[TG4] Chương 286

Chương 286: Thân ái, giáo thảo (67)

Edit: Bối tiểu yêu

🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 

Tư Vân Tà đi theo phía sau tầm mắt nhìn thẳng, mũ lưỡi trai lại đội lên đỉnh đầu.

Tầm mắt không ngừng nhìn lướt qua Tuyên Vân Chi, đôi môi mỏng mím chặt mang theo ý cười như có như không.

Cũng không biết là ảo giác hay chuyện gì xảy ra, khí tức âm trầm trên người anh tản đi một chút không còn băng xương lạnh lẽo nữa.

Làm cho mọi người nhìn vào càng được thu hút hơn.

Đúng lúc, Tuyên Vân Phong cùng Tư Cảnh Nhiên cũng một trước một sau đi xuống.

Bốn người vây quanh bàn ăn và ăn sáng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Họ vẫn còn học sinh nên vẫn phải đến trường.

Tuyên Vân Phong vừa từ nước ngoài trở về, nên không cần đi học, ăn điểm tâm xong, cô liếc mắt nhìn Tuyên Ngọc Lan một cái.

Xác nhận rằng bà không có gì khác thường mới yên tâm một chút.

Lại dặn dò Tuyên Vân Phong vài câu

"Tiểu Phong, em ở lại đây đi, nhìn mẹ chị."

Tuyên Vân Phong gật đầu, loại thời điểm này hắn cũng biết nặng nhẹ

"Em cũng ở lại chăm sóc dì Lan. Chị ơi, yên tâm đi. "

Tư Cảnh Nhiên cầm dĩa sắt, cắn thức ăn trên đĩa

"Em cũng sẽ ở chỗ này vài ngày, chị Vân Chi, nếu có chỗ cần hỗ trợ, có em dễ đối phó hơn."

Tư Cảnh Nhiên trên mặt mang theo lưu côn.

Đối với chuyện đêm qua, Tư Cảnh Nhiên ít nhiều có chút áy náy.

Vô luận nói như thế nào, đây cũng vì do hắn mềm lòng mới đem Triệu Mộc Hề qua đây, dẫn đến tình trạng khó xử thế này.

Thế cho nên hiện tại hắn vô cùng hối hận, nếu có giúp được, sẽ tận lực bù đắp.

"Tôi cũng ở lại nơi này."

Thanh âm của Tư Vân Tà, rất nghiêm túc.

Tuyên Vân Chi nâng mí mắt lên:

"Anh ở lại đây để làm gì?

Anh ngẩng đầu nhìn cô thành thật đáp

"Nhìn em."

Tuyên Vân Chi bĩu môi, thằng nhóc này là muốn ở bên cạnh cô, hay là muốn ngủ với cô?

Bất quá trong lòng ý nghĩ không có nói ra, cũng không có đáp lại anh.

Sau khi ăn sáng, tài xế đến để đưa hai người họ đến trường.

Vừa vào trường, cô liền phát hiện có chút khác thường, những người đến người đi đều nhìn cô mang theo châm chọc, cười nhạo, không ngừng cầm điện thoại di động thảo luận cái gì đó.

Cô rũ mắt nắm tay Tư Vân Tà.

Chỉ cần nghe các bạn cùng lớp đi qua truyền ra một cuộc thảo luận nhỏ

"Ai, cô ta chính là Tuyên Vân Chi đúng không?"

"Đúng đúng, nhìn bộ dáng của cô ấy không giống người làm ra loại chuyện này a."

"Tri nhân tri diện bất tri tâm, chẳng lẽ trên mặt người ác độc sẽ viết ác độc hay sao?"

"Trách không được đều nói cô ta có bệnh công chúa, ta xem là ý tứ của tiểu công chúa trong câu lạc bộ đêm chứ?"

"Ha ha ha ha, ngươi cầm thú này, người ta còn chỉ là viện trợ không có tốt nghiệp, giáo tiểu công chúa đâu."

Từng câu từng câu, lời nói khó nghe, chói tai theo gió bay vào lỗ tai cô.

Khi lại có bạn học đi qua, dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, cô đưa tay ngăn lại, trên mặt mang theo nụ cười, động tác của thủ hạ lại rất cứng rắn

"Bạn học, mượn điện thoại một chút."

Khi nói xong, điện thoại di động đã đến tay cô.

Sau đó, cô thấy một tiêu đề khổng lồ

'Sốc! Thiên Kim đại tiểu thư cuộc sống riêng tư không chịu nổi, ra vào dạ viện trợ, giao không ngừng.'

Sau đó phối hợp với mấy tấm ảnh lớn, khuôn mặt mơ hồ, cùng mấy người đàn ông lăn giường.

Đây là một bài đăng ẩn danh, chia sẻ đã được hàng ngàn lượt, thời gian đăng bài là một giờ trước.

Ở khung dưới vô số những bình luận ác ý.

Tuyên Vân Chi nhíu mày.

Tại thời điểm này, có thể làm ra loại chuyện này, ngoại trừ Triệu Mộc Hề thật sự là không nhớ nổi còn có người khác.

Trả lại điện thoại di động cho bạn cùng lớp, lấy điện thoại di động của mình ra.

Sau tiếng bip bip, đầu dây bên kia được kết nối.

Chỉ nghe Tuyên Vân Chi nói

"Vân Phong, tra cho chị một bài viết nặc danh."

Ngồi ở trong nhà Tuyên Vân Chi, Tuyên Vân Phong đang ăn sáng sau khi nghe xong lời của Tuyên Vân Chi, chỉ nói một câu

"Được, chị cứ giao cho em."

---------------------oOo----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro