🍀CHƯƠNG 98: Cục cưng của ca ca quỷ súc (17)
Editor: Halley
.................................🐥
"Cái gì?"
Lâm Dật Thỉ sửng sốt một chút, phản ứng lại mới hỏi, "Đường tổng, anh vừa mới nói gì?"
"Tôi nói, đưa điện thoại cho Tiểu Quả."
Đường Tranh nhấp môi, hắn không thích nói lần hai.
"Đường tổng, Tiểu Quả không có ở đây."
Lâm Dật Thỉ cuối cùng cũng hiểu ra, "Chẳng lẽ, cô ấy đến tìm tôi sao? Lúc nào thế?"
"Nếu là như vậy, Đường tổng anh nên nói cho tôi sớm một chút, để tôi đón tiếp cô ấy thật tốt."
Đường Tranh nhíu mày, "Em ấy không ở chỗ cậu sao?"
"Vừa rồi tôi có hỏi thư ký một chút, cho tới bây giờ, không có ai tìm tôi."
Đường Tranh không hề nhiều lời, cúp điện thoại cái rụp.
Nếu Đường Quả không tới chỗ Lâm Dật Thỉ, hắn cũng không cần cùng người hoa ngôn xảo ngữ nói thêm cái gì.
Chỉ là, Đường Quả cũng không ở cùng Lâm Dật Thỉ.
Đây mới là trọng điểm ! !
Đường Quả tắt máy.
Đây cũng là trọng điểm ! !
Cho đến bây giờ, điện thoại vẫn tắt máy, một tin tức cũng không có.
Cái này vô cùng trọng điểm ! !
Đường Tranh gọi về biệt thự, biết được Đường Quả cũng chưa trở về, đột nhiên đứng lên, bước dài đến văn phòng.
Vốn dĩ đang nghỉ trưa, nhân viên công tác ăn cơm, vui đùa ầm ĩ, nhìn thấy Đường Tranh đi tới, lập tức im lặng.
Sắc mặt Đường Tranh đen thui, đáy mắt còn có chút lo lắng khó lòng che dấu.
Lúc trước mặc kệ Đường Quả đi đâu, đều nói hắn trước một tiếng.
Cho dù sau khi ra ngoài, sau nửa tiếng sẽ nhắn tin cho hắn, trong vòng hai tiếng cũng sẽ gọi điện thoại cho hắn.
Cho dù là ở trường, một ngày Đường Quả liên lạc cho hắn ít nhất một lần.
Cho dù hắn ở nước ngoài, mỗi ngày cô sẽ tìm mọi cách giao lưu cùng hắn.
Giống như hắn cũng đã quen với phương thức ở chung như vậy.
Bỗng nhiên một người đột nhiên không rời khỏi hắn trong phạm vi nửa bước bây giờ lại rời đi nửa ngày, hắn thật sự không quen, thậm chí lo lắng.
Hắn cũng không nghĩ nhiều, hiện tại điều quan trọng là tìm được Đường Quả.
Đường Tranh dùng cách trực tiếp, phương pháp cũng dứt khoát, báo cảnh sát !
Tiểu công chúa Đường gia không thấy, cục cảnh sát bên kia nhận được tin tức này, đương nhiên là nhanh chóng tìm người.
Tiểu công chúa Đường gia mất tích, thiếu gia Đường gia tự mình báo án, có thể không quan trọng hay sao?
Đường Quả ở cửa hàng sửa điện thoại đợi nửa ngày, sắp mơ màng ngủ đến nơi, ngáp một cái, còn gọi cho ông chủ một phần cơm hộp.
Ông chủ sau khi ăn xong, tiếp tục sửa điện thoại.
Chỉ là linh kiện của điện thoại này rất phức tạp, hắn đã dùng rất nhiều phương pháp, cũng không thể khôi phục như ban đầu.
Lúc hắn sắp từ bỏ, cô gái nhỏ bên cạnh lại tỏ vẻ, hắn đành phải tiếp tục sửa, còn nói, phí sử dụng hắn một ngày, cô sẽ bồi thường, nhiệm vụ ngày hôm nay của hắn, là sửa cái điện thoại này thật tốt.
Nhìn chồng một trăm tệ bên kia, ông chủ cũng tận tâm tận lực mà sửa.
Tuy rằng chưa sửa được, nhưng vẫn có chút tiến triển, ít nhất hiện tại hắn cho rằng trình độ sửa điện thoại trong nửa ngày đã cao lên không ít.
Đường Quả chống ở quầy, bộ dáng uể oải, ỉu xìu.
Không biết khi nào, cửa tiệm xuất hiện hai cảnh sát, bọn họ đánh giá Đường Quả một chút, so so với ảnh chụp.
Cuối cùng lại chụp trộm Đường Quả, gửi qua bên kia.
"Đường thiếu, đây hẳn là Đường tiểu thư?"
Đường Tranh liếc mắt một cái liền nhận ra, thiếu nữ ở giữa ảnh chụp chính là Đường Quả.
Hắn thu hồi điện thoại, đứng dậy, "Cô ấy ở đâu?"
Cảnh sát bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, "Tôi lập tức đưa Đường thiếu qua."
Đường Quả còn chống cằm không chớp mắt nhìn chằm chằm ông chủ, đột nhiên cảm giác được cả người bị một bóng ma bao trùm, xung quanh cũng trở nên lạnh căm căm.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro