Chap 2 (tiếp)
Chưa kịp suy nghĩ nhiều dưới nhà đã vang lên tiếng thúc giục của Chanyeol lần thứ n.
"Kyungsoo!! Đã 30' rồi đó! Cậu có xuống ko thì bảo?? Hay là để tôi lên??"
"xong rồi đây!" - Baekhyun dứt khoát buộc mái tóc dài lên cao, cố định bằng một chiếc kẹp có hình hoa Hồng xinh đẹp, cậu vội vã xuống nhà.
Chanyeol ngồi dưới phòng khách lầm bầm càu nhàu, nghe tiếng động trên cầu thang, đang định nổi nóng nhưng khi thấy người đứng trên cầu thang thì anh ngẩng người. Chiếc váy hồng nhạt với vài họa tiết hoa nhỏ đáng yêu nhưng ko quá màu mè, làn da trắng nõn cùng dáng người nhỏ xinh có vẻ cần người khác bảo vệ và che chở....
Baekhyun thấy Chanyeolnhư người mất hồn thì lên tiếng châm chọc.
"chưa từng thấy người đẹp sao hả?"
Chanyeol giật mình, có cảm giác ảo não, sao anh có thể mất khống chế mà nhìn Kyungsoo như thế chứ? Đúng là mất mặt mà.
•••••••••••••
Ngày thứ hai. Chanyeolvừa đi làm về, bước vào phòng khách, chưa kịp làm gì đã nghe trong bếp vang lên tiếng khóc thút thít, Chanyeol giật mình vội vàng vào xem.
"Kyungsoo! Cậu làm sao vậy?" - anh lo lắng hỏi, tự dưng cậu bé này khóc lóc làm gì?
Baekhyun ngước lên nhìn anh, nước mắt vẫn rơi ko ngừng.
"ai khóc chứ? Anh ko thấy tôi làm gì sao? Hức..."
Chanyeol ngơ ngác, lúc này mới nhìn xuống tay của Kyungsoo, sau đó đen mặt, thì ra cậu bé ngốc nghếch này đang bóc vỏ củ hành, vậy mà dọa anh hết hồn.
"Cậu có cần làm quá vậy ko? Chỉ là củ hành thôi mà?"
Baekhyun lườm lườm anh, sao đó dứt khoác nhét vào tay anh một củ hành đang bóc dang dở.
"anh có ngon....hức....thì bóc đi!"
"hừ! Tôi bóc cho cậu xem! " - Chanyeol săn tay áo, hang hái chiến đấu cùng củ hành.
10' sau.
"hức....hức....anh giỏi lắm mà? Hức....sao rồi hả?" - Baekhyun hả hê, dù cho nước mắt đang rơi ko ngừng cũng cười châm chọc.
"cũng tại....hức....củ hành này....hức hức....làm cay mắt tôi thôi...hic.." - lúc này mắt của Chanyeol cũng đỏ ửng, anh gian nan mở miệng, củ hành đáng ghét này! Sao nước mắt anh chảy hoài vậy chứ??
"haha....hức...bây giờ cảm xúc của tôi là hai chữ....hức...'mãn nguyện' hức..."
"hức hức...."
Thế là lúc này trong nhà bếp vang lên từng đợt tiếng khóc thút thít, lâu lâu lại xen vào vài câu nói móc họng lẫn nhau của hai kẻ rảnh rỗi sinh nông nỗi ko có việc gì làm. :3
••••••••••
Tối. Baekhyun nằm trên giường, khó ngủ, lát sau cậu ngồi dậy bật đèn bàn lên, nhìn chằm chằm vào khung ảnh của Kyungsoo đặt trên bàn, cậu nhàm chán tìm tòi trong hộp tủ, bàn tay vô tình chạm phải một quyển sổ màu tím nhạt ở phía dưới mấy quyển sách, Vương Nguyên tò mò mở ra xem, đó là nhật kí của anh hai cậu.
" ngày 10/1
Hôm nay mình gặp một người làm tim mình rung động, tưởng đâu ko gặp lại được, ko ngờ rằng anh ấy là học trưởng của mình.
Ngày 13/1
Mình cảm thấy mình đã yêu anh ấy rồi...
Ngày 18/1
Hôm nay đã gặp bà nội của anh ấy, bà rất thương mình, bà bảo anh ấy nhất định phải lấy mình, mình rất vui, nhưng anh ấy có vẻ ko thích.
Ngày 27/2
Hôm nay là ngày cưới của mình, anh ấy đã đồng ý vì bà của anh ấy, mình biết anh ấy ko yêu mình, nhưng mình yin rằng thời gian sẽ giúp mình có được tình yêu của anh ấy.
Ngày 28/2
Anh ấy bảo mình chỉ cần làm tốt nghĩa vụ người vợ trên danh nghĩa, một năm sau, mình và anh ấy sẽ ly hôn, mình đồng ý, vì....mình yêu anh ấy!
Ngày 1/3
Rõ ràng mình đã cố gắng hết sức, nhưng tại sao anh ấy vẫn không yêu mình? Tại sao anh ấy có thể ngang nhiên dẫn cô gái khác về nhà, để mặc cô ta sai khiến mình như người ở? Chẳng lẽ trong lòng anh ấy, chưa có một phút giây nào xem mình là vợ sao?
Ngày 3/3
Chanyeol, em yêu anh.
Ngày 4/3
Chanyeol....có thể em ko kiên trì đến lúc anh yêu em rồi....
Ngày 5/3 : ko có ghi chú. "
Tạch - một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống trang nhật kí, Baekhyun đưa tay lau nước mắt trên mặt mình, cậu ko ngờ anh hai cậu bình thường vẫn dịu dàng cười nói với cậu trong tim lại mang nỗi đau lớn như vậy, nếu ko có ngày hôm nay, chắc có lẽ cả đời cậu cũng ko biết được những việc này.
Gấp lại cuốn nhật kí, Baekhyun siết chặc nắm tay, trong lòng âm thầm đưa ra quyết định.
"Chanyeol! Là anh phụ chị tôi, đừng trách tôi khiến anh đau khổ!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro