[TG4] Chương 279
Chương 279: Thân ái, giáo thảo (60)
Edit: Bối tiểu yêu
🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢
"Cha, người có lẽ đã già đến nỗi quên rồi sao."
Sóng mắt cô bình tĩnh, nhìn người đàn ông đối diện kia, hờ hững dọa người
"Tôi tên là Tuyên Vân Chi, chữ Tuyên này, không mang theo họ của Tuyên Càn mà là của Tuyên Ngọc Lan."
Lời của cô dứt lời, thân thể Tuyên Càn cứng đờ.
Nhưng cô không có ý định buông tha cho Tuyên Càn.
Tuyên Vân Chi từng cho hắn cơ hội, là chính hắn vì thỏa mãn tư nhân không hề nhìn thấy người cùng khổ của mình, dục vọng, dễ dàng vứt bỏ mẹ cô.
Vậy thì cô cũng sẽ không làm hắn thống khoái.
Mà so với sắc mặt Tuyên Càn khó coi, Tần Quyên càng khó chịu hơn.
Lời nói của cô, giống như là chọc vào vết sẹo của bà, trực tiếp há miệng mắng
"Tuyên Vân Chi! mày chính là một con sói mắt trắng, nuôi mày vô ích mười tám năm, khuỷu tay rẽ ra ngoài! Thật sự là nhìn nhắm mắt đi! "
Càng nói, càng cuồng loạn
"Ta nói cho mày, tất cả những gì con trai ta có được bây giờ, tất cả đều là dựa vào nỗ lực của chính con trai ta mà có được, cùng Tuyên Ngọc Lan một chút quan hệ cũng không có! Hắn là cha mày! cha ruột của mày! ! Có ai đi bại hoại danh tiếng của cha ruột như vậy không?! Ôi, ôi! "
Tần Quyên chất vấn Tuyên Vân Chi một trận.
"Ta nói với mày! Hôm nay, con trai ta sẽ tống cổ Tuyên Ngọc Lan ra khỏi cửa! Để cho mọi người tự đánh giá, con trai ta rốt cuộc có phải đang dựa vào vợ ăn cơm hay không! "
Từng tiếng đều la lên tiếng.
Cộc cộc, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Tuyên Vân Chi liếc về phía sau, mỉm cười
"Tất cả những gì của cha tôi rốt cuộc có phải do ông ta lấy được hay không, bà nội cứ chờ xem."
Người giúp việc vội vàng chạy tới mở cửa ra, đi theo ba người đàn ông mặc âu phục màu đen, tay cầm văn kiện xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Ba người đối với một trận tràng diện hỗn độn, biểu hiện phi thường vân đạm phong khinh, chỉ lên tiếng hỏi thăm
"Xin hỏi, Tuyên Vân Chi tiểu thư có ở đây không?"
Tuyên Vân Chi nâng cánh tay lên
"Ở đây."
Ba luật sư đi tới trước mặt cô, đang muốn tự giới thiệu mình, Tuyên Vân Chi khoát tay áo, cắt ngang.
"Đây là Tuyên Càn cha tôi. Nếu ông ta ly hôn mẹ tôi, ông ta có thể nhận được gì? "
Một trong những luật sư bước lên và mở tài liệu trong tay.
"Cô Tuyên, theo điều tra của chúng tôi, cha của cô đã ký một thỏa thuận tiền hôn nhân trước khi kết hôn với bà Tuyên Ngọc Lan. Một trong số đó là, nếu sau khi kết hôn muốn ly hôn với bà Tuyên Ngọc Lan, sẽ lựa chọn tịnh thân xuất gia, không cầm một xu. Tất cả tài sản sẽ thuộc về bà Tuyên Ngọc Lan."
Tuyên Vân Chi nghe nhíu mày, hàm chứa ý cười, nhìn đối diện từng người đã ngây ngốc.
"Ân, đơn ly hôn có mang đến không?"
Luật sư gật gật đầu, đưa cho Tuyên Vân Chi
"Tuyên tiểu thư, cô có thể nhìn qua."
Tuyên Vân Chi nhìn lướt qua mấy chữ to kia, môi đỏ tươi cười từng bước từng bước đi tới trước mặt Tuyên Càn, sau đó nhẹ nhàng đặt lên bàn.
"Tôi thay mẹ tôi là Tuyên Ngọc Lan, thông báo cho người, hôm nay chúng tôi chính thức đưa đơn ly hôn."
Giọng nói của cô không nhẹ không nhạt, mỉm cười
"Trong vòng ba ngày, cái ghế tổng giám đốc Tuyên thị, tôi sẽ tự mình đi tiếp nhận."
Sau khi nói xong, cô giống như giật mình,
"O' Đúng rồi, cha, tất cả các thẻ ngân hàng trên tay và một loạt tài chính khác, từ tối nay trở đi tất cả sẽ đóng băng, cho đến ngày đơn ly hôn có hiệu lực."
"Về phần thủ tục bàn giao, mời đi nói chuyện với luật sư của tôi."
Cô chỉ vào luật sư phía sau cô, một trong số họ gật đầu một cách lịch sự.
Không biết từ lúc nào, toàn bộ sự việc đều do Tuyên Vân Chi khống chế.
---------------------oOo----------------------
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro