Chương 17: Bỏng miệng

Edit: Na

[ Giá của một chiếc phi thuyền vũ trụ là 666 NDT...... wa, chị em, 66666 ]

* NDT = nhân dân tệ: là đơn vị tiền tệ của Trung Quốc, như nước mình là Việt Nam đồng vậy á. 6 = lợi hại (tiếng lóng)

[ Vậy... chị em, bạn còn thiếu bạn bè không? Chỉ là, tui có một người bạn, cô ấy rất thích bạn, muốn làm bạn bè với bạn, có được không? ]

[ Bố, bố còn thiếu con gái không?? ]

[ Bố! Một tiếng "bố" lớn hơn trời, con gọi trước một tiếng "bố" này để tỏ lòng kính trọng. ]

Thẩm Thư Ý cũng bị hiệu ứng của từng chiếc phi thuyền vũ trụ này làm cho kinh ngạc, trước ngày hôm nay, cậu chỉ nhìn thấy chúng ở trong phòng của streamer khác.

Nhìn thấy giá của một chiếc "phi thuyền vũ trụ" trên khu bình luận, Thẩm Thư Ý sửng sốt, 666 NDT, thế mà lại đắt như vậy sao?

Thẩm Thư Ý mở phòng livestream chỉ là vì muốn hát cho fans nghe.

Cậu đã nói với fans của mình từ lâu rằng không cần donate cho cậu. Mọi người cũng rất nghe lời, cho dù là có donate thì cũng chỉ tặng ngôi sao. Ngôi sao có thể nhận được thông qua tích điểm hoặc lúc điểm danh, không tốn gì cả, chỉ để làm náo nhiệt bầu không khí mà thôi.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Thư Ý nhận được donate cao như vậy.

Hầu hết fans của cậu đều là sinh viên hoặc xã súc bình thường mà thôi nên vừa ra tay liền tiêu hết mấy vạn tệ thì thật sự là quá nhiều.

Thẩm Thư Ý: "Bạn fan có tên ID...... Cố Trì này, tôi đã thêm bạn rồi. Tôi không thể trả lại cho bạn toàn bộ số tiền donate của bạn được, bởi vì theo quy định, nền tảng sẽ lấy một nửa số tiền. Chờ đến khi buổi livestream kết thúc, tôi sẽ trả lại cho bạn một nửa số tiền đã được chuyển vào tài khoản của tôi."

Sở dĩ phải đợi đến khi buổi livestream kết thúc, là bởi vì Thẩm Thư Ý chưa từng thực hiện bao giờ, cũng chưa liên kết với thẻ ngân hàng tương ứng, đến lúc đó có thể cậu sẽ phải thao tác một chút. Bây giờ cậu vẫn đang livestream nên không được tiện, chỉ có thể đợi đến sau khi buổi livestream kết thúc.

Đối với việc Thư Ý quyết định trả lại donate cho fan, khu bình luận cũng không có ai cảm thấy ngạc nhiên.

Bởi vì mọi người đều biết, vào những ngày đầu tiên, Thư Ý cũng kêu gọi fans trong phòng livestream không cần donate cho cậu.

Sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào việc vừa rồi Thẩm Thư Ý suýt chút nữa bị kẹt khi đọc đến ID của vị fan này.

[ Ha ha ha, Thư Ý, anh có chuyện gì vậy, có phải bị hai chữ "Cố Trì" làm bỏng miệng không? ]

[ Tui đã nói mà, Thư Ý có gì đó không đúng. ]

[ Đúng vậy, bắt đầu từ lúc chị em có ID "Cố Trì" kia đi vào phòng livestream, Thư Ý liền có gì đó không đúng. ]

[ Thư Ý đang làm gì thế? Sao lại bất động vậy, có phải là bị lag không? ]

Thẩm Thư Ý nhìn thấy bình luận của fans và đọc một bình luận mới nhất: "Sao tôi lại bất động vậy, có phải là bị lag không?" Thẩm Thư Ý ngượng ngùng giải thích: "Tôi không bị lag. Tôi đang chú ý đến hộp tin nhắn và chờ người bạn Cố Trì kia chấp nhận lời mời kết bạn của tôi."

Bởi vì có việc giữa chừng hoặc lý do khác nên nhiều fans có thể sẽ rời khỏi phòng livestream sớm, cậu lo lắng rằng chờ đến sau khi buổi livestream kết thúc sẽ không tìm được người nên lúc này mới thêm người trước.

[ Ah ah ah, mị cũng rất muốn thêm bạn bè với Thư Ý. ]

[ Chị em, thế thì trước tiên bạn phải donate 66 chiếc phi thuyền vũ trụ, như vậy Thư Ý sẽ thêm bạn bè với bạn vì muốn hoàn lại tiền cho bạn ó. ]

[ Vãi, chị em, bạn thật biết lừa đó. ]

[ Báo, Thư Ý đã tắt chức năng donate. ]

[ Ahh! Lỡ mất 100 triệu tệ ]

[ Tại sao người chị em đại lão kia không nói gì, cũng không chấp nhận lời mời kết bạn của Thư Ý vậy? Là đang offline hay bị lag rồi? ]

[ Đại lão mà, luôn muốn duy trì cảm giác thần bí á. ]

** Đại lão: người có máu mặt, ông trùm,... dẫn đầu một số lĩnh vực hoặc nhóm nào đó.

Thẩm Thư Ý cũng đang thắc mắc, vì sao đối phương mãi không chấp nhận lời mời kết bạn của cậu vậy.

...

Khu nhà giàu giữa sườn núi Giang Thành

Hứa Phong đỗ xe trước một biệt thự nghỉ dưỡng tư nhân cao cấp: "Tôi sẽ không vào dự tiệc riêng tư của đạo diễn Vạn, đợi chút nữa nếu cậu xong rồi thì trực tiếp đi ra ngoài nhé?"

Hôm nay là bữa tiệc riêng tư của đạo diễn bộ phim 《 Bán sinh 》Vạn Lâm, khách mời đều là những người thân thiết nhất, một người đại diện như anh ta không thích hợp để đi vào. Phỏng chừng các nghệ sĩ khác cũng sẽ không đưa người đại diện, trợ lý đến đây.

Lịch trình ở Giang Thành trước đó của Cố Trì đã kết thúc, lần này anh đặc biệt bay về Giang Thành là để chúc mừng sinh nhật Vạn Lâm.

Hứa Phong đợi nửa ngày nhưng người ngồi ở ghế sau vẫn chưa trả lời anh ta.

Hứa Phong quay đầu lại thì thấy tai Cố Trì đang đeo tai nghe. Nghiêng người về phía trước, Hứa Phong huơ tay trước mặt Cố Trì.

Cố Trì ngẩng đầu lên.

Hứa Phong thắc mắc hỏi: "Cậu đang xem cái gì đó? Mà nhìn chăm chú đến như vậy?"

Lịch trình của Cố Trì khá dày đặc, anh ấy lại là người có nhu cầu đặc biệt về giấc ngủ, mỗi khi lên xe đều sẽ ngủ bù. Cho dù có người gửi tin nhắn cho anh ấy, chỉ cần không phải chuyện đặc biệt quan trọng, anh ấy cũng sẽ đợi xuống xe mới trả lời. Còn nếu là chuyện công việc, sẽ bảo anh ta trả lời thay.

Trước khi lên đường núi thì không sao, sau khi xe chạy lên đường núi, Cố Trì hình như lúc nào cũng cầm điện thoại, không biết là đang xem phim hay lướt Weibo gì đó.

Vì tai đeo tai nghe, anh có thể nhìn thấy miệng Hứa Phong đang cử động nhưng lại không nghe được giọng nói của anh ta.

Cố Trì điều chỉnh tai nghe sang chế độ xuyên âm, áy náy nói: "Xin lỗi, em bật chế độ khử tiếng ồn. Anh Hứa, anh vừa nói gì vậy? Có thể nói lại lần nữa được không?"

Hứa Phong: "......"

Hừ, lần này anh ta ở gần như vậy mà cũng không nghe rõ anh ta nói gì, thì câu trước đó phỏng chừng cũng không nghe được đi.

Hứa Phong đành phải lặp lại lời vừa nói một lần nữa: "Tôi nói, tiệc riêng tư của đạo diễn Vạn, tôi không thích hợp để đi vào. Tôi liền ngồi trong xe đợi cậu, đợi cậu xong việc rồi thì tôi sẽ lái xe chở cậu xuống núi, được không?"

Cố Trì: "Không cần đâu, Bùi Giác lái xe tới đây, anh ta có tài xế, em ngồi xe của anh ta để trở về cũng được."

Cố Trì và Bùi Giác là bạn thân nhiều năm, mối quan hệ của hai người họ vẫn luôn rất tốt, đời sống riêng tư của Bùi Giác cũng trong sạch, Cố Trì ngồi xe của Bùi Giác trở về, Hứa Phong không có gì phải lo lắng.

Anh ta gật đầu: "Vậy được rồi."

...

Hứa Phong lái xe rời đi.

Cố Trì bước vào đại sảnh của biệt thự.

Trong phòng đang bật hệ thống sưởi.

Mới đầu xuân, nhiệt độ buổi sáng và buổi tối đều tương đối thấp.

Trên người Cố Trì đang mặc áo khoác lông vũ, anh cởi áo khoác ra rồi cầm trên tay.

[ Bạn fan có ID là Cố...... Trì này, bạn còn ở đó không? ]

Một giọng nam trong trẻo, nhẹ nhàng với giọng điệu lịch sự vang lên từ tai nghe, khi nhắc đến hai chữ "Cố Trì", vẫn có một chút ngập ngừng và lúng túng.

Một lần nữa bấm vào màn hình livestream, nhìn cuộc thảo luận về bản thân của fans Thẩm Thư Ý trong khu bình luận, Cố Trì cũng rất tò mò.

Có phải tên của anh thật sự có hơi bỏng miệng giống như lời nhóm Lúa Mạch nói không?

Thoát khỏi chế độ toàn màn hình, Cố Trì bấm vào hộp tin nhắn ở góc trên bên phải, chấp nhận lời mời kết bạn của Thẩm Thư Ý.

Cố Trì vừa cúi đầu gõ bình luận, vừa đi về phía biệt thự sáng đèn.

Cố Trì: [ Xin lỗi, vừa rồi có việc, đã chấp nhận rồi. ]

[ Wa! Chị em nói chuyện ngầu quá, tui yêu lắm! ]

Cố Trì cúi đầu nhìn vào khu bình luận.

Chị em?

Thẩm Thư Ý: [ Chờ đến khi buổi livestream kết thúc, tôi sẽ chuyển tiền cho bạn. ]

Thẩm Thư Ý nhắn riêng cho anh.

Cố Trì đang gõ vào hộp thoại: [ Không cần, tôi rất thích anh ]

Vai bị vỗ nhẹ một cái, đầu ngón tay trượt trên màn hình, vô tình chạm vào nút gửi.

"Piu" một tiếng, Cố Trì nghe thấy âm thanh thông báo tin nhắn đã được gửi thành công.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro