Hắc Miêu - Quốc Vương Du Hí
Trò Chơi Quốc Vương
---
Tác giả: 予
Link gốc: https://50890916.lofter.com/post/30b5b7cd_1cb2c3e95
Lời tác giả:
ooc báo động trước
Cảm ơn bản thảo
Hoan nghênh bản thảo về cp khác
__________________________________________________________
“Nếu như em là bất cứ một người nào trong 3, 6, 9, em liền... em liền cùng Thẩm Mộng Dao tái hợp!”
Viên Nhất Kỳ híp mắt, vẻ mặt không chê việc lớn nhìn mọi người trước mặt!
“Thế nào? Lần này có thể chứng minh em không phải đi!”
Viên Nhất Kỳ bị trò chơi quốc vương lôi cuốn, sau khi trở về từ trận mc trứ danh kia đã tự nghĩ đối sách cho trò chơi này!
Cậu cần phải dã đến mức bọn họ không thể tin được thì cậu mới có thể thắng!
Trương Hân, volg trứ danh B trạm, lão gia trưởng của người hâm mộ lập tức nhìn về phía một người hâm mộ khác là Hứa Dương Ngọc Trác, ăn ý thu hồi máy ảnh và không ghi hình, Trương Hân vẻ mặt khó tin:
“Em uống say rồi đi? Không được nói lung tung.”
“Em không có say, xem thường em, em chính là người đã uống rượu cùng tiền bối S đội Khổng Tiếu Ngâm!”
Trương Hân thấy vậy không nói nữa, thân mình ngã về phía sau tựa như muốn đem bản thân chôn giữa mọi người, trộm liếc mắt nhìn Thẩm Mộng Dao.
A~ sắc mặt của Thẩm Mộng Dao còn xem là bình tĩnh, khó lắm mới được một hôm đoàn kiến, ngàn vạn không nên mắc lỗi nào mới tốt a!
“Dao Dao, tới phiên em rồi!”
Hứa Dương Ngọc Trác ở trong góc nhẹ giọng nhắc nhở, lại đột nhiên im lặng vì ý thức được trò chơi này có còn nên chơi hay không.
“Ân… Nếu em là bất kì một chữ số nào trong 3, 6, 9, em liền cùng Viên Nhất Kỳ tái hợp.” Thẩm Mộng Dao uống một ngụm đồ uống trước mặt, chậm rãi nói ra.
… Trò chơi vốn dĩ náo nhiệt lại bởi vì trường hợp của hai vị tổ tông này mà có chút xấu hổ. Trương Hân dường như có oán trách nhìn về phía Viên Nhất Kỳ, giống đang giải thích vì sao em không nên làm trò chơi vui vẻ biến thành như vậy.
Viên Nhất Kỳ thu được ánh mắt ám chỉ của Trương Hân, thờ ơ nhún vai.
“Chỉ có thể chứng minh em căn bản không phải là 3, 6, 9 a.”
Tưởng Thư Đình đành giảng hòa nhìn về phía Viên Nhất Kỳ cười haha.
“Xem ra Viên Nhất Kỳ bị một lần MC làm tổn thương rồi, lần này đã học xong sách lược! Lâm Thư Tình, đến chị rồi!”
Lâm Thư Tình trầm tư đã lâu cũng chưa nói ra, bị mọi người hoài nghi, cuối cùng chỉ có thể bất chấp tất cả:
“Nếu em là bất kì ai trong 3, 6, 9, vậy em liền gửi cho ba người giữ số này mỗi người 520 nhân dân tệ.”
Đại tiểu thư chính là đại tiểu thư, có lời nói như vậy của Lâm Thư Tình, khung cảnh lại trở nên náo nhiệt lên.
Hứa Dương Ngọc Trác nhìn về phía Vạn Lệ Na cười nói: “Vậy thì Na Na, em cảm thấy là ba người nào đây?”
Vạn Lệ Na đứng lên quan sát sắc mặt của mỗi một người đồng đội, bắt gặp ánh mắt không sợ gì cả của Viên Nhất Kỳ, Thẩm Mộng Dao cúi đầu không nói lời nào, Trương Hân cùng Hứa Dương Ngọc Trác nói nhỏ, Lâm Thư Tình không còn chỗ đặt mắt. Vạn Lệ Na nheo mắt ngồi xuống, khí định thần nhàn mà nói ra đáp án trong lòng.
“Mình chọn, Viên Nhất Kỳ, Lâm Thư Tình, Thẩm Mộng Dao.”
??? Mọi người hai mắt nhìn nhau, tựa hồ không thể tin lời nói mà tai mình nghe thấy, Lâm Thư Tình còn được, còn lại hai người??
Vạn Lệ Na nhìn biểu tình của mọi người đặc biệt là biểu tình của ba người Thẩm Mộng Dao Viên Nhất Kỳ Lâm Thư Tình, ý nghĩ trong lòng càng thêm xác định.
Tiểu dạng nhi, lúc mình tiến đoàn hay lúc mình chơi trò chơi, các cậu còn không biết đang ở đâu đâu!
Trương Hân là không nghĩ sự việc trùng hợp như vậy, liền nhanh chóng chạy tới yêu cầu bọn họ mở mảnh giấy ra.
Thẩm Mộng Dao 6
Viên Nhất Kỳ 9
Lâm Thư Tình 3
Đây… Đây không phải cũng quá trùng hợp đi, trùng hợp đến cả Vạn Lệ Na cũng có chút kinh ngạc, nàng chỉ cảm thấy giữa Thẩm Mộng Dao và Viên Nhất Kỳ tuyệt đối có một người giữ số, nhưng không nghĩ đến cả hai người này đều đúng a, lần này chơi quá lớn rồi! Đặc biệt là với hồng bao của Lâm Thư Tình, lại càng ky!
Làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Ky tới rồi, không thể nói, làm sao bây giờ? Online chờ!
Trò chơi là làm sao tan cuộc dường như đã không còn ấn tượng gì, đây là lần đầu tiên đoàn kiến H đội mà trò chơi an tĩnh tan cuộc, sau khi có kết quả, Vương Dịch trầm tĩnh như chết, sau đó cười nói: “Ai nha, đều là trò chơi, không nên nghĩ là thật, mỗi người nhanh chóng đi ngủ đi.”
Mọi người đều cười rồi trở về phòng, chỉ có Lâm Thư Tình ôm cầu thang khóc lóc.
“Vì cái gì? Vì cái gì đều tin tui? Ấn tượng tui cho mấy người là hào phóng như vậy sao? Vì cái gì hai người họ chỉ là hiệu ứng trò chơi, mà tui lại cần phải phát hồng bao? Tui hận!”
---
Vào buổi tối, Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao trước sau nhận được điện chuyển từ Lâm Thư Tình. Thẩm Mộng Dao nhìn số tiền chuyển khoản kia thì trong lòng có chút không nói nên lời, Lâm Thư Tình đã thực hiện cá cược trò chơi của mình, vậy bản thân thì sao?
Kỳ thật mối quan hệ với Viên Nhất Kỳ đã sớm không còn khó xử như một năm trước. Có thể ở trên cùng một bàn cơm, có thể giao lưu, thậm chí có thể quay về bước đầu tiên mà cam tâm tình nguyện trở thành đồng đội, nếu hôm nay không có phát sinh chuyện này. Hiện tại có điểm tiến thoái lưỡng nan, đều do Viên Nhất Kỳ!!
Viên Nhất Kỳ ở bên kia nhận được chuyển khoản thì yên tâm thoải mái mà nhận tiền. Trước khi ngủ lại trằn trọc nghĩ về trò chơi lúc nãy, kỳ thật là một loại sách lược, em không nghĩ đến bị Na Na đoán trúng, cũng không nghĩ đến Thẩm Mộng Dao cũng sẽ nói như vậy. Vậy phải làm sao bây giờ đây! Viên Nhất Kỳ tự nhận là vẫn còn, dù nhiều hay ít cũng có một chút tiếc nuối của tuổi trẻ đối với Thẩm Mộng Dao, có đôi khi nhìn Thẩm Mộng Dao cùng bản thân chuyện trò vui vẻ không có nửa điểm khó xử sẽ nghĩ, Thẩm Mộng Dao là thật sự buông xuống sao? Làm sao… nhanh như vậy liền có thể buông xuống đây? Viên Nhất Kỳ đem cái gối trong tay vò thành một đoàn rồi ném xuống đất, mang dép lê đến gõ cửa phòng Thẩm Mộng Dao.
Cảm tạ đoàn đội của diễn viên nổi tiếng Lâm Tư Ý đã tài trợ kinh phí để lần đoàn kiến này mỗi người đều có phòng đơn, bằng không gương mặt này của em phải để ở đâu a? Còn có chuyện gì quan trọng hơn mặt mũi đâu?
Thẩm Mộng Dao nghe được tiếng gõ cửa tưởng là Trương Hân đến an ủi mình nên nhanh chóng mở cửa, lại thấy một Viên Nhất Kỳ đã vào mùa đông còn ăn mặc đơn bạc đứng trước cửa.
“Ân? Làm sao vậy?” Thẩm Mộng Dao có chút khó hiểu nguyên nhân Viên Nhất Kỳ đến tìm nàng, trong lòng cũng không để tâm đến trò chơi kia.
“Em có thể vào trong không? Em có việc muốn nói với chị.” Viên Nhất Kỳ nhìn chằm chằm vào Thẩm Mộng Dao, tựa hồ muốn dùng ánh mắt chứng minh bản thân thật sự có chính sự cần thương lượng.
Thẩm Mộng Dao mỉm cười tránh người sang một bên, “Vào đi.”
Viên Nhất Kỳ ngồi trên ghế nhìn sàn nhà, đang nghĩ xem làm sao để mở miệng lại nhận được một tấm chăn từ đối phương.
“Lấy một cái che đi, vào đông rồi, sẽ cảm lạnh.”
Tiểu hài tử hít hít mũi, tựa hồ thật không quen với một Thẩm Mộng Dao ôn nhu như vậy, hoặc là nói, phần ôn nhu này em đã đánh mất rất lâu rồi. Do dự nửa khắc mới đứt quãng mở miệng:
“Chính là… Chính là trò chơi vừa rồi…”
Thẩm Mộng Dao nghe được lời này cũng trở nên trầm mặc, một hồi lâu mới mở miệng: “Hiệu ứng trò chơi mà thôi, hồng bao của Tiểu Tình chị cũng đã tịch thu a, bọn họ sẽ không để ý chuyện này.”
“Nhưng, nhưng là em cần mặt mũi a! Trên đời này còn có chuyện gì quan trọng hơn mặt mũi đâu? Chi bằng chúng ta giả vờ tái hợp, chị nhận 520 tệ của Lâm Thư Tình, sau đó chúng ta giả vờ tái hợp, qua một thời gian lại giả vờ cãi nhau rồi chia tay?”
Viên Nhất Kỳ vội vã đem toàn bộ kế hoạch ban đầu đã tự mình ngẫm nghĩ đều nói ra.
Thẩm Mộng Dao suy nghĩ hồi lâu, gật gật đầu, “Được thôi.”
Kế hoạch giả vờ tái hợp chính thức mở ra!
---
Phùng Tư Giai đến nơi vào thời gian dùng bữa sáng của ngày hôm sau, mọi người đều ăn ý không nhắc đến trò chơi hôm qua. Lo nói những điều thú vị về bản thân. Khi Viên Nhất Kỳ ăn sáng thuận tay mở gói giấy đưa cho Thẩm Mộng Dao. Động tác như nước chảy mây trôi lại khiến mọi người đều cứng họng. Phùng Tư Giai thu được đệ nhất tình báo lập tức hỏi lại Lâm Thư Tình:
“Em ngày hôm qua có phát tiền không? Đừng chơi xấu a, bằng không hình tượng đại tiểu thư liền sụp đổ!”
Lâm Thư Tình vội vàng gật đầu:
“Phát rồi phát rồi phát rồi! Khó trách! Em nói hai người bọn họ làm sao lại không biết xấu hổ mà nhận hồng bao của em! Hóa ra…”
Đồng đội biết tính cách của các nàng nên cũng không dám quá ky. Chỉ có Trương Hân buổi tối đề nghị: “Dao Dao, chi bằng, em dọn qua phòng của Viên Nhất Kỳ ngủ đi, Tiểu Bắc tới, không đủ phòng.”
Thẩm Mộng Dao lập tức quay đầu bắt gặp ánh mắt của Viên Nhất Kỳ, nhìn thấy đối phương gật gật đầu đành phải đáp ứng.
Buổi tối trước khi đi ngủ Viên Nhất Kỳ còn đang tự hỏi em có nên ngủ sô pha, nhưng là vóc dáng em cao lớn, ngủ sô pha dường như không quá thoải mái. Thẩm Mộng Dao nhìn thấu suy nghĩ của tiểu hài, đảo mắt một cái, chủ động mở miệng:
“Cùng nhau ngủ là được rồi, trước kia không phải chưa từng ngủ chung, sợ cái gì.”
Được thôi, Thẩm Mộng Dao cũng không ngại, Viên Nhất Kỳ mình để ý cái gì? Huống chi, bạn gái cũ của mình sau khi chia tay lại trở nên xinh đẹp như vậy!
Trong bóng tối, hai người thật cẩn thận nằm thẳng, tay cũng không dám cử động dù chỉ một chút, sợ chạm vào đối phương.
“Viên Nhất Kỳ…”
Thẩm Mộng Dao trong bóng tối chậm rãi mở miệng.
“Vì cái gì, em khi đó cùng chị chia tay lại dứt khoát như vậy? Chị suy nghĩ thật nhiều năm đều nghĩ không thông.”
Viên Nhất Kỳ bị câu hỏi của Thẩm Mộng Dao dọa đến có chút sợ hãi, tự hỏi nửa khắc.
“Lúc trước Viên Nhất Kỳ quá non nớt, luôn làm một vài việc tổn thương người khác, cũng tự tổn thương mình tám trăm lần, đem người mình yêu càng đẩy càng xa.”
Thẩm Mộng Dao nghiêng mặt, nương theo chút ánh sáng ngoài cửa sổ để nhìn sườn mặt Viên Nhất Kỳ, gật gật đầu: “Chị cũng vậy, chúng ta tại khoảng tuổi tác không thành thục đã hung hăng thương tổn đối phương.”
“Vậy còn chị thì sao? Thẩm Mộng Dao, chị hiện tại còn nguyện ý cùng em ở bên nhau không? Kỳ thật trò chơi hôm đó là em đã thấy số của chị, em cũng đã ám chỉ với Na Na, em không phải vì mặt mũi, cũng không phải vì tính thắng thua. Là thật sự vẫn muốn cùng chị ở bên nhau, chúng ta lần này đã thành thục hơn một chút vậy có thể lại yêu nhau chứ?”
Viên Nhất Kỳ cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng, cũng quay đầu đối diện với đôi mắt của Thẩm Mộng Dao, em nghe thấy nàng nói…
“Chị cũng không phải vì 520 tệ của Tiểu Tình mới đồng ý cùng em giả vờ tái hợp.”
Đồng đội bọn họ đều cho rằng Hắc Miêu là vì trò chơi mà thỏa hiệp hòa hảo, kỳ thật là đến từ dũng khí của Viên Nhất Kỳ cùng tình yêu tưởng chừng đã thỏa hiệp lại vẫn ẩn sâu trong lòng Thẩm Mộng Dao.
---
Tả Giai
Đường Lỵ Giai: “Ai khiến em nói nhảm như vậy?”
Tả Tịnh Viện: “Chính chị chưa từng nói ra những lời này sao? Trò chơi quốc vương chết tiệt này, ra vẻ đến mệt chết rồi.”
SoLôi / Đản Xác
“Nếu như mình là 1, mình liền không né tránh cp nữa!”
End.
__________________________________________________________
Tân niên vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro