[TG4] Chương 303

Chương 303: Thân ái, giáo thảo (84)

Edit: Bối tiểu yêu

🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 ❄️ 🐢 🐢 🐢 

Bá đạo ngang ngược, không hề che dấu mục đích của chính hắn, lời nói thô lỗ như vậy bị giọng điệu nhu hòa của hắn nói ra.

Lại khiến trái tim cô run lên, không tức giận, ngược lại cảm thấy thanh âm này rất hấp dẫn người khác, cô chắc điên rồi.

"Em thấy anh không có chút ý định muốn em rời đi."

Cô cũng may lý trí còn rõ ràng, nhịn không được phản bác.

Tư Vân Tà cười, mang theo kinh diễm mị hoặc, tay đã hành động, lần thứ hai giao du.

"Bị phát hiện, làm thế nào tôi có thể thả em đi? Tôi biến thành bộ dáng này, đều là bởi vì em, Chi nhi, vô luận em có thích hay không, có nguyện ý hay không, đều phải thừa nhận. "

Thanh âm lẩm bẩm, nghe đến làm cho người ta chỉ cảm thấy sởn tóc gáy.

Cô phải vì hắn, vào địa ngục, sống cuộc sống tối tăm hắc ám, thì cô bắt buộc phải ở bên hắn vĩnh viễn không được rời đi, có như vậy lòng hắn mới có thể thoải mái một chút.

Muốn hắn nhìn cô vui vẻ với người khác, hắn sợ mình nhịn không được giết chết cô.

"A"

Cô bị đụng chạm nhạy cảm, nhịn không được co lại.

Đôi môi mỏng kia mang theo nụ hôn nóng bỏng, từng chút một lại rơi xuống.

Người đàn ông này quyết tâm đòi cô.

Không còn chỗ nào.

Trong lúc mê mang, cô nghe một câu ma mị của hắn bên tai

"Chi nhi, chuẩn bị xong chưa?"

Dứt lời, cô liền cảm thấy chỗ nào đó dưới thân truyền đến đau đớn.

Cô khẽ nhíu mày,

"A, đau"

Cô cắn khóe môi.

Cho đến khi một đôi môi mỏng dịu dàng trấn an rơi vào môi cô, nhẹ nhàng khơi dậy dục vọng của cô.

Chỗ đau đớn kia qua đi, từng đợt tê dại truyền đến.

Tư Vân Tà nhìn biểu tình trên mặt cô, đôi môi mỏng nhếch lên ý cười càng sâu:

"Sắp bắt đầu rồi."

Tuyên Vân Chi cho dù nhắm mắt cũng có thể cảm giác được tầm mắt hắn nhìn tới nóng rực đến mức nào.

Người đàn ông này, muốn làm là làm!

Trong lòng cô nhịn không được lẩm bẩm.

"Yo"

Từng tiếng rên rỉ, tiếng rên rỉ, kèm theo ái muội truyền ra.

Rốt cục tình niệm trong thân thể cắn nuốt cô, một chút suy nghĩ cũng không lưu lại.

Chỉ có thể tùy ý hắn đùa bỡn, hôn môi, xuyên qua, trong từng tiếng thở dài, trầm luân ở bên trong.

Đêm, luôn luôn dài, vòng này và một vòng trầm luân tuyên bố đêm nay không ngủ.

Dưới ánh đèn lờ mờ, quần áo xé một cái, trên giường bị giày vò không ra hình dạng, hai thân thể đan xen cùng một chỗ, mang theo tình thâm ái muội làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng.

Khi người kia còn đang hăng hái cày cấy, cô cũng không biết đây là lần thứ mấy, cho đến khi hắn thỏa mãn dừng lại.

Cô đã mệt đến không thể thở được, mơ màng nặng nề, một chút khí lực cũng không có, tinh lực của người này, thật sự là dọa người.

Cơ thể giống như rút cạn, nằm đó như một vũng bùn.

Gần như ngay trong nháy mắt hắn dừng lại, cô đã ngủ thiếp đi.

Lúc trước cô từ trong trại huấn luyện, trải qua ngày chém giết, cũng không mệt mỏi như vậy.

Tư Vân Tà nhìn Tuyên Vân Chi, mồ hôi đầm đìa, đã ngủ thiếp đi, hắn nghiêng đầu.

Trong đôi mắt đen kịt vẫn như ban đầu.

Nụ cười hài lòng hiện lên khuôn mặt của mình,

"A, không tệ".

Bây giờ cô là người của anh.

Sau này cũng vậy.

Loại giao hợp khoái cảm sung sướng này, thoáng cái bù đắp cho hắn kiếp này một kiếp si cuồng chờ đợi.

Ân, hắn hẳn là nghĩ ra một cách, tốt nhất có thể đem linh hồn của cô giam cầm lại.

Nói như vậy, cô vĩnh viễn vĩnh viễn đều là của mình.

Như vậy mình cũng sẽ không cần khổ sở tìm kiếm, cũng không còn cảm nhận lại cảm xúc thống khổ khi mất đi cô.

---------------------oOo----------------------

EDIT: 

Mình xin lỗi đã để mn chờ lâu, mình đang cố gắng cho kịp tiến độ ạ :3 

Cảm ơn mn đã chờ đợi 😍

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro