Chương 32: Bài ca ngẫu hứng ngày tận thế (2)
Hoa Vụ đang ở trong một kịch bản mạt thế zombie.
Cốt truyện chủ yếu nói về chuyện xưa nam nữ chính đấu tranh để tồn tại trong mạt thế, giữ vững sơ tâm, giúp đỡ lẫn nhau, cuối cùng lập nên nhà mới.
Nhưng bây giờ có một nữ phụ Vu Ngôn Ngôn thức tỉnh rồi tự mình có ý thức, biết mình đang ở trong một quyển tiểu thuyết, còn biết sau này mình sẽ trải qua cái gì.
Cô ta không muốn trở thành vai phụ nữa.
Không muốn sẽ có kết cục giống trong tiểu thuyết.
Ỷ vào việc mình đã biết góc nhìn của thượng đế tiếp theo sẽ phát triển cái gì, cô ta bắt đầu con đường " Quật khởi"
Vì vậy nữ chính liền thảm rồi...
Nguyên chủ tên Thời Ôn, là học sinh.
Thời điểm virus zombie bùng phát, cô ấy vẫn còn đang học ở trường.
Trong trường học mười người thì đã có chín người chết trong ngày đầu tiên bùng phát, trở thành zombie lang thang trong trường học.
Những học sinh may mắn sống sót không nhiều, bọn họ trốn trong ký túc xá, chuẩn bị chờ cứu viện.
Ngày thứ hai, thứ ba vẫn còn có điện, bọn họ có thể nhận tin tức.
Nhưng ngày thứ tư liền mất điện, cũng không có tín hiệu.
Bọn họ đợi một tuần mà cứu viện cũng không đến, vật tư trong trường học có hạn, nếu tiếp tục chờ thì chỉ có chết cho nên bọn họ quyết định rời đi.
Trên đường chạy trốn, Vu Ngôn Ngôn lợi dụng khả năng ' Tiên tri' của mình lấy được thông tin, cố gắng quăng Thời Ôn ra khỏi đội ngũ.
Mặc dù mấy lần cũng không thành công, nhưng Vu Ngôn Ngôn không hề nhụt chí.
Cô ta lợi dụng thông tin sơ sài, gặp nam chính sớm hơn nữ chính, cứu nam chính, lấy được sự tin tưởng của nam chính.
Sau đó lại bắt đầu loại bỏ hết bạn bè của nữ chính, muốn cho cô trở trở thành một tư lệnh Quang Côn*.
(*) Tư lệnh Quang Côn: Nghĩa đen là không có binh lính, tức là không có thuộc hạ, chỉ có một người. Được miêu tả là chỉ còn một người, không có ai giúp đỡ.
Thời Ôn rất nhanh trở thành một nhân vật ngoài rìa trong đội ngũ.
Cuối cùng lúc bọn họ vào thành phố tìm vật tư, Vu Ngôn Ngôn đã tìm được một cơ hội.
Lấy lý do tìm xăng, chủ động chung một đội với Thời Ôn, lừa cô đến chỗ đám người Mạch ca qua lại, cố ý để cho Mạch ca phát hiện cô.
Vu Ngôn Ngôn biết đám người Mạch ca này không phải người hiền lành gì, một nữ sinh dáng dấp xinh đẹp rơi vào tay bọn họ có thể có kết quả gì tốt?
Hoa Vụ quả thật không nghĩ tới — — —
Mạch ca thích xem phụ nữ đấu đá nhau.
Quá cổ quái!
Quá biến thái!
[ Một, giải quyết người thức tỉnh ý thức Vu Ngôn Ngôn]
[ Hai, hoàn thành nguyện vọng thiên hạ thái bình của nữ chính.]
Diệt Mông giống như một kiếm khách tới vô ảnh đi vô tung, vừa ném ra hai câu liền không còn động tĩnh.
Hoa Vụ rất không hiểu, cũng rất mờ mịt.
Nguyện vọng của nữ chính cũng trâu bò như vậy sao?
Đây chính là tâm ý và giác ngộ của nữ chính sao?
Độ khó của công việc thẳng tắp lên cao
Hoa Vụ tức giận nha.
Cô còn không có chỗ để nói.
...
...
Đám người Mạch ca này ở phía sau cốt truyện chính là một thế lực khiến người người chán ghét.
Nhưng mà bây giờ vẫn còn ở giai đoạn phát triển, 'độ ác' còn có hạn.
Số người trong đội ngũ không nhiều, cộng thêm Mạch ca nữa, tổng cộng chỉ có bảy người.
Mạch ca đứng đầu, người thứ hai là Lão Tam.
Năm người còn lại là tiểu đệ.
Trước khi mạt thế đến, Mạch ca ở bên ngoài làm bảo vệ, là thế lực ngầm độc ác, ức hiếp cả đàn ông lẫn phụ nữ, suốt ngày đánh đánh giết giết, chuyện phụ trách làm việc xấu.
Sau khi mạt thế đến, bọn họ thừa dịp hỗn loạn cướp một đám vũ khí, để dành được một thùng vàng.... Khụ, của cải.
Sau khi nữ chính bị bắt, Lý Hợp cùng với bạn gái của hắn ta trở mặt — — — Nhưng mà không thần kỳ như Hoa Vụ vừa mới trải qua.
Cốt truyện ban đầu là Lý Hợp bị Mạch ca đẩy ra làm mồi nhử dẫn dụ zombie, rất tuyệt tình.
Mà Thời Ôn dựa vào trí thông minh của nữ chính, làm cho đám người Mạch ca không lập tức giết chết các cô.
Sau đó không biết làm sao bạn gái Lý Hợp qua lại với một người trong đội ngũ.
Tự tiện động vào vật tư của đội ngũ, sau khi bị phát hiện, vì lo lắng cho an toàn của bản thân mà giá họa cho Thời Ôn.
Còn thông báo cho cho đám người kia khi Thời Ôn chuẩn bị chạy trốn để cho cô bị bắt.
Đối với một chướng ngại vật làm mình ngột ngạt trong tương lai, giải quyết sớm cũng không sao phải không?
Hoa Vụ cảm thấy không sao hết
Đây đều là vì chính nghĩa!
...
...
"Các người không đói bụng à?" Sau khi Hoa Vụ làm rõ được tình huống, bụng đã réo lên ục ục: "Giờ này vẫn chưa có cơm? Các ngươi muốn ngược đãi tù binh à? Tù binh vẫn có nhân quyền!"
"..."
Cô cho rằng chúng tôi rất muốn bị đói sao?
Còn đòi cơm....
Cô cho rằng cô đang ở nhà ăn à!
Hoa Vụ thấy không có ai trả lời, chỉ có mấy người tiếp tục ngồi uống nước, cô dò xét hỏi: "Các anh không có gì ăn sao?"
"Im lặng một chút!" Lão Tam lớn tiếng quát rõ to.
"Không có gì ăn là do các anh không có năng lực, đàn ông đàn ang như anh gào thét tôi làm cái gì?" Hoa Vụ khó chịu: "Không phải chỗ kia có người sao, ăn thịt người đi."
Phụt — —
Người nọ đang uống nước trực tiếp phun nước lên trên mặt người đối diện.
Lý Hợp rúc ở trong góc: "..." Cô nói người nằm dưới đất... Hay là nói hắn ta thế?
Những người còn lại: "..."
Mặc dù bọn họ là người xấu chuyên làm việc ác.
Nhưng bọn họ còn chưa tiến hóa đến mức ăn thịt người nha!
Lão Tam vung rìu: "Cô câm miệng cho tôi, nói nữa tôi liền cắt lưỡi cô!"
Hoa Vụ lè lưỡi ra, không biết là suy nghĩ cảm giác cắt lưỡi như thế nào, hay chỉ đơn thuần là khiêu khích.
Đương nhiên, trong mắt Lão Tam chính là đang khiêu khích.
"Con nhãi này..."
Mắt thấy chiếc rìu đến gần trước mặt, cô không né tránh, cánh môi khẽ mở: "Các anh không muốn biết nơi nào có đồ ăn sao?"
Chiếc rìu dừng ở ngay trán cô, cách chỉ có mấy cm.
Hoa Vụ nín thở, chán ghét nói: "Lấy ra, thúi chết người."
Mạch ca khéo lão Tam ra: "Cô biết chỗ nào có thức ăn à?"
Từ thời điểm virus bùng nổ đến nay đã qua bốn tháng, vật tư có thể tìm ở bên ngoài cơ bản đã không còn.
Trên phố toàn là những zombie bị lây lan virus, vô ý một chút liền có thể bị cắn, bị bắt.
Một khi bị cắn, bị bắt là không thể cứu được nữa, chỉ có thể trở thành một thành viên trong đại gia đình zombie.
Dưới tình huống như vậy tìm vật tư rất khó khăn.
Hoa Vụ cười nhẹ, nâng hai tay bị trói lên.
"Mạch ca, không thể cởi trói."
Chuyện xảy ra trước đó vẫn còn rõ ràng trước mắt.
Hoa Vụ đan hai tay vào nhau, lấy tay làm súng, nhắm ngay mi tâm của Mạch ca, khóe môi chậm rãi nhếch lên: "Nếu tôi muốn giết các anh, vừa rồi anh chắc chắn sẽ chết."
Lúc đó Mạch ca cách cô rất gần, sau khi cô bắn một phát súng kia mà động thủ với hắn ta, hắn ta quả thật sẽ chết.
"Thả cô ta ra." Mạch ca nói: "Tốt nhất cô nên nói cho tôi thông tin tôi muốn biết."
Bây giờ tìm được vật tư, sống sót càng quan trọng hơn.
Hoa Vụ xoa cổ tay, bất thình lình phun ra một câu: "Tôi muốn gia nhập cùng với các anh."
Mạch ca nghi ngờ mình nghe nhầm: "Cái gì?"
"Anh để cho tôi gia nhập với các anh, tôi sẽ nói cho các anh chỗ nào có thể tìm được vật tư." Hoa Vụ cười nói: " Dù sao giúp đỡ anh em nhà mình cũng là chuyện đương nhiên."
"..."
Hoa Vụ thấy bọn họ còn không phản ứng, tiếp tục nói: " Anh thấy tôi còn giết người cho các anh mua vui... Lập công từ đầu, chứng minh bản thân rồi đó."
"..."
Giúp đỡ? Mua vui?
Ai cần cô mua vui?
Ai cần cô lập công từ đầu hả! !
Ai cần cô giết người! !
Mạch ca cũng hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không, tại sao lại trói cái con ranh này tới, hơn nữa còn còn ác độc tàn nhẫn hơn so với bọn họ.
"Dựa vào cái gì để cô gia nhập với chúng tôi?"
"Vậy các anh cứ chết đói đi." Ánh mắt Hoa Vụ rơi vào cách đó không xa, cười quái dị nói: "Các anh cũng có thể thử một chút đồ ăn mới nha, thách thức những điều không thể."
Lý Hợp run lẩy bẩy: "..."
Đám người Mạch ca: "..."
Bọn họ thật sự không có biến thái đến mức này.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro