Chương 3: Ta, Linh Quỳnh, thu tiền


【...... Do ngài lựa chọn hình thức thứ hai, hy vọng ngài không nên hối hận.】

Linh Quỳnh lúc này trong đầu toàn là tư tưởng nguy hiểm 'Đem nam chính bán một vòng, liền có thể giàu lên nhanh chóng ' , có khi nào nghiêm túc nghe Vinh Diệu nói chuyện.

Linh Quỳnh càng nghĩ càng thấy có thể thực hiện.

Mẹ nam chính ưa thích Bạch Diệp Vi, đối với nguyên chủ rất là chán ghét, căn bản không muốn để cho cô bước chân vào Thẩm Gia.

Nhưng mà Tô gia cũng không phải con chó con mèo, có thể tùy tiện đuổi.

Cho nên...... Linh Quỳnh cảm thấy mình còn có thể kiếm được rất nhiều tiền!


Linh Quỳnh nghe được vị trí bà Thẩm, mang theo váy, bước chân nhẹ nhàng đi tìm người.

Thẩm mẫu đang cùng người nói chuyện, nghiêm mặt rất ra dáng trưởng lão, người không ngu đều sẽ nhìn ra được, bà ta đối với lễ đính hôn này rất không hài lòng.

Linh Quỳnh mặt mũi khẽ cong, bước chân nhanh nhẹn đi qua, cười tủm tỉm chào hỏi: "Bác Thẩm ......"

Bà Thẩm đi về hướng phòng nghỉ, Bạch Diệp Vi đụng vào bà Thẩm, khéo léo kêu một tiếng: "Bác gái."

"Diệp Vi a. "Bà Thẩm gặp Bạch Diệp Vi, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười, "Vừa đúng lúc, ta có chút chuyện cùng con nói, con đi theo ta."

Bà Thẩm mang theo Bạch Diệp Vi đến phòng nghỉ, khóa chặt cửa.

Bạch Diệp Vi không hiểu nhìn xem Thẩm mẫu, "Bác gái, có chuyện gì sao?"

Bà Thẩm thần sắc có chút cao hứng, "Diệp Vi, ta nói với con, vừa rồi nha đầu Tô gia kia tìm ta."

Lông mày Bạch Diệp Vi dựng lên, cô ta đang tìm khắp nơi mà không thấy Linh Quỳnh đâu.

Cô ta vậy mà thật sự dám cầm tấm chi phiếu kia......

Thẩm mẫu không có chú ý biểu cảm của Bạch Diệp Vi, thần thái cao hứng nói tiếp: "Nha đầu đó nói với ta, lễ đính hôn này có thể hủy bỏ."

"......"

Cái này lí do thoái thác như thế nào có chút quen tai?

Thẩm mẫu: "Tiếp đó đòi ta một khoản tiền."

Bạch Diệp Vi suýt chút nữa bị sặc nước bọt , kinh ngạc không thôi, "Bác cho?"

"Cho a. "Bà Thẩm vẫn rất cao hứng, "Ta cũng không muốn cô ta vào cửa, nếu nha đầu đó muốn lấy tiền, ta cũng liền vui vẻ đồng ý cho nó. Dù sao con dâu vừa ý ta là con."

Có thể tốn ít tiền đem Linh Quỳnh đuổi đi, bà Thẩm cầu còn không được.

Mặc dù có chút đau lòng, bất quá chút tiền kia bà trả nổi.


Bạch Diệp Vi hoàn toàn không để ý tới câu nói sau cùng vui vẻ kia của bà Thẩm , khóe miệng co giật: "Bác gái, cô ta cũng đòi tiền con!!"

Bà Thẩm kinh hãi: "Cái gì? Con cũng cho tiền nó?"

Bạch Diệp Vi khẽ gật đầu.

"......"

"......"

Đáy lòng hai nữ nhân đồng thời muốn nói một câu 'Mẹ kiếp'

......

Linh Quỳnh cất khoản tiền lớn 2000 vạn đi , hướng về phía cuộc yến hội đi qua.

Lúc này vừa vặn yến hội sắp bắt đầu, Linh Quỳnh thấy xa xa có một nam nhân anh tuấn cao lớn một thân âu phục, mang người từ bên kia tới.


Đã là nam chính, xét dung mạo tuyệt đối không có gì để bắt bẻ.

Hoàn toàn chính là con cưng của trời, là dạng có thể đóng khung treo lên triển lãm tác phẩm nghệ thuật.

Lúc đi kèm theo khí chất vương giả, khí tràng cường đại, làm người xung quanh tự động tránh ra.

Nam chính thật sự soái a!

Không hổ là con trai ruột của tác giả , hào quang nhân vật chính mở đến cấp SSS.

Nhìn hắn như vậy ta cảm thấy cũng có thể......

Linh Quỳnh cho mình một cái tát tại chỗ.

Có thể cái gì mà có thể.

Nhớ lại một chút cách nguyên chủ chết.

Bây giờ suy nghĩ một chút còn có thể sao?

Không thể!

Linh Quỳnh sờ sờ khoản tiền lớn cất trong ngực, quả nhiên tỉnh táo hơn nhiều.

Một bên khác Thẩm Tần Xuyên cũng nhìn thấy Linh Quỳnh, đối với đối tượng đính hôn này, hắn mười phần không vui.

Thời điểm Tô Khinh Ý vẫn còn sống hắn không có phát hiện mình người yêu thích là ai.

Khi nàng không còn ở đây, chính mình phát hiện ra đã chậm.

Thế nhưng Tô gia còn hèn hạ như thế, vậy mà cầm hôn ước bằng miệng trước đây tìm Thẩm lão thái thái.

Bởi vì lúc đó không có chỉ định người, chỉ nói nữ nhi Tô gia...... Cho nên Tô gia để cho Tô Miểu Miểu thay thế, cách nói bên trên có thể có chút không dễ nghe, nhưng cũng không có người có thể tìm ra sai sót.

Nhưng mà hắn không nghĩ tới, sẽ nhìn thấy nữ nhân kia đột nhiên tự cho mình một cái tát......

Cô vừa rồi còn nhìn hắn nha.

Thế mà lại đánh chính mình một cái tát là có ý gì?

Thẩm Tần Xuyên cùng Linh Quỳnh gặp nhau tại sảnh lớn.

"Thẩm tiên sinh." Linh Quỳnh dùng âm thanh ngọt mềm kêu một tiếng, bộ dáng có chút nhu thuận.

Thẩm Tần Xuyên chỉ nhìn một lát rồi thu hồi ánh mắt, "Tô Miểu Miểu, cô nên nhớ kỹ thân phận của mình, coi như cô cùng tôi đính hôn, cô cũng chỉ là một cái vật trang trí của Thẩm gia, cô đừng vọng tưởng thay thế chị mình."

Linh Quỳnh tuyệt không chịu thua, âm thanh vẫn là trong veo mềm nhu như vậy , "Liền không ủy khuất Thẩm tiên sinh , tôi cũng không phải rất muốn làm vật trang trí của Thẩm gia đâu

Thẩm Tần Xuyên nhíu mày: "Cô có ý gì?"

Đúng lúc đã đến giờ, cửa phòng khách chậm rãi đẩy ra.

Linh Quỳnh câu môi nở nụ cười, cầm váy lên, không để ý đến Thẩm Tần Xuyên, tự mình đi vào bên trong .

Thẩm Tần Xuyên: "......"

Linh Quỳnh một mình đi vào, người trong yến hội có chút mờ mịt.

Thế nhưng tiểu cô nương rất nhanh liền đứng ở trên đài, thuận tay lấy đi microphone trong tay người chủ trì.

Tiểu cô nương hắng giọng một cái: "Tôi tuyên bố một sự kiện, Tô Miểu Miểu cùng Thẩm Tần Xuyên hủy bỏ lễ đính hôn."

"Tôi xem cô ta đây là tự mình hiểu lấy, miễn cho về sau chịu khổ, thật sự đã biết con dâu Thẩm gia nào có dễ làm như thế."

"Cô ta nói thật hay giả còn chưa nhất định đâu, nói không chừng lại là làm ra loại thủ đoạn nào đó."

"Tô Miểu Miểu!" Thẩm Tần Xuyên mặt đen lên đi tới, thấp giọng quát lớn, "Cô muốn làm gì?"

Tiểu cô nương nâng microphone, quay đầu nhìn sang, "Thẩm tiên sinh không phải là không muốn cùng tôi đính hôn, bây giờ hủy bỏ đính hôn, không phải hợp ý anh sao?"


Biểu tình kia của Linh Quỳnh phảng phất như viết 'Tôi thành toàn anh, làm sao anh còn hung dữ với tôi' vô tội cùng khiển trách.

Giống như hắn là tên ác nhân.

"Cô coi đây là cái gì? " Thẩm Tần Xuyên khuôn mặt đã đen thành đáy nồi, toàn thân tản ra hơi lạnh.

Nói tổ chức liền tổ chức, nói bãi bỏ liền bãi bỏ?

Hắn đã qua thời kỳ chỉ bằng cảm xúc làm việc không để ý kết quả lâu rồi.

"Tô Miểu Miểu, cô đang nói hươu nói vượn cái gì." Tô mẫu cùng Tô phụ lúc này cũng đi lên trên đài, lôi kéo muốn Linh Quỳnh đi xuống.

"Tôi không nói nhảm." Linh Quỳnh linh hoạt tránh đi vợ chồng Tô gia, dùng microphone từng chữ nói ra nói: "Tôi không thích Thẩm Tần Xuyên, hôn ước kiểu này thì sẽ không có hạnh phúc ."

"Ngăn cô ta lại!!"

"Không cho phép cô ta chạy!"

Thẩm mẫu cùng Bạch Diệp Vi nghe thấy tin tức chạy tới, kịch đã nháo đến hồi cuối.

Tô phụ bị tức suýt chút nữa phát bệnh tim.

Mà Linh Quỳnh đã sớm thừa dịp hỗn loạn chạy trốn, lưu lại một chồng cục diện rối rắm.

Lễ đính hôn tốt như vậy, nhà gái đột nhiên chạy trốn, lễ đính hôn chỉ có thể nửa đường bãi bỏ.

Này ảnh hưởng đối với hai bên đều không tốt, Tô gia còn phải cùng Thẩm gia chịu đủ loại tội.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro