Chương 1549: Chỉ Vậy Thôi Sao

Quý Dữu vẫn giữ nguyên thái độ, không phản ứng gì, còn Nolan Augustine thì làm như không nhận thấy, chỉ mỉm cười: “Thật ra, anh cũng rất muốn theo đuổi em, đàn em Quý Dữu. Thật sự đấy, anh vô cùng ngưỡng mộ những cô gái tài giỏi như em. Chỉ tiếc là em không chịu cho anh cơ hội.” 

Giọng anh ta mang theo sự tiếc nuối vô tận. 

Quý Dữu nghiêm mặt, nói: “Nếu anh Nolan chuyển giới thành con gái, thì em có thể cân nhắc một chút đấy.” 

Nolan: “……” 

Quý Dữu phá lên cười: “Chỉ là nói đùa thôi, đừng nhìn em bằng vẻ mặt thất vọng đó chứ.” 

Trong không gian tinh thần, sáu sợi tơ tinh thần đã không chịu nổi nữa, đồng loạt nằm bẹp xuống với biểu cảm đầy tuyệt vọng, cầu xin Quý Dữu mau chóng tách khỏi tên mang tinh thần lực có mùi hôi kia. Nhưng cô chỉ nhẹ nhàng trấn an chúng, không có ý định chiều theo. 

Trường hợp đặc biệt như Nolan Augustine thực sự khiến Quý Dữu tò mò. Nhưng vì tinh thần lực của anh ta cực kỳ mạnh mẽ và cảnh giác cao độ, cô tạm thời không dám chủ động kiểm tra. Cô chỉ giả vờ như không hề hứng thú nữa. 

Nolan Augustine khẽ lắc đầu, nở nụ cười rộng lượng, nói: “Câu đùa đó thật sự làm anh giật mình đấy.” 

Cùng lúc đó — 

Nolan cũng đang âm thầm cảm nhận sóng tinh thần của Quý Dữu. 

Tinh thần lực của cô cực kỳ hoạt bát, lại vô cùng linh động… 

Sự chú ý của cô luôn xoay vòng, lúc thì tập trung vào mấy ngọn cỏ bên vệ đường, lúc thì để mắt đến mấy viên đá nhỏ trong bồn hoa, thậm chí còn cúi xuống nhìn đàn kiến đang bò qua dưới chân… 

Trạng thái này khiến Nolan càng thêm chắc chắn, cô nàng này thực sự có tính cách cực kỳ khó lường. 

Thế nhưng, điều này rất không bình thường. 

Bởi vì trong lĩnh vực xử lý tài liệu, Quý Dữu rõ ràng là một trong những người giỏi nhất thế hệ trẻ! 

Để chứng minh bản thân bị oan, cô đã tự lập một võ đài, công khai thách đấu với toàn bộ học sinh hệ Xử lý tài liệu năm 1, 2, mà không thua một trận nào. 

Thực lực của cô, đã được chứng minh rõ ràng trước công chúng. 

Nhưng theo hiểu biết của Nolan, những người chuyên sâu trong lĩnh vực tài liệu học thường có tính cách trầm ổn, kín đáo. Đa số đều là dạng mọt sách nghiêm túc, có thể chịu được sự cô đơn, kiên nhẫn tối đa để chế tạo tài liệu đạt độ hoàn hảo và phát huy công dụng tối đa của chúng. 

Vậy thì, một cô gái quá đỗi lanh lợi như Quý Dữu, làm sao có thể xuất sắc đến vậy trong lĩnh vực này? 

Trừ khi… tinh thần lực của cô hoàn toàn khác biệt với người thường. 

Nolan Augustine hơi nheo mắt lại. 

Sau đó — 

Hai người tiếp tục chạy bộ. Nolan không lên tiếng, Âuy Dữu cũng không hỏi, cô tỏ ra kiên nhẫn tuyệt đối. 

Thế rồi—, ọ chạy hết một vòng, hai vòng, ba vòng… 

Khi Quý Dữu dừng lại, Nolan Augustine lập tức dùng giọng điệu thuần thục nói: “Đàn em Quý Dữu, đã gần đến giờ ăn sáng rồi, em có muốn dành vài phút để cùng dùng bữa với anh không?” 

Quý Dữu bất ngờ rút ra một ống dinh dưỡng tề, cười nói: “Cảm ơn anh, nhưng em đã chuẩn bị sẵn rồi. Với lại, em sắp có tiết học, phải vào phòng huấn luyện sớm.” 

Nolan hơi khó chịu cô đàn em Quý Dữu này bề ngoài thân thiện, nhưng lại cứng đầu khó tiếp cận, chẳng chút dễ nói chuyện. 

Bất đắc dĩ, cuối cùng Nolan cũng nói ra mục đích thật sự của mình — 

Anh nhìn thẳng vào Quý Dữu, cười nói: “Thực ra, anh muốn mời đàn em Quý Dữu tham gia vào phòng thí nghiệm chế tạo Hồn Khí của anh. Hiện tại, anh đang rất cần nhân tài có chuyên môn xử lý tài liệu, anh nghĩ em chính là người phù hợp nhất, cũng sẽ là cộng sự tốt nhất của anh.” 

Quý Dữu nghe xong, hơi bất ngờ, nhưng không quá sốc, bởi cô đã có vài suy đoán từ trước. 

Hoặc là vì tinh thần lực của cô. 

Hoặc là vì tài năng xử lý tài liệu của cô… 

Vậy thì, Nolan Augustine tìm cô vì cái nào? 

Hoặc… cả hai? 

Ngoài mặt, Quý Dữu không để lộ cảm xúc gì, chỉ mỉm cười, đáp: “Cảm ơn anh Nolan đã ưu ái, nhưng xin lỗi, em không có hứng thú tham gia bất kỳ phòng thí nghiệm nào.” 

Nolan Augustine nghe vậy, không khỏi chau mày, nhưng chỉ trong chốc lát, anh ta lại nhanh chóng khôi phục nụ cười: “Đàn em Quý Dữu, em thực sự không muốn cân nhắc sao? Nghiên cứu của anh đã đến giai đoạn mấu chốt. Có thể là nửa năm, một năm, hoặc ba năm nữa thôi, anh chắc chắn sẽ chế tạo thành công một Hồn Khí cấp thấp.” 

Nói xong, Nolan Augustine nghĩ rằng sẽ được nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc đến trố mắt, há hốc mồm của Quý Dữu, cho dù cô là kiểu người ít bộc lộ cảm xúc, thì ít nhất cũng sẽ thể hiện chút ngạc nhiên hoặc ngưỡng mộ chứ…

Câu nói này, anh ta đã nói với rất nhiều người rồi, và không ai là không lựa chọn đi theo anh ta!

Trong thời điểm một nhà chế tạo Hồn Khí sắp thành công, nếu có thể chọn đi theo người đó ngay từ đầu, thì lợi ích về sau lớn đến mức nào, Nolan Augustine tin rằng đến học sinh tiểu học cũng phải hiểu rõ điều này!

Còn lựa chọn như thế nào ư?

Còn phải hỏi sao?

Tất nhiên là đồng ý không chút do dự!

Nolan Augustine không phải đang khoác lác, anh tin mình có năng lực đó, cũng có đủ sự tự tin. Đặc biệt là gần đây anh vừa tìm được cảm hứng mới từ bản trận pháp đồ của đại sư Thanh Dứu, điều đó càng khiến anh thêm vững tin vào việc mình nhất định sẽ trở thành một nhà chế tạo Hồn Khí trong tương lai!

Nào nào nào ~

Gia nhập phòng thí nghiệm của tôi đi ~

Về sau, mỗi khi em hồi tưởng lại quyết định ngày hôm nay, nhất định sẽ nhiều lần cảm ơn chính mình vì đã quyết đoán đến vậy!

Nghĩ đến đây, Nolan Augustine hơi ngẩng cao cằm, kiêu ngạo nhìn cô đàn em lùn đang đứng trước mặt mình.

Cô ấy sẽ lựa chọn thế nào đây?

Liệu sẽ là một ngày nào đó trong tương lai, cô ấy mừng rỡ vì quyết định hôm nay?

Hay là trong vô số ngày đêm sắp tới, cô ấy sẽ hối hận vì sự ngu xuẩn của bản thân hiện giờ?

Nolan Augustine vẫn hơi ngẩng cao cằm, yên lặng và kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Quý Dữu. Dường như đã qua một khoảng thời gian khá lâu, nhưng anh không thúc giục, cũng không nói thêm câu nào. Anh cho rằng chỉ cần một câu nói kia thôi là quá đủ rồi.

Ba năm!

Trong vòng ba năm, nhiều nhất là ba năm, anh nhất định sẽ trở thành một nhà chế tạo Hồn Khí vĩ đại!

Chỉ cần có lời đảm bảo này, chẳng lẽ vẫn chưa đủ sao?

Nolan Augustine ngập tràn kiêu hãnh nghĩ vậy.

Nhưng ~

Cô đàn em lùn này dường như đang suy nghĩ quá lâu… hình như chỉ vài giây trôi qua, mà lại có cảm giác như mấy chục giây… Nolan Augustine hơi cau mày, thầm nghĩ, chẳng lẽ cô ấy bị choáng váng đến đơ người rồi?

Và rồi...

Nolan Augustine cúi đầu, nhìn về phía Quý Dữu liền bắt gặp đôi mắt còn bình lặng hơn cả mặt nước đọng của cô.

Nolan hơi sững người, chỉ nghe thấy Quý Dữu hỏi: “Chỉ vậy thôi à?”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro