🍀Chương 220: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (11)
Editor: Halley
………………………🐥
Sau khi Kỷ Tiểu Tư cất đồ vật thật cẩn thận, bắt đầu phát lì xì, đem mấy thứ này phát ra toàn bộ trong đàn, còn chỉ định là cho ai.
Bởi vì cái này xem như là giao dịch, mọi người nhìn thấy tên sẽ không đoạt lung tung.
Mọi người trong đàn đều đã ăn uống no đủ, kỳ thật đã không còn nhớ đến vài thứ kia của Kỷ Tiểu Tư.
Kỷ Tiểu Tư cấp đồ ăn, hương vị cũng không tệ lắm nhưng nếu so với đồ ăn của Đường Quả cấp đương nhiên kém hơn, hơn nữa đối với bọn họ ăn nhiều cũng không có chỗ tốt gì lớn, đương nhiên cũng không nguy hại cái gì.
Nhưng đồ ăn của Đường Quả lại không đơn giản, mỗi loại đều có tác dụng nhất định, dù gì cũng là cho bọn hắn ăn, bọn họ có chút băn khoăn.
Nhưng lúc trước đã thương lượng xong, bọn họ chỉ có thể nhận lấy đồ vật, chiếu theo giao dịch lúc trước với Kỷ Tiểu Tư, phát bao lì xì vật phẩm mà nàng đã yêu cầu.
Tử Vân Chân Nhân cắn một miếng tôm hấp dừa, vốn dĩ hương vị rất ngon nhưng đột nhiên hắn lại cảm thấy cũng không ngon như vậy, sau đó cắn một miếng lòng trắng trứng, tức khắc cảm thấy lòng trắng trứng trơn mềm, thập phần mỹ vị, mà tôm nấu khô ráo lại cay, cũng không phải quá ngon.
Coi như một mâm tôm cùng một con gà lá sen, hắn dùng một lò Mỹ Dung Đan để đổi.
Hắn không phải là kẻ ngốc, đương nhiên biết Mỹ Dung Đan ở tục giới có giá trị như thế nào.
Không so sánh liền không có tổn thương, đồ ăn mà Đường Quả lúc trước cho bọn họ, đặc biệt là viên trứng kia giá trị dinh dưỡng rất cao, lại nhìn loại thực phẩm tôm nấu rác rưởi này, hắn lập tức cảm thấy Kỷ Tiểu Tư có chút không phóng khoáng.
Bọn họ trao đổi chẳng qua là đổi vật lấy hữu hảo không phải thực sự không biết giá trị của mấy thứ này, Kỷ Tiểu Tư phảng phất cho rằng bọn họ thực sự không biết hay sao, còn cùng với bọn họ nói rằng mấy thứ này rất quý.
Lại quý hơn so với Mỹ Dung Đan của hắn sao?
So với linh phù bảo mệnh của Xích Tiêu Chân Quân càng quý hơn sao?
Còn có Trớ Chú Phù của Margaret, cũng không phải một vật phẩm thế tục có thể đổi.
Tình huống như vậy, những người khác, bọn họ cùng Tử Vân Chân Nhân nghĩ giống nhau, đều cảm thấy lòng dạ Kỷ Tiểu Tư quá hẹp hòi.
Lúc trước không nghĩ nhiều như vậy, cũng chỉ vì từ chỗ của Kỷ Tiểu Tư mới có đồ ăn.
Trong lòng bọn họ suy nghĩ, cũng không tính toán sẽ trả thù Kỷ Tiểu Tư gì đó, chẳng qua là một người bình thường mà thôi, trăm năm sau liền sẽ biến mất khỏi đàn này.
ở trong đàn này, có lão quái vật nào không sống đến mấy ngàn vạn năm?
Thọ mệnh ngắn nhất là nhân loại của vị diện tinh tế, ít nhất cũng sống đến mấy ngàn năm, nếu có kỹ thuật tốt, còn có thể đem tinh thần lực lấy ra, đem vào một thân thể khác, so với vĩnh sinh không sai biệt lắm, tuy rằng tỷ lệ thành công không lớn lắm.
Kỷ Tiểu Tư lấy được đồ vật của mình, còn nói, “Về sau mọi người muốn ăn đồ gì, có thể nói với ta, chờ ta liệt kê một danh sách, lại mua cho mọi người.”
[ Xích Tiêu Chân Quân ] : Gần đây ăn hơi nhiều, ta cảm thấy ăn quá nhiều tạp chất sẽ đọng lại nhiều, tu vi có khả năng sẽ lùi lại.
Kỷ Tiểu Tư ngây người một hồi, còn có thể như vậy à?
Nhớ đến trong tiểu thuyết cũng có mấy tình huống như thế, cô ta cũng không nghi ngờ.
[ Billy đại tướng quân ] : Trùng tộc lại tới nữa, sau này không có cơ hội đơn độc ăn đồ ăn, nếu không chú ý bị những người khác nhìn thấy, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Ý tứ là, hắn cũng không cần.
Kỷ Tiểu Tư cũng không để ý, cô ta cho rằng những người này không thể chạy thoát được dụ hoặc của đồ ăn ngon.
[ Tử Vân Chân Nhân ] : Kỷ tiểu hữu, lúc trước ngươi không phải đoạt được một quả trứng sao? Ta cùng ngươi đổi như thế nào? Ba lò Mỹ Dung Đan.
So với tôm gà lá sen, hắn càng muốn ăn quả trứng kia hơn.
[ Xích Tiêu Chân Quân ] : Kỷ Tiểu Tư, ta cùng ngươi đổi, nơi này của ta cũng có đan dược mà ngươi cần.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro