Chương 108: Danh mục yêu đương chưa được loading (11)
Nhạc Man Nhi xui xẻo rồi.
Cô ta định chờ Lăng Mặc đến cứu mình.
Mấy người đàn ông không biết từ đâu chạy tới, gặp chuyện bất bình— — kéo cô ta đi chỗ khác.
Nhạc Man Nhi không bị thương tổn gì, mấy người đàn ông kia giống như thật sự là người qua đường có lòng tốt, nhắc nhở cô ta phải cẩn thận, là con gái thì không nên đến nơi ít người, nhắc xong trực tiếp rời đi.
Nhạc Man Nhi tức đến gần chết.
Muốn gọi điện thoại cho Lăng Mặc, kết quả điện thoại lại hết pin.
Nhạc Man Nhi trở lại chỗ cũ tìm một vòng, không thấy Lăng Mặc đâu, đành phải trở về trường học trước.
Vừa bước đến phòng học cô ta đã nhìn thấy Lăng Mặc, lập tức chạy tới: “Lăng Mặc.”
Nhưng Lăng Mặc không thèm đếm xỉa đến cô ta.
Tính tình Lăng Mặc vốn như vậy, nhưng gần đây ít nhiều cô cũng có tiếp xúc với anh ta, thái độ của anh ta đối với mình cũng chuyển biến tốt… Sao lại tự nhiên trở nên như thế này.
Nhạc Man Nhi nói thêm mấy câu, nhưng Lăng Mặc vẫn không quan tâm.
“Xem kìa, tôi đã bảo là cô ta chủ động…”
“Học bá người ta cũng không thèm để ý cô ta, vậy mà còn muốn trèo cao, ảnh hưởng việc học tập của người ta.”
Chuẩn bị tới giờ học, số học sinh trong lớp cũng nhiều lên.
Học sinh chỉ chỉ trỏ trỏ Nhạc Man Nhi cũng càng ngày càng nhiều.
Còn học bá?
Học bá chính là thần tiên trên trời, coi như có giết người cũng không sai, sao lại có thể chỉ trỏ anh ta?
“Bọn họ có thật sự là đang nói chuyện yêu đương không?
“Thật giả cái gì, cậu nhìn đi, người ta có để ý cậu ta chút nào không?”
“Có khi nào là giả bộ không cho chúng ta biết không?”
“Sao lại thế được,học bá làm sao có thời gian diễn cho chúng ta xem.”
“Mấy người không thấy bài đăng mới nhất sao?”
“Bài gì?”
“Đây, đây nè… Cậu nhìn đi, bọn họ ra khỏi trường vẫn còn đi chung với nhau.”
“Có thể là trùng hợp. Nhìn tư thế Nhạc Man Nhi đi, đâu phải là đi chung, đây không phai là cố ý bám theo sao?”
“Cũng đúng ha…”
Hoa Vụ trở lại liền nghe thấy các bạn học thân thiết của mình đang thảo luận về tác phẩm hình ảnh xuất sắc trên diễn đàn.
Những người này sẵn sàng tin rằng là do Nhạc Man Nhi chủ động bám theo.
Nam thần cao lãnh của bọn họ không thèm quan tâm đến cô ta.
Hoa Vụ vào lớp, đúng lúc nhìn thấy Nhạc Man Nhi mặt đầy hoài nghi rời chỗ Lăng Mặc, về vị trí của mình.
Ước chừng cô ta vạn lần nghĩ không ra vì sao Lăng Mặc lại thay đổi thái độ với cô ta.
Cô ta thậm chí không dám hỏi Lăng Mặc lúc đó có nghe thấy tiếng kêu cứu của cô không, hắn có đi cứu cô hay không…
Đương nhiên, lúc này Nhạc Man Nhi càng hi vọng là Lăng Mặc không nghe thấy.
Hoa Vụ vòng qua những bạn học đang tám chuyện đi vào.
“Bạn học này, cậu đang tìm ai vậy?”
“...”
Hình như cô không có vào nhầm phòng học nha!
Hoa Vụ nhìn sang, bạn học kia sửng sốt một chút, sau đó nhận ra người trước mặt là ai: “Lâm Du? Tóc của cậu… Xém chút nữa tớ cũng không nhận ra nổi.”
Hoa Vụ đột nhiên đổi kiểu tóc, lộ ra gương mặt đó, cả người nhìn qua… Vẫn có chút ủ rũ.
Chỉ là đẹp hơn rất nhiều so với trước kia, nếu chỉ nhìn thoáng qua, thật sự khó nhận ra.
Trước kia Lâm Du có chút quái gở, lớp tóc mái dày kia giống như một lớp bảo vệ, bao bọc cô ở trong thế giới của riêng mình.
Quan hệ giữa cô với các bạn học cũng không khá mấy.
Cho nên mỗi lần Liễu Vũ Hi ‘Giúp đỡ’ cô, không có bạn học nào đứng ra bênh vực cô.
Hoa Vụ lắc lư đi về chỗ của mình, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Nhạc Man Nhi.
Nhạc Man Nhi giống như bị điện giật thu hồi tầm mắt, quay qua quay lại lật lật sách, sắp xếp đồ dùng.
Dựa theo kịch bản ban đầu, bây giờ nam nữ chính đã tiến đến quá trình phát hiện bí mật của nhau…
Nhưng vì Nhạc Man Nhi thò một chân vào, tái hiện trải nghiệm gặp nhau của nữ chính, dẫn đến ông trời lẩm cẩm nhận nhầm con gái ruột của mình, khiến Nhạc Man Nhi thay thế nữ chính.
Quan hệ của Lâm Du và Lăng Mặc bây giờ chính là bạn học xa lạ không liên quan gì với nhau.
Lần diễn duy nhất đó, diễn chưa được một nửa đã bị Nhạc Man Nhi cướp mất.
Hoa Vụ chống cằm, ánh mắt đảo qua đảo lại trên người Nhạc Man Nhi, làm sao để giúp người bạn học thân mến này của cô không đi lầm đường lạc lối, chăm chỉ học tập đây…
Nếu như có người nhìn thấy, có lẽ cũng cảm thấy ánh mắt bây giờ của Hoa Vụ rất giống biến thái.
Hoa Vụ lôi quyển sổ nhỏ của cô ra, bắt đầu viết — —
【 Kế hoạch nâng cao học tập 】
A. Đánh gãy chân
B. Học tập cho giỏi, ngày ngày tiến lên.
Kế hoạch A tạm thời không dùng được, mặc dù chỉ là tạm thời không được, nhưng cô tin rằng chỉ cần vững vàng quyết tâm, cố gắng kiên trì thì sẽ thực hiện được.
Trời cao sẽ không phụ người có lòng quyết tâm.
“Lâm Du, cậu có đăng kí không?”
Giọng nói ngọt ngào của con gái vang lên.
Hoa Vụ lấy tay che quyển sổ, ngẩng đầu nhìn về phía bạn học vừa nói chuyện: “Đăng kí cái gì?”
Nữ sinh đang vùi đầu viết cuốn sổ trên tay, căn bản không thấy được cô.
Nghe Hoa Vụ hỏi, cô gái theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn, đang muốn trả lời, đột nhiên phát hiện người trước mặt này khác xa so với ấn tượng của cô ấy: “Là… là hoạt động chăm sóc người cao tuổi do trường tổ chức.”
Nói xong, Hứa Nghi Hạ hỏi tiếp: “Cậu là Lâm Du sao?”
Lâm Du có bộ dáng như thế này sao?
Trước kia cô ấy thật sự không chú ý lắm…
Hoa Vụ cười: “Sao vậy?”
“À không…” Hứa Nghi Hạ nuốt nước miếng: “Bộ dạng này của cậu đẹp hơn trước kia nhiều.”
“Cảm ơn.”
“Không có gì…” Hứa Nghi Hạ ho khan một tiếng, trở về chủ đề chính: “Cái đó, cậu có muốn đăng kí không?”
“Phải góp tiền sao?” Cô cũng không có tiền nha!
Vì không để cho Nhạc Man Nhi đi lầm đường, tiền tiêu vặt của cô đã hao bớt một phần tư.
“Không phải, là đi viện dưỡng lão làm từ thiện.”
“...”
Kịch bản kinh điển của thể loại vườn trường, cô hiểu.
Loại hoạt động này… Không phải là sắp xếp cho nhân vật chính sao?
Hoa Vụ kéo Hứa Nghi Hạ sang một bên, chỉ về bên kia, hạ thấp thanh âm: “Hai người kia có đi không?”
Các cô gái nhỏ kéo nhau thì thầm rất bình thường, nhưng nói cùng với người không thân lắm, Hứa Nghi Hạ không được tự nhiên: “Tớ còn chưa hỏi.”
“Vậy cậu đi hỏi đi, hai người đó đi tớ sẽ đi.”
“Tại sao vậy?”
“Bí mật.” Đương nhiên là để ngăn cản bạn học thân yêu đi lầm đường lạc lối!
Hứa Nghi Hạ liếc mắt sang phía Lăng Mặc, lập tức nghĩ ra: “Cậu thích Lăng Mặc à?”
Hoa Vụ lườm: “Ai thích cậu ta.”
“...”
Cậu cũng không thể thích Nhạc Man Nhi mà đúng không?
“Vậy để tớ đi hỏi.” Hứa Nghi Hạ là lớp trưởng, phụ trách thống kê, bạn học nào cô ấy cũng phải hỏi qua một lần.
Thầy bảo nhiệm vụ phải có càng nhiều người càng tốt, nhưng đến bây giờ số người đăng kí cũng chỉ vài ba người…
Mọi người cũng không muốn đi…
Hứa Nghi Hạ hỏi Lăng Mặc trước.
Đầu tiên Lăng Mặc trả lời không đi, sau đó liền hỏi Hứa Nghi Hạ thời gian rồi bảo sẽ đi.
Lăng Mặc đi, Nhạc Man Nhi đương nhiên cũng đi theo.
Hứa Nghi Hạ trở lại: “Bọn họ đều đi.”
Hoa Vụ cười: “Vậy tớ cũng đi.”
“Ừm.”
Hứa Nghi Hạ viết tên cô vào.
Sau đó liền nghĩ đến… Nếu Lăng Mặc cũng đi, vậy là sẽ có nhiều người đăng kí hơn rồi!
Hứa Nghi Hạ hài lòng đi tìm bạn học tiếp theo, khóe mắt liếc đến quyển sổ dưới tay Hoa Vụ.
Cô ấy quét mắt liền thấy tám chữ ‘Học tập cho giỏi, ngày ngày tiến lên' to tướng.
“...”
Việc học không phải vốn là ngày ngày tiến lên sao?
…
…
Trương Phần Lan vì muốn xoay chuyển Lâm Võ, hai ngày nay cũng rất an phận.
Lâm Võ lần này thật sự tức giận, không thèm trở về nhà.
Hoa Vụ nghi ngờ Lâm Võ có tiểu tình nhân ở ngoài….
Dù sao trong cốt truyện, ba của nguyên chủ thật sự có mùa xuân thứ ba, chỉ có điều không biết bắt đầu từ khi nào.
Hy vọng Trương Phần Lan có thể chịu đựng.
Liễu Vũ Hi dưỡng thương được kha khá mới đi học, có thể là được Trương Phần Lan dạy bảo, không chủ động trêu chọc cô, chỉ là luôn luôn dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn Hoa Vụ, giống như làm vậy có thể báo thù cho cô ta.
Hoa Vụ rất hy vọng cô ta sẽ trực tiếp trêu chọc mình.
Như vậy cô có thể dạy cho cô ta biết cái gì gọi là lễ hội.
Đáng tiếc Trương Phần Lan không biết đã nói gì với Liễu Vũ Hi mà cô ta lại có thể nhịn được.
Lời đồn của Lăng Mặc và Nhạc Man Nhi nhanh chóng được các tin đồn khác thay thế, chỉ có các bạn học trong lớp luôn quan sát tình huống của hai người.
Nhưng mấy ngày nay quan hệ giữa Lăng Mặc và Nhạc Man Nhi không tốt lắm, bọn họ quan sát cũng không có kết quả gì.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro