Jungkook lo cho hắn , lo cho bọn nó.....mất máu quá nhiều khiến Jungkook choáng váng , mọi thứ xung quanh như một lớp sương mù mờ ảo .Jungkook nghĩ về Sinb , không biết nhỏ thế nào nữa ,ko biết có chịu nổix hay không.....Đợi cứu viện đến , chắc lúc đó hắn và Jungkook cũng đã đi bán muối rồi !Nhỏ hậu đậu thường dùng sữa thay thế 1 bữa ăn nào đó mỗi khi nhỏ lười , cũng chẳng giỏi chăm sóc bản thân....Tên đó làm khổ nhỏ nhiều rồi , tự dưng muốn nói một câu xin lỗi quá .....Jungkook bắt đầu thấy lạnh , máu từ vết thương cũng chảy ra ngày càng nhiều ,....Tại sao nãy giờ Sinb cứ lỡn vỡn trong đầu Jungkook nhỉ ?Tại sao không là Eunseo , chẳng phải Jungkook yêu Eunseo sao ?Nếu còn sống , Jungkook tự nhủ sẽ xem lại vấn đề này thật kĩ !Bây giờ Jungkook mệt quá rồi , chẳng thể giữ vững lí trí được nữa ....muốn ngủ.....khó thở nữa !
ĐOÀNG
Đó là âm thanh cuối cùng Jungkook nghe được trước khi không còn nhận thức về mọi thức ....
1 phát nhắm thẳng vào tim gã , mọi thứ diễn ra quá bất ngờ , gã chẳng thể nhận ra gì cả .....sao mọi chuyện lại như thế , gã là người chiến thắng mà !
-Taehyung!!
-Jungkook !!
Tiếng ồn ào phá vỡ đi không khí im lặng , phát súng cuối cùng đã phá vỡ mọi chuyện ! 2 phút nữa đồng hồ điểm ba giờ sáng !
-Mày tưởng bọn tao ngu đến mức để họ đi một mình ư ?
Jimin lên tiếng , cậu nhóc cũng chính là người bắn phát súng đó, đụng vào người mà cậu nhóc kín trọng thì cái giá phải trả là như thế !!Jimin tự trách bản thân vì đã đến quá trễ ....
-Sắp 3h đến nơi , 2 con nhóc đó cũng sẽ chết thôi !_gã cười hả hê.
Jimin nhanh chóng nhìn quanh và nhận thức được tình hình .
-Thằng chó !_Jimin dùng dao găm rơi trên đất đâm sâu một nhát vào tay gã _Người đâu?
Gã rên lên vì đau nhưng vẫn không thể bỏ đi điệu bộ trêu đùa .
-Mày nghĩ tao sẽ nói hả ?Mơ đi!
Dứt lời , chuông điện thoại hắn reo lên , đúng 3h !Jimin dùng tay bịt miệng hắn lại , nhanh chóng bắt máy !
-Đại ca , 3h rồi thì giao tụi nó cho bọn em nhá !_Jimin nghe được 1 tràng cười qua điện thoại rồi cậu nhóc bắt máy .
Nếu nói chuyện thì sẽ bị lộ vậy nên cậu nhóc đã chơi trò gửi tin nhắn , lấy lí do là kẹt mạng , gã không nghe gì cả nên gửi tin nhắn sẽ tiện hơn .Jimin giả danh gã bảo không được đụng đến bọn nó .Sau một hồi nhắn tin qua lại , cậu nhóc đã lấy được địa điểm đó với ko một chút nghi ngờ nào .
-Nhanh lên !Nguy lắm rồi !
Jimin khẩn trương , cả bọn mang theo Jungkook và Taehyung rồi rút ra ngoài !Cuối cùng là đốt cháy cả căn nhà , gã chưa chết và bọn họ cũng không giết gã , cứ để gã đau và cảm nhận cái nóng khắc nghiệt đó đi !Tàn nhẫn thật , nhưng Jimin muốn gã phải chịu như thế !
Jimin biết bọn nó đang bị giữ trong 1 hầm xăng cũ , tuy thế nhưng hơi xăng vẫn còn vương lại , chưa hết hòan toàn , chỉ lo là bọn nó bị giữ trong đó lâu như thế sẽ chết vì ngạt mất , mùi xăng vốn dĩ rất độc !Chưa kể bọn đàn em không có não của gã , cứ bén mảng xuống hầm mà bấm điện thoại , sớm muộn gì cũng sẽ phát cháy !Gấp rút!
Cả bọn nhanh chóng đến nơi , bọn canh giữ cũng chẳng có gì ghê gớm , giết bọn chúng chẳng hề có trở ngại nào cả !
Xông xuống hầm , cả nó và Sinb đều được đưa ra trong tình trạng mặt mày trắng bệch , hô hấp khó khăn, chẳng còn có 1 chút tỉnh táo để bik rằng đã được cứu ra khỏi nguy hiểm , người bê bết máu , trầy sướt , mặt mày lấm lem , đủ cả !2 đứa nó đều được đưa vào bệnh viện ngay sau đó !Còn Jungkook và hắn từ sau khi được giải cứu , được trở ngay về nhà !Dẫu sao cũng chẳng thể đến bệnh viện được !
Trên đường đến bệnh viện , xe có trang bị như một xe cấp cứu thực thụ vậy !Nhịp tim của Taehyung hiện đang rất yếu , Taehyung bị nặng nhất trong nhóm , mọi người hết sức chú trọng vào tình hình của hắn , vết thương của hắn bị nhiễm trùng , xem ra rất nguy cấp !Nghiêm trọng rồi !
~
Sau những chuyện kinh hoàng xảy ra , Taehyung và Jungkook vẫn chưa rõ tình hình tốt xấu thế nào , Jungkook bị chấn thương phần mềm , viên đạn ghim khá sâu và mất máu nhiều , tên đó được chuyển vào bệnh viện của gia đình để tiến hành gấp viên đạn ra khỏi cơ thể , còn Taehyung thì được mang về nhà để bác sĩ riêng điều trị và tiện cho việc mọi người chăm nom , mang về nhà khiến ba hắn yên tâm hơn , nó và Sinb bị xây xát ngoài da khá nặng , cũng may phần bên trong không ảnh hưởng gì nhiều , tuy nhiên theo bác sĩ nói thì họ bị chấn động tâm lí khá mạnh .
Bởi vì thế mà Jimin tự nhốt mình trong phòng từ lúc trở về cho đến bây giờ , cậu nhóc chả cho ai vào cả , bác sĩ còn khám cho Taehyung , cũng khá lâu mà vẫn chưa trở ra , điều đó khiến Jimin cảm thấy tệ hại và bản thân khó có thể ko thấy mình là một kẻ vô dụng , giá mà jimin đến sớm hơn , thì mọi thứ đã không tồi tệ như vậy .Cậu nhóc chẳng biết Taehyung có thể vượt qua cơn nguy kịch này hay không , vết thương cũ chỉ mới in hằn lên cơ thể ngày hôm qua , cơ thể hắn còn chưa thực sự phục hồi sau vụ việc ngoài ý muốn đó......vậy mà phải chất chứa thêm vết thương mới , lúc Jimin đạp cửa vào thì thấy người hắn đầy máu , Jungkook cũng chẳng khá khẩm gì hơn , mấy máu quá nhiều cũng rất nguy hiểm , huống hồ nếu cơ thể không đủ mạnh để chống chọi đến phút cuối thì điện tâm đồ là 1 gạch thẳng băng cũng không có gì lạ .
Đã quá quen với những bi kịch như thế , cũng đã chứng kiến rất nhiều cái chết như vậy , nhưng chưa bao giờ cậu nhóc lại thấy sợ hãi như lúc này , ko sai , là sợ hãi !Rất sợ !Jimin không run rẩy nhưng lòng bàn tay và chân cậu nhóc lạnh ngắt , trán thì tuôn ra mồ hôi không thôi dù máy điều hòa trong phòng vẫn chạy đều đều với nhiệt độ ổn định .Trong nghề này ai chẳng có lúc đứng giữa ranh giới giữa cái chết và sự sống như thế nhưng Jimin chưa bao giờ xuất hiện ý nghĩ người đó là Jungkook và hắn , cũng chưa bao giờ cậu nhóc sợ mất họ đến nhiều như thế , tính ra đúng là cậu nhóc đã nhận được sự chăm sóc từ hai người nhiều nhất ,chẳng ai cho cậu nhóc điều đó cả !Cậu nhóc được huấn luyện từ khi còn bé , có lần nghe hắn kể lại là ba hắn đã bảo rằng họ đặt cậu nhóc trước cửa cổng sắt rồi bấm chuông , khi người nhà ra mở cửa thì không thấy ai cả chỉ thấy 1 cái khăn trắng đặt ngay gốc , nhìn lại thì hóa ra là có em bé ở đó - là Jimin bây giờ ,được thấy nhau là 1 cái duyên , thế nên được gặp một người nào đó cũng không phải ngẫu nhiên , đưa Jimin đến nhà hắn hẳn là ý trời , thế là ba hắn chẳng gửi cậu nhóc vào chùa hay côi nhi viện mà quyết định sẽ nhận nuôi , cậu nhóc chỉ thua Taehyung 2 tuổi , thế nên họ có 1 sự gắn bó với nhau là điều hiển nhiên , cậu nhóc hểu rằng Taehyung không muốn đi theo con đường của ba mình , nhưng không bik tại sao hắn lại thay đổi quyết định như thế , đã có lần hắn hờ hững bảo với cậu nhóc và Jungkook rằng đó là 1 nghê dơ bẩn !Còn với Jungkook giết người có khi lại là thú vui , thế nên khi nghe câu nói của hắn , Jungkook chỉ mỉm cười cho qua , ngẫm lại thời gian Jungkook đáng sợ nhất đó là lúc vừa chia tay Eunseo , tên đó cứ uống rượu rồi chơi bời , đó cũng là lúc Jungkook biết đến thứ gọi là thuốc lá , không thì hầu như phi vụ nào cũng tham gia , lúc nào cũng thương tích đầy mình nhưng.....ko như bây giờ ......Jungkook gần như đánh mất bản thân mình vào lúc đó , thay đổi xoành xoạch , nếu như thế thì cả hắn và Jimin đều sợ Jungkook sẽ chết dần chết mòn đi .Lần đó cũng xảy ra 1 vụ ẩu đả lớn , hắn đã đánh Jungkook đến mức thừa sống thiếu chết nhưng......ko như bây giờ , đáng lí sự việc sẽ không bùng phát nếu như lần đó Jimin không căn ngăn Jungkook uống rượu đến mức Jungkook xô mạnh cậu nhóc vào tấm gương gần đó khiến nó vỡ nát , người cậu nhóc ghim đầy những mảnh thủy tinh trong suốt , lấp lánh khắp cả người quyện trong màu của máu ,vừa hay tin hắn đã nhanh chóng xuất hiện và lao ngay vào Jungkook , Jungkook cứ để yên cho hắn đánh , hắn đá , đến mức bản thân bị chảy máu mũi , tay cũng bị trậ chứ không hề phản kháng , vì sợ hắn sẽ đánh Jungkook đến chết nên cậu nhóc đã liều mình chạy vào chắn lại dù người cậu nhóc vẫn nhói buốt và đau lắm , cậu nhóc còn nhớ rõ cái cảm giác lúc đó , sóng mũi cay cay.....Jimin ko muốn Jungkook tự hủy hoại mình nhưng cũng muốn hắn giúp Jungkook tỉnh lại .
"- Anh sẽ giết chết anh ấy mất !_Jimin nói trong run rẩy .
- Tránh ra !Nó muốn chết mà !Cho nó toại nguyện !_Mắt hắn lúc đó ánh lên một nỗi buồn ko thể gọi tên nhưng cũng ánh lên 1 vẻ hung tợn , vẻ hung tợn đó không thể nào che lắp được nỗi buồn thống thiết , đó là lần đầu tiên cậu nhóc thấy vẻ xót xa trong mắt hắn .
-Ko thể .....Em ko thể tránh được !Chúng ta là anh em mà !_ Jimin "
Cậu nhóc nhớ hắn tức giận đến mức đá mạnh vào cái bàn gần đó khiến nó lăn vài vòng trên mặt đất .Với sức hắn như thế thừa sức để lôi Jimin ra nhưng hắn đã không trút lên cậu nhóc , khi vừa thấy cậu nhóc là hắn đã dừng tay ngay lại , cái đấm tay của hắn siết chặt lại kêu răn rắc .
"- Con nhỏ đó có đáng không để mày như thế ?Tao thất vọng về mày lắm !Nếu sự việc vẫn tái diễn như thế thì chúng ta đừng làm bạn nữa !Vì hình như mày không coi tụi tao là bạn nữa rồi !"
Trước khi quay đi hắn đã nói những lời đó , cả nụ cười nhạt nhẽo xuất hiện trên môi hắn lúc đó cậu nhóc vẫn không thể nào quên , nhìn bóng lưng hắn thấy thật cô độc , có lẽ hắn cảm thấy bất lực với thằng bạn của mình , tên đó từng rất tốt , rất tốt ,....mười mấy năm làn bạn , có lẽ đó là lần duy nhất bọn họ có trục trặc cũng như là lần cuối cùng hắn đánh Jungkook , lần đầu cũng như lần cuối !Còn nữa , lúc Jimin vượt qua bài kiểm tra để trở thành 1 sát thủ chính thức , hắn và Jungkook đã phản đối tổ chức , họ sợ Jimin không còn mạng mà quay về nữa !Lần đó hai người họ đã gây nhau với ba của mình một trận rất to vì Jimin , tiếp sau đó họ cong giận dỗi ba mình vì chuyện đó dù cậu nhóc đã hoàn thành nhiệm vụ rất tốt ....
Mọi thứ như đảo ngược trở về quá khứ , chưa bao giờ cậu nhóc thấy nhưng kí ức , kỉ niệm đó lại sống động như thế !Nếu mất đi 2 người anh em tốt thì Jimin sẽ phải như thế nào đây ?Cảm giác có thể mất đi người mình yêu thương thật đáng sợ Jimin cảm nhận được rất rõ tình thương và sự quan tâm ưu ái mà hắn và Jungkook dành cho mình dù chưa bao giờ những điều đó được thức hiện qua những lời nói .Đôi khi hành động cũng đủ chứng tỏ mọi thứ rồi !
Bạn sẽ chẳng thể biết mình sẽ trân trọng thứ gì đó như thế nào cho đến khi bạn sắp đánh mất điều đó !
Tiếng đập cửa mạnh khiến Jimin thoát khỏi dòng suy nghĩ , đó cũng là lúc cậu nhóc nhận ra khóe mắt mình đẫm nước , lau vội rồi ra mở cửa một cách vội vã , chắc là bác sĩ khám xong rồi !Cửa phòng vừa mở , Jimin không giấu nỗi sự ngạc nhiên của mình .
-Eunha ?Đến đây làm gì ?
-Cậu nghĩ tôi đến làm gì , chuyện đã đến mức này cậu còn định giấu mọi người đến bao giờ nữa chứ !Cậu ích kỉ quá đó , cậu giấu chúng tôi , cậu tự cho bản thân mình có lỗi rồi trốn biệt trong phòng , có hèn nhát quá không hả ?Cậu làm tôi thấy thất vọng đấy !_ Cô bé không ngừng chỉ tay vào người cậu nhóc .
Thái độ của Jimin ngoài dự đoán của Eunha , Jimin tiến lại chiếc ghế , chậm rãi hỏi ngược lại :
-Thế cậu nghĩ tôi nên làm gì ?Chẳng phải là do tôi đến trễ sao ?
Eunha chẳng còn e dè như mọi khi , cô bé lấy ly nước gần đó đổ thẳng lên đầu Jimin , Jimin bực tức ngước lên nhìn nhưng nhìn thấy nét cương nghị trong đôi mắt đó , chẳng hiểu sao bản thân không thể cất lời .
-Cậu không ra ngoài chờ tin với mọi người , là cậu tự làm khổ bản thân chứ có ai đổ lỗi gì cho cậu đâu !Lớn rồi thì suy nghĩ chín chắn chút đi !Ở đâu suy cho cùng là cậu muốn trốn tránh mọi việc thôi !Quá hèn nhát !
-Lỡ như tôi nhất hai người họ thật thì sẽ như thế nào ?_Jimin không phản kháng , nói ra điều mà bản thân lo sợ .
-Ai cũng sợ cả , không riêng cậu đâu , mọi người chia đều ra , nửa đến chỗ Jungkook với chị Yerin và Sinb , nửa thì đến nhà Taehyung đấy , họ cũng lo cho cậu nhiều lắm !Họ đang chờ cậu bên ngoài , ra với chúng tôi ?_Eunha chợt dịu giọng , mắt ánh lên vẻ che chở , đùm bọc .
-Tôi......_Jimin ngập ngừng .
-Cậu tạm thời yên tâm được rồi , bác sĩ bảo tình hình của chị Yerin và chị Sinb không có gì nguy hiểm , chỉ là xây xát ngoài da khá nặng và hoảng sợ quá mức thôi , đã băng bó sát trùng hết rồi , nay mai gì đó họ sẽ tỉnh ngay , còn anh Jungkook đã lấy được viên đạn ra rồi , viên đạn tổn hại khá nặng đến bên trong , mất máu quá nhiều nhưng cũng may là máu của Jungkook ko phải loại hiếm nên bệnh viện đã truyền máu kịp lúc , nguy hiểm đã qua rồi nhưng cơ thể vẫn còn yếu lắm , tạm thời chưa tỉnh , phải đợi tan thuốc mê đã !
Jimin rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm , vậy là an tâm được 1 phần rồi , cũng may ....là không có gì tệ , mà khoan đã , còn Taehyung nữa , không thể nói thế được.
-Cảm ơn !_Jimin nhìn bằng ánh mắt cảm kích .
Eunha không đáp thay vào đó là cô nhóc cười xòa , đưa tay nhẹ lên xoa đầu cậu nhóc , 1 cảm giác yên bình đến với cậu nhóc , chưa ai nói với cậu nhóc rằng được xoa đầu khiến cho ta có cảm giác này đấy !Jimin chợt choàng tay ôm lấy cô bé vào lòng , gục đầu lên hõm cổ ấm nóng , chưa có mùi hương nào khiến Jimin dễ chịu như mùi hương tự nhiên tỏa ra từ người cô bé .Eunha cũng chẳng ngờ là Jimin lại ôm chặt mình như thế , ấm lắm......chắc cậu nhóc cần một điểm tựa !hai cánh tay đang buông thõng bỗng ngập ngừng ôm lất tấm lưng rộng đó , cứ vuốt nhẹ lên đó rồi vỗ vào lưng như trấn an , Eunha cảm nhận được cổ mình trở nên ướt đẫm , tình cảm trốn tránh bấy lâu nay lại quay trở về , nhìn Jimin như thế mà Eunha không thể không xót xa , cậu nhóc có vẻ tiều tụy đi nhiều , mới chỉ ko gặp có 1,2 ngày thôi mà hóa ra mọi thứ vẫn nguyên vẹn như thế !Đến lượt Eunha xcarm nhận được hai hàng nước mắt đang chảy dài trên má , có 1 chút hạnh phúc ......
-Ngoan ! Will be OK , my boy!
Enchap
Chap này đọc giống Vminkook lên ngôi ,nhìn Eunha giống mẹ Jimin ghê luôn ......Chap sau sẽ biết tình hình ông Tae thế nào , chap sau Sinkook lên ngôi . Mai sẽ ra chap .Nhớ vote +comment nhé !
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro