[TG4] Chương 236

Chương 236: Thân ái, giáo thảo (17)

Edit: Bối tiểu yêu

🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 

Tư Cảnh Nhiên nghe xong giống như là không xác định, lại hỏi một câu

"Cô cùng anh ấy muốn cùng nhau ra ngoài ăn cơm?"

Tuyên Vân Chi nhún vai, tỏ vẻ mặc định.

"Tốt a, được a, buổi trưa tôi cũng chưa ăn cơm!"

Tư Cảnh Nhiên bộ dạng kinh hỉ.

"Đi thôi đi thôi."

Lúc nói xong, khoa tay múa chân với một chiếc xe Mercedes ở xa xa, xe chạy tới.

Hắn mở cửa rất ân cần.

Tuyên Vân Chi nhìn Tư Vân Tà,

"Em họ anh rất nhiệt tình a."

Cô nói xong, ngồi vào trong xe.

Tư Vân Tà không nói gì, cũng ngồi theo vào.

.....................................................

Xe dừng lại ở cổng khách sạn Hoàng Đại.

Tư Cảnh Nhiên từ trên xe xuống, ngoan ngoãn đi phía sau mở cửa.

Mà Tuyên Vân Chi cũng thành công thăng cấp từ một người xa lạ

"Chị Vân Chi, mời."

Ba người đi vào khách sạn, Tư Cảnh Nhiên đi ở phía trước mang theo nụ cười quay người nói gì đó với Tuyên Vân Chi, khung cảnh hài hòa.

Vừa vặn có một số người từ trong khách sạn đi tới, Bạch Cẩn đi ở phía trước giống như chúng tinh vòm trăng.

Bạch Cẩn nhìn thấy Tuyên Vân Chi, vì sáng nay Tuyên Vân Chi ở trên sân thượng nói những lời kia, thế cho nên nhíu mày.

Nhưng lại nghĩ tới cái gì, lúc nhìn thấy ba người đi tới, thu hồi biểu tình trên mặt.

"Vân Chi cũng đến ăn cơm?"

Hắn vẫn chào hỏi như ban đầu.

Trên mặt mang theo nụ cười câu hồn.

Tuyên Vân Chi giương mắt nhìn hắn

"Qua ngày hôm nay, còn lại hai ngày."

Cô nói ý vị thâm trường, Bạch Cẩn nhìn cô, ánh mắt thâm trầm

"Vân Chi, chúng ta nhất định phải nháo thành cục diện như thế?"

Tuyên Vân Chi nhìn hắn, nhướng mày, không nói gì.

Bạch Cẩn nheo mắt lại,

"Đối địch với Bạch gia, đây cũng không phải là điều bá phụ muốn nhìn thấy."

Lời nói giống như pha trộn một loại uy hiếp cùng răn dạy.

Xuy.

Thanh âm Tư Cảnh Nhiên truyền ra, thanh âm kia rất vi diệu, tựa như trào phúng nhưng không trào phúng.

"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy loại phương thức uy hiếp người thế này, rất mới lạ."

Bạch Cẩn híp mắt nhìn Tư Cảnh Nhiên, giống như là đang suy nghĩ cái gì đó.

"Vân Chi, hai chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nếu như có thể, tôi cũng không muốn cùng cô thành người lạ."

Cái này rõ ràng Bạch Cẩn có ý tứ muốn hòa hảo, bất quá sáng nay vị nhân huynh này thái độ đối với cô chính là thù địch, như thế nào đột nhiên thay đổi?

Bạch Cẩn nhìn thấy Tuyên Vân Chi trầm mặc, cho rằng cô cũng không muốn cùng mình náo loạn quá cứng nhắc,

"Tôi biết giữa cô cùng tiểu Mộc có hiểu lầm, như vậy đi, tối nay cô đến Thiên Tinh. Muốn nói gì liền nói. "

Lúc nói xong, hắn tiến lên một bước, muốn vỗ vỗ bả vai Tuyên Vân Chi, lại bị cô né tránh.

"Được thôi."

Tuyên Vân Chi lạnh nhạt đồng ý.

Đang nói chuyện, tay cô đột nhiên bị nắm chặt.

"Đi ăn cơm."

Thanh âm Tư Vân Tà truyền ra, tay đè lên vành mũ, từ đầu đến cuối cũng không liếc mắt nhìn Bạch Cẩn một cái.

Tựa như đám người trước mắt này là vật bài trí.

Cô bị lôi kéo đi.

Tư Cảnh Nhiên đi theo phía sau, nhịn không được nhìn Tư Vân Tà nắm tay Tuyên Vân Chi.

Mấy người bị bỏ lơ cũng tức tối rời đi.

Bên này Tuyên Vân Chi cùng hai anh em Từ gia vào phòng riêng gọi món, Tư Cảnh Nhiên cầm thực đơn, hận không thể vùi đầu vào trong thực đơn.

Bởi vì đột nhiên hắn cảm thấy mình giống như một cái bóng đèn.

Chỉ nghe thấy một bên truyền đến âm thanh

"Tổ yến tơ vàng, sườn dấm đường, cá quế sóc, còn có bánh hải đường này."

Cô chỉ tay vào hình ảnh trong thực đơn.

Nói xong, Tuyên Vân Chi nhìn về phía Tư Vân Tà:

"Anh muốn ăn gì?

"Đều có thể."

Cô lật qua thực đơn,

"Thịt hấp bột?"

Lúc nói xong tầm mắt của cô nhìn về phía Tư Vân Tà.

Ai đó nghiêm trang gật đầu

"Ừ"

"Tôm tỳ bà?"

"Ừ"

Tuyên Vân Chi nói một câu, người nào đó liền đáp một câu.

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro