Chương 68: Cô không làm Thái Tử Phi (4)
Thái Tử điện hạ buông cô ra, trường tụ (*) vung lên, chắp tay sau người, toát ra khí tràng (**) của boss lớn: "Bổn cung hôm nay liền nhìn xem, ngươi có thể bịa ra điều gì, nếu như......"
(*): trường tụ là phần tay áo của cổ phục, thường dài và rộng
(**): khí tràng (气场) là một khái niệm trong đạo giáo và triết học, là một loại năng lực thần bí, hay có thể dùng chỉ sức mạnh hoặc khí chất.
Hoa Vụ bị trường tụ kia quất vào, vẻ mặt mơ hồ.
Những hai lần!!
Vẫn nên giết hắn để xung hỉ đi.
Hoa Vụ nhịn cảm giác muốn xung hỉ của bản thân: "Ta biết bây giờ ngôi vị Thái Tử của điện hạ còn chưa ổn định...... Đừng nhìn ta bằng ánh mắt như vậy, xem bộ dạng này của ta, những lời ta nói đều là sự thật. Làm người phải dũng cảm đối mặt với khốn cảnh của bản thân."
......
......
Vào những năm cuối của tiền triều.
Hoàng đế tiền triều trầm mê sắc đẹp, hoang phế triều chính, dẫn tới hoạn quan lộng quyền, tùy ý vu hãm trung thần lương tướng, cuối cùng dẫn đến sự bất mãn của mọi người, gây ra khởi nghĩa.
Mà người cuối cùng người lật đổ tiền triều, là hoàng đế hiện đang tại vị.
Thái Tử Tông Ngô.
Là đích trưởng tử của đương kim Thánh Thượng, được sinh bởi nguyên phối phu nhân của bệ hạ.
Nhưng vị nguyên phối phu nhân này là do trong nhà buộc đương kim Thánh Thượng cưới khi còn chưa lên làm hoàng đế. Ông cũng không thích vị nguyên phối phu nhân này.
Cho nên, tuy rằng phong Tông Ngô làm Thái Tử, nhưng Thánh Thượng cũng không phải quá yêu thích vị Thái Tử này.
Ngược lại ông cảm thấy Thái Tử tính cách âm trầm, thủ đoạn làm việc kịch liệt, âm thầm chèn ép, cố ý huỷ bỏ ngôi vị Thái Tử của hắn.
Tông Ngô......
Cũng phải nhắc đến vị Thái tử này.
Tính cách âm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, không có nhân tính, làm việc chỉ cần kết quả, không kể quá trình.
Có suy nghĩ thuận ta thì sống nghịch ta thì chết.
Mà kịch bản Tông Ngô cầm chính là của Boss cuối.
......
......
Tông Ngô làm boss phản diện, dĩ nhiên ghét nam chính Tông Kỳ nhất.
Trước khi nữ chính lên sân khấu, quan hệ của hắn với Tông Kỳ mặt ngoài còn khá tốt, nhưng sau lưng đã đấu đá với nhau mấy trăm hiệp.
Tông Ngô tạo ra cho nam chính rất nhiều trở ngại.
Đương nhiên nam chính cũng không phải dạng người dễ xơi gì.
Cốt truyện lần này Tông Ngô đột nhiên đoạt nữ chính cùng nam chính —— Đại khái chính là để ghê tởm nam chính.
Tông Ngô căn bản không thích Tần Hoan.
Hắn phát hiện quan hệ giữa nam chính và nữ chính không đơn giản, không muốn nam chính nhấc lên quan hệ với Tần gia, để sau này trở thành trợ lực.
Cho nên hắn tiên hạ thủ vi cường(*).
(*): ra tay trước thì chiếm được lợi thế
Vội vàng tiến cung trước, cầu cưới Tần Hoan.
Lấy 'ngược' làm cơ sở kịch bản, Tông Ngô cầu cưới tất nhiên thành công.
Trong cốt truyện gốc, Tông Ngô đã xử lý không tốt lần án tham ô này của Phùng Tự Phúc.
Ngược lại Tông Kỳ nhặt được của hời, trở thành người được lợi lớn nhất trong sự kiện lần này.
Cũng chính từ sự việc này, Tông Ngô liền dần dần rơi vào thế hạ phong, nam chính mỗi lần đều có thể gặp hiểm hóa lành, vượt trội hơn hắn mọi mặt.
Đương nhiên, Hoa Vụ cảm thấy đó là bởi vì nữ chính lên sân khấu, tăng thêm may mắn cho nam chính.
......
......
Hoa Vụ và Tông Ngô ngồi trước cái bàn chất đầy long nhãn đậu phộng, khăn trải bàn màu đỏ thẫm chữ hỉ phá lệ bắt mắt.
Hai người mặc hỉ phục nào giống giống tân lang cùng tân nương, khí tràng đối chọi gay gắt, càng giống như sứ thần hai nước trên bàn đàm phán, chuẩn bị ra chiêu.
Dược hiệu trong người Hoa Vụ đã phai đi gần hết, thể lực khôi phục lại không ít.
Nàng từ từ rót cho mình một ly rượu mừng, sau khi nhẹ nhấp một ngụm, nói:
"Ta có thể nói cho điện hạ manh mối vụ Phùng Tự Phúc, nhưng điện hạ cần phải đáp ứng cho ta, một vị trí nhỏ tại Đông Cung. Ta nếu đã là Thái Tử Phi, vậy cần có quyền lợi và tôn nghiêm của Thái Tử Phi."
Tông Ngô cưới Tần Hoan vốn là ôm tâm tư làm ghê tởm nam chính.
Cốt truyện gốc, trước khi Tần Hoan gả vào Đông Cung, lại gặp phải chuyện bất trắc trên đường, nên vào đêm đã bị Tông Ngô phế thành Trắc phi.
Mặt khác Tông Ngô trực tiếp sử dụng nàng như một công cụ để đối phó với nam chính, vào thời điểm cần mới nhớ tới.
Càng miễn bàn đến việc còn có Lương Như Sương bên cạnh chơi xấu.
Cho nên cuộc sống Tần Hoan trôi qua ở Đông Cung càng không tốt.
Vì công tác tiếp theo của mình, Hoa Vụ cảm thấy cần phải trò chuyện thật tốt với Thái tử về môi trường làm việc.
"Làm sao ta có thể biết manh mối trong miệng ngươi là thật hay giả?"
Hắn tra lâu đến như vậy, cũng chưa tìm được manh mối nào.
Nàng lấy từ nơi nào?
Bịa đặt sao?
"Nếu manh mối là giả, điện hạ cứ tùy tiện xử lý." Hoa Vụ bảo đảm với Tông Ngô.
Tông Ngô: "Cho dù manh mối trong miệng ngươi là thật, nhưng chỉ có một manh mối, ngươi muốn ngồi yên vị trí Thái tử phi, ý nghĩ này không phải có chút kỳ quái sao?"
Thái Tử Phi chỉ là một cái danh hiệu, cũng không quan trọng.
Chỉ cần hắn không cho nàng quyền lợi của Thái Tử Phi, thì nàng vĩnh viễn chỉ là bình hoa.
Mà Tông Ngô cũng nghĩ vậy.
Nàng ta cũng chỉ là công cụ để đối phó với Tông Kỳ mà thôi.
Nàng lại còn muốn quyền lực của Thái Tử Phi ...... Cũng thật dám mở miệng.
"Nhưng manh mối này đối với Thái Tử điện hạ rất quan trọng không phải sao?" Hoa Vụ khí định thần nhàn nói: "Ngươi cho ta đối đãi và tôn trọng của Thái Tử Phi nên có, chỉ cần một lời nói thôi, điện hạ cũng không tổn thất cái gì."
"Nếu ta không đáp ứng?"
"......"
Vậy ta đành phải xung hỉ cho chính mình thôi.
Hoa Vụ mỉm cười rót một chén rượu đẩy qua, âm dương quái khí mà vỗ tay tán thưởng nói: "Cực khổ lâu như vậy, lại làm áo cưới cho người khác(*), Thái Tử điện hạ không hổ là quân chủ tương lai, lòng dạ rộng lớn."
(*): gốc là vị nhân tác giá, làm mướn không công.
Tông Ngô: "......"
Tông Ngô đương nhiên không muốn làm áo cưới cho người khác.
Vì án tham ô Phùng Tự Phúc, hắn đã hoài phí nhiều công sức.
Đây không chỉ là hoàn thành nhiệm vụ hoàng thượng giao phó mà còn có rất nhiều lợi ích.
Một vị trí Thái tử phi so với lợi ích phía sau vụ Phùng Tự Phúc......
Tông Ngô bưng ly rượu kia, uống một hơi cạn sạch.
Hắn đưa chén rượu không hướng trước mặt Hoa Vụ, sau đó ném lên bàn: "Ta đồng ý với ngươi."
Thái Tử Phi cũng chỉ là vị trí cai quản hậu viện Đông Cung, trong khoảng thời gian này ăn ngon uống tốt được cung phụng, nàng ta có mấy cân mấy lượng cũng không gợi lên sóng gió được.
Chờ chuyện này qua đi, lại nghĩ cách......
Hoa Vụ vừa lòng gật đầu: "Ta vừa nhìn liền biết Thái Tử điện hạ là người thông minh."
"A."
Tông Ngô ngoài cười nhưng trong không cười: "Hiện tại có thể nói đi."
Hoa Vũ nâng ly rượu trên bàn, rót đầy hai ly rượu, tràn đầy tinh thần chiến đấu: "Cạn ly cho sự hợp tác của chúng ta."
Tông Ngô: "......"
Bọn họ hợp tác cái gì?
Nhiều lắm chỉ là giao dịch......
Vì manh mối trong miệng nàng, Tông Ngô cưỡng bách chính mình nhẫn nại, bưng ly rượu kia lên liền uống.
Ai ngờ thiếu nữ đối diện ngăn hắn lại, con ngươi sáng lấp lánh lộ ra sự hưng phấn không tên: "Điện hạ, không bằng thuận tiện cũng uống rượu giao bôi?"
Tông Ngô nắm chén rượu trên tay, gân xanh dần dần hiển lộ: "Ngươi cảm thấy bổn cung sẽ uống rượu giao bôi cùng ngươi?"
Hoa Vụ ôm chén rượu, nghiêm túc nói: "Nhân sinh yêu cầu cảm giác nghi thức."
Ánh mắt Tông Ngô phảng phất như muốn giết người, dừng ở trên người thiếu nữ, môi mỏng khẽ mở: "Cút."
Hoa Vụ: "......"
Hoa Vụ thất vọng chạm nhẹ trên chén rượu của hắn, "Vậy chúc chúng ta hợp tác thuận lợi, nghiệp lớn sớm thành."
"......"
Nàng có bệnh phải không?
......
......
Hoa Vụ có bệnh hay không, Tông Ngô tạm thời chưa biết.
Nhưng sau khi uống xong rượu, Hoa Vụ cực kì sảng khoái viết cho hắn một cái địa chỉ.
Bảo hắn đi đến nơi đó bắt người, sẽ có kinh hỷ.
Kinh hỷ gì?
Thái Tử Phi của hắn giống như biến thái, che môi lại cười: "Tự mình tìm ra kinh hỉ, mới có cảm giác thành tựu."
Tông Ngô: "......"
Tông Ngô vừa nắm được địa chỉ đã muốn đi, Hoa Vụ cầm lấy ống tay áo của hắn: "Những người vừa rồi ngươi bắt về ở đâu vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro