Nham và Quý Dữu có số điểm cao là điều cậu ta đã chấp nhận, nhưng nhìn thấy Thịnh Thanh Nham đứng ở vị trí thứ hai, mặt Nhạc Tê Quang liền tối sầm, tràn đầy hối tiếc: "Lúc đầu baba không nên dọn sạch những kẻ gây rối cho cậuta, không nên liên tục dâng mạng cho cậu ta."

Nhưng bây giờ nói điều đó thì còn có ích gì?

Nhạc Tê Quang hối hận một lúc, rồi im lặng. Đồng thời, cậu ta thề rằng khi Thịnh Thanh Nham bước ra, nhất định phải tìm cậu ấy đấu một trận.

Đứng đầu bảng xếp hạng điểm số là Thân Thăng của trường quân sự Số Một Liên Minh.

Điểm của Thân Thăng hiện tại là 301, một con số rất cao, luôn vững vàng giữ vị trí số một trên bảng xếp hạng, không có dấu hiệu tụt xuống.

Sau đó.

Louis vẫn đứng ở vị trí 10.000, vững vàng giữ vị trí cuối cùng, hoàn toàn không có dấu hiệu cải thiện.

Tiếp theo.

Là điểm số của những học sinh khác trong học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh.

Ngoài Louis đã bị loại chắc chắn, Vu Tụng thất bại trong trận chiến phe, chỉ nhận được 51 điểm, lại không giành được điểm thăng cấp, nên cũng bị loại.

Nhạc Tê Quang tuy rời trận sớm vì "tử trận", nhưng câu ta đã thực hiện một số cuộc tấn công bất ngờ ngay từ khi trận đấu bắt đầu, còn từng dẫn quân tấn công vài căn cứ quân sự của phe địch. Vì vậy, điểm số của cậu ta trong trận chiến phe 7 và 8 vẫn thuộc nhóm cao nhất, tổng cộng đạt 171 điểm, xếp thứ 7 trong số 20.000 học sinh của hai phe, thành công giành vé vào vòng tiếp theo.

Thấy mình thuận lợi tiến cấp, khóe môi Nhạc Tê Quang đang căng cứng cũng hơi thả lỏng.

Louis và Quý Dữu cũng nhẹ nhõm hơn hẳn.

Tiếp theo.

Là điểm số của Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Nguyên và những người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro