Chương 13: Cảm giác cấp bách

'Tận thế...' Tuy "Chính nghĩa" Audrey đã sớm từ trong miệng vị Bán Thần giáo hội Tri thức kia biết được lời tiên đoán về tận thế, nhưng đối với cái này vẫn khuyết thiếu cảm giác thực tế, luôn cảm thấy đó là lời tuyên truyền dùng để lừa gạt dân chúng.

Cho dù cô đã trải qua một cuộc chiến tranh mà cá nhân cực kỳ bé nhỏ, cũng không nhận thức là thế giới này cách tận thế chỉ còn mười mấy năm.

Một chút dấu hiệu cũng không có!

Nhưng hiện tại, người nói ra lời tiên đoán về tận thế này là quyến giả của ngài "Kẻ Khờ", ngài "Thế giới" vẫn luôn đáng tin cậy, có gan đánh chủ ý cả Thiên sứ, hơn nữa, giọng điệu nghe chắc chắc như vậy, tựa như anh ta đã thấy rõ ràng được chuyện sẽ xảy ra mười mấy năm sau.

Điều này làm cho Audrey theo bản năng lựa chọn tin tưởng, trong lòng chợt trầm xuống, vừa khẩn trương, lại bối rối.

Ngoại trừ cái này, cô còn cảm thấy cảm giác mê mang của bản thân chợt biến mất không ít. Còn mười mấy năm thôi nữa sẽ đến tận thế, cho dù có người chết đuối, cũng đều sẽ giãy dụa một chút, huống chi một vị Bán Thần danh sách 4 trong trạng thái hoàn hảo.

'Tận thế...' Là Hồng y giáo chủ giáo hội Bão Táp, "Người Treo Ngược" Alger gần đây xem qua không ít lời tiên đoán về tận thế, nhưng vẫn không thể nào chứng thực được điều gì. So với "Thế giới" Germand Sparrow cực kỳ nghiêm túc nhắc nhở, hai bên mang đến đánh sâu vào căn bản không ở cùng một tầng cấp.

Cùng lúc đó, anh còn sâu sắc chú ý tới một chi tiết, đó chính là "Thế giới" nói thần linh cũng sẽ bị hủy diệt.

Phản ứng đầu tiên của Alger là Germand Sparrow bất kính đối với ngài "Kẻ Khờ", bởi vì ngài "Kẻ Khờ" cũng là một vị thần linh.

Nhưng anh nhanh chóng phủ định ý tưởng này, dù sao "Thế giới" Germand Sparrow cũng là quyến giả của ngài "Kẻ Khờ", là tín đồ thành kính nhất, thành viên còn lại của hội Tarot có lẽ còn có khả năng nhất định đôi khi trong ngôn ngữ không cẩn thận lỡ báng bổ đến ngài "Kẻ Khờ", "Thế giới" Germand Sparrow là tuyệt đối không có khả năng.

Căn cứ vào hai điều kiện tiên quyết "Germand Sparrow sẽ không bất kính với ngài Kẻ Khờ" và "Anh nói thần linh cũng sẽ bị hủy diệt" này, "Người Treo Ngược" Alger rất nhanh đưa ra kết luận khác:

Ở trong lòng "Thế giới" Germand Sparrow, ngài "Kẻ Khờ" cấp bậc còn cao hơn cả Chân thần!

'Cái này...' Alger không nghi ngờ kiến thức của "Thế giới" Germand Sparrow, dù sao đây cũng là một vị cường giả thường xuyên giao tiếp với Thiên sứ.

Nhận thức như vậy làm cho anh vừa sợ vừa nghi hoặc, nhất thời tìm không thấy lời giải thích hợp lý hơn.

"Ẩn sĩ" Cattleya lấy máu của "Con rắn vận mệnh" tấn thăng Bán Thần, danh sách 3 đối ứng tên là "Bậc thầy tiên đoán", ngẫu nhiên cũng sẽ mơ thấy hình ảnh như tận thế tiến đến, thêm "Nữ vương thần bí" Bernadette thường xuyên nhắc nhở, cô cũng không bởi vì lời nói vừa rồi của ngài "Thế giới" mà sinh ra cảm xúc kinh ngạc hay khiếp sợ, chỉ có loại cảm giác tro bụi bắn lên rốt cuộc rơi xuống mặt đất.

Đối với tương lai, vị "Học giả thần bí" này cũng mê mang, ngoại trừ thăng cấp bản thân, không biết nên dùng sức ở phương hướng nào.

'Tận thế...' "Thẩm phán" Hugh cùng "Ma thuật sư" Fors cách quý cô "Ẩn sĩ" liếc mắt nhìn nhau một cái, cảm ứng được trong lòng đối phương nhấc lên sóng triều cao tận trời.

Các cô hoàn toàn không nghĩ tới cuộc sống tự nhận thấy là tốt đẹp, dưới tình huống không có chuyện ngoài ý muốn gì khác, nhiều lắm chỉ có thể duy trì mười mấy năm.

Thời điểm này, đang là những năm tháng tốt nhất trong cuộc đời của các cô, cho dù chưa tới Bán Thần, cũng không cần quá lo lắng thân thể già cả, hay khuynh hướng mất khống chế tăng lên.

Bởi vì người nói ra chuyện này là "Thế giới" Germand Sparrow, cho nên hai cô gái cũng không hoài nghi lời tiên đoán tận thế là thật hay giả, nhất thời vừa sợ hãi vừa trầm trọng.

Ban đầu, "Mặt Trời" Dereck khó có thể ngăn chặn sản sinh ra cảm giác uể oải nhất định, bởi vì thành Bạch Ngân vừa rời khỏi vùng đất bị thần bỏ rơi như tận thế, mới vừa đi vào thế giới ánh sáng, kết quả không được bao lâu lại phải nghênh đón tận thế mới.

Rất nhanh, cậu điều chỉnh lại tâm tình, lựa chọn tin tưởng ngài "Kẻ Khờ".

Vị tồn tại vĩ đại này nếu có thể cứu thành Bạch Ngân ra khỏi vùng đất bị thần bỏ rơi, vậy thì cũng có thể ngăn cản tận thế tiến đến.

'Tuy mình là chúa cứu thế của Huyết tộc khi tận thế đến, nhưng không nghĩ tới tận thế sẽ buông xuống nhanh như vậy... Mình mới chỉ là một vị Bá tước...' "Mặt trăng" Emlyn nhịn không được hơi nhíu mày, giống như là học sinh mới đi học vài ngày đột nhiên phải nghênh đón cuộc thi vậy.

Đương nhiên, cái này cũng làm cho cậu có chút phấn chấn, dù sao cậu không bao lâu nữa sẽ được thực hiện sứ mệnh của bản thân, thể hiện ra sự vĩ đại của bản thân ở trước mặt đồng tộc.

"Ngôi Sao" Leonard từ trong miệng ông già Pares Zoroaster đã nghe qua lời tiên đoán về tận thế, tuy không biết vì sao lại phát triển như vậy, nhưng đã sớm có sự chuẩn bị về tâm lý nhất định, lúc này phục hồi tinh thần trước hết, mở miệng hỏi:

"Vì sao tận thế lại đột nhiên buông xuống? Hiện tại một chút dấu hiệu cũng không có..."

Klein thao túng người giả "Thế giới" đáp lại:

"Chỉ là mọi người không ra phát hiện dấu hiệu mà thôi."

"Chẳng lẽ mọi người nghĩ thần chiến bùng nổ mà không hề có nguyên do?"

Thấy các thành viên hội Tarot đều ngẩn ra, lâm vào suy nghĩ, "Thế giới" Germand Sparrow lại bổ sung thêm một câu:

"Nguyên nhân cụ thể mọi người tạm thời không có tư cách để biết, chỉ cần hiểu biết về nó, cũng sẽ mang đến ô nhiễm khó có thể chống đỡ, chỉ có tồn tại Thiên sứ trở lên mới có khả năng chống lại."

'Cái đó cũng tương tự với lời nói của vị Bán Thần giáo hội Tri thức kia... Cũng gần với ô nhiễm từ bầu trời sao... Mình hình như đã quên đi chuyện gì đó... Ngài "Thế giới" hình như đã hiểu biết ngọn nguồn... Anh ta không sợ bị ô nhiễm sao? Anh ta, anh ta đã là Thiên sứ? Là Thần?' Trong đầu "Chính nghĩa" Audrey hiện lên từng suy nghĩ, sâu sắc nhận thấy "Thế giới" Germand Sparrow có khả năng đã hoàn thành tấn thăng, trở thành sinh vật thần thoại chân chính.

Trong niên đại xa xưa, cái này thậm chí có thể được xưng là tín thần, là một thành viên của thần linh!

Ngay sau đó, "Người Treo Ngược" Alger, "Ẩn sĩ" Cattleya, các thành viên hội Tarot đều suy luận ra sự thật kia, biết "Thế giới" Germand Sparrow đã đứng ở đỉnh thế giới hiện thực, trở thành Thiên sứ đi trên mặt đất.

Bọn họ có suy đoán cái này có liên quan đến chuyện trước đó Germand Sparrow mưu tính đối phó với một sinh vật thần thoại, tin rằng đây là chỗ tốt sau khi ngài "Kẻ Khờ" tiến một bước sống lại mang đến cho quyến giả.

Nhưng mặc kệ thế nào, hội Tarot ngoại trừ người chủ trì, người triệu tập, lần đầu tiên có thành viên cấp bậc Thiên sứ!

Đương nhiên, đối với chuyện "Thế giới" Germand Sparrow tấn thăng tới danh sách 2, bọn họ cũng không quá ngoài ý muốn, đã sớm trở nên chết lặng.

Klein thao túng "Thế giới", để cho hắn nhìn quanh một vòng rồi nói:

"Mọi người kế tiếp có thể suy nghĩ một chút sau này tính làm cái gì, chuẩn bị làm như thế nào."

"Thẩm phán" Hugh và "Ma thuật sư" Fors, các thành viên hội Tarot khẽ gật đầu, tỏ vẻ bản thân đã biết.

Sau chừng mười phút trao đổi tự do, tụ hội Tarot lần này dần dần đi vào hồi kết.

..............

Trở lại thế giới hiện thực, Hugh nhìn quanh phòng ngủ của mình một vòng, vẻ mặt trầm đọng lại từng chút một.

Cô lại cảm giác được cái sự bức thiết kia.

Ra khỏi phòng, Hugh thấy Fors cũng đồng thời đi tới hành lang, không như thường ngày, đứng im một hồi mới đi ra giống như bình thường.

"Cậu tính đi nơi nào?" Hai người đồng thời mở miệng nói, tiếp theo lại đồng thời im lặng.

Vài giây sau, một thiếu niên thanh tú đi ra từ trong phòng khách, hắn ta mang mắt kính gọng hẹp, để mái tóc hơi bù xù, hai tay ôm mấy quyển sách thật dày.

"Không xong, quên mất buổi chiều hôm nay có lớp!" Thiếu niên này vừa thì thào tự nói, vừa xông về phía cầu thang lầu, hoàn toàn không nhìn hai cô gái đang đứng đấy.

Cậu ta là em trai của Hugh, Rodilca, vừa mới vào một lớp dành cho luật sư thi dự bị.

Tại Backlund, trước hết phải thông qua cuộc thi, sau đó mới có thể trở thành luật sư thực tập, mà luật sư thực tập cần đi theo một vị đại luật sư học tập và công tác ít nhất 5 năm, mới có thể được phép tham gia cuộc thi tư cách, lấy được giấy phép luật sư sự vụ.

Nếu muốn tiến thêm một bước trở thành đại luật sư, thì phải tiến vào trường luật sư Backlund nhận được bằng đại học.

Hugh nhìn em của mình chạy thịch thịch thịch đi xuống thang lầu, trên mặt không tự giác lộ ra nụ cười.

Cô chợt ngẩng đầu, nói với Fors:

"Mình chuẩn bị về MI9, cố gắng làm việc."

"Mình tính đi chỗ thầy một chuyến." Fors cũng trả lời vấn đề vừa rồi.

Ngay sau đó, bóng dáng "Nhà lữ hành" này nhanh chóng trong suốt, biến mất ngay tại chỗ.

Vài giây sau, Fors xuất hiện ở cảng Pritz đang xây dựng lại, đi tới trước một căn nhà coi như hoàn hảo.

Sau đó, cô từ trong túi ngầm lấy ra giấy bút, viết lời để lại, tính nói cho thầy mình đã tiêu hóa xong ma dược "Nhà lữ hành".

Thu hồi bút máy, cô nhét tờ giấy vào trong hộp thư báo ở cửa.

Đây không phải chỗ ở của Dorian Gray Abraham, đây là nơi truyền tin tức mà Fors trước đó đã quy định với quý ngài này.

Đợi tới ngày hôm sau, Fors lại đến nơi đây, đã thấy Dorian đưa ra địa điểm cùng thời gian gặp mặt.

.............

Emlyn mở mắt ra trong phòng, thay áo khoác ngoài có cổ đứng, tính đi gặp Hầu tước Nibes.

Khi ngồi xe ngựa băng qua phố Hoa Hồng, cậu theo bản năng nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, có chút ngạc nhiên lại không tính ngoài ý muốn phát hiện cửa lớn giáo đường Bội Thu đã mở ra.

Sau sự do dự ngắn ngủi, cậu bảo người đánh xe dừng lại ở bên đường, thanh toán tiền xe.

Đội mũ dạ, cầm gậy ba toong, vị Bá tước Huyết tộc có đôi mắt đỏ tươi này đi lên bậc thang, tiến vào giáo đường Bội Thu, thấy cha sứ Utravsky tựa như lại cao thêm một chút đang cong lưng, dọn dẹp phòng cầu nguyện.

'Quả nhiên đã được thả ra... Thật sự là giam giữ mang tính bảo hộ...' Emlyn âm thầm lắc lắc đầu.

Lúc này, cha sứ Utravsky ngẩng đầu lên, nhìn cậu một cái rồi nói:

"Lau chân đèn đi."

"... Mình là đang lấy lòng mẫu thần." Emlyn lẩm bẩm một câu, đi đến căn phòng ở phía sau, thay áo bào giáo sĩ màu nâu của giáo hội Đại địa, bắt đầu lao động.

Cậu cũng không nói gì với cha sứ Utravsky, đều tự làm chuyện thuộc về bản thân, cố gắng để cho giáo đường Bội Thu quay về vẻ sạch sẽ và an bình.

Không biết qua bao lâu, ngoài cửa đột nhiên có một đám người tiến vào.

Emlyn theo bản năng nhìn lại, thấy Nam tước Casimir Odra, thấy Tử tước Ernest Boyar từng đến giáo đường Bội Thu "công tác", thấy từng gương mặt quen thuộc.

Khóe miệng Emlyn bất tri bất giác nhếch lên.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro