Chương 206 Có nguy hiểm đến tính mạng không?

Phòng thí nghiệm muốn tìm ra nguyên nhân gây bệnh của Quan Minh Ngọc thì chắc chăn phái dày công nghiên cứu.

Mà bản thân cô ấy cũng sẽ trở thành đối tượng duy nhất để thực hiện các thí nghiệm đó. Vậy nên, tham gia với tư cách người tình nguyện là phù hợp nhất.

Quan Minh Ngọc nghe hết lời giải thích của Lê Tiếu thì do dự hỏi: "Những thí nghiệm đó... đều miễn phí sao?"

Lê Tiếu gật đầu: "Phải, miễn phí."

Quan Minh Ngọc thở phào nhẹ nhõm rồi chợt hỏi thêm: "Có nguy hiểm đến tính mạng không?"

Tuy không có nhiều kinh nghiệm xã hội, nhưng Quan Minh Ngọc cũng hiểu được không có công lao sẽ không tự dưng được hưởng lợi.

Lê Tiếu gõ ngón tay lên bàn, nói thẳng: "Điều này thì tôi không thể bảo đảm. Trước mắt vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu nguyên nhân gây bệnh của cô. Quá trình này cần nghiên cứu và sàng lọc nhiều lần, bao gồm cả việc thử thuốc, cũng như không loại trừ sự xuất hiện của các phản ứng xấu."

"Một khi đã ký cam kết thì đồng nghĩa với việc cô tình nguyện chịu trách nhiệm về tất cả những tình huống phát sinh trong quá trình thí nghiệm. Thế nên cô hãy suy nghĩ thật cần thận. Nếu cô không muốn thì tôi sẽ không ép."

Quá trình thí nghiệm bệnh lý vốn rất phức tạp, không phải việc một sớm một chiều có thế cho ra kết quả ngay, Quan Minh Ngọc chần chừ cũng là điều dễ hiểu.

Thấy Quan Minh Ngọc đắn đo sau khi nghe mình nói, Lê Tiếu thoáng nhìn về góc chéo đối diện trong quán cơm.

Cô nhếch môi, bình thản nói: "Thí nghiệm khoa học rất chặt chẽ và cẩn thận, nhóm tiến hành nghiên cứu sẽ do Viện sĩ Giang Hàn Đức triển khai. Nếu muốn biết thông tin cụ thể hơn, chi bằng anh Quan Minh Thần đây cứ hỏi thẳng tôi, đừng làm mấy chuyện quay lén làm gì."

Sắc mặt Quan Minh Ngọc lập tức trắng bệch. Mà vai người đàn ông ngồi quay lưng lại với bọn họ ở góc đối diện cũng run lên. Người đó là Quan Minh Thần.

Quan Minh Ngọc đứng dậy, bước nhanh đến chiếc bàn phía đối diện, thúc giục: "Anh à, đừng quay nữa, mau qua đây."

Quan Minh Thần buồn bực vò đầu, tay trái vẫn còn duy trì tư thế quay lén từ dưới nách phải, lúng túng thở dài.

Không bao lâu sau, hai anh em ngồi đối diện với Lê Tiếu.

Gương mặt ngăm đen rắn rỏi của Quan Minh Thần giờ cũng đỏ đến mang tai.

Ba người nhìn nhau im lặng một lúc, Lê Tiếu thiếu kiên nhẫn lên tiếng: "Anh muốn hỏi chuyện gì?"

Quan Minh Thần là người ít học, nghĩ một lúc bèn nói: "Có phải các người muốn em gái tôi làm chuột bạch thí nghiệm không?"

Quan Minh Ngọc thúc khuỷu tay vào người anh ta: "Anh, đừng nói linh tinh."

Lê Tiếu liếc nhìn Quan Minh Thần: "Cô ấy là đối tượng nghiên cứu của phòng thí nghiệm, anh hiểu vậy cũng không sai."

Quan Minh Ngọc nhìn Lê Tiếu, do dự mấy giây rồi hạ quyết tâm: "Cô Lê, tôi đồng ý ký cam kết."

"Minh Ngọc!" Quan Minh Thần khẽ quát: "Rõ ràng họ xem em như chuột bạch để nghiên cứu. Anh không đồng ý! Lúc trước anh có đọc tin tức rồi, thí nghiệm trên cơ thể người là phạm pháp!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro