Chương 175: Oa, thật đẹp trai

Edit: Small 

Người quản lí đã nhiều lần dò hỏi đối phương rằng nguyên nhân cụ thể gì mà hợp tác bị ngắt quãng, nếu là vấn đề về lịch trình hoặc tài chính thì vẫn có chỗ để thương lượng.

Nhưng đối phương lập tức từ chối, nói thẳng không thể hợp tác.

Hợp đồng vốn đã đến tay lại bị hủy đi trong nháy mắt, Lâm Giai Vi cực kỳ tức giận nhưng lại không có cách nào.

Lâm gia làm ăn rất lớn, liên quan đến rất nhiều ngành sản xuất, nhưng chỉ duy nhất không tham gia vào giới giải trí.

Chỉ vì nước giới giải trí quá sâu.

Nếu cô muốn vào Mộ gia, chỉ dựa vào bối cảnh bản thân là không đủ, mà bản thân còn phải cũng đủ xuất sắc.

Muốn nổi bật trong các ngành sản xuất là quá khó khăn, giới giải trí là ngành dễ được hoan nghênh, dễ nổi tiếng nhất. Trong nhà rất ủng hộ, ba cũng nói sẽ nâng cô, hơn nữa còn lập ra một công ty quản lý riêng biệt để nâng cô lên.

Hơn một tháng tuyên truyền tạo thế đã để cô tích lũy được danh tiếng nhất định, vai nữ chính phim và nhãn hiệu lớn quốc tế cũng đã bàn bạc xong nhưng lại đột nhiên bị hủy, thì làm sao cô chấp nhận được.

Ba đã thông qua bạn của bạn, cuối cùng cũng hỏi được hợp đồng là bị nữ ngôi sao Tống Tinh Nhật nói ngừng.

Cái tên Tống Tinh Nhật này, Lâm Giai Vi lập tức hiểu ra nguyên do, thì ra là hai chị em Tống Tinh Thần và Tống Tinh Nhật kết phường chèn ép cô.

Ở Đế Đô, muốn chèn ép cô thì cũng phải có bản lĩnh đó.

Tống Tinh Nhật phải không?

Đắc tội Lâm gia, cô sẽ khiến cô ta phải ân hận lúc đầu đã làm sai.

Ánh mắt Lâm Giai Vi trở nên tàn nhẫn trong nháy mắt, hét lớn với Tinh Thần: "Tống Tinh Nhật phải không? Một minh tinh lại dám thách thức tôi, dám đắc tội Lâm gia ở Đế Đô, cô bảo cô ta chờ đấy, cuộc sống cô ta sẽ không được yên đâu."

Tinh Thần thấy cô ta tức giận thì biết Tống Tinh Nhật ra tay đã thành công.

Còn khiến Lâm Giai Vi cực kỳ tức giận.

Nháy mắt, tâm trạng của cô cực kỳ tốt: "A, debut giới giải trí không thuận lợi à? Không đối phó được chị gái Tống Tinh Nhật của tôi mà cô vẫn  kiêu ngạo trước mặt tôi, diễn cho ai xem vậy?"

"Tống Tinh Thần! Cô muốn Tống gia cô biến mất trong giới kinh doanh à? Cô lại nói thêm vài câu thì sẽ không phải chỉ là tranh đấu giữa tôi và cô thôi đâu."

A, muốn dùng Lâm gia uy hiếp cô, còn quá non.

"Lâm Giai Vi, cô biết hiện tại cô giống gì không? Là đứa nhóc cãi nhau, đánh nhau không lại thì đi gọi người lớn,. Nếu tôi có thể chèn ép cô, Lâm gia bọn cô, tôi còn không có để vào mắt."

Ngay cả Mộ Lệ Sâm cô cũng chọc vào.

Cô còn sợ thêm một Lâm gia nữa chắc?

Lâm Giai Vi nổi giận vô cùng mà nhìn cô: "Tống Tinh Thần, chẳng lẽ cô điên rồi? Tống gia hiện giờ của cô còn chưa phải đối thủ của Lâm thị tôi, tiêu diệt tập đoàn Tống Thị đối với Lâm gia mà nói không cần tốn nhiều sức."

Tống Tinh Thần cười nói: "Ồ, phải không? Vậy cô có thể gọi ba cô thử xem, hỏi ràng có thể làm dao động địa vị xí nghiệp Tống thị tôi hay không."

"Cô, cô kiên quyết nhất định phải đấu với tôi mà không tiếc lấy Tống thị làm tiền cược?"

"Lâm Giai Vi, nói là đấu thì quá tự đề chính cô rồi. Sao cô không nghĩ đến Lục An Ninh vẫn đang nằm viện, giẫm lên người khác để đi lên còn yên tâm thoải mái như thế à."

"A, tôi nói cho Lâm Giai Vi cô nghe, báo ứng sớm hay muộn cũng sẽ đến, chính nghĩa sẽ không bao giờ vắng mặt. Cô dựa vào đạo văn đạt được giải thưởng lớn, sớm muộn gì cũng sẽ bị vạch trần, máu tươi đầm đìa phơi bày ra trước mặt mọi người. Khi đó mong cô vẫn có thể như bây giờ, oai phong nói tiêu diệt  tập đoàn Tống Thị với tôi."

Hai mắt Lâm Giai Vi âm u tối tăm nhìn chằm chằm Tống Tinh Thần.

Cô ta biết chuyện sao chép, đáng chết, Lục An Ninh nhất định là nói cho cô ta.

Ba bài luận văn trên tạp chí cô đã liên hệ lặng lẽ gỡ xuống, chỉ duy nhất xe lên mặt trăng từng đoạt giải là cô không có bị nghi ngờ liên quan đế sao chép luận văn gốc, mà là xem qua rất nhiều bản vẽ.

Nhưng Tống Tinh Thần thấp giọng nham hiểu cười nói bên tai cô: "Nhà khoa học nước D mà cô sao chép, cô biết có bối cảnh gì không? Ông ấy có danh tiếng trên trường quốc tế, là quản lí cấp cao của cục vũ trụ nước D, nếu biết cô sao chép của ông ấy để đạt được Giải thưởng Sáng tạo khoa học kỹ thuật Đế Đô thì sẽ có gì cảm nhận gì, ông ấy sẽ khởi tố cô..."

"Một khi ông ấy khởi tố, sự nổi tiếng ban đầu mà Lâm Giai Vi cô dựa sao chép để tích lũy sẽ giống như bài Tarot sụp xuống từng lá một. Cô sẽ không chỉ bị mắng chửi, mỉa mai trong nước, mà cô cùng Lâm gia cô đều sẽ bị bẽ mặt đến tận nước ngoài."

Con ngươi Lâm Giai Vi trợn to, mí mắt đột nhiên nhảy dựng.

Tống Tinh Thần vậy mà tra được tác giả bản vẽ xe lên mặt trăng.

Đây là tin đen của cô, nếu Tống Tinh Thần làm lớn chuyện này, hình tượng nghiên cứu khoa học của cô sẽ sập, sự nổi tiếng thật vất vả lăng xê sẽ sụp đổ tan rã, còn sẽ liên lụy Lâm gia.

Ba vì sao không tiếc bỏ ra nhiều tiền để nâng cô lên, là bởi vì cô không chịu thua kém, có triển vọng, đăng lên mấy bài luận văn có chất lượng cao.

Nhưng cô không nghĩ tới, ngay cả luận văn của loại xe lên mặt trăng lệch hướng ít người biết, Tống Tinh Thần cũng có thể tra được bản vẽ gốc.

Chết tiệt, cô ta thật sự muốn gây khó dễ cho cô?

Đường lớn lên trời mỗi người đi một bên không được à? Vì sao Tống Tinh Thần nhiều lần nhằm vào cô!

Hoa khôi cô không đi tranh, nhóm robot cô từ bỏ, không có nhét bản thân vào. Bằng không, mánh lời từ chức quán quân Châu Á - Thái Bình Dương hàng thật giá thật, cũng đủ cô lăng xê một thời gian dài.

Cô ra nghiến răng, âm trầm phun ra mấy chữ:  "Tại sao cô cứ gây khó dễ cho tôi, Tống Tinh Thần! Vì sao?"

Tinh Thần cười.

"Muốn biết à? Bởi vì cô nợ tôi, đương nhiên khiến cô thân bại danh liệt là còn lâu mới đủ, tôi còn muốn khiến Lâm gia sa sút, kéo cô từ cuộc sống công chúa nhỏ cực tốt ở Đế Đô xuống..."

Khiến cô ta tự mình trải nghiệm thống khổ trước kia của cô, khi ở câu lạc bộ đêm Hoàng Đình bị tra tấn và bất lực, phẫn nộ và thê lương chết thảm trên đường lớn.

Cô ta, toàn bộ đều phải chịu một lần.

"Tôi nợ cô cái gì, từ khi cô vừa vào Đế Đại đã nhằm vào tôi, Lâm Giai Vi tôi rốt cuộc nợ cô cái gì?"

Cánh môi mỏng lạnh của Tinh Thần cười nhạt: "Muốn biết? Về sau cô sẽ biết..."

Két~

Tiếng phanh xe gấp vang lên, một chiếc Mercedes-Benz màu đen đỗ ở ven đường, fans mất khống chế cảm xúc ven đường lập tức yên tĩnh lại.

Bởi vì phía sau lại có chiếc thứ hai, chiếc thứ ba, chiếc thứ tư...

Trọn mười hai chiếc Mercedes-Benz dừng lại ở bên được, quy mô bày trận như vậy trong vô hình đã làm mọi người ở cổng trường sợ hãi.

Tầm mắt Tinh Thần đảo qua biển số xe, cảm thấy biển số xe này rất quen thuộc, cho đến khi chiếc cuối cùng chạy đến.

Là một chiếc Aston Martin màu xám bạc hàng đầu, phiên bản giới hạn toàn thế giới.

Chiếc xe dừng lại ở trước Lâm Giai Vi cùng Tinh Thần, cửa xe ghế lái mở ra, người đứng ra khiến Tinh Thần kinh ngạc, tuyệt đối không nghĩ tới vậy mà là Sở Vân...

Sở Vân mặc đồng phục không chút cẩu thả, cao thẳng lại điển trai, khi anh ta dừng xe nhìn thấy Tinh Thần lại không chào hỏi cô, mà trực tiếp làm lơ cô vòng qua đầu xe cung kính mở cửa.

Từ ghế phụ đi xuống là Mộ Đình Tiêu dáng người cao ráo, mặc bộ quần áo giản dị màu đen.

Mộ Đình Tiêu khác với những bộ trang phục lịch sự trang trọng trưởng thành trước đây, anh mặc bộ quần áo dài tay giản dị màu đen, chân đi đôi giày màu trắng đơn giản, cách ăn mặc làm cho có hơi thở thanh xuân, làm khí chất lạnh nhạt trở nên hiền hoà vài phần.

Tóc mái đen như lụa vuốt thẳng, lộ ra cái trán trắng nõn no đủ, kiểu tóc mỹ nhân tinh xảo, đường nét gương mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng, hoàn mỹ hiện ra.

Hốc mắt sâu thẳm, con ngươi đen như mực, dường như lạnh lùng nhìn lướt qua Tinh Thần.

Ngay khi anh xuất hiện, khí chất cao quý, khí tràng mạnh mẽ khiến tất cả mọi người ở cổng trường phải liếc nhìn.

Vì sắc đẹp tuấn tủ của anh mà kinh ngạc cảm thán.

Nhóm fans điên cuồng đó trong mắt không hề có Lâm Giai Vi, toàn bộ đều nhìn Mộ Đình Tiêu, tập thể cảm thán.

"Oa, thật đẹp trai, quá đẹp."

"Anh ấy là ai, mình lập tức phải tra được thông tin của anh ấy."

"Anh ấy là người đàn ông đẹp trai nhất mà mình từng thấy đó, trời ơi, Đế Đại vậy mà còn giấu một soái sa cấp đế vương như này."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro