Chương 165: Tiểu sư muội gia nhập Ma tộc (31)
Ma tu dẫn nhóm người của Tu Chân giới đến chỗ nghỉ ngơi trước, khi đi qua hành lang dài, ma tu dẫn đường bỗng nhiên dừng lại.
Bọn họ nhìn theo tầm mắt của ma tu, thấy một người đứng ở cách đó không xa.
"Là Khương Hào sao?"
"Hình như là nàng ta..."
"Bên cạnh nàng ta là thứ gì vậy?"
Bên người cô nương cách đó không xa, có một bóng người mơ hồ, ma khí bao bọc ở bốn phía xung quanh.
Đệ tử của Tầm Dương tông cũng thấy nàng.
"Là Khương Hào."
"Nàng ta thật sự cấu kết với Ma Tộc, phản bội tông môn."
"Lâu rồi không thấy tin tức gì của nàng ta, thì ra là trốn đến Ma giới..."
"Làm sao nàng ta lại ở Kim Diệu cung."
"Không phải các ngươi phái nàng ta tới nằm vùng sao?" Đệ tử của Ma giới đi theo Lạc Ảnh đến lần trước, sắc mặt cổ quái hỏi đạo hữu Tầm Dương tông bên cạnh.
"Nằm vùng gì?" Đệ tử của Tầm Dương tông không thể hiểu được:
"Nàng giết Thu Vân sư muội, cấu kết với Ma Tộc, là phản đồ của tông môn."
"......"
Đệ tử của Kiếm Tông quay đầu xem sư huynh nhà mình.
Chuyện này không đúng......
Không phải nói tốt là đi nằm vùng sao?
Hoa · nằm vùng · Vụ đã mang theo đoàn đồ vật kỳ quái kia đi đến.
Đợi nàng đến gần, có người phát hiện đống đồ vật kỳ quái kia, chắc là tâm ma.
Tâm ma của nàng?
Ai đánh trống khua chiêng đặt tâm ma ở bên ngoài như vậy?
"Khương cô nương." Ma tu khom lưng hành lễ.
Hoa Vụ gật đầu, lại nhìn về phía Tầm Dương tông bên kia: "Sư phụ."
Ma tu kinh hoàng, nàng đang kêu ai?
Phụng Thanh tiên tôn hơi hơi nhíu mày: "Khương Hào......"
Phụng Thanh tiên tôn là sư tôn của nữ chính, đối xử với nàng cũng coi như không tồi, coi như là bạn bè của nữ chính.
Vân Cẩm Ngọc bị nàng phong ấn ở Ma tộc, cho nên hiện tại Tu Chân giới bên kia rất yên bình.
Hoa Vụ lễ phép chào hỏi: "Sư phụ có khỏe không?"
Phụng Thanh tiên tôn đánh giá đệ tử trước mặt, thời gian dài không gặp, thiếu nữ đã lớn lên không ít, xinh đẹp hơn nhiều so với trước kia, cũng tự tin hơn nhiều...
Lúc trước nhận nàng làm đệ tử là duyên phận trùng hợp.
Ai cũng biết thiên phú của nàng không tốt, nhưng Phụng Thanh tiên tôn cũng không từ bỏ nàng, tìm cho nàng không ít thứ.
Ai biết sau này lại sẽ phát sinh sự việc như vậy......
Việc cấu kết Ma tộc, bọn họ đã điều tra xong, không có thêm chứng cứ để kết luận.
Nhưng trong thân thể nàng có ma khí, chính tay sát hại Ngô Thu Vân là sự thật.
"Khương Hào, ngươi là đồ phản bội!" Đệ tử Tầm Dương tông gào một tiếng, phẫn nộ lấn át lý trí: "Hôm nay ta phải báo thù cho Thu Vân sư muội."
"Vị sư huynh này, nơi này chính là Kim Diệu cung." Hoa Vụ mỉm cười: "Ngươi chắc chắn muốn ra tay ở chỗ này?"
Trưởng lão Tầm Dương tông giơ tay ngăn lại tên đệ tử đang muốn xông lên: "Đừng lỗ mãng!"
Xem thái độ của ma tu, địa vị của nàng ở Kim Diệu cung không thấp.
Còn có thứ tâm ma kỳ quái bên người, đánh ở chỗ này là không có lý trí.
"Hơn nữa ta cũng không phải phản đồ." Cằm Hoa Vụ nâng lên, giọng điệu bình tĩnh tự nhiên: "Ta là đến nằm vùng tại Ma Tộc, thúc đẩy Ma tộc thống nhất lần này, đều là bày mưu tính kế cho tông môn."
"???"
Ma tu: "???" Ma chủ biết ngài đang khoác lác ở chỗ này không?
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tầm Dương tông bên kia.
Tầm Dương tông: "......"
Bọn họ phái nàng đảm nhiệm nằm vùng khi nào?
Hoa Vụ không đợi bọn họ nói chuyện, tiếp tục nói: "Lần này Ma chủ cố ý đàm phán cùng Tu Chân giới, thúc đẩy hòa bình, tránh cho sinh linh bên trong hai giới trở nên như nước với lửa."
Trưởng lão Tầm Dương tông đè lại đệ tử muốn nói chuyện: "Chuyện đàm phán ngươi nói chính là sự thật?"
"Tất nhiên là thật, còn không phải là đã đưa thiệp mời cho các ngươi sao, nhưng hình như các ngươi cũng không để ở trong lòng."
"......"
Thiệp kia bọn họ là tự lấy được.
Nhưng chính Minh Trúc đã nói như vậy, bọn họ cảm thấy càng giống như một cái bẫy.
Hoa Vụ: "Không liên quan, chờ sau buổi lễ, lại nói chuyện này cũng không muộn."
Hoa Vụ để ma tu dẫn bọn hắn đến chỗ ở trước.
"Khương Hào, ta có thể nói với con mấy câu không."
"Sư phụ muốn nói, tất nhiên là có thể." Hoa Vụ có ý bảo Phụng Thanh tiên tôn đi với nàng.
Một đường Phụng Thanh tiên tôn đi qua, gặp gỡ không ít ma tu, nhìn thấy nàng đều là khom lưng hành lễ, thái độ muốn bao nhiêu cung kính liền có bấy nhiêu cung kính.
Chút tâm ma kia bên người nàng đã không còn thấy, không biết đi nơi nào.
"Kia chính là tâm ma của con sao?" Phụng Thanh tiên tôn cảm thấy tâm ma kia có chút kỳ quái, không thể xác định chính là tâm ma của đồ đệ hắn.
"Con nuôi." Hoa Vụ nói.
Nuôi?
Thân thể này của đồ đệ rất kỳ quái, cả người rõ ràng đều là ma khí, nhưng lại ẩn ẩn có vài phần chính khí mênh mông mạnh mẽ.
Phụng Thanh tiên tôn: "Ngô Thu Vân là do con giết?"
"Đúng vậy." Hoa Vụ thừa nhận: "Ai bảo nàng ta muốn hãm hại con, trước kia còn ức hiếp con, con nhẫn nhịn nàng vài lần, đã đủ nể tình rồi."
Phụng Thanh tiên tôn nhíu mày: "Con không nên giết nàng ta."
"Nàng tự mình yêu cầu...... Con chỉ là xuất phát từ lễ phép đồng ý với nàng. Con làm gì sai sao?"
Giọng nói thiếu nữ nhẹ nhàng chậm chạp, khi nói lời này, còn mang theo ý cười, nhưng mà làm người khác có chút cảm giác không thoải mái kì lạ.
Nàng không phải đơn thuần vô tội mà hỏi lại, nàng biết chính mình làm việc gì, nàng cảm thấy mình không làm sai.
Phụng Thanh tiên tôn không biết đồ đệ của mình vì sao biến thành bộ dạng này.
Nhưng ông cũng không có lập tức mở miệng dạy dỗ: "Ngày ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Đệ tử tông môn đã nói qua sự việc phát sinh ở trấn nhỏ lúc trước, nói qua nói lại lặp lại rất nhiều lần, bọn họ đại khái cũng khâu ra sự việc hoàn chỉnh mạch lạc.
Nhưng bọn họ chưa từng nghe qua câu chuyện của người trong cuộc.
"Sư phụ tin lời con nói sao?"
"Nếu con còn gọi ta là sư phụ thì vẫn là đồ đệ của ta, ta tất nhiên nguyện ý tin tưởng con."
......
......
Đại khái những gì Hoa Vụ nói gần giống với những gì các đệ tử khác nói, chỉ là việc nàng giết Ngô Thu Vân, cùng với mấy đệ tử khác đã chết kia, có chút khác biệt.
"Lúc ấy con đúng là có thấy sư huynh đệ trong tông môn kia từng người chết đi, nhưng con cũng không nhìn thấy Ma tộc nào, ma khí cũng gây thương tích khi trận pháp bộc phát ra, ma khí nhập thể. Ngô Thu Vân lại bôi nhọ con và Ma tộc ở bên nhau."
"Sư phụ, con không giết nàng ta, nhưng nàng tính toán không buông tha con, con chỉ là vì tự bảo vệ mình."
Phụng Thanh tiên tôn nhìn cả người đầy ma khí trước mặt, ánh mắt thiếu nữ lại bình thản thanh triệt, nỗi lòng phức tạp.
Một hồi lâu Phụng Thanh tiên tôn nói: "Nàng ta dù sao cũng là đệ tử thân truyền của Ngô trưởng lão, con giết nàng như vậy, Ngô trưởng lão làm sao có thể buông tha con. Con có thể trở về tìm vi sư thay con làm chủ."
Hoa Vụ chỉ cười cười, không nói gì.
Nữ chính theo chân bọn họ trở về tông môn, cảm thấy mình có sư phụ, sẽ lấy lại được công đạo.
Nhưng làm gì có công đạo?
Đoạn thời gian kia Phụng Thanh tiên tôn hoàn toàn không ở trong tông môn, chờ hắn trở về, nữ chính cũng đã bị phế đi.
"Việc nhỏ này, so với với việc hai giới hoà bình kia thì không đáng để nhắc tới, con tin tưởng Ngô trưởng lão biết rõ nên lấy hay bỏ."
Phụng Thanh tiên tôn: "Ma chủ thực sự có ý đàm phán?"
"Đương nhiên."
"Con nói việc nằm vùng kia......"
"Chỉ cần sư phụ đồng ý, con chính là nằm vùng ở Ma giới, dùng hết tấm lòng cảm hóa Ma chủ, làm anh hùng hy sinh vì Tu Chân giới."
"......"
"Khương Hào."
Hoa Vụ ra bên ngoài xem.
Phụng Thanh đi theo qua xem, chỉ thấy phía dưới vật liệu bằng đá màu đen phô trên quảng trường, thiếu niên mặc hồng y thanh thoát như ngọc.
Đó là chủ nhân mới Kim Diệu cung...... Minh Trúc?
Thiếu niên dường như rất không vui, giọng nói nặng nề: "Xuống dưới."
***
Còn 5 chương nữa là hoàn vị diện.
Đợi bổn cung ăn cơm xong sẽ quay lại đăng 😉
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro