Chương 26

Trở về phòng trọ, hai người vẫn nắm tay nhau, mãi không muốn rời.

Sakura cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào anh.

Nhìn gò má ửng hồng của cô, Sasuke buông tay, khẽ mỉm cười, đưa tay xoa xoa mái đầu hồng đáng yêu của cô, nói:

"Không còn sớm nữa, mau nghỉ ngơi đi... Hẹn mai gặp."

"Ừm, vâng... Vậy chúc ngủ ngon... Sasuke-kun."

Cô ngẩng đầu lên chào tạm biệt anh, rồi xoay người chậm rãi bước về phía phòng mình.

Nhưng khi tay cô chạm vào nắm cửa, cảm thấy trong lòng vẫn còn điều gì đó chưa cam tâm, cô nhanh chóng quay người lại về phía Sasuke, người đã bật đèn và đang chuẩn bị đóng cửa phòng.

"Chờ một chút, Sasuke-kun..."

Nghe thấy tiếng gọi của cô, anh dừng động tác trong tay, ngẩng đầu lên, điều đón chờ anh lại là một nụ hôn bất ngờ từ người con gái.

Nhưng đối phương chỉ khẽ chạm môi như chuồn chuồn lướt nước.

"Ngày mai gặp lại!"

Để lại nụ hôn ấy, cô mãn nguyện nói lời tạm biệt với anh lần nữa.

Cô buông tay anh ra, nhẹ nhàng xoay người chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi.

Cô nghĩ, cuối cùng mình cũng đã chủ động một lần.

Nhưng làm sao anh có thể cam tâm để người đẹp đã đến bên vòng tay mình đi như vậy.

Anh đưa tay nắm lấy cổ tay cô, kéo cô trở lại vòng tay mình, hoàn thành nụ hôn vừa mới bắt đầu.

"Đáng ghét... Sasuke-kun thật là gian xảo..."

Cô thầm mắng trong lòng, nhưng không thể thoát khỏi vòng tay anh.

Cô cảm thấy mình lại một lần nữa chìm đắm.

Hai người trao nhau nụ hôn sâu và nồng nàn.

Anh dùng lực đẩy mạnh cánh cửa phía sau cô, rồi theo đà đó ép cô vào cửa, say sưa chiếm lấy hương vị ngọt ngào của cô.

Cuối cùng hôm nay anh cũng đã nói ra những nghi hoặc và bất an từ lâu trong lòng, hơn nữa còn đưa ra câu hỏi có lẽ là trang trọng nhất trong cuộc đời anh.

Theo một nghĩa nào đó, dường như anh đã thoát khỏi sự trói buộc do quá khứ thất bại của mình để lại.

Cuối cùng cũng có thể không chút do dự bước về phía cô, ôm cô vào lòng;

Cuối cùng cũng có thể không sợ hãi đón nhận tình yêu của cô;

Cuối cùng cũng có thể có được cô...


Nhưng khi cảm nhận được sự giãy giụa trong vòng tay mình, anh vẫn không nỡ rời khỏi đôi môi cô.

Cô thở dốc, trong ánh mắt ánh lên vẻ mơ màng.

Anh buông cô ra, hơi lùi lại một chút,

"Sakura..."

Nhìn hàng lông mày hơi nhíu lại của anh và ánh mắt cháy bỏng dục vọng nhưng lại cố gắng kiềm chế, cô đã hiểu rõ, và cũng đã xác định rõ lòng mình ngay khi đồng ý lời cầu hôn của anh.

Cô thu lại ánh nhìn mơ màng, nghiêm túc nhìn vào đôi mắt màu mực của anh.

"Không sao đâu... Sasuke-kun..."

Cô tiến lại gần anh, thu hẹp khoảng cách vừa bị kéo ra.

Hai tay nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo rắn chắc của anh, kiễng chân lên và một lần nữa phủ lên đôi môi anh.

Sự kiềm chế đến cực điểm của anh đã bị sự dịu dàng của cô đánh tan, anh đưa tay ôm chặt lấy eo cô, trong khoảnh khắc tiếp theo, đã đẩy cô xuống giường.

Sakura lập tức cảm thấy người mình nhẹ bẫng, tiếp theo đó là cảm giác trời đất quay cuồng và sự nâng đỡ mềm mại, vững chắc từ phía sau.

Tay trái của cô bị Sasuke nắm lấy từ eo, ấn lên phía trên đầu. Cơ thể anh ở ngay sát bên, nụ hôn của anh còn cuồng nhiệt hơn cả trước đây.

Đầu lưỡi anh ngày càng di chuyển thuần thục , quấn quýt trong miệng cô.

Ngay khi cô cảm thấy sắp nghẹt thở, anh rời khỏi môi cô, nụ hôn nóng bỏng, ẩm ướt tiếp tục men theo gò má đến tai, cùng với hơi thở nặng nề của anh khuấy động những dây thần kinh nhạy cảm của cô.

"Ừm... Sasuke-kun..."

Anh tiếp tục đi xuống, từ tai hôn xuống cổ, từng tấc từng tấc thiêu đốt làn da cô.

Tiếp tục xuống dưới, anh buông lỏng bàn tay đang kìm kẹp cô, cởi tung vạt áo của cô một cách vụng về nhưng đầy bá đạo, cởi bỏ áo khoác ngoài và lớp áo lót bên trong, để lộ lớp vải nhỏ nhắn, tinh tế cuối cùng.

Hơi thở nóng ẩm đã lảng vảng bên bờ vực của sự tròn trịa, căng tràn, anh đưa tay ra sau lưng cô, cố gắng cởi bỏ xiềng xích cuối cùng.

Nhưng khổ nỗi anh chỉ có một tay, lại hoàn toàn thiếu kinh nghiệm...

Thử nhiều lần không thành, anh bực bội muốn xé toạc chướng ngại đáng ghét này.

"Sasuke-kun... ư... để em..."

Cô hơi nhấc người lên, tay cũng đưa ra phía sau, cố gắng tự mình cởi nút áo.

Nhưng không hiểu sao, hành động của cô dường như càng khiến anh thêm bực bội.

Làm sao anh có thể để một chiếc nút áo nhỏ bé làm khó mình...

Trước khi cô kịp chạm vào, anh đã mạnh mẽ xé toạc nó ra.

Anh ngẩng đầu lên khỏi làn da của cô, tháo bỏ chiếc áo lót đã bị rách ra khỏi cơ thể cô ném sang một bên.

Rồi tùy tiện cởi bỏ bộ yukata vốn dễ mặc của mình.

Vì hành động thô bạo của Sasuke và cái lạnh đột ngột ập đến, Sakura vốn đang chìm đắm trong mạng lưới dục vọng, bỗng giật mình tỉnh giấc.

Cô theo bản năng đưa tay che trước ngực, ngẩng lên liền nhìn thấy con mắt phải của anh đã đỏ ngầu.

"Sasuke-kun..."

Cô lại gọi tên anh, nhưng trong giọng nói lại mang theo sự kinh hãi.

Nhưng anh đang bị ngọn lửa dục vọng thiêu đốt, không quan tâm nhiều, lại vùi đầu vào cổ cô, bắt đầu liếm và hôn.

Nhưng anh đang bị dục hỏa thiêu đốt không còn tâm trí để ý đến điều đó, lại vùi đầu vào cổ cô, bắt đầu liếm hôn.

"...Ngày mai sẽ mua cho em cái mới."

Giọng nói trầm thấp, khàn khàn của anh vang lên bên tai cô.

Hơi thở ấm áp phả vào khiến cô cảm thấy tê dại.

Anh đưa tay dịu dàng nhưng mạnh mẽ gạt bỏ bàn tay cô đang che trước ngực,

"Thả lỏng... Sakura..."

Cơ thể cô đã mềm nhũn, không còn chút sức lực, sự kháng cự của hai tay chỉ là vô ích, cô mặc cho anh xoa nắn, liếm láp hai bầu ngực căng tròn.

"Ưm... ư..."

Đỉnh ngực cô lần đầu tiên cảm nhận được sự mẫn cảm tột độ, cô vô thức phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ đầy xấu hổ, rồi lại cắn chặt môi dưới, cố gắng kìm nén không phát ra âm thanh.

Một tay cô nắm chặt lấy ga trải giường dưới thân, tay còn lại nắm thành quyền lơ lửng giữa không trung, không biết đặt vào đâu.

Cơn ham muốn và khoái cảm bất ngờ ập đến khiến cô nhất thời không thể tự chủ, chỉ có thể giữ nguyên tư thế căng thẳng này.

Môi và lưỡi anh vẫn tiếp tục trêu đùa những điểm nhạy cảm hồng hào của cô, bàn tay lại áp sát vào làn da căng mịn, từ từ di chuyển xuống phía dưới thân cô.

Anh khẽ kéo chiếc quần lót của cô xuống, thăm dò vào khu vườn bí mật ẩn sâu bên trong. Nơi đó đã sớm ẩm ướt và dính nhớp, bàn tay anh tuy còn vụng về nhưng nhẹ nhàng lướt đi trong khu vườn.

Cảm giác kích thích bất ngờ từ phía dưới thân trêu chọc những dây thần kinh vốn đã căng thẳng và mẫn cảm của cô.

"A... đừng..."

Cô theo bản năng khép chặt hai chân, cơ thể cố gắng lùi về phía sau, muốn tránh khỏi sự trêu chọc dồn dập của anh.

Sự kháng cự của cô khiến anh dừng lại động tác trong tay, anh lại di chuyển đầu lên má cô, kề tai áp má với cô.

Anh nhẹ nhàng hôn cô, dịu dàng nói nhỏ,

"Đừng căng thẳng... Sakura... Anh ở đây..."

Giọng nói của anh làm dịu đi sự căng thẳng trong lòng cô, cơ thể cô từ từ thả lỏng.

Giọng nói của anh dường như khiến cảm xúc căng thẳng của cô dịu lại, cơ thể cô từ từ thả lỏng.

Đôi mắt Sharingan đã mở ra từ lúc nào anh cũng không hay biết, bất kỳ động tác nhỏ nào của cô cũng không thể thoát khỏi giác quan nhạy bén của anh.

Thuận theo phản ứng của cơ thể cô, bàn tay anh một lần nữa nhẹ nhàng và chậm rãi khám phá khu vườn ấm áp ẩm ướt của cô, tiến vào mật huyệt ẩn sâu bên trong.

"Ưm... ah..."

Mặc dù cô vẫn muốn cố gắng kìm nén, nhưng cảm giác tê dại từ phía dưới thân đã lấn át tất cả lý trí, cô không tự chủ được mà khẽ rên lên.

"Đừng lo lắng... Sakura... cứ kêu lên..."

"Ưm... ah! ... ưm... Sasuke-kun..."

Tay anh đã tiến sâu vào bên trong, nhanh chóng và nhịp nhàng ra vào.

Đi kèm theo đó là tiếng rên rỉ kiều diễm khó kiềm chế của cô và chất dịch từ từ rỉ ra.

Một ngón tay biến thành hai, tay anh vẫn tiếp tục duy trì động tác...

Cơ thể cô không tự chủ được mà run rẩy nhẹ.

Cùng lúc đó, anh liếm mút làn da non mềm dưới thân, cùng với tiếng rên rỉ kiều diễm của cô, một lần nữa nhẹ nhàng dịu dàng bắt đầu từ má, thái dương, xuống cổ, xuống gò bồng đào, xuống nhũ hoa... rồi tiếp tục hôn và cắn xuống tận gốc đùi.

Anh rút tay ra, nắm lấy một bên cạp quần của cô, bên còn lại thì dùng miệng ngậm lấy, cùng nhau kéo chiếc quần lót của cô xuống.

Cô mở đôi mắt ngập nước, hơi kinh hãi nhìn anh hoàn thành tất cả.

Ngay sau đó, anh cũng cởi quần của mình, lộ ra vật đã sớm cương cứng.

Là một y nhẫn, hiểu rõ cấu tạo cơ thể người, cô không khỏi thầm cảm thán kích thước nơi đó, vô thức nuốt nước bọt, hai má nhanh chóng ửng hồng hơn.

Anh nhìn thẳng vào cô, một lần nữa đè lên cơ thể cô, tách hai chân cô ra, chậm rãi đưa vật cứng rắn của mình vào...

"H... a... Sasuke... kun..."

Cô rên rỉ đau đớn, khóe mắt rưng rưng nước mắt, gắng gượng chịu đựng áp lực của anh.

Anh dừng lại động tác vốn đã rất chậm rãi của mình, không dám tiếp tục mạo muội. Rồi cúi xuống, áp sát vào cơ thể cô, nhẹ nhàng cắn vào vành tai cô.

Một lần nữa đặt tay trái cô lên gối, đan chặt mười ngón tay vào nhau.

"... Sakura... thả lỏng... đừng sợ...
Nhấc chân... lên... ôm lấy anh..."

Cố gắng kiềm chế ngọn lửa dục vọng đang bùng cháy, anh thở dốc, nói nhỏ bên tai cô.

Tay phải nắm chặt lưng anh, cô nghe lời nhấc hai chân ôm lấy eo anh, cố gắng thả lỏng cơ thể.

Tiếp tục tiến vào cơ thể cô một cách nhẹ nhàng và chậm rãi nhất có thể, anh bắt đầu từ từ di chuyển lên xuống.

Cô dần thích nghi với áp lực và cảm giác căng trướng dưới thân, bắt đầu cố gắng phối hợp với động tác của anh.

"Ưm... a..."

"A... ha..."

Cảm giác cực kỳ thoải mái ập đến, cả hai thở dốc, tiếng rên rỉ quấn quýt bên tai, mọi thứ xung quanh dường như trở nên mờ ảo.

Nhưng không lâu sau, cơ thể lại bắt đầu gào thét, dường như khao khát nhiều hơn.

Anh tăng tốc độ, nhưng lại nghe thấy tiếng cô khẽ gọi,

"Sa... Sasuke kun... a... nhanh... nhanh hơn nữa..."

Lời nói của cô như mở tung cánh cổng đê, anh không còn kiềm chế nữa.

Dục vọng dồn nén bấy lâu nay trào dâng, anh nhanh chóng và mạnh bạo thúc mạnh.

Mỗi lần đều đâm sâu vào, như muốn xuyên thủng cơ thể cô.

"Ưm... ha... a!... Sasuke——"

Cảm giác đau đớn và khoái cảm lẫn lộn, cô nhất thời mất đi khả năng lên tiếng.

Tay trái càng nắm chặt tay anh, còn tay phải dường như sắp cào vào lớp cơ bắp săn chắc trên lưng anh.

"A... Sakura..."

Hơi thở nặng nề phả vào tai cô, nụ hôn nồng nàn và bá đạo lại đặt lên môi cô.

Anh chỉ muốn chiếm đoạt toàn bộ cô.

Chiếc giường kêu cót két theo nhịp điệu dữ dội, tiếng va chạm và tiếng nước dưới thân ngày càng rõ, nhưng đã bị lẫn lộn bởi tiếng rên rỉ và tiếng thở dốc làm mờ đi âm lượng...

Cuối cùng, cả hai băng qua mây mù, cùng nhau lên đỉnh ...

Mấy ní biết sao chương này lâu vậy hông, vì noá là h á, tui ngại nhắm 🥹.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro