Chương 175: Không phải con người cũng phải làm công (5)
Kim Bất Thị cảm thấy công ty anh mới vào làm là một công ty lừa đảo.
Trước tiên tìm một tiểu quỷ làm ầm lên.
Sau đó một vị "đại sư" đi ngang qua phát hiện có điều gì đó không ổn, vào thực hiện một loạt thao tác nhưng lại không có tác dụng.
Sau khi một vài "đại sư" làm đều không có hiệu quả, một đại sư đã đề cử Kim đại sư ra tay, một lần là bắt được.
Cmn đây chẳng phải là một trò lừa đảo điển hình của dương gian sao?
Điều quan trọng là quá trình này phải tích thủy bất lậu*, trên bản kế hoạch thậm chí còn viết, nếu như đối phương có biết một đại sư nào khác thì phải lập tức dừng lại kịp thời để giảm tổn hại.
(*): 滴水不漏 – dī shuǐ bù lòu (một giọt nước cũng không để nhỏ ra ngoài; hình dung lời nói, việc làm vô cùng cẩn mật, không có chút sơ hở nào; hoặc là tiền đã vào tay không dễ dàng để lọt ra ngoài).
Người này rõ ràng đã được lựa chọn cẩn thận.
Có chút vốn nhưng còn chưa đủ để tiến vào giới thượng lưu.
Với mối quan hệ rộng rãi của những người quyền thế, luôn có bạn bè quen biết đại sư chân chính, vậy sẽ không có đường cho họ phát huy.
Kim Bất Thị vốn tưởng rằng bà chủ mới nói làm việc thiện tích đức chẳng qua là mánh khóe.
Nhưng không ngờ tới đối phương đã thật sự làm chuyện ác.
Lần này để Song Linh làm cộng sự với anh cũng là có nguyên nhân.
Có một lần vị chủ tịch kia yêu cầu cấp dưới mang đồ đến nhà ông ta, lúc đó anh ấy đi cùng con gái nên liền trực tiếp đưa đến đó.
Trong thời gian anh ấy và chủ tịch bàn công việc, người hầu dẫn con gái của anh ấy sang phòng khác chơi.
Ai biết được, con trai lão tổng lại làm nhục con gái anh ấy.
Người cấp dưới muốn kiện nhưng lại bị lão tổng làm cho nhà tan cửa nát.
Cuối cùng, người con gái tử tự, người vợ bị trầm cảm, cấp dưới thì bị tai nạn nên chỉ có thể nằm liệt giường.
Khi Kim Bất Thị nhận được tiền, còn cảm thấy không chân thật lắm, tiền này sao dễ kiếm như thế.
Tại sao trước kia anh lại không phát hiện ra.
"45 vạn trong đó anh chuyển vào tài khoản này." Hoa Vụ đưa cho hắn hai số tài khoản: "Mười vạn anh cầm, năm vạn chuyển vào tài khoản này, còn lại bốn mươi vạn đầu tư vào xây dựng công ty."
Khi Kim Bất Thị chuyển khoản, phát hiện ra đây là tài khoản của vợ người cấp dưới kia.
Nhỏ thần kinh kia thật sự hành thiện tích đức ư?
Chẳng qua anh phát hiện Hoa Vụ thực ra rất hào phóng.
Anh vốn chỉ đi diễn kịch thôi thế mà đã được những mười vạn, trừ đi số tiền anh ứng lúc trước, cũng còn hơn tám vạn.
So với lúc trước anh vất vả nửa ngày mà không kiếm được bao tiền thì làm chuyện này dễ dàng hơn nhiều.
Mà Song Linh cầm năm vạn, số tiền kia gửi vào tài khoản của chú câm.
Kim Bất Thị quyết định xóa cái danh "Chu Bái Bì" cho Hoa Vụ.
"Tại sao cô lại biết được những chuyện này?"
Hoa Vụ cầm chén trà không biết lấy từ đâu ra, bên trong còn nổi mấy viên cẩu kỷ, chậm rãi nhấp một ngụm: "Toàn thành phố có nhiều cô hồn dã quỷ như vậy, luôn sẽ có tư liệu sống."
"..."
Mãi về sau Kim Bất Thị mới biết được đó là một trong những công việc của bọn họ.
Dưới tiền đề không chơi chết người khác, bất kì điều kiện nào cũng có thể chấp nhận được.
Tiền thù lao cũng sẽ được chia cho người nhà của họ.
Tất nhiên, nếu không có người nhà, lại không có yêu cầu rõ ràng thì công ty sẽ được nhận phần tiền này.
Mà cái giá họ phải trả là làm việc cho công ty, và thời gian làm việc là từ 1-10 năm tùy theo độ khó của yêu cầu mà họ đưa ra.
Công ty không chỉ có nhân viên miễn phí không cần trả lương mà còn nhận được "tư liệu sống", cuối cùng còn nhận được một khoản tiền.
Dịch vụ trọn gói này làm Kim Bất thị không thể không phục.
Đúng là - quỷ tài* thương nghiệp.
(*): nghĩa khá giống với thiên tài nhưng hơi lập dị. Quỷ tài là người khi giải quyết vấn đề nào đó cũng tìm ra được phương án rất hợp lý, và hiệu quả mang lại thì tốt hơn tất cả những người khác. Quỷ tài thường cư xử rất bình thường, nhưng một khi đã bộc phát năng lực thì rất lớn , chỉ cần có cơ hội là có thể phiên giang đảo hải, hà thủy đảo lưu.
...
...
Lư Từ không biết thuyết phục chú câm thế nào, để anh ta đi đăng ký công ty.
Công ty TNHH Du Lịch Có Quỷ Thật chính thức được thành lập.
Dưới trướng công ty có tiền, việc đầu tiên cần làm là cải tạo lại ngôi nhà cũ và mở cửa nhà ma.
Khu phố sắp bị phá bỏ, nhưng khi nào thì không có tin tức gì cả.
Nó sẽ không bị phá bỏ trong ít nhất một hoặc hai năm.
Hoa Vụ bảo Kim Bất Thị đi thuê những ngôi nhà bên cạnh, nối tất cả lại, đập hết tất cả số tiền kiếm được trong thời gian này vào.
Tiền không phải của mình, tiêu cũng không đau lòng.
Nhân viên trong công ty đều không phải con người, cho nên còn phải thông báo tuyển dụng con người, dù sao tuyên truyền, tiếp đãi đều cần con người hoàn thành.
Chú câm cả ngày chỉ biết trồng hoa, làm sao hiểu được những cái đó.
Vì vậy, nhiệm vụ này liền rơi vào đầu Kim Bất Thị.
Kim Bất Thị: "..."
Chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi, anh từ một đại sư nghèo túng, lắc mình trở thành tổng giám đốc công ty.
Chỗ làm này hơi kì quái, không có nhiều người đến nộp hồ sơ.
Tuy nhiên, đãi ngộ quá tốt nên vẫn có một số người ngốc... thần kinh đến xin việc.
Nhà ma đã rất nhanh đi vào hoạt động thử nghiệm.
Hoạt động thử nghiệm là khu vực mở, mời một số tài khoản chuyên quay video thám hiểm đến đó trải nghiệm.
Lần này khu vực mở không phải là toàn bộ nội dung, hơn nữa không cho phép bọn họ tiến hành quay chụp bất kì cái gì.
Tất nhiên điều này có thể hiểu được...
Nhưng muốn bọn họ tuyên truyền, lại không cho tư liệu sống thì bọn họ làm video tuyên truyền như nào?
"Chúng tôi sẽ cung cấp một số tư liệu sống cho mọi người." Kim Bất Thị trấn an họ: "Mong mọi người có một buổi trải nghiệm vui vẻ bên trong."
Hầu hết mọi người đều không có nhiều hy vọng.
Những ngôi nhà ma hiện nay, các yếu tố chẳng có gì hơn, làm đạo cụ quá kém cỏi, kỹ năng diễn xuất của nhân viên không tốt, hiệu ứng hóa trang đặc biệt kém.
Nhưng chờ bọn họ đi ra, không ít người chân mềm, có người còn không đi nổi.
"Thật là đáng sợ!"
"Hiệu ứng bên trong và hoàn cảnh được làm tốt quá. Đây là lần đầu tiên tôi đến một ngôi nhà ma như vậy."
"Chắc là kinh phí đầu tư không ít."
Trong đại sảnh đã có không ít người đi ra và đang thảo luận với người đồng hành ở bên cạnh.
Họ không ngờ được những khu vực không cho phép chụp ảnh lại kích thích đến vậy.
Nhiều người sợ hãi trước những đạo cụ đáng sợ và màn trình diễn của các nhân viên.
Chờ tất cả mọi người đều đã ra ngoài hết, Kim Bất Thị không biết từ đâu chui ra, gọi bọn họ đến cùng một chỗ: "Đợi chút nữa nhân viên công tác sẽ tặng cho mọi người một ít vé, các bạn có thể tặng cho bạn bè hoặc người hâm mộ của mình. Khi tuyên truyền chúng tôi muốn toàn thể thống nhất, cho nên sau khi các bạn làm video xong, nên gửi cho chúng tôi để xét duyệt trước, sau đó chờ chúng tôi thông báo, không được đăng lên trước... Nếu như các bạn cảm thấy có chỗ nào cần cải thiện thì cũng có thể nói ra.
Kim chủ baba đưa nhiều tiền, yêu cầu gì cũng hợp lý.
Hơn nữa nơi này thật sự là không tồi.
Cho nên những người này đều rất phối hợp đồng ý.
"Chờ sau khi hoạt động chính thức, nhà ma sẽ mở thêm phần cốt truyện. Nếu có hứng thú, các bạn có thể lại đến để trải nghiệm."
"Ông chủ, có phải các anh dùng công nghệ cao hay không!?" Giống như hình ảnh thực tế ảo, nếu không bọn họ không nghĩ cách gì làm ra được.
"Các anh có tính là sẽ mở thêm nhà ma ở nơi khác không hay chỉ mở mỗi nhà này?"
Kim Bất Thị mỉm cười, không trả lời những câu hỏi lung tung đó, bảo nhân viên phát vé cho bọn họ.
Chờ những người này rời đi, Hoa Vụ mới từ phía sau đi đến, cầm một cái bình giữ nhiệt, giống như một lão cán bộ.
Mắt thấy nhà ma sắp chính thức hoạt động rồi mà thường xuyên không thấy bóng dáng của cô.
"Bà chủ à, gần đây cô làm gì vậy?"
"Tra tư liệu." Hoa Vụ nhìn đại sảnh rực rỡ hẳn lên, mang vẻ mặt ưu sầu chỉ bà chủ mới có: "Chúng ta phải chuẩn bị hồ sơ để trở thành một công ty được chính phủ chứng thực."
Mặc dù nhà ma không cho phép quay phim.
Nhưng sớm muộn gì người ta cũng sẽ phát hiện ra ở đây có nhân viên phi nhân loại.
Những nhân viên "nhân loại" làm việc ở đây cũng là mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn.
Kim Bất Thị: "..."
Bà chủ đúng là bà chủ, suy nghĩ thật sâu xa.
Nhưng mà...
"Huyền môn sao có thể đứng về phía chúng ta." Kim Bất Thị cảm thấy chuyện này không có khả năng.
Huyền môn đều dùng bọn họ để lấy công đức!
"Đúng vậy, buồn thật đó." Hoa Vụ thở dài, chán nản rời đi.
"..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro