🍀Chương 250: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (41)


Editor: Halley

Ngụy Việt nghe được Mã Mậu đến tìm Đường Quả, chiều hôm đó chạy đến trượng học lượn một vòng.

Đường Quả đang nghe giảng bài, hắn nằm sấp trên mặt bàn nhìn cô.

Lúc trước hắn còn ngượng ngùng, bây giờ biến thành quang minh chính đại mà nhìn.

Đường Quả quay lại nói, “Bạn trai à, anh nhìn tôi như vậy, có phải là thích tôi rồi không?”

Nếu là lúc trước, Ngụy Việt nhất định sẽ bưng mặt thối nghiêm túc nói, “Làm sao có thể, cô suy nghĩ nhiều.”

“Có thể lắm.”

Ngụy Việt của hiện tại trả lời, “Lão tử hình như thật sự thích em rồi.” Lúc hắn nói, vẻ mặt vô cùng thành thật,  ý tứ chính là lão tử không hề nói láo.

Cái dạng thổ lộ kỳ quái như thế, Đường Quả cũng không để tâm, nghiêm túc nghe giảng bài, bị bạn trai tỏ tình bất ngờ không kịp đề phòng lại là cảm giác gì? ?

Nhất là trưng ra loại mặt nghiêm túc này, Đường Quả chân thật muốn nói cho ngươi, cô lại có thể trêu chọc trở lại.

“Thật vậy a?”  Khóe môi nhếch lên ý cười vui sướng, “Nói như vậy, tôi đưa tay lên một cái có thể làm tan mây nhìn thấy ánh trăng .”

Ngụy Việt nghe được, tâm co lại một chút, vội vàng rút ra một cuốn sổ, phía trên tô tô vẽ vẽ, rất nhanh liền đưa đến trước mặt Đường Quả.

Trên cuốn sổ vẽ một trái tim lớn, chính giữa viết, “Thật sự.”

Cô bị chọc cười, phốc một tiếng, tin lời hắn. Cô cầm lấy cuốn sổ, cũng vẽ một trái tim lớn, ở giữa viết ba chữ.

Ngụy Việt không kịp chờ đợi đoạt lấy cuốn sổ, nhìn xem ba chữ kia, khóe miệng kéo lên cười lớn một tiếng.

Ba chữ kia là: Em cũng vậy.

Nhìn Đường Quả một tay vừa lật sách vừa nghe giảng bài, một tay khác lại buông thõng xuống, hắn nhìn nhìn, lặng lẽ xích lại, thử dò xét đưa tay tới.

Cuối cùng cắn răng nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mềm của cô, làm Đường Quả hơi nghiêng đầu.

Tim hắn đập thình thịch, cẩn thận chú ý đến nét mặt cô, không có ý tứ muốn buông tay ngược lại nắm càng chặt, dường như sợ cô chạy mất.

Thấy Đường Quả chỉ lẳng lặng liếc hăn một cái, tiếp tục nghe giảng bài, hắn thở một hơi.

Trong lòng đầy đắc ý, đây là bạn gái hắn, là người của hắn.

Hắn đổi thành hai tay bao lấy bàn tay nhỏ nâng niu trong tay, giống như nâng niu bảo bối.

“Bạn trai, anh chú ý một chút. Bạn học ở phía sau có thể nhìn thấy được, nếu bị lão sư nhìn thấy, em không cam đoan thầy ấy có thể giúp chúng ta đổi một vị trí.”

Câu nói này dọa toàn thân Ngụy Việt cứng đờ. Kỳ thực lấy thành tích của cô hiện tại, lão sư chắc chắn sẽ không cho hắn làm bậy.

Chỉ cần cô có thể bảo trì được thành tích, lão sư sẽ không quan tâm cô cùng Ngụy Việt yêu đương, gần đây mỗi lần lão sư nhắc đến Ngụy Việt, thần sắc  không phải hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mà ngược lại có mấy phần cảm kích.

Mấy lão sư trong khoa nhất trí cho rằng, Ngụy Việt xuất hiện, mới làm cho Đường Quả tiếp tục cố gắng.

Trời ạ, đây quả thực là cái hiểu lầm rất tốt.

“Bạn trai, anh có từng suy nghĩ muốn thi vào trường đại học nào không?”

Đường Quả đột nhiên nghĩ tới, cô muốn đạt hạng nhất, đến lúc đó nhất định sẽ đi đến thành phố B để học, đại học B là đại học tốt nhất cả nước.

Lấy thành tích của bạn trai cô, nếu không phải trong nhà có tiền, đoán chừng ngay cả trường đại học gà rừng cũng không vào được.

Nhưng mà trước khi vào đại học, cô sẽ giải quyết Mã gia.

Ngụy Việt sửng sốt, hỏi ngược lại cô, “Em muốn học ở đâu?”

“Em ưu tú như thế, tất nhiên là muốn học trường tốt nhất."

Ngụy Việt nhìn dáng vẻ chói lọi của cô, đôt nhiên có chút khủng hoảng, hắn không hề quên, tên của hắn là hạng nhất từ dưới đếm lên, không thể vào trường tốt nhất.

“Em đã là bạn gái của anh, mặc kệ em ở đâu, cũng không được bỏ lại anh.” Ngụy Việt hung hãn nói.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro