Chap 29

Sau khi xác nhận địa chỉ , hắn và Jungkook phi vù đến đó, đương nhiên Jungkook là người đảm nhận lái , vì để hắn lái riêng mỗi người một xe , Jungkook cũng không an tâm mà . Vậy thôi chứ thật ra Jungkook cũng ko an tâm để hắn với tình trạng này ra gặp bọn đó , thế nên trước khi đi , Jungkook đã bí mật dặn dò mọi người rất kỉ rồi , tuy là thế nhưng Jungkook vẫn lo , thực ra tình hình sức khỏe của hắn cũng chưa khá hơn là mấy , nhưng hắn là tuýp người vì người mình yêu liều tất cả , kể cả việc đó sẽ khiến hắn mất đi cả quyền tồn tại của bản thân.

Giang hồ mà , cư xử vs nhau sòng phẳng lắm , chỉ là sợ hắn sẽ ko trụ được nổi . Đáng lí lúc đó Jungkook nên khuyên hắn suy nghĩ kĩ lại , chẳng biết vì sao lúc đó Jungkook lại gấp rút như thế , chẳng hề nghĩ cho tình trạng sức khỏe của hắn , đến khi trong đầu xuất hiện suy nghĩ đó thì mọi chuyện chẳng thể thay đổi được nữa! Vì sao thế nhỉ ? Hình như trong Jungkook nhen lên một chút hối hận vì ..... đã quá vội vàng!

RẦM

Tiếng đá cửa vang lên , sau đó là hình ảnh gã ngồi chễm chệ trên ghế, được đàn em vây quanh.

-Chịu tới rồi sao ? Tao biết hai đứa bây cũng đến mà ! _dù là 1 căn nhà hoang , chiếc ghế gỗ đã muốn mục vì bị mối ăn mòn nhưng xem ra , điều đó chẳng lấn át được bá khí tỏa ra từ hắn.

-Trả người! _hắn nghiến răng.

-Oh , chẳng phải mày nói nó chẳng phải là người yêu của mày sao ? Thế đòi làm gì? Vậy theo mày nghĩ, tao để yên cho bọn nó à ? _gã nhếch môi cười đúng như gã nghĩ , quan hệ không hề đơn giản, ko uổng công khi gã cho thời hạn đến 3h , từ đó lên đến đây cũng mấy chừng đí thời gian , xem ra vì nóng lòng nên bắn tốc độ rất đáng nể.

-Mẹ nó ! Mày nghe rõ đây , đồ của tao , dù là thứ gì, mày cũng không có quyền chạm vào đâu  , rõ chưa ? _Jungkook nhào tới định nắm cổ áo của gã , nhưng bọn đàn em gã nhanh chân hơn đã kịp nhào ra đứng trước gã , ko cho Jungkook tiến sát lại đại ca của mình .

-Jungkook à , bình tĩnh! _hắn bình thản _Chỉ là 1 đứa con gái thôi ! Hình như nó hiểu nhầm lí do vì sao tao vs mày đến đây rồi ! _hắn nhếch môi cười .

-Thôi đi ! Không vì người tình của mày thì vì cái gì ? _gã cười

-Tao muốn nhân cơ hội để diệt mày luôn thôi ! Đàn bà đối với tao chẳng là cái đinh gì cả ! _hắn cười giễu cợt.

-Thật là ko quan tâm ? Kể cả khi 2 đứa đó ko an toàn? _ mắt gã sáng rực như một con mèo trong đêm , ánh mắt chú ý rõ đến những cử chỉ của người đối diện .

Thái độ của hắn lẫn Jungkook có chút gì đó ko bình thản như ban nảy nữa , ý của gã là sao , nói mới để ý , Sinb và nó không có ở trong gian nhà này !!! Chỉ sợ bọn nó sẽ ko chịu nổi mất .

- Người đâu ? _hắn ngước mặt lên hỏi , ánh mắt hằng lên những tia chết chóc .

-Mày tưởng tao sẽ để người ở đây à ? Lầm to ! Tao để 2 đứa nó ở chỗ khác ! _gã lớn tiếng cười to .

- Ở đâu ? _Jungkook .

-Một nơi nào đó , mà theo tao nghĩ , với tình hình sức khỏe của bọn nó bây giờ , sẽ dễ bị ngạt mà chết lắm , hô hấp bình thường đã khó khăn , huống hồ..... _gã vờ suy nghĩ điều gì đó rồi lắc đầu trêu ngươi.

-Muốn gì ? _hắn đang cố kiềm chế cơn tức giận của mình khi nó đã lên đến đỉnh điểm, tim gan hắn bên trong nóng như bị lửa đốt , Jungkook cũng chẳng khá khẩm gì hơn, nếu chậm trễ không khéo cả 2 đứa nó đều chết vì ko hô hấp được mất !

-Qua được ải của tao ! _ Gã cười bí hiểm.

Gã vừa dứt lời là cả bọn đàn em của gã xông vào đấm đá túi bụi , còn gã thì đứng ngoài trận khoanh tay đứng nhìn bọn hắn phản đòn mà cười thầm , ngu xuẩn, chỉ có nước mà chết thôi , khi đó gã sẽ đem hai đứa nó về làm của riêng .

Bọn hắn khó khăn phản đòn , top này chưa đánh xong thì top khác đã lao vào , chưa nói đến bọn hắn tay không đấu được vs gậy gộc , chưa được nửa trận thì thương tích cũng đầy mình . Vết thương của Taehyung nhói chết được , hắn còn chưa thay băng đấy , cảm giác như miệng vết thương bị rách ra vậy , ko được cử động mạnh mà thế này thì thua rồi! Không sao hắn sẽ cầm cự được ! Nói thế thôi , chứ không tự tin rằng mình sẽ qua khỏi , thế giới đâu như môi trường học đường , huống hồ đây là 1 thế giới mạnh thì tồn tại , ko thì bị bắt giết chết đi thì cũng chẳng phải chuyện to tát gì ! Đó là 1 sự khác biệt rõ ràng nhất, ở một trường học đường, cùng lắm là bị thương chứ k chết như thế giới này , chết chóc là chuyện vô cùng quen thuộc, thế nên nếu ngày mai hắn hoặc Jungkook hoặc cả 2 ko nhìn thấy mặt trời thì đó cũng được xem là 1 chuyện thường thôi . Ở thế giới này , mạng sống như trò chơi vậy , bạn thắng thì bạn giữ mạng của ngta , bạn thua thì ngược lại!

Lúc còn sức hắn may mắn hạ được 1 tên dùng kiếm nhật , kiếm nhật dài và bén..... Nhưng nó lại rơi vào một tên chẳng mấy thông thạo gì mấy thứ vũ khí này , chắc là vơ bừa đồ người khác rồi ! Nhờ thế lưỡi kiếm của hắn lướt qua rất "ngọt" 1 số lượng người., hóp phần ko nhỏ vào việc làm giảm đi một số thành phần cản trở. Cái giá hắn trả cũng không phải là ít , có vũ khí trên tay , dù ko biết dùng vì nó ko phải là thế mạnh của bạn nhưng bạn vẫn khiến người khác bị thương! Vậy là cơ thể hắn lại xuất hiện vài vết cắt trước khi đoạt được thanh kiếm đó ~ Jungkook cũng không tệ , dùng bằng sức của mình tên đó cũng đoạt được 1 con dao găm nhỏ , nhỏ nhưng có võ , khung cảnh hỗn độn chẳng ai biết được Jungkook có con dao nhỏ trong người , vậy là cứ tiến sát lại người nào là kẻ đó không ngần ngại đâm mạnh vào ngực trái của kẻ đó , cứ thế mà lớp lớp người nằm dần xuống .

Làm như thế chỉ được một lúc thôi , chẳng thể nào vận động tay mãi được , le que vài bóng , hắn và Jungkook rút súng ra , chẳng thương tiếc mà nả đạn vào đầu từng đứa.

Gã hơi ngạc nhiên, vậy mà cứ thiết nghĩ bọn hắn ko mang "đồ chơi" theo chứ , rốt cuộc là vì cái gì mà từ ban đầu lại dùng tay không liều mạng đấu vs ngta như thế ? A, rồi , gã hiểu , vì nếu ban đầu dùng súng , với lực lượng nhiêu đây , ko chừng lúc bắn giữa chừng mà hết đạn , phải tiếp đạn vào thêm , sẽ bị cả bọn nhào vào mà giết chết , vả lại số người đông thế này, biết bao nhiêu đạn cho đủ , vì chỉ có thể hoàn toàn yên tâm khi đạn ghim sâu vào sọ của bọn đó thôi , bị bắn vào tay chân chẳng phải là vấn đề , bọn chúng liều nên khi hơi thở của bọn chúng chưa thực sự tắt thì bọn chúng sẽ quyết liều mạng đến cùng , vì bạn ko phải thánh nên vào những lúc hỗn loạn như thế này không phải là cứ nhắm mắt là bạn bắn thẳng vào sọ của bọn chúng, nhưng hên thì được nhưng đâu phải lúc nào bạn cũng hên ! Gã cũng đã kiểm tra rất nghiêm ngặt, đúng là bọn hắn chỉ đến đúng 2 người thôi , nếu hắn dám trái lời mang theo cả binh đoàn thì gã sẽ ngay lập tức giết chết bọn nó theo kiểu dã man nhất ! Thế nên gã nghỉ với ngần này số lượng thì với 2 người để chọi lại là quá nhiều , gã nghĩ nếu qua được ải đó thì nhẹ nhất Jungkook và hắn phải nằm lê lếch dưới đất nói chuyện với gã chứ ! Vẫn đứng trụ được xem ra không phải hạng xoàng chỉ có cái danh như gã nghĩ ! Nhưng bước cuối cùng rồi , sẽ kết thúc nhanh thôi , 1 viên kẹo đồng vào đầu mỗi đứa , vậy là hết chuyện. Hắn xem ra tơi tả lắm , gã nhìn được các vết thương giấu sau lớp áo hắn và gã bết nó đang hành hạ hắn , nhức , nhoi buốt và tất cả những gì tệ nhất vết thương hành hạ trên cơ thể hắn giờ này , cả những vết chém mới nữa ! Jungkook cũng chẳng thua đâu , mặt mày sưng vung cả lên bầm tím , chẳng biết Jungkook bị thương ở đâu mà quần áo cũng bị loang lổ những vệt máu, nhưng vẫn còn nhẹ hơn Taehyung nhiều!

- Nói đi mày giấu họ ở đâu ? _ Taehyung giương súng thẳng về phía gã .

- Mày nghĩ tao sẽ nói sao ? Bước qua xác tao rồi tính tiếp ! _ chẳng vừa gì gã lấy trong người ra một khẩu súng.

Rất nhanh , gã tiến lại cho một đòn vào vết thương cũ của hắn , đau đến mức hắn nằm vật ra sàn cát , vết thương cũ nay bị tác động trực tiếp đã bị hở miệng và chảy màu ròng ra cả lớp băng , thấm vào chiếc áo đang mặc , máu cũ lẫn áo mới ước đỏ cả 1 vùng . Jungkook đứng kế bên thấy thế liền đạp vào tay gã hòng để khẩu súng văng ra khỏi tay người cầm , nhưng xem ra việc đó không dễ dàng , gã nhắm vào chân Jungkook mà bắn như hụt , nhân lúc Jungkook né đạn không chú ý , gã chuyển hướng sang Taehyung, cũng may là ý thức của hắn vẫn còn , nhanh chóng tránh được phát đạn tử thần đó .

Cứ nghĩ cứ nhắm bắn vào gã thù mọi việc sẽ xong , ai dè gã chẳng phải loại tầm thường, vì nhanh nhẹn mà gã né được 1 vài phát đạn .

ĐOÀNG

Xem ra lần này Jungkook không may mắn mà né được , tên đó bị trúng 1 phát vào mạn sườn trái , máu chảy ra không ngừng . Súng của Taehyung cũng đã hết đạn rồi , ban nãy hắn dùng bắn bọn đàn em khá nhiều , hắn có mang theo băng đạn để thay , nhưng bây giờ hắn vòn không có đủ sức để gượng dậy , chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi sự việc diễn biến thì sức đâu mà mò túi lấy băng đạn để tra vào súng ? Jungkook đã bị trúng đạn , máu ra nhiều , xem ra vết thương sâu lắm .... Chắc là bỏ mạng tại nơi này thật rồi !

Jungkook bắt đầu hoa mắt và choáng váng , ko thể đứng vững được nữa ! Thế là gã nhào vào cướp súng của Jungkook .

-Tụi bây trông tội quá ! _ gã nhếch môi cười .

- Có giết thì giết, nói nhiều! _hắn thở nặng nhọc .

-Ko dễ dàng thế được , có trò vui cho tụi mày đây !

Nói rồi hắn tiến lại chỗ Taehyung nằm , thô bạo xé chiếc áo hắn đang mặc trên người , tháo bung cả lớp băng quấn quanh vết thương, chẳng hề nhấn từ mà nắm lấy một ngụm cát rải lên đó .... rát..... đau buốt.... có cảm giác như đứt từng đoạn ruột .... lăn lộn !

-Từ đây đến khi tao giết mày , thì mày cứ nằm đó mà tận hưởng cơn đau đi !

Nói rồi gã tiến lại sang Jungkook , có một chút muối dư thừa ban nãy , gã cũng cho bào vết thương tên đó , buốt gan buốt thịt ..... Jungkook lùi dần ra phía sau , đụng thật mạnh vài bức tường tê tái .....

- Thế nào? Cảm giác sung sướng lắm đúng không? _cười điên dại .

Hắn rơi vào tình trạng mê sảng , mắt nhắm nghiền , mọi kí ức như 1 đoạn băng tua chậm trong đầu hắn , khi còn bé , khi sau này , lần đầu đụng mặt nó , cả những chuyện về sau và sau nữa , cảm nhận rõ ràng về những thứ đã trải qua dường như hắn đã biết bản thân bắt đầu để ý nó từ lúc nào ! Môi hắn chợt nở lên một nụ cười hạnh phúc , hạnh phúc lắm..... Lần đầu tiên sau bao nhiêu năm hắn có biểu cảm như thế ! Hiện lên cả cái gia đình nhỏ của hắn .... Có mẹ hắn cười hiền từ này.... Hắn đã phải chấp nhận rằng mọi thứ hắn làm không phải để "dằn mặt" ba mình , chỉ là hắn quá khao khát được yêu thương, làm những hành động đó chỉ mong được ba dạy bảo lại .... Hình như hắn sắp được gặp mẹ rồi ..... Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc hắn phải xa người con gái mà hắn yêu thương nhất ... Hắn nên buồn hay nên vui nhỉ ? Người mẹ "hiện thời " ko phải là hắn ghét đâu .... Chỉ là hắn ko chấp nhận thôi .... Hắn ghét vì bà dành vị trí của mẹ hắn .... Nếu đợt này còn sống thì hắn sẽ nhất định theo đuổi song hành ước mơ của mình , trở thành bác sĩ , ước mơ duy nhất của hắn . Hắn sắp phải đi xa rồi nhỉ ? Lại bỏ nó bơ vơ giữa xã hội bon chen này , mặc kệ , chẳng phải hắn chết đi thì nó sẽ an toàn sao ? Hắn đã nói dù bất cứ giá nào cũng phải bảo toàn tính mạng cho nó , dù là mang bản thân ra thế chấp ..... Nhưng lần này xem ra lời hứa không chọn vẹn ..... Hắn sắp ra đi nhưng người con gái hắn yêu vẫn chưa biết ra sao nữa !

-Xin lỗi em ! Người mà tôi yêu thương nhất !

Đó là câu nói cuối cùng hắn tự lẩm nhẩm trước khi hắn rơi vào cơn bất tỉnh hoàn toàn...

Endchap

Chap này thấy sao ? Gây cấn chưa ? Taehyung sẽ hết vai diễn thật sao hay là sẽ có phép màu xảy ra ? Chap sau sẽ rõ .... Mai sẽ ra . Nhớ vote +comment nha !!!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro