Chương 128: Danh mục yêu đương chưa được loading (31)
Lâm Võ biết rõ bản tính của Trương Phần Lan.
Nếu ông ta thật sự cắt đứt, Trương Phần Lan nhất định sẽ liều mạng với cái ý nghĩ tất cả đều sẽ chết và đẩy hết mọi rắc rối về phía ông ta.
Cho bà ta một ít tiền coi như mua được sự thanh tịnh.
Dù sao chút tiền ấy không là gì đối với Lâm Võ.
Sau khi Trương Phần Lan và Lâm Võ ly hôn, bà ta phải dọn sạch đồ ra ngoài.
Vẻ mặt Trương Phần Lan đầy oán hận: "Nếu nha đầu chết tiệt kia không trở về, đâu có xảy ra những việc này."
"Mẹ, mẹ cứ yên tâm, con sẽ không bỏ qua cho nó." Liễu Vũ Hi an ủi Trương Phần Lan.
Trương Phần Lan: "Con có cách gì?"
"Con có quen được một đại ca xã hội đen ở ngoài..."
Liễu Vũ Hi nói ý nghĩ của mình cho Trương Phần Lan.
Trương Phần Lan: "Có đáng tin cậy không?"
Rõ ràng Trương Phần Lan có chút lo lắng, nhưng nhớ tới kết cục hiện tại của mình, dựa vào cái gì mà cho nha đầu chết tiệt kia được sống yên ổn?
Lâm Võ dám đối xử như vậy với bà ta, thì hãy đưa con gái ông ta tới nhận quả báo...
Liễu Vũ Hi: "Mẹ yên tâm, con chắc chắn. Nhưng mà còn phải chờ một cơ hội."
......
......
Trang Vô Tài ngồi xổm trong một góc ở cổng sau trường, thấy Hoa Vụ đi ra, chạy như điên đến.
"Chị."
Hoa Vụ kéo hắn ta tới một góc bên cạnh.
"Đã tra được gì?"
"Vâng...... Người kia tên Lữ Đông, cũng không phải nhân vật to lớn gì, đương nhiên...... Hỗn tạp hơn chúng em một chút. Liễu Vũ Hi đã đi theo hắn ta một thời gian."
"Liễu Vũ Hi thường xuyên đi cùng hắn sao?"
"Đúng vậy, không phải chị bảo em theo dõi cô ta sao? Nếu cô ta tan học mà không về nhà thì chính là ở chỗ của Lữ Đông.
"Bọn họ rốt cuộc đang mưu đồ cái gì?"
Khóe miệng Trang Vô Tài run rẩy: "Chị, chị quá xem trọng em rồi? Nếu ngay cả cái này mà em cũng biết, thì em còn hỗn tạp ở đây làm gì?"
Hoa Vụ thở dài: "Nghiệp vụ cần phải cải thiện thêm."
Trang Vô Tài: "......"
"Haizz..., để tôi tự đi hỏi vậy."
"???" Đỉnh đầu Trang Vô Tài đầu dấu chấm hỏi, hỏi như nào? Người ta sẽ nói với cô sao?
Lữ Đông quả thật không phải là nhân vật lớn gì cả, thuộc hạ chỉ có mấy tiểu đệ, nhưng cũng tốt hơn nhóm người Trang Vô Tài một chút.
Dựa vào bản lĩnh của Liễu Vũ Hi, có lẽ cũng không quen được đại ca nào chân chính.
Hoa Vụ tìm một cơ hội, chặn bọn họ lại ở trong một ngõ nhỏ, cũng không phí sức lực gì hạ gục toàn bộ bọn họ.
"Các người cũng quá phế vật."
Hoa Vụ xua tay, tỏ vẻ khinh thường với mấy người trên mặt đất..
Một đám người ôm đầu quỳ rạp trên mặt đất: "......"
Đánh thì đánh, cô còn chế giễu!!
Quá đáng!
Bọn họ vừa uống rượu!
Không có phòng bị!!
"Chúng tôi có thù oán gì với cô?" Lữ Đông quỳ rạp trên mặt đất không hiểu tại sao lại bị chặn, hắn ta cũng rất sững sờ, đầu óc vẫn còn mơ mơ hồ hồ do rượu.
Trong ngõ nhỏ tối tăm, ngay cả dáng vẻ của đối phương bọn họ cũng không thấy rõ.
Hiện tại bọn họ đều đang ôm đầu quỳ rạp trên mặt đất, người nọ đứng ở phía sau, chỉ có thể nghe thấy giọng nói.
"Liễu Vũ Hi là bạn gái của anh sao?"
Liễu Vũ Hi......
"Phải...... Đúng vậy." Lữ Đông không biết đối phương vì sao đột nhiên nhắc tới Liễu Vũ Hi, chẳng lẽ Liễu Vũ Hi gây chuyện ở bên ngoài?
Hoa Vụ hừ lạnh một tiếng, "Người phụ nữ của đại ca tôi mà anh cũng dám đụng vào? Lá gan rất lớn."
Lữ Đông: "???"
Đại ca? Người phụ nữ của đại ca? Liễu Vũ Hi??
Liễu Vũ Hi còn không phải là cái...... Sao đột nhiên lại xuất hiện thêm một đại ca?
Lữ Đông không biết vì sao lại thế này, nhưng hiện tại không phải thời gian để suy nghĩ điều này, hắn ta mau chóng phủ nhận: "Ngài hiểu lầm rồi, Liễu Vũ Hi không phải là bạn gái của tôi, tôi chỉ coi cô ấy là em gái."
"Em gái?"
"Đúng đúng đúng." Lữ Đông gật đầu lia lịa.
"Anh định lừa gạt ai vậy?"
"Thật mà, tôi nói thật, Liễu Vũ Hi muốn tôi dạy dỗ tốt một người..."
Lữ Đông hiển nhiên là vừa bị đánh nên rất sợ hãi, nói thẳng toàn bộ hắn ta quen Liễu Vũ Hi như nào, cả chuyện Liễu Vũ Hi muốn hắn ta làm gì.
"Dạy dỗ ai?"
"Chị kế của cô ta."
"Muốn dạy dỗ như thế nào?"
"Thì...... Lừa cô ta ra...... làm nhục cô ta."
"Chỉ chút thủ đoạn này thôi sao?"
"......"
Đối phó một học sinh, cần thủ đoạn gì?
"Phế vật."
Lữ Đông: "......"
Bọn họ là phế vật, cô không cần mắng chửi.
Hoa Vụ mang khí thế của một đại ca: "Đại ca của chúng tôi nói, nếu Liễu Vũ Hi tìm người ở bên ngoài thì đã không còn trong trắng, hắn ta không còn hứng thú. Hôm nay chỉ cho các người một ít giáo huấn, về sau tìm phụ nữ phải cảnh giác cao độ."
Lữ Đông còn muốn thanh minh: "Tôi và Liễu Vũ Hi thật sự chỉ là..."
"Lữ Đông, anh cảm thấy tôi tìm được anh, đại ca chúng ta không rõ quan hệ của các người là cái gì sao?"
Giọng nói nhẹ nhàng của cô gái ở phía sau, còn mơ hồ gồm chút ý cười, không hiểu sao lại thấm lòng người.
Lữ Đông chỉ cảm thấy giống như có nguy hiểm gì đó trong bóng đêm, đang từ từ tới gần hắn ta, sống lưng lạnh toát, trán đổ mồ hôi lạnh.
Rốt cuộc tình huống của Liễu Vũ Hi là gì!
"Yên tâm, đại ca chúng ta sẽ không vì một người phụ nữ mà đòi đánh đòi giết, chuyện hôm nay bỏ qua đi, cũng chấm dứt ngay tại đây."
"Tạ...... Tạ ơn đại ca."
Phía sau không còn âm thanh gì, ngay lúc Lữ Đông muốn quay đầu lại xem, giọng nói kia đột nhiên vang lên bên tai: "Đúng rồi, đại ca chúng tôi nói, Liễu Vũ Hi để lại cho các người, cố gắng chăm sóc cho cô ta."
Suýt chút nữa Lữ Đông bị dọa tiểu ra quần.
Trong hoàn cảnh tối như mực, đột nhiên nghe thấy có tiếng nói chuyện ở bên tai...
"Đại ca...... Muốn tôi chăm sóc như thế nào?"
Giọng nói cười quái dị một tiếng: "Anh nói xem?"
Hơi thở lạnh băng giống như rắn độc quấn quanh cổ Lữ Đông, hắn ta khó khăn nuốt nước miếng: "Tôi...... Tôi hiểu rồi, tôi sẽ chăm sóc cho cô ta thật tốt."
Lữ Đông cảm giác người phía sau đã rời đi.
"Đều đứng lên đi."
Lữ Đông và đám đàn em không dám không nghe, lảo đảo đứng lên, cũng không dám quay đầu lại.
"Ôm đầu, ngồi xổm xuống."
Bọn họ theo bản năng nghe theo mệnh lệnh kia.
"Nhảy."
"......"
Lữ Đông cùng đám đàn em nhảy tại chỗ một chút.
"Đi lên phía trước nhảy."
Một đám người như ếch con nhảy vào hẻm sâu.
"Không được quay đầu lại, bằng không phát sinh rủi ro gì thì đừng có mà trách tôi."
"......"
Đám người Lữ Đông không dám dừng lại, vẫn luôn nhảy ra cái ngõ nhỏ kia, hoàn toàn không nhìn ra phía sau, ngồi quỵ xuống đất
"Đông ca...... Tình huống gì vậy? Liễu Vũ Hi còn có người đàn ông khác sao?"
"Sao tao biết." Lữ Đông thở hổn hển: "Mẹ nó...... Tê...... Một đám phế vật! Không ai đánh được!"
"......"
Anh cũng đánh không lại!
"Thấy rõ như nó không?"
"Không... không có."
Lữ Đông đánh đầu từng đứa: "Phế vật, phế vật, một đám phế vật!"
Đám đàn em: "......"
......
......
"Chị, có thể tin bọn họ sao? Bọn họ trở về hỏi Liễu Vũ Hi liền biết, căn bản không có đại ca nào cả."
"Bọn họ mới vừa bị đánh một trận, Liễu Vũ Hi nói bọn họ sẽ tin?" Hoa Vụ không quá để ý: "Hơn nữa, cho dù không tin, tôi cũng không có tổn thất gì."
Trang Vô Tài: "!!!"
Hắn đột nhiên nhớ tới, Hoa Vụ tới hỏi bọn họ, Liễu Vũ Hi muốn bọn họ làm gì cô.
"Nếu Liễu Vũ Hi đoán được là cô thì sao?"
"Lữ Đông đã trải nghiệm qua thực lực thật sự của tôi mà còn dám giúp Liễu Vũ Hi thì hắn ta đúng là một kẻ ngốc." Đôi mắt Hoa Vụ tràn đầy ý cười: "Tôi có thể dạy hắn ta làm người một lần, nghĩa là có thể dạy hắn lần thứ hai."
Trang Vô Tài: "......"
Nụ cười thật biến thái!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro